[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Sóng Gió Ai Cập

chương 39: cố tình dây dưa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương : Cố tình dây dưa

Author: Lakshmi

Ánh mặt trời buổi sớm len lỏi qua cửa sổ chiếu vào trong căn phòng của Quốc vương Hattusili II, trên chiếc giường có rèm che bao phủ có một đôi tình nhân đang ngủ say. Ismir là người đầu tiên thức dậy, vừa mở mắt ra đã bắt gặp khuôn mặt bình yên của nàng khiến sự hạnh phúc tuôn trào trong lòng hắn.

Ismir khẽ đặt một nụ hôn lên trán nàng, động tác vô cùng dịu dàng sợ làm nàng thức giấc. Hắn từ tốn bước xuống giường kéo lại chăn đắp lên người Isis, với tay lấy chiếc áo dài rồi khoác lên người buộc đai lưng lại.

Hắn bước đến cửa phòng, hơi hé ra một chút: "Luca, đến cung của lệnh bà gọi Lita đến đây."

"Không cần đâu." Luca chưa kịp đáp thì một giọng nói mệt mỏi đã chen ngang, Ismir xoay đầu lại đã thấy nàng tỉnh giấc.

Hắn xua tay với Luca rồi nhanh chóng đóng cửa lại, mỹ nhân ngồi trên giường tay cầm lấy góc chăn che đi cảnh xuân tươi đẹp trước ngực. Bàn tay còn lại xoa xoa huyệt thái dương đau nhói, đáng lẽ tối qua Isis nên nghe lời Lita uống canh giải rượu.

"Đau đầu lắm ư? Để ta xem nào?" Ismir giúp nàng xoa dịu cơn đau đầu đang tấn công đại não Isis, hết sức kiên nhẫn dỗ dành nàng, "Nàng đợi chút nhé, ta sẽ cho người mang canh giải rượu đến ngay."

Dù đầu đau như búa bổ nhưng Isis vẫn nhớ rõ những việc bản thân làm tối qua, nàng biết Ismir không vượt quá giới hạn là nàng đã buông thả bản thân.

Isis nắm lấy vạt áo giữ hắn lại: "Ta sẽ trở về phòng, còn chàng mau lên triều đi."

Hôm nay là buổi thiết triều đầu tiên sau lễ đăng quang, nếu Tân vương đến trễ thì thật không hay chút nào. Ismir biết nàng đang lo nghĩ cho hắn nhưng vẫn ôm nàng trở về phòng mình.

Sau khi giúp Isis mặc y phục rồi chỉnh trang đôi chút, Ismir khom lưng khẽ hôn lên tóc nàng: "Nàng nghỉ ngơi đi nhé, bữa trưa ta sẽ đến thăm nàng." Isis gật đầu với hắn.

Khi cánh cửa bí mật trở về nguyên trạng, nàng đổ người ra sau chiếc giường. Vắt cánh tay ngang mặt che đi đôi mắt bối rối, sao nàng có thể đánh mất lý trí để làm ra những chuyện như vậy.

Isis nhớ lại những khoảnh khắc cuồng dã trong men say khi ở bên Ismir, chính nàng là người chủ động khơi dậy con thú đang ngủ say trong người hắn. Nàng biết khi một người đàn ông bị kiềm nén lâu ngày sẽ rất đáng sợ, nhưng Ismir rất nhẫn nại với nàng.

Nâng niu nàng như cánh hoa mỏng manh, thì thầm những lời ngọt ngào bên tai nàng. Càng nghĩ sự thẹn thùng trong lòng nàng càng lớn, nam nữ hoan ái là chuyện thường tình vì sao lại khiến nàng xấu hổ đến mức này.

Trái tim chai đá của nàng, đang loạn nhịp vì kẻ khác sao? Isis mở bừng mắt ra trước suy nghĩ đáng sợ ấy, lý trí nhanh chóng trở về kiểm soát mọi cảm xúc rối ren trong lòng.

Tình yêu của đàn ông là thứ không đáng tin nhất, những lời đường mật rót vào tai lúc yếu lòng sao có thể là thật. Isis tự mình cảnh tỉnh bản thân, dọn dẹp những hỗn độn vào góc khuất để tâm hồn được bình yên trở lại.

...

Lita đứng canh ngoài cửa chưa nghe thấy tiếng lệnh bà gọi thì đã nhận được thông báo Luca cầu kiến, nàng tạm thời rời bỏ vị trí tiến ra ngoài gặp Luca. Hắn gật đầu chào nàng, rồi cẩn thận chuyển chiếc khay có chứa bình rượu đã được hâm nóng cho Lita: "Bệ hạ nghe nói lệnh bà rất thích uống rượu Silphium, nên đã sai tôi mang đến một ít."

