Dưa Leo Hoa Cúc Túm Một Phát

chương 5: tiểu phiên ngoại

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Ying Ying

———

【 Tiểu phiên ngoại của Hoa cúc Dưa leo túm một phát 】

Ngày cuối tuần khí trời mát mẻ, Bạch Hiểu Thanh rời giường liền đi rửa mặt, rồi trốn đến thư phòng bật máy tính lên mạng lướt tieba. Thư phòng này trước kia là phòng ngủ của cậu, nhưng từ khi cậu và Phạm Văn xác định quan hệ phu phu thì liền bị hắn túm đến phòng ngủ chính, đem chỗ này đổi thành thư phòng.

Cuối tuần trong tieba khá đông, Bạch Hiểu Thanh vừa mới mở thí cử kỷ lệ ba liền phát hiện một bài viết mới với tiêu đề cực bắt mắt, nhìn kỹ tên người post là:

"Hoa cúc nhỏ mặt gian", phụt —— cái tên này thật đặc sắc. Bài post vừa mới lên mà cậu không tranh lâu [] hai thì thật đáng tiếc nha.

[] Lâu: Chính là comment, viết tắt là một chữ "L". Mọi người sẽ thấy những kí hiệu như L, L,... nghĩa là comment số , comment số .

【 Dành tặng vợ Dưa leo nhỏ của tôi 】《 Ba hữu, tôi thích em 》BY: Hoa cúc nhỏ mặt gian.

Lâu , 【 Hoa cúc nhỏ mặt gian 】: Lâu một đã bị chiếm.

Lâu , 【 Dưa leo hoa cúc túm một phát 】: A da ~ chủ thớt là muốn tặng tôi sao? Che mặt ~

Lâu , 【 Hoa cúc nhỏ mặt gian 】: Tại sao lại là cậu! Dưa leo nhỏ mau ra đây, có người cướp chồng của em nè!

Lâu , 【 Dưa leo nhỏ đỏ mặt 】:......

Lâu , 【 Dưa leo hoa cúc túm một phát 】: A! Chính chủ xuất hiện rồi, đẩy ngã hôn một cái!

Lâu , 【 Hoa cúc nhỏ mặt gian 】: Đạp bay lâu phía trên! Vợ của tôi cậu cũng dám hôn!

Lâu , 【 Hoa cúc dưa leo túm một phát 】: Xin lỗi, làm phiền rồi. Tôi đến dẫn Dưa leo nhà tôi về. Thuận chân đạp bay chủ thớt!

......

Bạch Hiểu Thanh nhìn thật kỹ ID phía cuối kia, gân xanh trên trán giật giật.

Phạm Văn đang lướt tieba trong phòng ngủ, thì thấy Bạch Hiểu Thanh đột nhiên chạy vọt vào, Phạm Văn nhíu mày nhìn cậu, biểu cảm của cậu giống như cái tên "Hoa cúc dưa leo túm một phát" không phải là hắn vậy.

"Phạm Văn! Anh lại theo dõi em!" Bạch Hiểu Thanh một tay đưa ngón trỏ ra, một tay chống nạnh, nỗ lực làm ra bộ dáng chua ngoa đanh đá.

Nếu bị mấy em gái trong thí cử kỷ lệ ba nhìn thấy, nhất định sẽ nói cậu đang xù lông, chắc chắn không sai được.

Phạm Văn im lặng không lên tiếng, chậm rãi đóng notebook lại, sau đó xuống giường, dép cũng không thèm mang, trực tiếp bước tới trước mặt Bạch Hiểu Thanh.

Bạch Hiểu Thanh tròn mắt nhìn Phạm Văn cắn cắn ngón trỏ đang đưa ra của mình, lại ngây người để mặc hắn ôm lấy eo, tiếp tục liếm liếm ngón tay mình.....

Đột nhiên lại nghĩ, lẽ nào Phạm Văn không sợ cậu đi vệ sinh không rửa tay à? Ho khan một cái, cậu sau này nhất định sẽ tập rửa tay thật sạch.

"Đệt! Anh, con mẹ nó đừng cắn nữa được không?!" Đột nhiên có một dòng điện từ ngón trỏ truyền lên.

Phạm Văn cắn đủ lại di chuyển sang mục tiêu khác, bắt đầu tấn công đôi môi của Bạch Hiểu Thanh. À, là vị chanh kem đánh răng mình mua dưới lầu hôm qua. Không tồi không tồi, lần sau nhất định mua thử dầu bôi trơn hương chanh.

"A a...... A...... Anh sáng sớm lại phát điên chuyện gì nữa!" Qua khe hở của nụ hôn Bạch Hiểu Thanh khó khăn hỏi.

"Đàn ông sáng sớm sẽ phát chuyện gì, chẳng lẽ em không biết?" Phạm Văn khéo léo đẩy ngã Bạch Hiểu Thanh xuống giường.

