Kẻ săn đuổi
Hành trình chinh phục mê cung của cả nhóm đã bắt đầu sau 5 ngày nghỉ ngơi
.
Họ bắt đầu với một nhịp độ nhanh nhẹn không tưởng
.Mặc dù những lần chinh phục trước đây họ đi với một tốc độ gần như không thể bắt kịp , ấy vậy mà lần này nó còn nhanh hơn nữa.
Lý do rất hiển nhiên.
Ria đã dừng kiềm chế chính bản thân mình.
Bỏ lại sau lưng những con quái vật bằng cách hay cách khác hoặc là bị lãng quên bằng những đường chém bay đầu hoặc là bị giết sạch.
Họ chỉ cẩn thận xung quanh những cái bẫy được thiết lập ở các tầng , dù cho kẻ thù sử dụng ma thuật, độc và acid hay thậm chí những lời nguyền, mọi thứ đều bị vô hiệu trước đoàn người đang tiến đến .
Một nhóm những tên Iron Golems đã bị tiêu diệt hết chỉ với một đòn từ katana của Ria, và những người ở phía sau thu thập những viên tinh thể
của nó.
Và tương tự như bọn Golem những cái nhìn hóa đá của Basilisk cũng không tác dụng gì mấy trước bọn họ . Bọn chúng đều bị xử lý gọn nhẹ như những con Monitor Lizards bình thường.
Bầy Ghost một thực thể lai tạo giữa yêu ma và quái vật bị tiêu diệt chỉ với một vụ nổ ma thuật.
Giống như những con Slime khổng lồ, những con quỷ hệ côn trùng cũng bị thiêu cháy bằng ma thuật lửa.
Khi họ bị tập kích bởi những con dơi khổng lồ, chỉ với một cái vung katana của Ria ấy ,thứ còn lại là những cái xác dơi với đầu bay trên không.
Kể cả khi con quỷ có bộ lông làm từ sắt, nó vẫn bị chém làm đôi.
“Phần lưỡi kiếm… à thôi không có gì.”
Trong một ngày cả nhóm đã xuống tới tận tầng 10!!!!
“Ria , không phải chị đang làm quá sức mình chứ?”
Serge thì thầm với cô ấy khi cả nhóm đang chuẩn bị hạ trại.
Vì cậu có thể biết được tình trạng của các thành viên trong nhóm với Giám Định, họ có thể nghỉ ngơi kể cả khi bản thân họ tự nói với mình rằng mình có thể tiếp tục.Nhưng vì Giám Định không hoạt động đối với Ria, nên cậu im lặng hỏi cô ấy.
“Ah, chị ổn mà. Quan trọng hơn, em ổn không Serge? Với tốc độ như thế này .”
Trong nhóm, Serge và Lulu không có khả năng chịu đựng. Đặc biệt với độ tuổi của Serge, sức chịu đựng và thể lực của cậu ta là thấp nhất.
“Em có thể ngồi lên người Rudolph nên…”
Mặc dù cô nghĩ Rudolph đã bị đẩy tới giới hạn ngay từ khi bắt đầu, nhưng nó là một sự tồn tại cần thiết vào bây giờ. Khả năng chiến đấu của nó khá cao, nhưng khi ở một mê cung như thế này thì nó cũng không đáng kể. Rudolph rất tuyệt vời khi làm một phương tiện chuyên chở. Dù phải chở Serge và Lulu cùng lúc, nó vẫn không cảm thấy gì. Với một sức chịu đựng và khả năng vận động dồi dào như vậy, rõ ràng nó có thể kéo cả một chiếc xe hàng.
Hơn nữa, giác quan của cậu ta vượt trội hơn cả Shar và Maal trong việc phát hiện và thông báo có kẻ tấn công. Nếu cậu ta không ở đây, chắc nãy giờ cả nhóm chỉ mới đi được nửa đoạn đường.
“Nhưng chúng ta có cần gấp như vậy không? Năng lực thì không vấn đề gì, nhưng sức khỏe thì có.”
Những điều mà cô ấy từng nói với Vargas nay lại xuất hiện từ Serge.
“Chị thực sự không vội lắm, bộ nó nhanh lắm à?”