Nàng nhận lấy chiếc khay mà trong lòng hơi sửng sốt, tối qua lệnh bà đã uống nhiều như thế mà sáng nay Quốc vương vẫn mang rượu đến cho nàng ư? Thật là khó hiểu!

"Tôi biết rồi, thay mặt lệnh bà cảm tạ bệ hạ. Ngay khi lệnh bà dậy tôi sẽ dâng rượu lên ngay." Trong lòng có thắc mắc nhưng Lita vẫn mỉm cười tạm biệt.

Nhìn theo bóng lưng khuất sau hành lang bên trái, Luca khẽ thở dài: "Lệnh bà đã dậy rồi cũng nên." Giọng nói khi nãy truyền ra từ phòng bệ hạ chỉ có thể là của lệnh bà Isis.

Lita bưng chiếc khay quay về phòng nàng thì nhìn thấy cửa phòng đã rộng mở, nàng vui mừng bước vào: "Lệnh bà, người cảm thấy thế nào?"

Isis ngồi trên đệm mềm nhìn bình rượu được Lita mang đến, chân mày nhướng cao đầy vẻ nghi hoặc: "Mới sáng sớm đã chuẩn bị rượu rồi à?"

"Đây là rượu Silphium do Luca mang đến." Lita đặt chiếc khay sang một bên rồi nhận lấy bát canh giải rượu thị nữ vừa mang đến, "Lệnh bà, người uống thứ này trước đi."

Nàng mới chỉ nhắc đến một lần duy nhất mà Ismir đã ghi nhớ tên gọi của loại rượu này. Isis lắc đầu không chịu uống bát canh giải rượu, chỉ tay về phía bình rượu bị hờ hững đặt trên bàn: "Ta muốn uống cái kia."

Mới sáng sớm bệ hạ thì tặng rượu còn lệnh bà lại uống rượu, cách suy nghĩ của bọn họ đúng là không giống người bình thường. Lita tuân lệnh rót một ly đầy cho nàng, thứ rượu nóng ấm chảy qua cổ họng sưởi ấm vùng bụng khiến Isis rất dễ chịu.

Nàng nâng ly rượu bằng hai tay, ngả người ra sau ngắm bầu trời rộng lớn qua khung cửa sổ. Ismir đã thuận lợi kế thừa ngôi vị, tương lai tươi sáng đang đợi chờ hắn.

Giấc mộng bá nghiệp bốn năm trước Hattusili II từng nói với nàng sẽ dẫn dắt vương triều này đến đâu? Isis rất mong chờ được nhìn thấy.

...

Vị khách đến vào buổi trưa không phải Ismir như nàng vẫn tưởng, người tới là công chúa Mitanni mang theo chiếc áo choàng đã được giặt sạch đến trả cho nàng. Cô công chúa chắc còn nhỏ tuổi hơn Mitamul, khuôn mặt xinh xắn thanh thuần lúc này thật sự rất khác biệt so với vẻ đẹp phóng khoáng đêm qua.

"Xin lệnh bà hãy thứ lỗi cho sự vô lễ và ngạo mạn của tôi." Cô bé cúi đầu trước nàng, bờ vai nhỏ khẽ run rẩy.

"Ta không trách cô." Lòng tốt bụng nàng giành cho công chúa Mitanni xuất phát từ sự đồng cảm, ghen tuông vô lối rất dễ đánh mất lý trí. Ít nhất thì nàng ấy đã sớm thức tỉnh, không như nàng phải đánh đổi quá nhiều thứ để đúc kết ra được bài học đắt giá ấy.

Lita chỉ nhận lại áo choàng còn những món quà khác thì từ chối, lệnh bà đã không chấp nhặt chuyện cũ thì nàng cũng chẳng muốn nhắc lại. Nàng cung kính mời công chúa Mitanni ngồi xuống cùng dùng bữa với Isis nhưng nàng ấy đã khéo léo từ chối.

"Tôi xin phép cáo từ." Nàng công chúa nhỏ bé rời đi, để lại một sự thương cảm trong lòng Isis.

Quốc vương Mitanni gửi nàng đến Hittite để củng cố địa vị cho mẫu quốc, có lẽ nàng ấy cũng không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc phô bày thân thể trước những ánh mắt trần tục để thu hút sự chú ý của Ismir. Chỉ cần dành được một đêm ân sủng, công chúa Mitanni sẽ chính thức được thừa nhận là phi tần đồng thời mẫu quốc của nàng cũng sẽ nhận được một số lợi ích.

