Đến với thế giới này anh được biết đến với cái tên Riana Crystal . Biệt danh là Ria. Hay ít ra đó là tên của cô ấy ở thế giới này.
Đúng vậy đấy , “Cô” ấy.
Một tên đàn ông không làm gì khác ngoài việc tôi luyện kỹ năng của mình và không màng gì đến quan hệ nam – nữ trong hơn 40 năm tuổi đời, nay lại được hồi sinh trong cơ thể của một người con gái với vẻ ngoài đáng yêu không lời nào có thể gột tả được.
(Tôi rõ ràng là… không nghe nói là chuyện gì sẽ xảy ra đối với giới tính cả… Nhiều khả năng nó được định đoạt bởi cái Gift đó…)
Ngay cả khi được nói rằng tôi đã chết, và cả khi tôi được nói rằng bản thân mình sẽ được đầu thai ở một thế giới khác, cơ mà tôi cũng không hề cảm thấy bối rối , tuy vậy nhưng ngay bây giờ tôi lại cảm thấy khá thất vọng ngay sau khi tôi biết mình đã được hồi sinh trong cơ thể của một người con gái
.
Sau cùng thì, ‘Thằng nhỏ’ đã gắn bó với tôi bao nhiêu năm trời nay đã biến mất rồi…
Tôi đã rất thất vọng khi nhận ra điều đó. Haiz , sau đó tất cả những điều tôi có thể làm là ăn và ngủ , rồi lại thất vọng , và tôi ước giá như mình có thể vẫn giữ được giới tính như trước đây thì hay biết mấy
.
Và mặc dù xuyên suốt chiều dài lịch sử, tôi biết có rất ít nữ chiến binh lừng danh .
Mà có phải Tomoe Gozen của trận Genpei nổi tiếng ở Nhật Bản không thế? [Trans: Một nữ samurai ở thế kỉ 12 được biết đến với lòng can đảm và sức mạnh phi thường,
đã chiến đấu và được đồn rằng là đã sống sót sau trận
Genpei.]
Mà thôi bây giờ nghĩ về chuyện đó cũng chả ích gì , lại nói về thế giới này , kể từ khi đến đây tôi đã tìm hiểu về nơi đây ; thế giới này được biết đến là một nơi kiếm và phép thuật tồn tại, vậy nên chắc hẳn ở đây phải có rất nhiều trận giao chiến. Nhưng như vậy với cái thể trạng bất lợi của nữ nhi này, sẽ rất khó cho tôi để có thể được bước đi trên con đường của một chiến binh .
Mà bỏ lại điều đó đi… Tôi cần phải thuật lại chuyện gì đang xảy ra ở đây.
Đầu tiên thì , mẹ của tôi tên là Agatha. Bà ấy là chủ của một cửa hàng Phép Thuật .
Bà có mái tóc và đôi mắt màu đen như trời đêm . Chúng trông rất giống với Ria(tôi)
. Mặc dù có thể nói rằng hai mẹ con giống nhau y đúc chỉ có điều chắc tôi là phiên bản trẻ hơn mà thôi , tuy vậy bà vẫn là một người phu nữ đẹp tuyệt vời dù đã qua tuổi thanh xuân .
Cửa hàng của mẹ tôi là một phần của căn nhà
chuyên bày bán các sản phẩm về thuốc men và dược liệu liên quan đến phép thuật . Ngoài ra thì cửa hang còn cung cấp các vật phẩm về tiên tri và dược liệu được làm bởi phép thuật nên cũng rất hút khách . Và tôi có thể nói rằng nếu dựa vào độ thu hút khách hàng cũng như sự trầm trồ của họ về kỹ năng của mẹ mình thì tôi phải nói rằng mẹ tôi khá là tuyệt vời .
Tuy vậy nhưng tôi lại không có một người cha . Xem ra mẹ tôi có vẻ như là một người phụ nữa đơn thân . Nó chưa bao giờ trở thành một chủ đề đáng để bàn ở đây cả.
Nhưng bù lại thì có một người nữa cũng sống trọ ở đây và điều đó khiến tôi cảm thấy khá là thoải mái. Tên cô ấy là Fei. Đó là một cô gái với độ tuổi còn khá trẻ . Cô ấy có một mái tóc với màu chẳng giống ai trên Trái Đất này cả , đó là màu xanh dương của biển cả . Cô là một người học việc và đồng thời cũng là một
nhân viên trong cửa hàng của Agatha, tất nhiên cô ấy cũng đảm nhận công việc chăm sóc Ria.
Vì Ria đang ngủ trong căn phòng đó, cô chỉ biết được ngần ấy thông tin . Trong khoảng thời gian hiện tại, cô bé ngủ, uống dòng sữa ngọt ngào từ mẹ, và rồi lại đào thải chất thừa, khóc, đôi lúc được tắm rửa bằng nước nóng, và cứ như thế ngày lại trôi qua .
Ngay cả khi bạn có ký ức của kiếp trước, bạn cũng chẳng thể làm gì được trong cơ thể một đứa bé . Thành thật mà nói, cái ham muốn ngủ ngày là rất mạnh mẽ, và gần như toàn bộ thời gian được dành cho việc ngủ .