Nhìn lại thì, nó khá là nguy hiểm. Mất kiên nhẫn thường đi đôi với những sơ hở.
“Mặc dù chị không có vẻ như đang vội, nhưng không phải những người khác đã hơi quá sức chịu đựng?”
“Vậy à, vậy thì có lẽ chúng ta sẽ đi chậm lại?”
Vừa nói chuyện vừa chuẩn bị, nên giờ họ bắt đầu ăn.
Ria chỉ ngồi sửa chữa thanh katana của mình. Cô xác nhận rằng không có vấn đề gì với lưỡi kiếm, dù cô có cảm giác nó hơi thiếu tương thích với cô ấy.
Sau khi được tạo ra, Nagasone Kotetsu đã chém một lượng lớn quái vật. Mặc dù nó được cường hóa thông qua ma thuật, độ bền của nó thật phi thường. Quả thật đúng như mong đợi từ thanh kiếm Nhật được cho là mạnh nhất ở kiếp trước, nó chỉ có thể ngang hàng với những thanh kiếm hàng đầu.
Dù lưỡi kiếm rất ổn, nhưng phần tay cầm và kiếm bách đã được làm lại nhờ vào ma thuật Khởi nguyên của Ria. Hiển nhiên bộ phận gốc có giá trị nhất định về mặt nghệ thuật, nhưng vì có vấn đề về độ bền, nên hiện nó đang là một cái cán kiếm bọc bởi sợi Mithril.
“Có phải phần cán đã bị hỏng?”
Khá là kì lạ khi nhìn Ria lấy một cái cán khác và thay vào thanh kiếm.
“Này, về thanh kiếm cong ấy.”
Shizuna hỏi trong khi vẫn nhai miến lương khô, nhìn chẳng thanh lịch chút nào đối với một người con gái .
“Dù không phải là một pháp cụ, nó vẫn cắt rất tốt ư ? Liệu có bí mật nào sao?”
“Bí mật….hử? À thì nó không hẳn là một bí mật.”
Nó là một câu chuyện dài.Mặc dù vậy, Ria không muốn kể chi tiết về nó, vì nó khá rắc rối.
“Đã từ rất lâu trước đây , đã có một quốc gia mang tên là Nhật Bản tọa lạc ở rìa một hòn đảo.”
Dù có thể nó vẫn còn đó, nó không tồn tại trong thế giới này.
Tiếng cười của Serge có thể nghe thấy từ đằng sau.
“Họ chế tạo những thanh kiếm với lưỡi cong thứ được gọi là katana này. Nó không hề bị gãy, không bị bẻ cong, và có thể cắt mọi thứ rất dễ dàng. Nó là một thanh kiếm Nhật tối thượng.”
“Oooh, vậy sau cùng thì người lùn làm ra nó à?”
Như một chiến binh, cô ấy rất ấn tượng với vũ khí. Shuzina hỏi thêm một câu hỏi khác.
Trong thế giới này, những vũ khí tốt đều được người lùn chế tạo. Còn những thứ tuyệt phẩm thì chỉ có thể là kho báu thôi.
“Không, nó được làm ra bởi con người. Thanh katana này được làm bởi một thợ rèn lành nghề có tên Kotetsu. Tôi lấy được nó ở Labyrinth City.”
Ria không hề nói dối.
“Aah, cho tôi mượn nó một chút được không?”
Khi nghe Shizuna nói thế, mặt Serge và Lulu bỗng nhiên cứng lại. Họ biết Ria yêu quý thanh Katana này tới cỡ nào.
Ngay cả khi không phải vậy, những chiến binh cũng không cho người khác chạm vào vũ khí của mình thường xuyên.
“Đừng có chạm thẳng vào lưỡi kiếm. Và đừng thở trực tiếp vào nó!!!”
Đó là lí do tại sao những hành động của Ria rất khó lường
Khi cô mở tấm vải trùm thanh kiếm, cô đưa phần chuôi kiếm cho Shizuna.
“Nó rắn chắc một cách không ngờ, và trông rất tinh tế.”
“Nó không có ma thuật ở trong đó . Vì nó có thể bị rỉ sét nên việc bảo quản nó là điều cần thiết.”