Sinh ra là thành viên hoàng tộc, các nàng phải gánh trên vai trách nhiệm nặng nề. Đôi khi phải hy sinh cả hạnh phúc riêng để bảo toàn đất nước, những lúc như thế có ai đang khóc thương các nàng hay không?

Isis đã từng trải qua hoàn cảnh đau khổ ấy, bị gả bán đến Babylon xa xôi với trái tim tan nát. Những sự tuyệt vọng tận sâu trong đáy lòng đã nuốt chửng lấy nàng, khiến Isis làm ra những chuyện có lỗi với bản thân và quê hương của nàng.

Mấy ai hiểu được cảm giác bi thương câm lặng ấy, cũng chẳng ai giang tay giúp đỡ khi nàng lún sâu vào vũng bùn tội lỗi. Isis đã nhuốm đỏ bàn tay bằng máu và nước mắt của bản thân để rồi kết thúc cuộc đời lạnh lẽo trong sự cô độc bất tận.

Lita và Hondo rất nhanh đã phát hiện ra tâm trạng xuống dốc không phanh của nàng, từ khi công chúa Mitanni rời đi Isis cũng ăn uống không ngon miệng. Nhớ tới bộ cung tiễn mà hai người tặng nàng đang nằm yên trong rương hành lý khiến Lita nảy ra một ý định: "Nếu lệnh bà cảm thấy buồn chán hay là chúng ta đi săn nhé! Ngoại ô thành Hattusa có một bãi săn khá nổi tiếng, là nơi lui tới thường xuyên của giới quý tộc."

Lúc này Isis không có hứng thú săn bắn, nàng lắc đầu: "Muốn đi săn thì phải vào rừng, mấy con vật hiền lành ở bãi săn không có tính thử thách."

Lời nàng nói cũng có lý, bọn họ đã quen với cung cách đi săn của người Ai Cập. Nếu bị giới hạn trong một khu vực nhỏ bé sẽ không cảm thấy hứng thú với việc đi săn nữa.

Hondo nhận được ánh mắt cầu cứu của Lita lập tức chau mày suy nghĩ, chỉ một chốc đã vỗ tay vào đùi kêu lên: "Anh nghe nói lễ hội nuntarriyashas đang được tổ chức, sẽ có một cuộc diễu hành tượng thần bão tố và hơn ba mươi vị thần khác qua các con phố sầm uất nhất Hattusa, hay là..."

[Lễ hội nuntarriyashas: lễ hội thường niên diễn ra vào mùa thu của người Hittite.]

Nàng không phải dân khảo cổ như Carol mà say mê mấy cái lễ hội của nước bạn, một năm ở Ai Cập tổ chức biết bao nhiêu dịp hội hè và nàng không hề bỏ sót cái nào trong số chúng. Đó là chưa kể Isis còn phải chủ trì mọi buổi tế lễ lớn nhỏ trong những dịp này, nàng bận rộn muốn chết thời gian đâu mà cảm nhận không khí xôm tụ của lễ hội.

Isis đứng dậy vẫy tay với bọn họ: "Ta về phòng, mọi người cứ đi chơi vui vẻ." Thay vì chen lấn nhau để ngắm cuộc diễu hành, tốt nhất là về phòng đọc sách thì hơn.

Đáng lý ra nàng muốn nhân bữa trưa hôm nay để báo cho Ismir về dự định trở về Ai Cập, nếu thuận tiện thì ngay sáng mai Isis sẽ khởi hành. Hắn không đến có làm kế hoạch chậm trễ đôi chút nhưng không khiến nàng hiếu kỳ bằng chuyện Ismir chẳng thèm sai người đến thông báo cho nàng một tiếng.

Im lặng thất hẹn thế này không phải tác phong của Ismir!

Lật giở quyển sách trên tay nhưng nội dung bên trong chẳng lọt nổi vào mắt nàng nửa chữ, Isis thở dài đặt nó sang bên cạnh. Nàng co hai chân lại tựa cằm lên đầu gối suy tư, bất chợt có một quả cầu tuyết xuất hiện trên bệ cửa sổ khiến nàng giật mình.

"Eira?" Hai bàn tay xoè rộng đỡ lấy con mèo vừa nhảy từ bệ cửa sang.

Dáng vẻ Eira rất bồn chồn nó liên tục dùng móng vuốt cào nàng, ngay cả tiếng kêu cũng vô cùng bất an, "Ngươi sao thế, bị đau ở đâu à?" Isis nhấc con mèo lên cao để tiện quan sát, dù nàng nhìn ở góc độ nào thì con mèo vẫn rất ổn.