Bước ngoặt không tưởng xảy ra vào nửa năm sau khi sinh.
“Chà, thú vị thật đấy.”
Đặt ngón tay lên môi, Agatha đang nhìn Ria. Cả hai đang ở quầy thanh toán của cửa hàng.
“Có gì không ổn ạ, cô chủ?”
Fei hỏi trong lúc dọn dẹp kệ. Khi cô gọi Agatha, cô thường dùng từ “cô chủ”.
“Hmm chà điều này khá là thú vị bởi ngay cả khi sử dụng Thuật Nhận Định lên con bé, ngay cả ta cũng không thể thấy được dòng trạng thái của nó.”
“Ồ vậy ư, liệu có khả năng là cô bé có Gift đó chăng?”
Mặc dù Gift đó là hàng hiếm, Fei cũng có nó. Tuy vậy nhưng tôi tin là Gift của mình mà so với của Agatha, thì nó cũng chẳng phải tốt cho lắm
. Bởi vì người khác sẽ không thể biết được khả năng của cô, chẳng phải nó rất lợi cho cô trong một số trường hợp sao?
Với Ria, mặt khác, nghe được điều này khiến cô bé gặp rắc rối bởi sự ngây thơ của mình.
Từ lúc sinh ra đến giờ, cô bé chưa lần nào tự kiểm tra khả năng của chính mình.
(Về Tự Kiểm Tra… tôi chỉ việc nghĩ về nó thôi nhỉ?)
Một màn hình bán trong suốt hiện ra trước mắt tôi, Nó cho thấy khả năng, kỹ năng, và những phước lành từ các vị thần. Cái phước lành này nhiều khả năng là do các Gift.
[Long Huyết Tộc] [Tự Kiểm Tra], tốt đấy. Mặc dù đó là những cái tốt…
[Thần Thủ Hộ từ Nữ Thần] [Thần Thủ Hộ từ Thần Chiến Tranh]
(Cái gì đang diễn ra thế này?)
Lẽ ra chỉ có hai Gift tôi chọn thôi chứ. Tuy nhiên, rõ ràng là hai cái còn lại, tôi nhớ là chúng đâu được viết ở đó.
(Thần Thủ Hộ từ Nữ Thần… Từ khi nào mà tôi có vậy? Và nó còn ghi thêm Thần Thủ Hộ từ Thần Chiến Tranh nữa…)
Không thể nào, rõ ràng là lúc ấy chỉ có một nữ thần ở đó, nhưng cái này ám chỉ rằng lúc đó còn có Thần Chiến Tranh nữa.
Trong lúc suy nghĩ, Ria tập trung vào Thần Thủ Hộ từ Nữ Thần.
[Thần Thủ Hộ từ Nữ Thần] Tăng nhẹ điểm phòng thủ. Tăng nhẹ điểm trí tuệ .
Nghĩ lại về cuộc trò chuyện với nữ thần đó, coi bộ bà ta có chút lòng tốt với tôi.
Mặc dù tôi không biết là hiệu lực của nó cao đến cỡ nào, nhưng tôi vẫn rất biết ơn.
(Vấn đề thực sự là cái này cơ…)
[Thần Thủ Hộ từ Thần Chiến Tranh] Nâng chiến khí cho chiến binh dưới quyền kiểm soát.
Đặc biệt nâng cao khả năng của binh lính dưới quyền kiểm soát.
Không bị trúng tên lạc và đạn lạc.
Có tầm nhìn chiến lược với quân tình.
Có sự thái độ phù hợp với quân đội của mình.
Nhuệ khí của đồng minh sẽ không bị ảnh hưởng trong những tình huống bất lợi. v.v…
(Cái gì đây?)
Nhìn vào hiệu ứng nó như bảo tôi tham gia chiến tranh ấy. Hơn nữa, là lại còn trong vị trí chỉ huy.
“Mặc dù thế , chẳng phải ma lực của con bé là rất cao sao?”
Cuộc trò chuyện giữa Agatha và Fei tiếp tục.
“Đúng là thế. Tuy nhiên có vẻ như nó sở hữu một tài năng thiên phú con bé sở hữu một nguồn ma lực rất lớn gần như là ngang ngửa với ta , hơn nữa sức ma lực của nó lại rất ổn định mà không bị mất kiểm soát nữa. Ta nghĩ đây là yếu tố làm nên thiên tài đấy.”
Vậy ra hai người đang có cuộc nói chuyện kiểu đấy ư . Nhân tiện, trong [Long Huyết Tộc] coi bộ có thêm khả năng [Kháng Phân Tích], hình như nó chính là nguyên nhân làm cho trạng thái không bị đọc thấu.
“Thiên niên kỷ về sự bình yên này sẽ sớm kết thúc thôi… sự trở lại của lũ ma quỷ cũng đang đến rất gần rồi .”
Agatha lẩm bẩm điều gì đó nghe khá
phiền toái, và rồi ngẩng đầu lên và tuyên bố.
“Ta quyết định rồi! Ta sẽ biến đứa trẻ này thành một phù thủy tối thượng, và con bé sẽ trở thành đồng đội và cùng đứng chung chiên tuyến với các anh hùng!”
Tại sao chuyện này lại xảy ra chứ?