Hôm nay. lớp lại có một bạn nữ mới chuyển vào. Tên là Ngọc. Bạn trông rất xinh, giọng nói dịu dàng dễ nghe. Đứng trước cả lớp, Ngọc giới thiệu:
- "Chào các bạn. Mình tên là Hồng Ngọc. Từ hôm nay mình sẽ vào lớp mình học. Mong các bạn giúp đỡ!"
Sau tràng pháo tay của mọi người. Cô giáo hỏi Ngọc muốn ngồi chỗ nào. Ngọc đảo mắt quanh lớp, dừng lại ở chỗ Tiến. Sau đó liền tươi cười vui vẻ, quay sang bảo cô:
- "Thưa cô, em muốn ngồi bàn cuối ạ. Chỗ đó đó!"
Ngọc chỉ vào vị trí bên cạnh Lan. Cô giáo liền đồng ý. Sau đó Ngọc về chỗ. Ngọc mỉm cười với Lan sau đó liền vỗ vỗ vai Tiến:
- "Hi, lâu rồi không gặp, mày nhớ tao chứ?"
Tiến quay lại, mỉm cười niềm nở, đáp:
- "Nhớ. Mày về từ bao giờ thế?"
- "Nhà tao mới chuyển về lại nhà cũ rồi. Muốn cho mày bất ngờ. Giờ chúng mình lại là hàng xóm rồi." - Hình như Ngọc đã quen Tiến trước đó
- "Thế thì chiều nay đãi tao một bữa đê. Lâu rồi không gặp." - Tiến đề nghị
- "Không thành vấn đề. Tao cũng có ý đấy."
Lan không hiểu cho lắm về mối quan hệ của hai người. Định lên tiếng chào hỏi thì Thọ đã nói trước:
- "Ái chà. Bạn cũ ông à? Xinh thế."
- "Ừ. Hàng xóm. Chơi chung từ hồi Napoleon mặc quần đùi ngậm kẹo mút."
- "Chào bạn. Mình là Hồng Ngọc. Rất vui được làm quen." - Ngọc nở nụ cười tỏa nắng.
Ngọc đưa tay ra, Thọ nắm lấy. Hai người bắt tay nhau.
- "Mình là Thọ. Rất vui được làm quen."
Thao thao bất tuyệt một lúc, Ngọc mới để ý đến cô bạn cùng bàn là Lan đây. Nãy giờ Lan luôn chăm chú lắng nghe cuộc trò chuyện của họ.
Lan lại đặt ra cho mình một núi câu hỏi. Cái con ranh này từ xó xỉnh nào chui ra? Mày có quan hệ gì với Tiến của bà? Bà đang thích Tiến. Mày mà động vào thì đừng có trách bà ác. Đang mải miết đuổi theo những suy nghĩ, Lan nhìn chằm chằm Ngọc. Ngọc hua hua tay trước mặt cũng không biết gì.
- "Này bạn, này bạn. Sao thế bạn." - Ngọc lay mãi mà Lan vẫn không hay biết gì.
Lan giờ đang ở trong thế giới nội tâm. Cho rằng trời có sụp, nếu Lan không tự thoát ra thì không có một ai có thể gọi Lan về. Ấy thế mà có một người làm được đấy, là Tiến. Tiến vừa gọi một tiếng, Lan liền nghe thấy, thoát khỏi mớ bòng bong trong đầu. Thế mới tài chứ!
Lan ngơ ngác nhìn mọi người, không hiểu có chuyện gì vừa mới xảy ra. Ngọc liền nhanh nhảu đưa đôi bàn tay nắm lấy tay Lan:
"Chào bạn. Mình là Ngọc. Từ giờ chúng ta sẽ là bạn cùng bàn. Giúp đỡ nhau nhé!"
Lan đơ ra. Cô bạn này cũng dễ thương ấy chứ, thế mà mình vừa mới suy nghĩ cái gì? Phủi phui phủi phui. Lan mỉm cười, cũng nắm lấy tay Ngọc:
- "Ừm. Mình là Lan. Rất vui được cùng bàn với bạn!"
Cuối giờ, Ngọc rủ Tiến, Tiến rủ Thọ, Thọ rủ Lan. Thế là bốn người cùng nhau đi ăn đi chơi. Hôm nay học có buổi sáng thôi, chiều được nghỉ. Nên tha hồ mà đi chơi a.