"Anh...... A ư......" Bạch Hiểu Thanh hơi ngửa đầu ra sau, tiểu Hiểu Thanh phía dưới cánh một lớp quần pyjamas mỏng đã bị bàn tay xấu xa của Phạm Văn bắt được.

"Thực ra anh vẫn luôn thắc mắc một chuyện......" Phạm Văn vừa cắn vành tai Bạch Hiểu Thanh vừa nói, cũng không quên vuốt ve tiểu Hiểu Thanh trong tay.

"Ừm...... sao?" Bạch Hiểu Thanh rất dễ mất tập trung.

"Đến cùng là làm thế nào dưa leo hoa cúc có thể túm một phát được []? Anh đã thí nghiệm nhiều lần, đều chỉ có thể làm dưa leo với trứng hoặc là hoa cúc với trứng thôi nha..." Phạm Văn thành thật hỏi, nếu bỏ qua động tác tay của hắn thì chắc chắn sẽ không ai hoài nghi ánh mắt chân thật kia.

[] Bên tiếng Trung chỗ này là "一把抓" ngoài nghĩa túm một phát còn có nghĩa là được làm cùng lúc với nhau ý, như làm món ăn.

"A ư...... Anh mau lấy tay ra......" Dưa leo hoa cúc túm cái đầu anh! Lão tử mới không thèm nói cho anh biết!

Nhớ tới hình ảnh dưa leo hoa cúc túm một phát kia, cậu lại liên tưởng tới hành động của Phạm Văn đang làm lúc này, toàn thân Bạch Hiểu Thanh nháy mắt đã phiếm hồng.

Thấy Bạch Hiểu Thanh không trả lời, Phạm Văn liền một đường kéo nụ hôn xuống yết hầu gợi cảm, có ý đồ để lại vài dấu ô mai nho nhỏ trên đó.

"Ư a...... Anh là đồ hoa cúc thúi...... Lão tử mới là dưa leo...... Dám để lại dấu hôn, lão tử đâm chết anh......"

"Đâm anh à? Sao?" Phạm Văn từ sớm đã nhanh tay cởi bỏ quần trong của Bạch Hiểu Thanh, chen thử một ngón tay vào phía sau cậu, khiến người dưới thân run rẩy một hồi.

"Đem...... Ư a...... ngón tay...... lấy ra đi......" Đàn ông thường rất khó khống chế dục vọng của chính mình a, làm sao cậu thoát khỏi Phạm Văn được...... Cậu gặp rắc rối lớn rồi...... Nhưng có chết cậu cũng không thừa nhận.

"Ồ!...... Chờ một lát anh sẽ để em cẩn thận nếm thử mùi vị khi dưa leo hoa túm một phát." Nói xong, Phạm Văn bỗng sáng tỏ, hóa ra "dưa leo hoa cúc túm một phát" cũng có thể làm nha.....

Làm xong đầy đủ bước chuẩn bị cho Bạch Hiểu Thanh, Phạm Văn cũng đã nhẫn đến cực hạn, nhắm ngay cửa huyệt ưỡn một cái đi vào, cũng may đây không phải là lần đầu của bọn họ nên không có nhiều trở ngại khi Phạm Văn tiến vào.

"A...... Chậm một chút a...... Anh......"

"Anh còn chưa di chuyển." Phạm Văn ở bên trong hơi ngừng một lát, chờ đối phương thích ứng với dị vật, mới bắt đầu chậm rãi chuyển động.

"A ư...... Hừ ư...... Nhẹ...... Chút a......"

Phạm Văn dần mất khống chế, tốc độ di chuyển càng lúc càng nhanh, có lẽ đây là lần da thịt gắn bó gần gũi nhất giữa hai người. Động tác ra vào đều đặn nhưng Phạm Văn cũng không quên vuốt ve an ủi tiểu Hiểu Thanh.

Phạm Văn đột nhiên nắm lấy tay Bạch Hiểu Thanh, dẫn dắt tay cậu đến nơi hai người đang liên kết chặt chẽ.

Bạch Hiểu Thanh bị làm đến ngây ngốc cả người, chỉ cảm thấy tay mình giống như đang đụng tới một khối thịt cưng cứng, còn có.... còn có cửa huyệt của bản thân.

"Cảm nhận được không? Em không nói anh cũng biết rõ, đây chính là nơi dưa leo hoa cúc có thể túm một phát nha...... Ha ha......"

"Túm...... Ừm a......" Túm em rể anh! Cổ họng Bạch Hiểu Thanh hơi đau. Tự hỏi lúc trước sao cậu lại đặt một ID như thế để rước họa vào thân.....

Lão tử phải đổi biệt danh!

– Phiên ngoại Hoàn –

Truyện Chữ Hay