Kết qả cho thấy là đội về sau cùng thua tàn tạ nên phải chịu phạt từ đội thắng còn lại . Ừm tại thời thì đội chúng ta vẫn chưa suy nghĩ ra nên thôi tạm thời tha cho khi nào nghĩ được gì thì sẽ nói sau . đến nơi cũng đã trưa trưa rồi , nhà ngoại Nam không sang trọng gì mấy chỉ là nhà gạch bình thường thôi vì chỉ có mình ngoại của Nam sống nên nhà hơi nhỏ chỉ có phòng , ngoại Nam phòng , phòng còn lại sẽ cho người ở . Dọn đồ xong xuôi đâu vào đấy , thăm cũng thăm rồi chào cũng chào rồi nên cả bọn quyết định đi bắt cá . Muốn thuê cái ghe lớn lớn cũng khó nên ả yến gọi hẳn luôn chiếc to để đi ra biển chơi sẵn câu cá biển . ( m.n ạ chap này gay cấn nha , chap này là chap mà nó nhớ ra được nè , hắn bị lộ thân phận giả gái nè , ả yến xuất chiêu , bí mật người theo dõi cũng phơi bày luông ) .
Cả đám lại rủ nhau ra biển , ngồi trên chiếc tàu to của nhà ả yến mà đón gió làm nó cảm thấy nhẹ nhàng và thãnh thơi vô cùng . ĐỘT nhiên hắn từ trong đi ra , ( m.n còn lại vẫn bên kia khoang tàu câu cá ) .
-làm sao lại ra đây mà không đi câu cá với mọi người_giọng hắn trầm trầm nhẹ hỏi
-chỉ thấy không muốn ở lại đó thôi , xem này thích không_nó nói rồi giơ ngón trỏ ra , những giọt nước long lanh thi nhau chảy từ từ xuống . Nó tỏ vẻ thích thú nói tiếp
-này này nhìn xem , nó như cuộc đời con người vậy ha ? mới đầu có tí xíu nước thôi sau thì tích tụ dần rồi thành hạt nước to , to nữa to mãi đến lúc nó níu không được nữa thì rơi ra , rồi lại tan thành nhiều cái , aiui thật là ngắn ngủi mà hehe_nó nói rồi cười tinh nghịch
-ừ ngắn lắm , ngắn đến đáng sợ , nguyên vọng của cô là gì?_hắn hỏi
-ta á hả ? ha tạm thời bây giờ chỉ muốn lấy lại kí ức đã mất thôi , còn những chuyện khác , không màng tới_nó ảo não nói rồi lắc đầu
-cái gì nên nhớ ắc hẳn nhớ thôi_hắn ngửa mặt lên trời nói như vẻ hắn nắm chắc được mọi việc vậy , Nó nghe xong chỉ cười trừ .
Cả đứng ngắm mặt biển vậy cho đến chìu , có tiếng Nam í ới gọi bên trong :
-Tuyết ơi vào ăn cá đây này ngon lắm má ơi_Nam nói lớn từ trong ra , nó cùng hắn bước vào trong .
Cả đám đan quây quần bên lò cá câu được hôm rồi , ả Yến bắt đầu giở giojgn :
-ối chào , đi cả buổi đấy không phụ được tay mà lại vào ăn ngon lành thế cơ à ?_ả vừa ngồi duỗi móng trên ghế nhỏ vừa liếc mắt nói
-thì sao ? ta ăn của cô chắc_nó nhẹ nhàng đáp lại bởi trong này hoàn toàn không có công của ả ta . chỉ lo bẹo nhất vương với tam vương thì thời giờ đâu mà câu với chả cá . Với lại ả có biết câu đâu cơ chứ , nhìn mấy con giun ngọ nguậy trong thùng mồi là ả đã ớn lạnh rồi chứ đừng nói là câu
-cô......._ả cứng họng không nói được gì , nhịn , nhịn , là suy nghĩ của ả hiện giờ , ả thầm bụng sẽ tính cả vốn lẫn lời với nó sau
Xong xuôi , cũng đã chập tối , thuyền của tụi nó vẫn chưa có ý định vào bờ , còn muốn chơi thêm dăm bữa . Tối đó nó lại ra khoang thuyền đứng đón gió mình . Nó lại ngẫm nghĩ về kí ức trước kia , nó nhớ nhớ là hôm đó nó cảm thấy mình nặng lắm , đang bị rơi thì phải , gió cứ đập vào mặt nó liền hồi nhưng mà nó không tài nào mở mắt ra được .
