.Bình ổn tâm trạng lại , nhìn tuấn nam mĩ nữ mà máu sắc nữ ta chả lên nổi không biết vì thân thể này nhìn quen rồi hay không có tâm trạng chắc có lẽ cả đi vì nếu là ta ngày thường sẽ trực tiếp móc điện thoại ra chụp rồi ib face để khoe với câu like nữa không nghĩ nhiều nữa phất tay nói : “ các ngươi ra ngoài đi ta muốn nghỉ ngơi “ Cả cung kính gập đầu sau đó đi ra ngoài không quên đóng cửa lại
. Còn ta một mình bèn nhìn điện thoại hiện lên ngày tháng năm , ta bèn vận dụng đầu óc tác giả của mình và biết rằng ngày nữa mạt thế giáng lâm . Sau đó , ta từ từ nhớ lại tình tiết truyện của mình , ừm ,nữ chính là Trần Băng Như. ( xưng cô nhé ) sau khi mạt thế đến thức tỉnh Băng hệ dị năng mang theo một thân võ thuật dẫn theo Trần Ngạo Thiên ( xưng Y nhé ) _ nam phụ trong nguyên tác và bọn thuộc hạ đến khi gặp nam chính Lâm Dư Hạo (Anh) thì cả yêu nhau theo nguyên tác có lẽ là vậy nhưng bị ra biến thành văn nữ phụ xuyên qua sau đó mang theo hệ thống kiếm Anh còn giả trang tiểu bạch thỏ quật cường trực tiếp quyến rũ anh trước khi gặp cô còn hãm hại cô chết trong bầy tang thi [ đúng là qa tay tác giả thông minh cũng biến thành ngu ngốc mà T.T ] Sau đó ta nhớ sực lại , đúng rồi Cô có ngọc không gian nha , nghĩ thế ta đứng dậy bước đến tủ bên giường mở ra tìm được cái hộp tinh xảo bằng gỗ ta mở ra thấy một miếng ngọc hình trắng muốt đây cũng là một trong những thứ giúp nữ phụ biến cường tuy bị ta ngược không ít.
. Ta bước vào nhà tắm trực tiếp cởi áo ra lộ ra bộ ngực đầy đặn sau đó ta lấy kim tiêm nhắm ngay đầu tim đâm vào gần nữa ống tiêm ta mới rút ra sắc mặt ta cũng trắng bệch , sau đó ta mặc áo vào bước ra dùng ống tiêm bắt đầu nhỏ máu lên ngọc .Khi máu nhỏ vào ngọc từ từ chuyển sang màu đỏ sau đó biến mất , ta nhìn cánh tay mình ở đó hiện lên hình con bạch xà ta biết đã nhận chủ thành công rồi . Sau đó tâm khẽ niệm ta tiến vào không gian nhưng khi thấy tình cảnh trước mắt ta không nhịn được muốn chửi thề