Cư dân mạng vô cùng náo nhiệt, không biết kim chủ mà bọn họ nói đang ngồi trên xe nghe Nhị bàn đọc bình luận trên weibo.
Nhị bàn hoàn toàn không biết bản thân muốn bán khoai lang hay bánh nướng, anh ta uống hơi nhiều, đang vui vẻ, mở điện thoại lên.
Mọi người trong đội đều dày dặn kinh nghiệm, trừ Nhị bàn, không ai mở âm thanh thông báo của weibo.
Nhan Phương thiếp đi, bỏ mọi thứ ngoài tai.
Không phải là không chú ý đến fans, đã thích esport thì sẽ càng ngày càng thích, thắng thì thổi phồng lên thua thì bị bôi đen, anh hùng bàn phím đúng là không cần nhiều lắm.
Nhị bàn cầm điện thoại, cố gắng mở to hai mắt, trí nhớ đứt quãng xem bình luận trên weibo. —
【câu lạc bộ QUEEN……. mọi người rất mạnh……… đội hình mạnh như vậy…… năm sau nhất định…….. nhất định sẽ…… có thành tích tốt.】
Nhị bàn đọc xong liền chạy đến quàng cổ Cơ trưởng: “Bọn họ khen chúng ta rất mạnh!”
“Ừm, chúng ta quả thật rất mạnh.” Nhan Phương cũng uống nhiều, hoàn toàn không giống những lời nói lúc bình thường anh ta sẽ nói.
Nhị bàn cười ngốc: “Tổ hợp hai người chúng ta mạnh nhất, ai tới chúng ta đánh chết người đó!!”
Nói xong, anh ta ợ một cái: “Teemo của tôi chính là vũ khí bí mật! Đúng không, Trầm Hi?”
Thẩm Hi nghĩ đến chiến tích đầy thảm bại của Nhị bàn hồi chiều, gật đầu liên tục.
Nói thật, đánh đôi cùng Nhị bàn là mức độ khó của phó bản địa ngục.
Mid cứu phụ trợ còn không được, còn muốn thừa nhận người đánh bom bừa bãi là đồng đội, lát nữa có bảng xếp hạng tuyển thủ, công bằng phân minh, Thẩm Hi xem như hoàn toàn lĩnh hội được, cái gì gọi là một đánh chín.
Nhị bàn đang say, hoàn toàn không để ý gì đến sự miễn cưỡng của Thẩm Hi, anh ta cười ngốc rồi tiếp tục đọc bình luận ——
【Câu lạc bộ là cái gì……. chọn tuyển thủ……. Night này……. tôi……………..】đọc tới đây, giọng điệu của Nhị bàn hơi mơ hồ, Tằng Phan không có nghe rõ là bình luận viết cái gì.
Dù sao cũng không phải lời hay.
Theo bản năng Tằng Phan liếc nhìn Thẩm Hi một cái.
Lại chỉ có thể nhìn thấy mái tóc đen ngắn rối bù của anh.
Mặc dù Nhị bàn đã say, đối với chuyện này vẫn rất nhạy cảm, anh ta lại lướt nhanh bình luận, say khướt đọc một cái bình luận khác.
【một mạch ký hết toàn bộ……….. nhiều tuyển thủ ngôi sao……… còn có thể dùng đội mới để tham gia S, câu lạc bộ QUEEN thật hào phóng…….. kim chủ, tôi còn tưởng rằng……. Diêm vương có thể gia nhập đội LAN của chúng tôi chứ………..】
“Kim chủ??” Nhị bàn vô thức lặp lại mấy từ này, đột nhiên gào to: “Lão đại của tôi không phải là kim chủ sao, không có tình người!!”
Nói xong, Nhị bàn lảo đảo đứng dậy.
Anh ta vẫn nhức đầu, trên đường đi hơi nghiêng ngả, anh ta không cẩn thận bổ nhào về phía Tằng Phan.
Đặc biệt chú ý tới Tằng Phan, là nhà đầu tư, lại là phụ nữ, mới đem chỗ ngồi rộng rãi phía sau cho cô ngồi.
Toàn bộ xếp hạng thứ ba đều là cô.
Lúc này Nhị bàn như thái sơn áp đỉnh, Tằng Phan cảm nhận được một cái bóng to lớn đang ập đến.
Tằng Phan phản xạ có điều kiện mà nhích ra, tạo ra một khoảng không.
Nhưng có người còn nhanh hơn động tác của cô.
Thẩm Hi thấy Nhị bàn sẽ bị ngã sấp xuống, tim đập nhanh một nhịp, căn bản là không kịp suy nghĩ, trực tiếp nghiêng người dùng lực túm lấy gáy Nhị bàn……….
Thái sơn phanh lại khẩn cấp!!!
Đáng tiếc, tự trọng của Nhị bàn quá lớn, chỉ nghe xì xì một tiếng liền thấy cả người Nhị bàn nhoài đến chỗ Tằng Phan ở phía trước.
Thẩm Hi: “……..”
