Giám thị đang muốn mắng học sinh gây rối, vừa quay đầu thấy là Kiều Ảnh thì trực tiếp đen mặt.
Giám thị vốn định quở trách một chút, nhưng nghĩ đến sẽ ảnh hưởng những học sinh khác mới nhịn xuống, chán ghét phất tay bảo Kiều Ảnh mau đi đi.
Cả trường cấp ba hẳn là không có giáo viên nào không biết Kiều Ảnh, gần như ai đã từng dạy Kiều Ảnh cũng phải ôm ngực nói một câu: "Tôi chưa thấy ai ngu như vậy!"
Năm điểm. Dạy học nhiều năm như vậy cũng chưa thấy học sinh nào thi điểm kém như thế, thật sự đến cả
vận may cũng bỏ cô mà đi.
Khoanh bừa cũng không thấp như vậy, các thầy cô hận không thể mở đầu cô ra xem thử trong đó chứa gì.
Khiến cho người ta chán ghét cô từ tận đáy lòng. Nhưng mà phải nói, hình như bây giờ cô thay đổi rồi.
'Vóc dáng gầy hơn, đẹp hơn, có tinh thần hơn, cũng dám lớn tiếng nói chuyện.
Đáng tiếc bây giờ mới thay đổi cũng đã muộn rồi.
Giám thị nhìn bài thi của Kiều Ảnh trên bàn, giấy nháp chỉ có mấy nét ít ỏi.
Giám thị lắc đầu, nghĩ thâm: Không cứu nổi. Kiều Linh Linh còn đang múa bút thành văn, đột nhiên nhìn thấy Kiều Ảnh đi qua hành lang. Cô ta hơi hoài nghi, sau đó lại khinh thường cười nhạo.
Biết dùng máy tính kiếm tiền thì sao, cũng là một đứa đầu heo.
Kiều Ý tự học xong về nhà liền tìm Kiều Ảnh đầu tiên.
Cậu kiềm chế tâm trạng kích động, hỏi tình hình thi của Kiều Ảnh trước.
"Bốn giờ rưỡi là chị về đến nhà rồi." Kiều Ảnh nói. Trường học cho học sinh nghỉ một đêm, là đêm để thả lỏng lần cuối trước khi thi đại học. Cho nên Kiều Ảnh vừa nộp bài đã về nhà.
Kiều Ý phản ứng rất nhanh: "Chị nộp bài sớm?"
Kỳ thi kéo dài phải đến năm giờ rưỡi.
Kiều Ảnh: "Ừm~"
"Đợi ngày mai có kết quả, không ai dám nói chị học kém nữa rồi."
Kiều Ảnh thấy Kiều Ý hơi kích động hơn bình thường. Kiều Ý thường ngày hướng nội không thích bộc lộ cảm xúc, giờ đây hai má đỏ bừng, đúng là hiếm thấy.
"Em có chuyện gì vui à?" Kiều Ảnh trực tiếp hỏi cậu.
"Chị, chị được tuyển thẳng vào Kinh Đại rồi!"
"222"
"Hiệu trưởng Kinh Đại và thiên tài toán học Hứa Tri Ý liên lạc với em."
Kiều Ảnh nhướng mày, không có phản ứng gì.
"Hôm qua em chụp cách làm và đáp án của đề bài kia đăng lên diễn đàn toán học của Kinh Đại." Kiều Ý nói xong, đưa điện thoại cho Kiều Ảnh xem: "Đêm qua Hứa Tri Ý đã nhắn tin cho em, nhưng lúc đó mẹ đến tìm em... Hứa Tri Ý nói muốn gặp chị để thảo luận về cách giải đề"
"Sau đó Kinh Đại cũng liên lạc với em nói nếu là học sinh thì có thể trực tiếp đến Kinh Đại báo danh, bọn họ cũng muốn gặp chị."
Lúc Kiều Ý nhận được tin nhắn của hiệu trưởng Kinh Đại là vào vài phút trước khi hết giờ tự học. Lúc đó cậu nhìn thấy tin nhắn, kích động đến nỗi hận không thể lập tức chạy về nhà nói với Kiều Ảnh.
Giọng Kiều Ảnh rất thản nhiên, vẻ mặt không chút cảm xúc: "Tuyển thẳng gì chứ? Không có hứng thú."
Kiều Ý ngây ngối
"Sao vậy chị?"
"Chị không thích số học, cũng không có nhiều thời gian đi nghiên cứu với mấy lão già đó, chị còn nhiều chuyện phải làm lắm."
Kiều Ý hỏi Vây chị có định thi vào Kinh Đại không?” Thi vào Kinh Đại vẫn luôn là ước mơ của Kiều Ý.
Kiều Ảnh nheo mắt, không biết đang nghĩ gì, một lát sau, cô khẽ mở đôi môi đỏ mộng: "Kinh Đại cũng được."
Phân nhánh mạnh nhất của Ám Ảnh chính là đặt ở Kinh Thành.
Cô rất mong chờ gặp lại tổ chức thân yêu, sau đó tặng bọn họ một món quà.
Tặng quà gì đây? Chỉ bằng tặng bọn họ một trăm cân thuốc nổ TNT đi.
Giống như một trăm cân mà bọn họ đã chôn ở. phòng thí nghiệm ngầm Nam Dương kia.
Một trăm cân thuốc nổ TNT dành cho tổ chức thân yêu của cô.