Dư Tình Khả Đãi

chương 82

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trở lại mái ấm xa cách đã lâu tại Bắc Thành, Quý Hựu Ngôn thu dọn sơ qua một lượt rồi lên giường ngủ mê mệt cả buổi chiều, mãi đến khi Chung Thanh Ngọc gọi tới cô mới tỉnh.

Chung Thanh Ngọc thông báo cho cô về việc khôi phục của Quý Trường Tung, tiện thể hỏi thăm về tình hình công việc của cô dạo gần đây. Vòng vo một hồi, dường như bà đang hy vọng con gái sẽ về Duyên Châu ăn Tết.

Việc trở lại Duyên Châu đón Tết tựa hồ đã là chuyện rất xa xưa đối với Quý Hựu Ngôn. Cô nhìn ánh chiều tà như sắp sửa chìm xuống mặt nước bên ngoài khung cửa, khịt mũi, chủ động đề nghị, "Mẹ ơi, năm nay Tết nhất con không bận gì cả, con về ăn Tết cùng bố mẹ được không?"

"Tiện cho con là được." Giọng điệu Chung Thanh Ngọc không giấu nổi mừng rỡ, vậy mà lời nói ra khỏi miệng vẫn cứng nhắc như thường.

Quý Hựu Ngôn nở nụ cười, cũng không để bụng, thuận đà từ đó mở thêm chủ đề.

Sau khi cúp máy không lâu, Ngụy Di Chân và Lâm Duyệt mua nguyên liệu nấu ăn đến nhà, Quý Hựu Ngôn đích thân xuống bếp chiêu đãi, ba người vừa mau mải tay chân vừa hàn huyên bàn luận về công việc kế tiếp, nói nói cười cười, khung cảnh ung dung vui vẻ hiếm gặp. Đúng lúc đó cũng là khung giờ được phát sóng, thế là cả ba cùng xem một tập, rồi Ngụy Di Chân với Lâm Duyệt thấy cũng muộn bèn tạm biệt Quý Hựu Ngôn để về nhà.

Tiễn hai người họ xong, ngôi nhà lập tức trở nên yên tĩnh, Quý Hựu Ngôn ngồi trên sofa, nỗi nhớ nhung Cảnh Tú cứ thế bỗng nhiên tràn trề cõi lòng.

Cô lại rút cuốn sổ ghi chép Cảnh Tú đưa mình từ trong túi sách, nhìn vật nhớ người.

Cô suy đoán rằng có lẽ sau khi mình hỏi Cảnh Tú tiến độ giữa hai người hiện tại, Cảnh Tú mới vẽ cái này. Thời điểm trước khi cô về Lăng Châu gặp Cảnh Tú, thanh tiến độ mới %, sau khi trở lại từ Duyên Châu thì nó đã tăng tốc thăng lên hẳn % rồi ư?

Quy luật ở đây là gì nhỉ? Hôn nhẹ rồi ôm ôm là có thể tăng ư? Quý Hựu Ngôn vuốt môi mỉm cười, thầm nhủ tâm tư mình thật là bất chính quá, nghĩ gì mà kỳ cục.

Có điều dù thế nào chăng nữa, lúc nhìn ngắm chữ 'thỏa đáng' Cảnh Tú đặt bút viết trên trang giấy là tâm trạng đang trống rỗng của cô khi phải đối diện với căn phòng yên tĩnh này dường như cũng dần dà cảm nhận được sự sống.

Tất thảy nỗ lực thay đổi của cô đều được chạm được tới Cảnh Tú, Cảnh Tú nhận ra và để chúng trong lòng. Giữa hai người bọn họ đều tồn tại sợi dây kết nối chứ không phải chỉ mình cô đơn phương tình nguyện, mà cả cô lẫn Cảnh Tú đều hướng về phía nhau.

Sự cổ vũ động viên không cần thanh âm của Cảnh Tú giúp Quý Hựu Ngôn cảm thấy vừa tri kỷ lại vừa an tâm.

Cô đứng dậy, trở về thư phòng, mở máy tính đồ lại thanh tiến độ của Cảnh Tú, sau đó còn khéo léo thêm thắt một hình vẽ chibi bên con số % ở bên trên thanh tiến độ. Hình vẽ chibi ấy chính là bản thân cô, trước ngực nó nâng một bó hoa, dưới chân đạp ba con vịt be bé, dường như toàn bộ đều chỉ hướng về phía Cảnh Tú. Còn ở điểm kết thúc, cô vẽ Cảnh Tú đang mở rộng cánh tay như thể đang mong đợi chờ đón cô.