Tằng Phan: “……………”
Mặt Tằng Phan nghiêm như khúc gỗ nhìn Nhị bàn ở trước mặt cô cúi đầu rạp xát đất, không biết nên nói cái gì.
Thẩm Hi không biết là nên đỡ Nhị bàn trước, hay là giải thích cho mọi người trước.
Lúc Thẩm Hi và Tằng Phan nhìn nhau, Nhị bàn đang quỳ rạp trên mặt đất bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Tằng Phan, to giọng gọi một tiếng baba!
Ba………. baba???
Tằng Phan: “……………….”
Người duy nhất không uống say – Thẩm Hi: “…………”
Mọi người đang ngà ngà say: “…………….”
Nhị bàn say như chết: “ZZZZZ”
Mẹ nó??? Vậy mà lại ngủ mất tiêu.
Có đứa con như vậy, Tằng Phan xin từ chối!!!
Tằng Phan nhức đầu đỡ lấy cái trán của mình rồi trở mình.
Làm sao bây giờ, mùa giải mới còn chưa bắt đầu đâu, tiệc liên hoan gà bay chó sủa này đã làm cô cảm thấy ——
Tiền này của cô, coi như là tát nước đổ đi.
_(:з” ∠)_
Lúc Tằng Phan đang nghĩ ngợi lung tung, không ai chú ý tới, Thẩm Hi cúi xuống, nhặt cái điện thoại bị Nhị bàn ném đi.
Ánh sáng màn hình điện thoại ảm đạm tản ra, Thẩm Hi xem kỹ từng chữ trong điện thoại, ghi nhớ trong lòng.
【Câu lại bộ này chọn tuyển thủ như nào vậy, Night, tôi chưa từng nghe qua cái tên này, cái gì mà tuyển thủ biểu diễn, đi cửa sau phải không? Cùng đội với ZGA của tôi, muốn nổi tiếng đến phát điên rồi à??】
……….
Khi Tằng Phan về đến nhà thì cũng đã khuya.
Cô đem giày cao gót đá văng ra, rồi cùng Lạc Tử Khâm tâm sự chuyện hôm nay.
Chuyện hôm nay đúng là nhiều không kể hết!
【Lạc Lạc, mình thấy hối hận về sự đầu tư của mình.】
【mình không nên ngu ngốc khi nghe anh trai cậu lừa để rồi dấn thân vào cái ngành esport không đáy này!】
【chủ yếu là đội viên của mình thật sự khiến mình mất hết hy vọng……】
【hôm nay mình vinh dự lên chức lão đại, mình xém chút bị hai trăm cân của anh ta đè chết, thiếu chút nữa anh ta ôm chân gọi mình là baba】
【mình không cần đứa con như vậy!!! 】
【cái tiếng gọi baba kia đang quay vòng vòng ba trăm sáu mươi độ Thomas trong vòng năm phút đồng hồ, thiếu chút nữa mình nhịn không được mà phát hỏa!】
【thật đấy, sống mười năm nay, mình là chị gái nhỏ bá đạo tổng tài lạnh lùng khó gần chỉ được đúng một lần!】
【sao lại có cái câu lạc bộ như địa ngục như vậy cơ chứ!】
【vấn đề đến rồi, mình chết như nào đây, nằm vào hố rồi co giật? Thật là vừa thương bản thân vừa lo rủi ro】
Vô số dấu chấm than làm trái tim của Tằng Phan hoàn toàn tan nát, nhưng mà giải ngữ hoa Lạc Tử Khâm không có online.
Tằng Phan buồn bực ném túi xách, tẩy trang rửa mặt, vẫn chưa thấy Lạc Tử Khâm trả lời.
Có lẽ là đã đi ngủ.
Sắc trời về đêm, Tằng Phan lấy điện thoại ra, đột nhiên mất hết hứng thú, cô tắt đèn đi ngủ.
Không biết nên làm thế nào, cô nằm trên giường, nhớ lại cảnh tượng đã xảy ra hôm nay.
Trong phòng bếp, Thẩm Hi cố chấp cầm chai sữa lạnh không chịu buông.
Trong căn cứ, Thẩm Hi đeo tai nghe chăm chú chơi trò chơi.
Trong khí nóng mờ mịt, Thẩm Hi chớp mi gắp rau vào đĩa cho cô.
Mỗi một cảnh, đều có Thẩm Hi……..
Cái quái gì vậy???
Chẳng nhẽ ‘tình thương của mẹ’ của cô đã lan ra tới trình độ này rồi???
Không lẽ đây mới là con trai lớn của cô?
Không không không không, cô mới tuổi, vẫn còn là một cô gái trẻ!
Tằng Phan bực dọc trở mình, dùng chăn ở dưới mông trùm lên đầu, từ chối nhớ đến chuyện này.
Nhưng vừa qua được vài giây, Tằng Phan lại với lấy điện thoại di động ở tủ đầu giường, mở ra weibo tuyên truyền của QUEEN.
Cô……… vẫn đang lo lắng cho tình trạng của Thẩm Hi.
Dù sao cũng là người mới vừa bước vào LPL, cho dù ở LSPL có thành tích tốt, nhưng ở trong mắt mọi người, anh vẫn chỉ là người mới.