Vốn định rủ Tiến đi xem phim, đi ăn, đi chơi nhưng vì có hai cái bóng đèn sáng trưng kia đi theo nên Ngọc nảy ra ý định mua thức ăn về nhà tự làm rồi tự tổ chức trò chơi.
Lan gợi ý Ngọc làm các món đùi gà chiên xù, canh rau muống, đỗ xào, cá sốt. Ngọc đồng ý. Nhưng mà Ngọc không rành mấy món này, nên bếp chính là Lan nha.
Nhà Lan có một quán cơm bình dân, Lan cũng thường giúp mẹ làm, nên Lan nấu ăn khỏi phải chê nha.
Sau khi ướp gia vị cho thịt, Lan chia ra làm hỗn hợp bột ướt và bột khô
Sau khi ướp gia vị cho thịt, Lan chia ra làm hỗn hợp bột ướt và bột khô. Bột ướt gồm có bột mì, bột nếp, lòng đỏ trứng hòa với một ít nước sôi vừa đủ để tạo thành một hỗn hợp không quá lỏng, cũng không quá đặc, hơi sền sệt. Bột khô là bột chiên xù. Lăn qua một lượt bột ướt và bột xù, sau đó lăn lại một lần nữa mới thả thịt vào chảo ngập dầu. Tới khi lớp vỏ bên ngoài vàng ruộm thì vớt ra để ráo mỡ. Sau đó cho ra đĩa trang trí với một vài quả cà chua bi và rau sống.
Tiếp đến là món rau muống luộc
Tiếp đến là món rau muống luộc. Đun nước tới khi sôi thì thả rau muống vào nồi. Sau đó thêm gia vị mì chính, bột canh nêm cho vừa đủ. Đọc đến đây chắc hẳn sẽ có nhiều người hỏi rau muống luộc sao lại cho bột canh vào. Chính xác là bình thường món rau muống luộc chỉ cần cho mì chính. Nhưng Lan thấy cho thêm bột canh vào thì món rau sẽ ngon hơn, ngọt hơn và có vị hơn. Khi rau đã chín thì nhanh tay vớt rau ra rổ để ráo nước. Giai đoạn này giúp cho rau không bị đỏ hay vàng. Sau đó mới gắp rau ra đĩa rồi trang trí với một vài lá xà lách
Sau đó mới gắp rau ra đĩa rồi trang trí với một vài lá xà lách
Món đỗ xào thì khỏi nói cũng biết nhỉ.
Cuối cùng là món cá sốt cà chua
Cuối cùng là món cá sốt cà chua. Lan rán cá, Ngọc làm sốt cà chua. Sau đó cho cá vào sốt cà chua đun một lúc sau đó bắc ra. Trang trí bằng hành lá, hành củ thái sợi, ớt làm cho món ăn thêm màu sắc.
Nhìn mâm cơm mà Tiến và Thọ trố cả mắt. Ngon quá, như đi ăn hàng ấy. Biết rằng thể nào Tiến và Thọ cũng hỏi nên Lan chủ động nói:
- "Nhà tôi kinh doanh a. Quán cơm binh dân. nên những món này đối với tôi là quá tầm thường a."
- "Chết chết. Thế này mai sau đắt chồng lắm đây. Cho tôi một suất làm con rể bố mẹ bà nhá. Há há." - Thọ tán thưởng
- "Lan thế này á, vừa đẹp người vừa nấu ăn ngon. Ông bớt ảo tưởng đi. Không đến lượt ông đâu." - Tiến hình như đang ghen a.
Thấy mọi sự chú ý đều dồn về phía Lan, Ngọc có chút ghen tị. Quyết tâm dành lại sự chú ý bằng cách khui champagne. Thực ra sức Ngọc có thể bẻ gãy sừng một con trâu ý chứ, nhưng lại ra vẻ tay yếu không rút được lõi gỗ chặn miệng chai ra. Quay sang nhờ Tiến:
- "Mày, tay tao yếu quá không khui được, mày giúp tao đi"
Ngọc đã giành lại được sử chủ ý. Nhưng chỉ trong giây lát thôi. Hai chàng ngay sau đó lại quay sang vừa ăn vừa hỏi Lan về cách chế biến. Cứ thế suốt bữa cơm Ngọc chả nói được câu nào. Bắt đầu có tí ức chế với Lan rồi đấy.