Tự bản thân cô thấy cực kỳ hài lòng, còn cẩn thận tô điểm thêm cho mặt mũi hình vẽ chibi, sau đó chia sẻ cho Cảnh Tú xem. Dưới thanh tiến độ cô còn bổ sung dòng chữ rồng bay phượng múa:

"Quản bao nước thẳm non xa,

Để ta tìm kiếm cho ra bạn lòng."

Cảnh Tú đang ở sân bay xem trực tiếp trên điện thoại thì thấy thông báo tin nhắn đến từ Quý Hựu Ngôn, khóe môi lập tức cong lên không thể tự chủ. Có điều khi cô mở tin nhắn ra xem liền bắt gặp vẻ mặt nhiệt tình quá đáng của mình phiên bản chibi thì lại cảm giác Quý Hựu Ngôn quá lớn lối đắc ý.

Cô bình tĩnh hồi âm: "Đợi."

Quý Hựu Ngôn vui vẻ trả lời với một emo ngoan ngoãn chờ đợi.

Kết quả đợi năm phút đồng hồ Cảnh Tú mới hồi âm. Cô chuyển lại tấm ảnh ban nãy Quý Hựu Ngôn mới gửi.

Quý Hựu Ngôn cho rằng đối phương thao tác sai nên đánh một dấu chấm hỏi, ai dè Cảnh Tú chỉ gửi lại một cái icon mỉm cười trông có chút đáng sợ.

Quý Hựu Ngôn thắc mắc mở tấm ảnh Cảnh Tú gửi đến xem sao, bức ảnh mới được phóng đại cô lập tức phát hiện có điểm khác trước - Cảnh Tú vẽ thêm một đoạn thẳng đứt đoạn trên thanh tiến độ, cụ thể là khúc từ % lên %, sau đó dưới góc phải còn bổ sung tỉ lệ xích: :...

Còn lớn hơn cả tỉ lệ xích bản đồ Trung Quốc ư?! Quý Hựu Ngôn cảm thấy bàng hoàng.

Cô gửi một cái sticker 'chó ôm cây' đầy oan ức, sau đó còn nhanh trí vẽ thêm Phong Hỏa Luân dưới chân con vịt của mình.

Bảo bối của Na Tra

Cảnh Tú thấy buồn cười mà phải che miệng để chịu đựng, Diêu Tiêu ngồi bên cạnh trông thấy thế còn phải khiếp đảm.

Cảnh Tú thông báo cho Quý Hựu Ngôn biết đã đến lúc phải lên máy bay, "Tôi lên máy bay đây."

Quý Hựu Ngôn lưu luyến gửi cho cô một đoạn voice chat, "Được, trên đường chú ý an toàn nhé, đến nơi thì báo tôi một tiếng."

Kết thúc cuộc trò chuyện, Quý Hựu Ngôn nhìn chằm chằm tỉ lệ xích Cảnh Tú vẽ, lòng suy nghĩ không biết vì sao mình lại chịu phải khổ ải này. Thế là cô lại nhắn hỏi Cảnh Tú, "Không thích hình chibi tôi vẽ hở?"

Cô cho rằng hẳn lúc này Cảnh Tú đã tắt mạng đi rồi, không ngờ chỉ vài giây sau cô chợt phát hiện avatar của Cảnh Tú đã được đổi.

Avatar đã trở thành bức ảnh chibi mình mới vẽ Cảnh Tú, chỉ có điều khuôn mặt đã bị làm mờ dạng pixel hóa.

Quý Hựu Ngôn cạn lời, sau đó không nhịn được phải bật cười, gửi một chuỗi hahahahaha.

Sóng mắt Cảnh Tú như nước, cô không trở lời Quý Hựu Ngôn mà đổi trạng thái điện thoại sang chế độ máy bay.

Quý Hựu Ngôn gửi Cảnh Tú sticker vuốt lông mèo, sau đó tranh thủ rút kịch bản ra, dù sao cũng sắp gia nhập đoàn làm phim, cần phải làm quen với nhân vật. Có lẽ do trong lòng có chỗ dựa vững vàng nên khi Quý Hựu Ngôn lấy tay chống cằm, cô bỗng cảm giác dường như bóng đêm không còn quạnh quẽ cô độc dưới ánh đèn nữa, thay vào đó là sự ấm áp lan tỏa toàn thân.

Hôm sau Ngụy Di Chân thông báo Quý Hựu Ngôn biết tỉ lệ người xem cũng có thể xem là khá tích cực, chủ đề bàn luận trên weibo cũng không quá tệ, tiếp theo còn có cả chiến dịch tuyên truyền nữa, nhất định những con số sẽ còn gia tăng. Quý Hựu Ngôn nghĩ đến phương án tuyên truyền mà thở dài, trong lòng đã chuẩn bị sẵn tâm lý ăn mắng.