Phối hợp với các đội viên đã thành danh trước đó, có thể hiểu được sẽ phải chịu nhiều áp lực và những bình luận ác ý.
Không ai hiểu bằng Tằng Phan, những lời chê bai sau lưng và bình luận ác ý có thể làm tổn thương một người.
Mở weibo lên, Tằng Phan liền thấy blog tuyên truyền phía dưới, ngoại trừ những bình luận khích lệ cái danh tuyển thủ chuyên nghiệp của Nhan Phương, Nhị bàn, chính là sự hiếu kỳ đối với câu lạc bộ và chê trách Thẩm Hi.
Tằng Phan xem cũng như không xem hai người trước, trực tiếp đem ánh mắt nhìn xuống một cái bình luận dưới cùng.
Bình luận kiểu này có thể chia làm hai loại.
Một loại là người này đối với Thẩm Hi chỉ đơn thuần là tò mò, rốt cuộc là vì sao người này lại có thể ngồi ăn rồi làm đồng đội của tuyển thủ số một Nhan Phương.
Loại còn lại chính là những kẻ tự xưng là anh hùng bàn phím.
Tằng Phan lướt nhanh bình luận, chỉ thấy cơn tức từ từ đi lên, do đứng thẳng người lâu quá nên eo hơi đau.
Ở trên mạng, Tằng Phan không cần phải giả bộ lạnh lùng cao quý, xem ai nói năng quá trớn thì xóa bình luận ấy đi.
【cái gì mà G thần, tôi chưa có nghe qua cái ID night này, anh ta dựa vào cái gì mà được ngồi ăn cùng Nhị bàn của tôi, nhìn như thành cọng hành lá??】
【ba cậu chính là ba cậu V: trang phục truyền thống mười năm trước còn hơn cọng hành lá?? Cô là người ở xó xỉnh nào tới vậy, trong thôn mới nối mạng phải không?】
【cũng chỉ là người mới từ LSPL bước ra mà cách đánh đã điên cuồng như vậy, sau này chắc chắn sẽ bị mid của team khác đè xuống cho xem. Cái nồi này tự đi mà gánh đừng có đổ lên đầu Diêm vương của chúng tôi.】
【ba cậu chính là ba cậu V: đặc biệt lắm sao, chuyện của mid có thể liên quan đến bot (đường dưới) hay sao?? Cô là người mù đường à hay là người không có năng lực, nói mà không thèm nghĩ?】
【trông đàn bà thế kia chơi cái gì?? Làm ngôi sao không tốt sao? Đứng ở đây làm ô nhiễm giấc mơ esport!!!】
【ba cậu chính là ba cậu V: não tàn như cô thì hiểu gì về trò chơi? Về nhà làm ruộng có phải hơn không? Đừng có ở đây làm ô nhiễm tuyển thủ chuyên nghiệp!!!】
【không có thực lực, sau này nổi tiếng rồi sẽ vứt bỏ những đội viên yếu hơn, mau cút về nhà đi, giới esport này không chào đón anh ta!】
【ba cậu chính là ba cậu V: mắt của cô không tốt hay cái tai của cô không tốt, G thần ở vòng - có thể đưa KKK thuận lợi thăng cấp, danh xứng với thực là thần tiên hạ phàm? Âm thanh song sát, tam sát, đoàn diệt vang lên cô có nghe được không? Hơn nữa đội KKK còn giữ lại G thần để làm gì? Làm từ thiện cũng là viện trưởng của cô nhi viện esport?? Tạm biệt, không tiễn, giới esport cũng không chào mừng cô. (mỉm cười.jpg)】
Tài khoản phụ này của Tằng Phan đáng lẽ có thể có được kết quả cao hơn, bức tranh phong cảnh hằng ngày chính là hận trời hận đất hận không khí, cũng bởi vì cay độc mà soi mói một lượng lớn fans.
Sau đó liền xuất hiện một anh hùng bàn phím của giới esport, trực tiếp đem đến cho WKY sự chú ý của làn sóng fans qua đường.
Đương nhiên, Tằng Phan không hề biết sẽ có ưu đãi ngoài ý muốn như vậy.
Oán hận con người quá hoàn mỹ của chị gái tổng tài bá đạo, vào giờ phút này, muốn chìm trong giấc mộng đẹp, ngủ mất rồi.
Chú thích:
() 壕无人性 [hao wu ren xing] – hào vô nhân tính là từ thông dụng trên mạng (Nguồn: Baidu)
() 泰山压顶 [tai shan ya ding] – thái sơn áp đỉnh là một từ, nghĩa gốc là núi Thái trên đầu. (Nguồn: Baidu)
() Giải ngữ hoa: chỉ người con gái mỹ lệ, xinh đẹp.
() LSPL – 英雄联盟甲级职业联赛 [yīngxióng liánméng jiǎ jí zhíyè liánsài]: giải đấu Liên minh huyền thoại chuyên nghiệp (nguồn:Baidu)
p/s: Thông tin về LSPL không cụ thể giống như LPL.