"Tộc trưởng Man Tộc sau ngày quan sát Lạc Vân thì liền thay đổi thái độ khác.
-Bây giờ ngươi đã có quyết định chưa ?
-Ta chỉ là quan viên ở Đông Xưởng thôi chỉ có thể quyết định được cho các ngươi / sản lượng lương thực thôi.
Tộc trưởng Man Tộc đi lại hồi rồi liền đồng ý, hắn đưa mảnh giấy cho Lạc Vân điểm chỉ vào.
Lạc Vân được hắn đưa tới nơi nấu ăn cho Man Tộc.
Ở đây Lạc Vân không hề thấy bất kì hạt gạo nào mà chỉ thấy châu chấu.
-Các ngươi đang nấu cái này sao ?
-Đúng vậy,châu chấu đối với Đại Minh ngươi là tai họa nhưng đối với chúng ta là mỹ vị.
Lạc Vân liền lấy vài con nếm thử thì thấy mùi vị của nó rất ngon không hề có mùi hôi hay vị đắng gì cả.
Lạc Vân nhìn các tộc dân Man Tộc sơ chế châu chấu cực kì đơn giản và nhanh gọn.
-Mọi là châu chấu đều ăn được à ?
-Có số loại không nên ăn còn lại thì ăn được.
Tộc trưởng Man Tộc lấy ra các loại châu chấu có thể ăn đưa cho Lạc Vân xem.
Hắn xem rất chăm chú đồng thời học cách sơ chế và chế biến của Man Tộc.
-Ngần ấy lương thực đáng chứ ?
Lạc Vân gật đầu rồi liền quay về Kinh thành.
Hắn báo cáo chuyện nayg cho Ngụy Phong.
Ngụy Phong liền phái người tới các ruộng đồng bắt châu chấu về.
-Ngươi vào bếp đi.
-Vâng thưa đại nhân.
Ngụy Phong nhìn Lạc Vân chế biến châu chấu mà tò mò mùi vị của nó.
Lúc đầu Lạc Vân nói chuyện này cho hắn nghe,hắn không những không tin mà còn nghĩ Lạc Vân bị Man Tộc lừa vố nhưng sau khi thưởng thức châu chấu thì liền có cảm nghĩ khác.
-Ăn rất ngon,món này nhất định phải dâng lên hoàng thượng.
Ngụy Phong liền mang món này vào cung.
Chu Đế và các đại thần nhìn thấy món mà Ngụy Phong dâng lên thì rất ngạc nhiên.
Tát cả mọi người đều là những người đã từng ăn qua hầu hết các món ăn trên thiên hạ nhưng đều lạ mắt với món này.
-Đây là món gì ?
-Thưa bên hạ đây là châu chấu đã qua chế biến mà thủ hạ của thần học từ Man Tộc.
Các đại thần đều lên tiếng tức giận bởi vì với họ châu chấu chính là điều xui xẻo không thể ăn được.
-Ngụy Phong,ngươi ăn trước đi để cho các đại thần tin tưởng.
Ngụy Phong lấy đũa rồi ăn liên tục miếng khiến các đại thần ai nấy đều muốn thử.
Chu Đế liền cho người dâng tới ăn thử.
-Ngon lắm,không ngờ châu chấu có thể chế biến thành món ăn như thế này.
Chu Đế truyền món ăn ban cho các đại thần ăn thử.
Những đại thần nếm thử món này đều khen ngon nức nở.
Chuyện này nhanh chóng truyền khắp Đại Minh,dân chúng liền đi bắt châu chấu về nấu ăn.
Lạc Vân cũng viết cuốn dạy cách nấu món châu chấu ra ngoài cho toàn bộ dân chúng xem.
Cách làm không quá khó mà có thể thay thế các món ăn thường ngày.
-Lần này,công sức của Đông Xưởng rất lớn nhất là Lạc Vân nên ta quyết định bổ nhiệm Lạc Vân chức vị doanh trưởng của Cự Thiên Doanh.
-Thần thay Lạc Vân tạ ơn ân điển của bệ hạ.
Sau khi kết thúc buổi triều,Lạc Vân liền được chuyển tới Cự Thiên Doanh huấn luyện quân đội.
Ngụy Phong mình nắm quyết định mọi chuyện của Đông Xưởng.
-Nguỵ Phong,chàng biết ai sẽ là ngươi tới thay chức cho Lạc Vân không ?
-Chu Đế nói với ta rằng ta tự bổ nhiệm mà tới giờ vẫn chưa biết nên chọn người như thế nào.
-Chọn ta này.
Ngụy Phong nghĩ tới việc Triệu Vân Mộng và mình ở làm việc cùng nhau thì liền rùng mình.
Triệu Vân Mộng là người rất mạnh mẽ đồng thời cô ta cũng quản Ngụy Phong rất nhiều chuyện.
Tiền lĩnh mỗi tháng của Ngụy Phong đều phải đưa cho cô ta giữ đồng thời tiền được Chu Đế ban thưởng cũng vậy.
Không những thế mà Ngụy Phong còn bị cấm uống rượu.
-Ta nghĩ ta đã chọn được người thích hợp rồi.
-Có phải ta không ?
-Ta sợ nàng vất vả,nàng chỉ cần ở nhà là được rồi.
-Ta không vất vả,nếu chàng không cho ta giữ chức vụ ấy thì mỗi ngày ta đều tới Đông Xưởng giám sát chàng.
Hay chàng có bí mật gì không nói với ta ?
Ngụy Phong nghe thấy vậy hơi hốt hoảng đành đồng ý.
Triệu Vân Mộng thành công lên chức phó tổng đốc Đông Xưởng.
Sau khi lên chức cô ta rất bận rộn không có thời gian để quản Ngụy Phong.
Sau khi nạn châu chấu được giải quyết,các mảnh ruộng tiếp tục được trồng trọt.
Đông Xưởng tiếp tục tiếp nhận các vụ án được giao cho nhưng trong vài tháng không hề có vụ án lớn nào đến tay Ngụy Phong.
-Người đâu ?
-Đại nhân.
-Trong số các vụ án được chúng ta tiếp nhận có vụ án nào mà chúng ta vẫn chưa giải quyết được không ?
-Bẩm đại nhân,trong vài tháng vừa qua các vụ án đầu hết đã được giải quyết chỉ còn vài cái là rất bí ẩn chưa tìm được chứng cứ.
-Mang lên cho ta.
Sau khi nhìn các vụ án này thì Ngụy Phong thấy rằng toàn bộ các vụ án này đều xảy ra ở những nơi hoang vu vắng vẻ,ít người đi lại.
"