Đột nhiên vang tiếng chuông cửa,ngăn hắn tiếp tục ngược đãi mặt tường đã đầy vết thương.
Ai đến vào lúc này? Tĩnh Khiêm buồn bực xuống giường,mang dép đi ra cửa phòng,từ từ đi đến cửa,tiếng chuông càng lúc càng nhiều,càng vang càng dồn dập,giống như đòi mạng thúc dục hắn nhanh chân lên.
“Tới! Tới đây!” Tĩnh Khiêm vừa đi vừa nghĩ không biết tên khốn nào đang nhấn chuông cửa,tại sợ ầm ĩ đến hàng xóm,nếu không hắn sẽ đánh tên đó thành đầu heo.
Vừa mở cửa,đập vào mi mắt chính là một bó hoa hồng thật lớn,phía sau chính là người hắn hận thấu xương,hàng đêm đi vào giấc mộng của hắn.
Trong lúc nhất thời phản ứng không kịp,hắn ngây người đứng tại chỗ.
“Đã lâu không gặp,bảo bối.” Đỗ Sùng Hòe phủ một thân áo đen tương đối thích hợp với hắn,dùng tư thế thoải mái xuất hiện ở trước cửa, phía sau còn có hai đàn em đi theo.
Giọng nói đặc biệt vô sỉ dù có đánh chết hắn cũng không quên,Tĩnh Khiêm trợn tròn mắt hạnh,khuôn mặt kinh ngạc cùng khiếp sợ,hắn hoài nghi bản thân có phải hoa mắt đột nhiên ảo giác không,nhưng không phải,người đàn ông khiến hắn hận đến nghiến răng đang đứng trước mặt còn nở nụ cười ta đây.”Là anh, Đỗ Sùng Hòe, anh.... Tại sao tới đây?”
“Đương nhiên đặc biệt tới gặp em!” Đỗ Sùng Hòe đem bó hoa trên tay đưa cho hắn, “Ở đây có đóa hoa hồng,tượng trưng tình yêu anh dành cho em vĩnh viễn không thay đổi,anh yêu em.”
Hắn mới vừa nói gì? Anhyêuem,hắn không nghe lầm chứ!Lời nói buồn nôn đến nổi da gà rụng đầy đất,vậy mà hắn có thể nói ra khỏi miệng,còn tặng hắn hoa hồng đỏ, Đỗ Sùng Hòe rốt cuộc muốn làm gì? Hắn cho rằng mình là tình nhân rồi có thể dùng những thứ này tới mua lòng hắn sao? Quả thực vô cùng quá đáng,lần trước nhục nhã hắn còn chưa đủ sao,thù mới cộng thêm hận cũ,Tĩnh Khiêm nhất thời lửa giận công tâm.
“Anh đang nói hưu nói vượn gì đấy? Tôi không phải phụ nữ,đừng tưởng rằng tôi sẽ cảm động,còn nữa tôi ghét nhất là hoa,không muốn hại tôi bị nhiểm phấn hoa thì nhanh cầm khỏi nhà tôi!Tốt nhất cùng đám đàn em của anh đi càng xa càng tốt!” Kể từ khi biết chủ mưu bắt cóc Tĩnh Ngôn là ai,hắn liền không có thiện cảm người từ trên xuống dưới trong “Long Phượng bang”.
“Bảo bối,nhìn em rất tức giận,có phải đang giận anh lâu vậy sao không đến tìm không?” Nhìn vậy thấy con ngươi giận giữ kia,Đỗ Sùng Hòe vẫn thản nhiên nói.
“Anh...” Người đàn ông này đúng là tự cao đến cực điểm,hắn bị chọc tức đến nói không nên lời.
“A Long,giúp” chị dâu” cậu cầm bó hoa này vào đi!” Hắn không để ý người kia tức giận,tự phân phó đàn em bên cạnh mình làm việc.
“Dạ!” Người đàn ông to con tên A Long lập tức cung kính cầm bó hoa đi vào.
“Hơ! Ai là chị dâu,con mẹ nó?Ông đây là đàn ông %! Anh không nên tự chủ trương,tôi không nói sẽ nhận! Không được cầm vào nhà tôi!” Tĩnh Khiêm kháng nghị lại bị người ta làm như không nghe,không có cơ hội ngăn cản,bó hoa kia đã bị A Long đặt trong phòng khách Tĩnh Liêm.