“Heeeeh…đẹp quá…”
“Nó đep đúng chứ ? Vì vậy nên nó có thể dùng để trang trí không chỉ như là vũ khí, mà còn là một món đồ trang trí. Thật đáng tiếc.”
Ở hoàn cảnh này, suy nghĩ ở thế giới trước đây của Ria và nơi đây không khác nhau mấy . Nhưng vì ở đây chiến đấu là việc hằng ngày, nên nó được làm khá thực tế.
“Hmm, tôi có thể sử dụng nó một chút không?”
Mặc dù vũ khí của Shizuna là một thanh trường kiếm, sự tò mò của cô ấy khi nói về việc chém nhau lấn át tất cả.
“Trong trường hợp đó, tôi sẽ dạy cho cô. Nhưng cô cần phải chú ý lại phần eo đã.”
“Ah—dừng lại đi!!”
Shizuna đầu hàng.
Thật yên tĩnh.
Chỉ có âm thanh tí tách của lửa, lấp đầy hang động,
Bạn không thể nghe thấy tiếng thở của mọi người khi họ ngủ.
Chỉ còn lại ba người đang trông chừng, đó là Ria, Cell và Lulu.
Thêm vào đó là giác quan nhạy bén Rudolph. Bọn quỷ hoàn toàn không có khả năng để có thể tập kích bọn họ bất ngờ được.
Vào lúc đó, mặc dù Ria cảm nhận được nó nhưng cô không cảm thấy có sự hiện diện nào.
Một ánh nhìn.
Mặc dù nó có thể ẩn dấu được sự thù địch, sát khí, và sự hiện diện nhưng nó không thể ẩn giấu được cảm giác đang bị theo dõi.
Ria đứng lên, tay cầm Katana.
Sử dụng ma thuật ánh sáng ở đầu ngón tay, cô đưa nó dọc con đường.
“Sao thế? Có địch à?”
Cell hỏi cô, nhưng Ria không biết.
Vì Rudolph đang ngủ, nên không có gì nguy hiểm cả.Nhưng, có gì đó sai sai.
“Giống như…có một người nào đó.” Ria đi về phía trước nhanh như thể cô đang lướt. Ở xa hơn nữa, dù bóng ma thuật tiếp tục phát sáng nhưng không thấy bóng dáng của người nào cả.
“Một mạo hiểm giả khác ư ?”
Ria không trả lời câu hỏi đó của
Lulu.
Khi các nhà mạo hiệm gặp nhau trong Dark Labyrinth họ sẽ tránh xa nhau càng xa càng tốt. Đó là quy ước cơ bản trong Dark Labyrinth.
“…Nó biến mất rồi.”
Trở lại với nhóm của cô, Ria ngồi xuống.
Cô không biết đó có phải do cô tưởng tượng ra hay không. Cô không
biết chính xác đó là gì.
Nhưng có một cảm giác khó chịu đầy chết chóc trong mê cung.
“Phải có gì đó ở đây, nhưng tôi không cảm nhận được gì cả.”
“Những linh hồn cũng không cảnh báo cho tôi cái gì cả.”
Về mặc cảm nhận, khả năng dò tìm của Cell tốt hơn Rudolph. Dò tìm bằng ma thuật tinh linh Nhưng nó vẫn chưa phát hiện ra gì.
Nhưng, có một điểm yếu chí mạng trong khả năng của Cell.
Trong trường hợp kẻ địch mạnh hơn anh về việc sử dụng tinh linh, thì khả năng đó sẽ trở nên vô dụng.
(Khó chịu)
Cô đã ẩn đi hình dạng, mùi, âm thanh, và nhiệt cơ thể của cô ấy.
Kể cả vậy, bằng cách nào đó, cô gái đó vẫn cảm thấy cô.
Da của cô ấy trắng quá so với ngoại hình của một Dark elf, và cô ấy nhận thức được cô với khả năng vượt xa 5 giác quan.
( Đến cuối cùng, không có gì có thể làm gì ngoài việc đi theo cô ấy?)
Đó là mục đích ban đầu của cô.
Tự hào với mức độ khó nhất trên lục địa, Dark Labyrinth.
Nó nói rằng chỉ có một người duy nhất đã từng chinh phục nó. Theo một nghĩa nào đó, cô ấy còn vô lí hơn Ria.