Rồi cảm giác lạnh buốt xộc thẳng đến toàn thân nó mà nó cũng chẳng biết nguyên nhân tại sao . Rồi cơn lạnh làm nó ngất dần ngất dần , rồi chẳng còn biết gi nữa .Nghĩ lại chỉ thấy phiền hơn thôi , không nghĩ nữa thỏa sức hóng gió nào .
-gió.............._nó tự lẩm bẩm mình mà t/g cũng không hiểu gì nữa . Đột nhiên nó người khều vai nó , nó quay lại thì thấy ả Yến khoanh tay đứng sau lưng nó , nó liền hỏi :
-có chuyện gì ?_nó nhẹ giọng vẻ mặt hơi tò mò hỏi
-tao chỉ là muốn nói với mày là nên tránh xa bọn họ ra , họ là của tao mày hiểu không , từ khi có mày xuất hiện trong đời tao mọi thứ của tao đều bị mày cướp lấy hết mày nên biến mất đi_ả như muốn điên lên gầm nhẹ vì sợ mọi người sẽ nghe thấy mà chạy ra .
-bọn họ ? của cô hả ? khi nào vậy ? lấy tư cách gì ra lệnh cho tôi ? với lại chưa bao giờ những thứ đó là của cô cả , tự nhận_nó liếc mắt cái rồi quay lại đối diện với ả , người dựa vào thành tàu . Ả Yến nghiến răng ( bọn họ đây là nói quân ca , nhất vương tam vương đó )
-mày câm đi ! mày lấy tư cách gì nói với tao như vậy , đồ con nhỏ hèn mọn chỉ là con nuôi mà làm phết hả , ỷ mọi người yêu thương mày thì muốn gì cũng được hả ? thậm chí mày còn chẳn biết mày là ai cơ ? lấy tư cách gì ? lấy tư cách gì dành mọi thứ với tao aaaaaaaa_ả như điên thật rồi , gào rống to lên , mọi người trong khong tàu nghe vậy thì chạy ra .
-ừ thì tôi không biết đấy , ừ thì con nuôi đấy , nhưng dẹp cái kiểu nói chuyện phách lối ấy đi , nhưng thứ đó chưa bao giờ là của cô , chưa bao giờ cô là chủ sở hữu của nó hết har đừng tự cho ta đây là giỏi lắm , ta đây nắm quyền à cô sai rồi , tự nhìn xem bản thân mình đi rồi hãy đánh giá người khác_nó cười đểu cái rồi định bỏ đi , ai dè ả Yến liền túm lấy tóc và áo nó , dật ngược lại , vì không phòng thủ nên nó bị rơi xuống khoang tàu , chỉ nắm lại thành tàu , tàu đang di chuyển và gió biển rất lớn nên sức gió làm nó khó mà quật lên được .
Ả yến cười lớn lên thích thú , đúng lúc đó thì mọi người từ trong tàu chạy ra , thấy vậy liền hoảng hốt la lén Nam la lên ngắn lại nhưng ả lập tức rút trong áo ra con dao , đưa ra phía trước quơ quơ :
-aaaaaaa đừng lại gần nếu không đừng trách_nói rồi ả lại rời dao đến chỗ tay nó đang cố níu lấy cái lan can .