Buổi chiếu cô một mình lái xe đi gặp Cố Linh Phong và Bạc Tuyết nhằm bàn luận về việc phối âm trong , ba người trò chuyện say sưa, Bạc Tuyết còn chủ động đề nghị dẫn theo Quý Hựu Ngôn đi tham dự dạ tiệc của một tiền bối trong giới âm nhạc hòng giúp cô quen biết thêm nhiều người tai to vế lớn trong giới, coi như có thể đắp thêm cho mình một lớp giáp sinh tồn.

Đêm ấy khi về nhà, cảm hứng của Quý Hựu Ngôn tuôn trào mãnh liệt như được tiêm thuốc kích thích, cứ thế thức cả đêm sáng tác ra một bản nhạc. Cô sửa sửa đổi đổi tới trưa mới thấy đủ hài lòng để gửi cho Bạc Tuyết, sau đó bò lên giường ngủ.

Ngủ chưa được hai tiếng Lâm Duyệt đã kéo cô tới sân bay để đi Thành Tây chuẩn bị cho chương trình tạp kỹ của đoàn phim sẽ thu vào ngày hôm sau.

Hầu như phân đoạn nào trong chương trình cũng đã được trao đổi từ trước, có điều không thể coi đi show tạp kỹ như đi đóng phim được, thế nên kịch bản thì cố định nhưng hướng đi cụ thể thường sẽ có những sự thay đổi không dự đoán được, còn phải căn cứ vào phản ứng của khách mời tại hiện trường với khán giả để còn tùy cơ ứng biến.

Mở màn show tạp kỹ là tiết mục song ca ca khúc chủ đề của của Quý Hựu Ngôn và Lâm Khải Chi, vì Ngụy Di Chân đã yêu cầu ban tổ chức hát live, mà bên phía chương trình cũng không muốn để Quý Hựu Ngôn phật ý nên đã trao đổi với Lâm Khải Chi. Khả năng ca hát của Lâm Khải Chi cao nhất cũng chỉ đến độ hát karaoke, vốn anh ta cũng không thích ý tưởng này lắm, nhưng bên phía chương trình kỳ kèo dai quá, còn cam đoan hậu kỳ sẽ còn chỉnh sửa nên đội của Lâm Khải Chi mới miễn cưỡng chấp nhận.

Kết quả vừa mới khai màn, Lâm Khải Chi đã chủ động vừa hát vừa tiến lại gần, suýt chút nữa Quý Hựu Ngôn đã bị lôi kéo. Cô quá mức lao lực, nỗ lực biến mình như một người đang đơn ca trên sân khấu, dồn toàn bộ sự chú ý cho chính bản thân, cố tình ngó lơ ánh mắt ra hiệu lẫn cử chỉ như muốn nắm tay đến từ Lâm Khải Chi, tự hát tự vui từ đầu chí cuối.

Ca khúc kết thúc, khi MC vạch trần chi tiết này còn mô phỏng lại động tác Lâm Khải Chi lúc đó cùng việc Quý Hựu Ngôn đứng yên như trời trồng thì toàn trường quay rộ tiếng cười. Lâm Khải Chi tủi thân oan ức, Quý Hựu Ngôn che mặt, giải thích, "Dao Hoa làm hại tôi rồi."

"Diễn mù ba năm, từ chối hết thảy mọi loại thính." Trong phim, Dao Hoa về cơ bản là mù tịt với mọi thứ liên quan đến tình cảm, thẳng nữ lòng dạ sắt thép.

Khán giả bên dưới bị chọc cười, sự kiện lúng túng ấy cứ thế qua đi.

Rồi đến tiết mục chơi trò chơi, trong đó có một trò yêu cầu khách mời chia làm hai đội, thay đổi giọng điệu họ rồi để họ gọi điện cho một người bạn cũng trong giới giải trí, mời đối phương xem nhưng trước hết đối phương phải nhận ra mình mới có thể tiến hành nhiệm vụ mời mọc, mà mời cũng không thể thẳng thắn quá mức mà phải dẫn dắt đối phương tự hiểu ra mới được. Tối đa ba phút, qua ba phút không hoàn thành đồng nghĩa với thất bại. Thi đấu tính thời gian, thống kê đội nào có thời gian hoàn thành nhiệm vụ ngắn hơn thì đội đó chiến thắng.

Lâm Khải Chi xung trận đầu tiên, MC hỏi khán giả tại trường quay mong anh ta sẽ gọi ai, fan anh ta ai nấy đều kêu gọi anh ta gọi cho Dư Sóc - một người anh em tốt trong giới. MC tiếp thu đề xuất, sau đó đợi Lâm Khải Chi kích hoạt máy biến âm mới bấm gọi Dư Sóc.

