"Mấy ngày sau,Ngụy Phong cho thị vệ đi tuần tra quanh Trường Tôn ngoài mặt để đề phòng hải tặc tấn công bất ngờ nhưng thực chất là điều tra các hành vi đáng ngờ của Trần Hải.
Đúng như Ngụy Phong dự kiến,tất cả những người ở đây đều nói Trần Hải là 1 vị quan liêm khiếp,chưa từng bóc lột của dân chúng thậm chí còn giúp đỡ người dân xây lại nhà cửa.
-Đại nhân,con người Trần Hải này liêm khiết,đáng được coi trọng mà sao ngài muốn tiếp tục điều tra hắn.
-Người liêm khiết quá thường rất đang ngờ,số cây quý trong nhà hắn đủ cho toàn bộ người dân Trường Tôn ăn no trong 1 năm đấy.
-Theo sổ sách thì thuế mà hắn đưa lên triều đình đầy đủ mà không có dấu hiệu tham ô hay thu thêm thuế.
-Sao ngươi không nghĩ được việc hắn thuê cướp biển cướp bóc khắp nơi để thu lợi về.
Tên thị vệ nghe thấy thì liền sững người vì trong tiền lệ của Đại Minh chưa có 1 vụ án nào liên quan tới việc quan lại cấu kết với cướp biển để cướp bóc người dân.
Nếu tội này bị điều tra ra thì sẽ bị tru di tam tộc.
-Đại nhân nghĩ hắn dám làm như vậy sao ?
-Có thể lắm,cho người tiếp tục điều tra và theo dõi hành tung bọn chúng đi.
-Rõ.
Ngụy Phong đích thân tới phủ huyện lệnh Trường Tôn.
Tên huyện lệnh này không xuất hiênh trong ngày mở tiệc của Trần Hải.
Ngụy Phong tới phủ huyện lệnh thì hắn tưởng như mình đã tới nhầm chỗ.
Nơi này hoang tàn tới lạ thường,từ khi Trần Hải đích thân ở đây thì mọi việc ở Trường Tôn đều do hắn quản lí vì vậy mà huyện lệnh không còn quyền hành gì nữa.
Ngụy Phong tới trước cửa thì thấu có người đi ra.
-Vị huynh đệ này cho ta hỏi,huyện lệnh có nhà không ?
Người đi ra này vẻ mặt ngạc nhiên đáp lại.
-Người từ xa đến đúng không ? Huyện lệnh đại nhân đã sớm chuyển nhà rồi.
Ngụy Phong nghe thấy vậy thì rất bất ngờ,huyện lệnh không ở huyện nha thì có thể đi đâu.
Sau khi dò hỏi 1 hồi thì hắn đã biết được nhà của huyện lệnh.
Ngụy Phong cùng vài thị vệ phải ra ngoài ngoại ô mới có thể tìm được nhà của ông ta.
Ngôi nhà đơn sơ,nếu không biết thì không ai biết ngôi nhà này là của 1 vị quan triều đình.
Ngụy Phong tới gõ cửa.
-Có ai ở nhà không ?
Người mở cửa là 1 người trung niên,ông ta có dáng vẻ nho nhã của 1 thư sinh,trên tay còn đang cầm 1 quyển sách.
-Các người là ai ?
-Cho ta hỏi đây có phải là nhà của Mạc huyện lệnh Trường Tôn không ?
-Đúng rồi,người tìm người đó có chuyện gì không ?
-Ta là Ngụy Phong phụng lệnh triều đình tới đây để dẹp loạn cướp biển,ta tới đây là muốn điều tra vài chuyện.
-Các ngươi đi tìm Trần Hải đi,ta không có chuyện gì để nói với các ngươi cả.
Ngụy Phong nghe thấy những lời nói này của Mạc Dạ Sinh thì càng chắc chắn hơn ông ta đang nắm giữ 1 bí mật hay chứng cứ gì đó mà Trần Hải không muốn để lộ ra.
Trần Hải có thể để hắn tiếp tục sống chứng tỏ hắn còn giá trị gì đó đối với ông ta.
-Mạc huyện lệnh,ta thực lòng muốn điều tra Trần Hải,không biết ngài có thể giúp không ?
Mạc Dạ Sinh nghe xong thì có chút lưỡng lự,sau 1 hồi thì cũng cho đám người Ngụy Phong vào nhà.
-Trường Tôn bao năm qua đã bị tên khốn Trần Hải hủy hoại gần hết,những tên tự xưng là hải tặc vào bở cướp bóc thực chất là người của hắn.
-Sao ngài không bẩm báo với triều đình chuyện này ?
-Ta chỉ là 1 huyện lệnh nhỏ nhoi,quyền hạn không đủ sao có thể gửi thư cho triều đình trong tầm mắt của hắn được.
-Ngoài việc cho người cướp bóc như vậy hắn còn tội ác nào không ?
-Đương nhiên là còn.
Vào 1 năm trước,ta từng điều tra ra hắn lợi dụng chức vụ của bản thân buôn bán thuốc súng với người ngoại quốc.
Vì hắn biết được ta điều tra ra được mà ép ta sống ở đây không còn thực quyền.
-Trần Hải không giết ngài rốt cuộc là có nguyên do gì ?
-Ta có trong tay bản đồ mỏ quặng của triều đình ở Trường Tôn.
Vì hắn ham mỏ quặng này mà giấu tin không báo với triều đình nhưng do bản đồ trong tay ta mà mãi không thể thâu tóm được mỏ quặng.
Ngụy Phong tức giận đến cực hạn,hắn biết rằng 3 tội này là 3 tội tày đình chắc chắn bị tru di cửu tộc.
Bây giờ chỉ cần nắm giữ được bằng chứng giao cho Chu Đế là Ngụy Phong có thể áp giải hắn về Kinh ngay.
-Vậy ngài có bằng chứng phạm tội của hắn không ?
-Ta còn nhưng vì an toàn của bản thân mà chưa mang ra giao cho triều đình.
-Ngài có thể tin ta 1 lần,ta sẽ mang bằng chứng cho Chu Đế để áp giải hắn về Kinh.
Mạc Dạ Sinh nghe thấy vậy thì hắn liền biết cơ hội trở mình đã đến rồi nhưng trong lòng hắn vẫn còn nhiều nghi ngờ nếu Ngụy Phong thồng đồng với Trần Hài hủy đi bằng chứng thì hắn chết chắc.
Nhưng trong đầu hắn nảy ra 1 ý nghĩ mà không ngần ngại đưa cho Ngụy Phong.
"