Từ hồi bé Eira đã tỏ ra thông minh hơn đa số đồng loại của nó, con mèo có thể hiểu được hầu hết những gì chủ nhân đang nói. Eira cuộn người phóng xuống đất chạy đến chỗ cánh cửa bí mật rồi xoay đầu gọi nàng, gấp gáp dùng chân trước cào cào cánh cửa.

Dáng vẻ kỳ lạ của con mèo khiến nàng đứng dậy đi về phía cánh cửa rồi đẩy ra, có lẽ Ismir đã xảy ra chuyện gì đó mới khiến Eira lo lắng đến tìm nàng. Khi cánh cửa dịch chuyển, Eira không đợi Isis mà lập tức phóng sang ngay.

Chỉ cần một cú nhún mình, con mèo đã nhảy lên giường một cách điêu luyện. Nó thè chiếc lưỡi hồng nhỏ nhắn, liếm mặt người đàn ông đang nằm trên giường với phần thân trên hoàn toàn trần trụi.

Ismir bị Eira liếm tỉnh, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy nàng: "Isis?"

Từ lúc bước vào phòng, nàng đã cảm thấy có điều gì đó không ổn. Phần thân trên để trần ướt đẫm mồ hôi, hơi thở nặng nề gấp gáp và khuôn mặt hơi ửng đỏ của Ismir đã thành công khơi dậy sự lo lắng trong nàng.

"Sao lại nóng thế này?" Nàng ngồi nghiêng bên giường, đưa tay sờ trán hắn để kiểm tra thân nhiệt.

Cơ thể nóng bừng đột nhiên được bàn tay mát lạnh của nàng chạm vào khiến Ismir cực kỳ dễ chịu, hắn nhắm mắt tận hưởng cảm giác thoải mái này. Nhưng như thế vẫn không đủ, hoàn toàn không thể dập tắt ngọn lửa mỗi lúc một lớn trong lòng hắn.

"Để ta gọi ngự y." Isis vội vàng rụt tay về, có lẽ Ismir sốt rồi.

Quốc vương bị ốm nhưng không có ai ở bên hầu hạ, hèn gì Eira sốt ruột đến mức phải chạy đến kêu nàng. Đám người Mugla và Luca đang bận việc gì thế, không ai túc trực bên cạnh bệ hạ sao?

Trước khi nàng kịp đứng dậy thì Ismir đã kéo Isis ngã ập xuống giường, trời đất đảo lộn một vòng khiến nàng choáng váng. Một người đang bị ốm như hắn lấy đâu ra nhiều sức lực như vậy, thậm chí còn không để nàng kịp trở tay.

"Không cần gọi, bọn họ không giúp được gì đâu." Giọng nói trầm khàn của Ismir vang lên bên tai nàng, vừa dứt lời hắn đã cắn lên vành tai xinh xắn của Isis khiến nàng kêu đau.

Che đi cái tai đáng thương bị cắn, Isis chống tay lên ngực hắn đẩy ra: "Chàng đừng đùa nữa, để ta đi gọi ngự y."

Mặc cho nàng cố sức thoát ra nhưng cuối cùng vẫn bị kéo về vòng tay của hắn, đôi mắt Ismir nhìn nàng nhuốm đầy dục vọng. Cơ thể khó chịu như bị lửa thiêu đốt, chỉ cần nhìn thấy nàng thì sức nóng ấy sẽ tăng lên gấp bội không thể kiềm chế.

Ismir chỉ muốn ôm nàng thật chặt để hoà tan nàng làm một với cơ thể hắn, chỉ có dùng cách đó mới giải toả được cơn khát mãnh liệt trong lòng, "Yên nào Isis, để ta ôm nàng một lát." Hắn mỉm cười đầy mê hoặc, nâng cằm nàng lên rồi đặt xuống một nụ hôn say đắm.

Nếu hắn chỉ dừng lại ở mức độ ôm ấp thông thường thì Isis đã không có ý kiến, nhưng bàn tay xấu xa kia đã bắt đầu dạo chơi trên khắp cơ thể nàng: "Bệ hạ, đang là buổi sáng..." Nàng giữ chặt tay hắn, không để Ismir vén tà váy của nàng lên.

"Tình yêu của ta, xin đừng từ chối." Những nụ hôn nồng nàn ập xuống, chiếm lấy toàn bộ sự chú ý của nàng.

Qua những hành động và biểu hiện khác thường của Ismir, nàng suy đoán có lẽ hắn đã trúng dược. Còn đây là âm mưu của ai hay hắn đã trúng độc thế nào thì phải đợi nàng tỉnh táo mới có thể tiếp tục suy nghĩ.

