Sau khi Nam Cung Thiên Nhan cùng Sát Thiên Mạch thưởng thức tài nướng cá của nàng, ừm, cũng phải tấm tắc khen ngon. Nàng cùng Sát Thiên Mạch bay lên thẳng Thiên cung, lén lút chạy vào vườn đào tiên. Chỉ tiếc là, Quần Tiên yến vừa kết thúc nên đào ngon cũng chẳng còn mấy. Trên Thiên cung, chỗ nào có nhiều vật quý cũng phải có bước chân của hai người đặt chân qua.
Tiếp theo, cả hai lẻn vào Đông hải, trộm pháp bảo của Đông Hải Long Vương, còn to gan hơn nữa là quậy tung biệt uyển của cả bốn biển, lấy cắp hết ngọc tai lộng lẫy, san hô quý hiếm…
Cuối cùng, cả hai chạy tới Ma đô, và vâng, chính là Ma Quân chính tay đưa đạo chích đến trộm đồ quý nhà mình, thậm chí còn ôn ôn nhu nhu hướng dẫn, chỉ cho nàng nơi nào có nhiều vật quý, có cạm bẫy, trận pháp nào nữa.
Mấy hôm sau, khi cả đã quậy banh Tam giới ra rồi mới thỏa mãn. Sát Thiên Mạch mặc dù không muốn nhưng cũng bắt buộc phải đưa Nam Cung Thiên Nhan về Trường Lưu. Hắn đưa nàng về tới tận chân núi, căn dặn:
“Tiểu Nhan nhi, haha, mấy hôm nay đi chơi với muội ta rất vui nhưng mà muội không thể không về Trường Lưu được hay sao? Muội là trưởng môn Mao Sơn mà”
Sát Thiên Mạch làm bộ đáng thương hề hề mak nói. Mấy hôm ở cùng nàng, hắn nhận ra nàng có rất nhiều tính cách và thay đổi liên xoành xạch, nếu không muốn nói là đa nhân cách. Nhưng thực tế thì nàng chính la một người đáng thương, cũng rất khao khát tình cảm thật tâm.
“Ôi, A Mạch, ta đã nói rồi mà, ta nhất định phải về để tác hợp cho Hoa thiên Cốt muội muội ta và tên Bạch Tử Họa chết tiệt đó, A Mạch….”
Hừ, hắn đã giả vờ rất đạt rồi nhưng nàng cò diễn giỏi hơn cả hắn. nàng vô cùng vui vẻ thơm má Sát Thiên Mạch rồi chạy thẳng vào Trường Lưu. Khi vào đến chình điện thì có đệ tử canh gác cung kính nói:
“Nho tôn có lệnh, nếu Hoa chưởng môn đã về thì tới Tiêu Hồn điện gặp người, người có chuyện muốn nói về tiểu muội của chưởng môn.”
Nam Cung Thiên Nhan suy nghĩ một lát, gật đầu đồng ý:
“Được rồi, cản ơn.”
Nói xong, nàng nhanh chóng bay lên một đóa hoa chú phép bay lên Tiêu Hồn điện. nàng nhìn quanh, thấy Sênh Tiêu Mặc đang nằm tựa trên một tảng đá dưới gốc liễu,không thể không công nhận, hắn ta rất soái. Hazzz, mặc dù hắn có bỉ ổi, vô lại như thế nào đi nữa thì hắn vẫn cứ soái như vậy. nhìn thấy nàng, hắn hờ hững hỏi:
“Nhan nhi mấy hôm nay đi chơi vui vẻ chứ?”
“Tất nhiên rồi, ngươi hỏi thế là có ý gì?”
Thực chất, Nam Cung Thiên Nhan vừa giận lại vừa thương hắn. giận ư? Tất nhiên rồi, khi không bị một người đàn ông cưỡng ép, có ai vui được không? Còn thương? Hazz hắn cũng quá tội nghiệp rồi, sống cả trăm năm, hiếm hoi động tình được lần thì nhận ra đó là người phụ nữ vô cùng phóng đãng. Được rồi, nàng không thể không công nhận, nàng là một người con gái phóng đãng được chưa?
Tư tưởng của nàng vô cùng khác người nếu như không muốn nói là biến thái. Chỉ cấn là nam nhân soái, không bị bệnh về sinh lí, không có quan hệ dây dưa với nữ nhân khác, nàng có thể làm tình với hắn, chẳng có gì kì lạ cả.