-đừng huhu đừng mà Yến để Tuyết lên đi có gì từ từ nói nếu không ........huhu Tuyết sẽ rơi mất_Nam khóc lớn nói
-hahaha rơi càng tốt , thứ tao muốn là nó phải rơi xuống đó cơ mà hahaha , tránh ra nếu không tao đâm nó_ả đe dọa . Cả đám thấy thế liền lui lại , hắn nổi điên nãy giờ lập tức xông lên , mà hắc đâu biết vì Nam đau lòng quá khóc to đến nổi tay bấm vào thịt nắm chặt lại và đồng thời tay kia nắm vai Hắn có dính lại lọn tóc , khi hắn xông lên phía trước vì Nam nắm chặt quá nên tóc giả tuột cả ra , hắn sững sờ , mọi người bất ngờ .
Tam vương với nhất vương thì chỉ lắc đầu ngao ngắn nghĩ thầm " lộ rồi" , Nam bàng hoàng không biết nói gì , ả Yến thì thấy trai đẹp liền ngẫn người , chưa bao giờ ả thấy người đẹp như hắn . Nó ở bên dưới cũng nhìn thấy mập mờ được mặt hắn , quen lắm giống như người trong giấc mơ của nó vậy , giống người đưa thuốc và đến thăm nó mỗi tối .
-aaaaaaaaaaaa_nó nhắm tịt mắt , lắc đầu nguậy nguậy nó đang đau đầu á , nhân đó hắn liền vọt tới đánh rơi con dao của ả Yến và xô ả ả , chồm người xuống nắm lấy tay nó đang dần tuột ra .
Cả đám xông lại bắt ả Yến giữ lại , ả gào lên cứ quơ loạng xạ rồi đòi chạy đến dựt hắn ra .
-Tuyết nắm lại , không....cho...em buông_hắn gắng sức nói , nó thì cũng chẳng nặng bao nhiêu nhưng khó ở đây là đang ở gần như giữa biển rồi , lại là buổi tối , gió lớn vô cùng , cứ đẩy cứ thổi làm nó bay bay trong gió hắn khó mà đọ lại với sức gió .
-a.....đầu.....đau....lão....lão...đại aaaa_nó mở mắt cố nhớ lại , nhìn như này làm nó không sao mà cảm thấy khoogn quen cho được , vô cùng thân quen , những hình ảnh lúc trước cứ như cuốn băng tua chậm lại trong đầu nó . Nó đau đến mức thả tay ra ôm đầu lại . mọi người liền xúm lại giúp , mà buông cả ả yến ra .
-a lão đại...aa Tuyết nhớ rồi , lão đại...này...tam...vương...này nhất...vương a còn...nhị....vương..đâu_ nó lấp bấp nói và cố nhớ lại chuyện trước kia , hắn nhìn nó đau lòng nói
-không sao không sao rồi , chỉ cần nắm chặt tay ta lại sẽ không sao đâu . Ha ? tin ta đừng buông có được không , đừng rời bỏ ta một lần nữa xin em đấy_hắn như muốn khóc khi phải rời xa nó , cố kềm lại mọi người cùng nhau kéo nó lên .
Lên được nửa chừng rồi thì đột nhiên ả Yến cầm dao , từ đằng sau lao tới gạt hết mọi người ra rồi đâm mạnh cái vào tay nó , làm nó đau quá đến nổi buông ra và...............BÕM !! Nó rơi xuống biển .
-hahaha đúng rồi , đi chết đi ahahaha đây là kết cục mày dám dành những thứ của tao đó haha chết...chết đi_ả cuwofi điền dại ngồi bệch xuông thuyền mà cười.
-aaaaaaaaaaaaaaaa Tuyết aaaaa_Hắn gào lên , chạy lại túm cổ ả Yến-MAU DỪNG THUYỀN LẠI !! NHANH LEENNNNNNN_hắn bóp cổ rồi hét lên
-khô...ng....bao....giờ..._hắn buông ả Yến xuống nhảy xuống dưới biển tìm nó , nhưng vô dụng thôi..........nó......không thấy nữa rồi............hết chap