Người đàn ông đàn đang dây dưa trên người nàng lúc này, sẽ không vui nếu thấy nàng phân tâm đâu!

...

Ismir nằm nghiêng trên giường một tay chống đầu còn tay kia thì vuốt ve tấm lưng mịn màng của nàng, trên môi hắn là nụ cười đầy mãn nguyện. Isis mệt đến mức không có sức để di chuyển, nằm sấp bên cạnh hắn cố gắng bình ổn hơi thở của mình.

Hoá ra kẻ đầu sỏ cho mọi chuyện khiến hắn thất hẹn với nàng chính là thân mẫu của Ismir, đương kim Thái hậu Hittite. Sau khi hắn bãi triều đã bị Thái hậu gọi đến tẩm cung gấp vì có chuyện quan trọng cần bàn bạc.

Nghe truyền báo như thế nên hắn đã vội vàng chạy đến ngay, nhưng hoá ra lại chẳng có việc gì quan trọng ở đó cả. Thái hậu cho mời các công chúa chư hầu đến cung của mình dùng trà, tiện thể lừa con trai đến để hắn gặp gỡ các nàng.

Hai mẹ con họ vì vấn đề lập Chính phi mà tranh cãi nhiều lần, thuyết phục bằng lời nói không có kết quả thế nên Thái hậu quyết định mạnh tay. Bà sai người tìm một loại dược quý hiếm được dùng trong chốn phòng the rồi bỏ vào tách trà của Ismir, chỉ cần hắn lâm hạnh bất kỳ cô gái nào thì bà sẽ hậu thuẫn đưa cô ta vào cung.

Loại dược mà Thái hậu đã cất công tìm kiếm rất bá đạo, chỉ có thể dùng phương thức hoan ái để giải dược. Nếu cố tình dùng thuốc trấn áp chỉ càng khiến công hiệu của nó tăng mạnh hơn, đó chính là lý do Ismir nằm im chịu trận.

"Các nàng đều là mỹ nhân tuyệt sắc, nếu bọn họ nguyện dâng hiến thì chàng cũng đâu chịu thiệt, cần gì phải tự đày đoạ bản thân như thế?" Eira mà không đến tìm nàng, chắc hắn sẽ tự mình chịu đựng.

Ismir lật nàng lại, hắn cúi đầu áp sát khuôn mặt nàng, giọng điệu vô cùng nguy hiểm: "Nàng vẫn còn sức để nói những lời vớ vẩn đó thì chúng ta nên tiếp tục bàn 'chính sự'."

Isis lắc đầu nguầy nguậy từ chối lời đề nghị của hắn, nàng không muốn chết dưới thân Imsir đâu, "Ngoan lắm, sau này không cho phép nàng nói mấy lời như vậy nữa." Hắn khẽ hôn lên mặt nàng, lưu luyến không nỡ buông ra.

"Sủng ái mình nàng là đủ, ta không cần thêm bất kỳ ai."

Không thể phân định được lời đó có bao nhiêu phần thật lòng nhưng giờ phút này Isis lại chìm đắm trong sự mê muội không lối thoát ấy.

Cuối cùng thì kế hoạch trở về của Isis đã tan thành mây khói, không biết Ismir đã dụ dỗ bằng cách nào mà nàng đã đồng ý trở thành chủ hôn cho Mira và vị hôn phu của nàng ấy. Là người chủ trì hôn lễ đồng nghĩa với việc Isis sẽ phải ở lại Hattusa thêm một tháng rưỡi nữa, lễ thành hôn của đôi trẻ được tổ chức vào cuối mùa thu năm nay.

Vì là hỷ sự đầu tiên của hoàng gia sau khi Ismir đăng quang nên mọi thứ đều được chuẩn bị kỹ càng, ngay cả Thái hậu cũng phải để tâm lo lắng một số việc. Khoảng thời gian một tháng này tạm thời có thể phân tán lực chú ý của Thái hậu đối với chuyện hậu cung của Ismir khiến hắn giảm bớt không ít phiền phức.

Mấy việc chuẩn bị cho đám cưới thì Isis không phải động tay nhưng tìm cách xoa dịu hai đứa trẻ đang mong ngóng nàng ở Thebes mới là chuyện khiến nàng đau đầu nhất. Lần này nàng đành phải viện ra lý do muốn thăm thú lễ hội nuntarriyashas, tìm hiểu thêm về văn hoá nước bạn cũng như làm chủ hôn cho công chúa Hittite để trì hoãn ngày trở về đến tận hai tháng sau.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenS.Com

Trước Sau

Truyện Chữ Hay