“Anh biết em xấu hổ, đàn ông nhận được hoa đàn ông khác tặng khó tránh khỏi không được tự nhiên,anh sẽ vào trong nhà như vậy khỏi lo lắng có người trông thấy!” Đỗ Sùng Hòe mặt không đổi sắc tự động giải thích ngôn ngữ sắc bén của Tĩnh Khiêm,còn lớn mật tư đi vào trong nhà hắn,đồng thời hạ lệnh hai đàn em đóng cửa lại đứng canh ngoài cửa.
“Anh đừng quá mức! Tôi không mời anh vào nhà,anh mau đi ra ngoài cho tôi!” Tĩnh Khiêm vô cùng nổi giận, từ mới ra đời tới nay hắn còn chưa thấy người da mặt dày thế.”Tôi cảnh cáo anh,nếu không đi ra ngoài tôi liền gọi cảnh sát,tôi muốn kiện anh tự xông vào nhà dân!”
“Em đang nói gì vậy? Bảo bối,anh đến nhà người yêu của mình có gì sai,chỉ sợ em tố cáo,cảnh sát sẽ cho rằng em đang đùa giỡn!” Nụ cười trên môi Đỗ Sùng Hòe thêm càn rỡ,bộ dáng du côn không sợ uy hiếp.
Khẩu khí khá lắm,nói giống như hắn là người của anh ta không bằng,khiến Tĩnh Khiêm càng thêm tức giận.”Chúng ta không phải người yêu,cho tới bây giờ cũng không phải!” Đúng,hắn là em người tổn thương em trai mình,giữa bọn họ không có quan hệ gì.
“Em khẩu thị tâm phi,chúng ta đã làm qua nhiều lần,không phải người yêu thì là gì?” Hắn tự kiêu một mặc khẳng định quan hệ thân mật giữa hai người.
“Câm mồm!Nếu không phải anh cưỡng bức,tôi làm sao có thể lên giường với người biến thái như anh!” Hắn oán hận giận nói,muốn một quyền đánh tan nụ cười kêu căng trên mặt hắn.
“Bảo bối,em cần gì tức giận thế,em không phải được đồ biến thái như anh làm vui vẻ cùng thỏa mãn sao?” Hắn phản bác nói.
Tĩnh Khiêm thoáng bị chặn họng không nói được,nhớ lại cảnh nhục nhã như thủy triều vọt về phía mình,hắn còn nhớ rõ bộ dạng mình nghe theo nằm dưới thân người đàn ông kia,Đỗ Sùng Hòe nhất định bắt được điểm yếu này của hắn,Tĩnh Khiêm xoay mặt không nhìn nụ cười đắc ý trên mặt tên kia.
“Sao không nói lời nào? Mới vừa không phải còn miệng lưỡi sắc bén,hiện tại đầu lưỡi là bị mèo cắn rụng sao?” Hắn giễu cợt nói.
“Anh rốt cuộc muốn làm gì? Nếu như anh muốn đến đây nhục nhã tôi,thì chúc mừng anh đã thành công,hiện tại anh có thể đi!” Cho dù nhìn sang nơi khác, Tĩnh Khiêm vẫn có thể cảm giác được ánh mắt nóng rực của người đàn ông này đang dán người hắn,trong lòng hắn không khỏi xôn xao,lạnh lùng ra lệnh đuổi khách.
“Em hiểu lầm ý anh rồi,anh sao có thể đến nhục nhã em,anh muốn em còn không kịp!” Hắn đi tới trước mặt,đưa tay kéo hắn ôm vào trong ngực.”Trời mới biết anh muốn gặp em đến phát điên,nếu không phải “Long Phượng bang” đối đầu”Thanh Phong bang”,sợ dính líu đến em,anh mới nhẫn nhịn không đi tìm em nhịn đến bây giờ, cuối cùng tối nay có thể hoàn thành nguyện vọng,nhìn thấy em rồi!”
“Buông tay!Đừng sờ tôi,đừng nói với tôi những lời ngon ngọt mà anh hay dùng dụ dỗ phụ nữ!” Đỗ Sùng Hòe căn bản là người trong hắc đạo,hẳn là bậc thầy lừa gạt,lấy tài ăn nói ba hoa của hắn đi gạt người ta bảo đảm có thể làm cho mọi người tin hắn,tự động dâng lên tiền tài hắn,đáng tiếc Tĩnh Khiêm này không phải người dễ lừa gạt,hắn sẽ không chịu thua.
Không để ý Tĩnh Khiêm giãy giụa,Đỗ Sùng Hòe ôm chặt eo,nhìn thật kỹ hắn,bàn tay yêu thương xoa lên mặt hắn,trong con ngươi thâm thúy xuất hiện ngọn lửa hắn nhìn không rõ là gì,giọng nói cũng trở nên khàn khàn: “Ba tháng không gặp,em gầy quá.”