Sau khi dọn dẹp bát đũa. Họ quay ra chơi trò chơi. Họ quay trở về tuổi thơ với trò trốn tìm bất hủ. Ngọc nhận làm người đi tìm.
Lan và Thọ đã chui vào trong tủ quần áo. Mỗi người một bên tủ. Tiến vẫn đứng suy nghĩ xem chỗ nào hiểm để chốn.Chưa kịp nghĩ ra chỗ nào hiểm thì Ngọc đã đếm sắp xong nên Tiến đành chui vào tủ quần áo. Vừa mở ra thì thấy Lan. Cơ mà gấp quá, Ngọc sắp đếm xong tới đít rồi, đành thất lễ chui vào.- "Ai chưa xong mở mắt đi tìm" - Ngọc nói và bắt đầu tìm kiếm
Trong không gian chật trội của tủ quần áo. Tim Lan đập thình thịch tưởng chửng như sắp rớt ra khỏi lồng ngực. Hai bàn tay run run nắm chắt hai bên vạt áo. Lan vừa hồi hộp vì chờ đợi Ngọc sẽ tìm ra mình vào lúc nào, vừa hồi hộp vì lúc này đang ở rất gần, rất gần với Tiến - người con trai mà Lan thầm thương trộm nhớ.
Khoảnh khắc thiêng liêng sắp tới. Ngọc mở tủ quần áo. Vì bên trong quá chật lại còn chứa hai người. Tiến quay lưng ra ngoài dựa vào cánh tủ nên Ngọc vừa mở ra thì Tiến ngã ngữa. Và điều đặc biệt hơn nữa là Lan ngã úp ngay lên người Tiến. Cảnh này hay thấy trong phim tình cảm cô dê an nhỉ.
Ngọc trợn tròn mắt nhìn hai sinh vật đang đè lên nhau trước mặt mình. Không ai nói lời nào. Cứ dữ nguyên tình trạng như vậy. Thọ vì ngạc nhiên sao vừa nghe thấy dộng tĩnh bên kia mà tự nhiên yên ắng quá. Bèn mở tủ tự thú. Chui ra thì đập vào mắt là cảnh tượng ấy.
Thọ cũng ngạc nhiên nhưng không đứng trời trồng như Ngọc. Thọ tới kéo Lan ra khỏi người Tiến.
- "Tiến lại lợi dụng con gái nhà người ta." - Thọ chọc
Thế là họ không chơi trốn tìm nữa. Chơi bài AIDS. Quy định là ai bị AIDS lần sẽ phải cầm mic bờ lu tút đi quanh làng vừa đi vừa hát, bài cho tự chọn.
Và người bị AIDS là Lan. Lan chọn bài ALOHA của COOL, một bài mà Lan rất thích. Bốn người cùng nhau đi quanh làng, nhưng dĩ nhiên người chịu phạt là Lan. Lan hát, ánh mắt Lan luôn hướng về phía Tiến. Trong bốn người không ai nhận ra điểm dị thường đó, chỉ có Ngọc lầ nhận ra.
Ngọc chắc mẩm với tính cách của Tiến thì chút nữa thể nào chả nhận đưa Lan về nhà. Nên là Ngọc ngó quanh, nhìn thấy viên gạch, mắt Ngọc sáng lên. Cố tình đi về hướng viên gạch, nhưng không nhìn xuống đất, và Ngọc vấp té. Chân đau, Tiến phải đưa Ngọc đi bác sĩ. Bỏ lại Thọ và Lan
Thọ và Lan ở cùng xã nhưng khác làng a. Đoạn đường đầu thì đi cùng nhau. Rồi Thọ hỏi Lan có cần đưa về tận nhà không. Lan từ chối. Thọ cũng đồng ý. Nhưng mà Thọ không bỏ Lan một mình a. Thọ đi theo Lan ở phía sau, chỉ là Lan không biết thôi. Theo Lan về đến nhà an toàn Thọ mới an tâm quay xe về nhà.
Cause your love is so sweet
You are my everything
You're light in my life
You are the one in my life
All I ever want is your love