"Alo, xin chào." Dư Sóc tiếp máy.

Lâm Khải Chi nhịn cười, nói, "Xin chào, Sóc Sóc..." Là giọng nữ cực kỳ sắc bén.

Đầu bên kia trầm mặc hai giây rồi dập máy không chút do dự.

"Tút tút tút..." Tiếng điện tử vô tình vang lên, mọi người cười vang.

MC bỏ đá xuống giếng, bên sản xuất còn phối cả âm thanh, "Phù, gió thổi qua lạnh quá..." Lâm Khải Chi cũng cười đến mức không đứng lên nổi.

"Quá lạnh lùng rồi, thế Khải Chi có muốn khiêu chiến thêm một lẫn nữa không?" MC lau nước mắt hỏi.

Lâm Khải Chi nhịn cười, hỏi khán giả bên dưới, "Mọi người có muốn cho cậu ấy thêm một cơ hội không?"

Mọi người trăm miệng một lời kêu muốn.

Thế là lần thứ hai Lâm Khải Chi bấm điện thoại Dư Sóc. Lần này Lâm Khải Chi giành nói trước, "Đừng vội gác máy, đoán xem tôi là ai nào?"

Dư Sóc mờ mịt hỏi, "Đùa đấy à?"

Lâm Khải Chi phủ nhận rồi dẫn dắt anh ta suy đoán, mãi một hồi vẫn đoán không ra, kết quả là hết ba phút, Lâm Khải Chi khiêu chiến thất bại. Sau khi xác nhận thất bại, Lâm Khải Chi giả bộ tức đến mức nổ phổi, tắt đi máy đổi giọng để quát Dư Sóc, "Hiểu ngầm thế đấy à! Huynh đệ! Nghỉ chơi!"

Quý Hựu Ngôn là đội trưởng đội đối thủ thì vui khôn tả.

MC phát hiện cô cười trên sự đau khổ của người khác bèn nói, "Đội trưởng đội đỏ Hựu Ngôn của chúng ta cười vui vẻ ghê gớm, xem ra tự tin vào bản thân lắm đây, vậy thì tới nào, đến phiên đội đỏ rồi, đội trưởng lên trước chứ?"

Quý Hựu Ngôn dùng ánh mắt dò hỏi mọi người trong đội rồi gật đầu đáp ứng.

Theo thường lệ, MC dò hỏi ứng cử viên từ khán giả tại trường quay, fan Quý Hựu Ngôn tại trường quay thì ai nấy đều cảnh giác không nhắc gì tới Cảnh Tú, chớm định đề nghị một cô đóng vai nữ phụ trong thoạt trông có vẻ quan hệ cũng tốt với Quý Hựu Ngôn.

"Cảnh Tú! Cảnh Tú!" Kết quả fan nhà khác chẳng lo âu gì đã reo vang cái tên này khiến trái tim fan only nguội lạnh.

MC đương nhiên cũng biết liên lạc với ai sẽ mang lại độ hot, thế nhưng địa vị của Cảnh Tú tương đối cao, quan hệ giữa cô và Quý Hựu Ngôn lại khá là nhạy cảm, MC cũng không chắc liệu có ổn hay không. Thế nên MC phải thử thăm dò ý kiến Quý Hựu Ngôn, "Mọi người đang gọi tên cô Cảnh kìa, Hựu Ngôn thấy sao?"

Quý Hựu Ngôn cắn môi nhìn khản giả đang hoan hô, tự nhiên cười một tiếng, "Được chứ ạ, vậy thì cô Cảnh đi."

Cô thử máy biến âm sau đó bấm gọi cho Cảnh Tú.

Tại thời khắc trái tim mọi người đập bình bịch, Cảnh Tú nhanh chóng tiếp điện thoại.

"Xin chào." Giọng nữ trong trẻo dễ nghe vang lên từ đầu bên kia.

Ý cười trên khóe môi của Quý Hựu Ngôn càng thêm sâu, cô nỗ lực giữ bình tĩnh lên tiếng, "Xin chào, đoán xem tôi là ai nào?" Là một giọng nam trầm thấp thô kệch.

Đầu bên kia im lặng mới một giây Cảnh Tú đã mở miệng chuẩn xác gọi đích danh, "Ngôn Ngôn? Cậu đang thu hình sao?" Giọng điệu dịu dàng khác biệt hoàn toàn với khi còn trong .

Máy đếm giờ dừng ở con số mười (giây), toàn trường quay thót tim.

Tác giả có lời muốn nói:

MC: Cái gì đang bay kia?

Khán giả ợ một tiếng no nê: Là thức ăn cho chó đang bay.

Truyện Chữ Hay