Sênh Tiêu Mặc đứng dậy, đi tới, ôm lấy nàng. Nhanh chóng, đôi môi của hắn áp vào môi nàng, lưỡi cùng lưỡi quyện hòa. Hai tay hắn lại không an vị, luồn vào trong áo của nàng. Thiên Nhan thở dốc, lại hơi cau mày:
“Mặc hồ li, chàng không nói chuyện tử tế được sao?”
ừm, thực ra thì sau khi tỉnh dậy, cãi cọ to tiếng một hồi,vật lộn hồi, anh chị này đây có ý định chung sống hòa bình và anh Mặc chính thức là nam nhân đầu tiên mà chị Nhan công nhận. Tung hoa
Sênh Tiêu Mặc mỉm cười, thì thầm vào tai nàng:
“Ta đã đồng ý với nàng là sẽ giúp chuyện nàng chuyện muội muội nàng, nhưng ta là Nho tôn, không tiện rat ay nên ta giúp nàng đăng kí vào lớp học thường cùng Hoa Thiên Cốt rồi, nàng sẽ ở chung cùng Khinh Thủy và Hoa Thiên Cốt, thuận tiện hơ nhiều.”
Thiên Nhan tươi cười:
“Hồ li đúng là hồ li, Mặc, ta thích chàng quá đi thôi!”
“Ha ha, vậy Nhan nhi, cũng nên cho ta phúc lợi chứ nhỉ?”
Sênh Tiêu Mặc muốn giúp nàng tác hợp Hoa Thiên Cốt với Bạch Tử Họa còn chẳng được, vì hắn phát hiện ra, Bạch tử Họa có ý với nàng. Còn chuyện nàng có nhiều nam nhân, được rồi, hắn lờ đi. Lại nghĩ, nàng là Thần, lại xinh đẹp, quyến rũ như thế….(Em phải công nhận mấy anh này ở cùng chị Nhan lâu ngày trở thành thê nô một lũ!!!!!!!!!)
“Ài, đừng mà, ta mới trở về, còn có chuyện phải làm bây giờ….”
“Hừ!.... có chuyện gì quan trọng hơn chuyện này chứ?....”
Nói xong, hắn ôm nàng về phòng, lập kết giới để những tiếng kêu ái muội làm người ta mặt đỏ tim đập vọng ra ngoài.
Ta xin khép màn, hôm nay em không có tâm trạng viết H a~~ thông cảm.
Buổi chiều, Thiên Nhan bay lên Tuyệt Tình điện, muốn tìm Bạch Tử Họa để hỏi chuyện hắn. Nàng nhìn quanh, thấy Bạch Tử Họa đang ngồi trên mỏm đá, hướng về biển đông, bên cạnh còn có một bàn cờ và bình trà thơm. Nàng tiến lại phía ấy, cười cười hỏi:
“Bạch Tử Họa… ta tới đây gặp ngươi để hỏi, ngươi là đã suy nghĩ kĩ chưa? Có muốn thành thần hay không?”
Nam Cung Thiên Nhan cười cười, ngồi xuống đối diện hắn, lấy trong tay áo ra một bản pháp quyết, cười, nói:
“Đây là bản pháp quyết của Thần giới, vì ngươi có căn cơ rất tốt nên chắc chưa đến nửa năm sau ngươi sẽ phi thăng, lấy được thần vị”
Bạch Tử Họa lại vô cùng ung dung trả lời:
“Nếu như ta nói là không muốn?”
Thiên Nhan đắc ý che miệng, kiều mị cười:
“Ai da, chưa nói cho ngươi biết, ta cũng đã đưa cho Sát Thiên Mạch một bản pháp quyết hệ hỏa rồi, ai da, ngươi nghĩ xem, nếu như,… Ma Quân Sát Thiên Mạch mà phi thăng thần vị thì… ngươi nghĩ xem…”
Hừ, hắn không muốn nhận nàng sẽ ép hắn nhận. Nói thế nào đi nữa, sau này Hoa Thiên Cốt trở thành yêu thần, Bạch Tử Họa nhất định phải tấn giai thần vị sánh bước bên con bé.
Còn Bạch Tử Họa, hắn nghĩ nghĩ xong lại cười ôn nhu. Thiên Nhan lại lóa mắt, hazzz… sao lại có một nam nhân đẹp như thế nhỉ? Pi…pi… đây là muội phu~~ không được.. aaaa bản tính sắc nữ lại nổi lên, nàng nhanh chóng chạy nhanh khỏi Tuyệt Tình điện.