"Làm sao?" Huyết sắc liếc qua em trai nhỏ khúm núm ngồi trước mặt.
"Anh, em lỡ làm hư vạc dược của Sev." Edward bù lu bù loa khóc lên. "Thầy ấy lại đuổi em ra ngoài rồi."
Grinder ở bên cạnh nhìn thằng em lớn ăn đá bào với chồng đầy thong dong lại nhìn đứa em nhỏ đáng thương không khỏi thở dài.
Tại sao cùng một cha sinh mà tính cách khác nhau đến thế.
"Em có thể đi xin lỗi thầy ấy, giáo sư Snape thương em nhất mà."
"Nhưng mà thầy ấy còn chả mở cửa thì em xin lỗi kiểu gì?" Edward trả lời anh trai lớn.
Grader đảo mắt xem nhẹ cuộc nói chuyện thiếu muối của cả hai.
"Cái này." cậu móc ra trong túi áo Scorpius một lọ nhỏ độc dược ném cho em trai. "Uống sau bữa tối, giáo sư sẽ tha lỗi cho em."
"Thật sao? Thật tốt quá."
Nhìn em trai nhỏ vui sướng đén bay bổng chạy đi mất, Grinder lo lắng.
"Đó là gì vậy? Anh sẽ không tin đó là phúc lạc dược đâu."
"Em giữ phúc lạc dược làm cái gì?" Grader khó hiểu nhìn anh trai. "Cái đó là độc dược bị lỗi, coi như chút đồ chơi tình thú cũng được."
Grinder thật muốn quỳ thằng em lớn nhà mình, đồ chơi tình thú là quỷ gì mà cũng dám đứa cho Edward, mong rằng giáo sư Snape không đánh đến tận đây.
"Grander, em không nên dạy hư Edward như vậy!!" Grinder sầu não nhìn em trai.
"Có sao? Em đâu có." Grander ngồi trong lòng Scorpius ăn đá bào thư thư thả thả đáp. "Đúng không?"
"Em nói cái gì cũng đúng." Scorpius ăn đá bào ái nhân đút hài lòng trả lời. "Dù sao lọ đó cũng đủ cho vài ngày ... Chúng ta đi du lịch lâu một chút là được rồi."
"..." mẹ nó!! Tú ân tú ái, hai đứa bay có ngày tự sặc chết cho coi.
"Lại nhìn anh kìa, nhất định là ghen ăn tức ở rồi." Grander chế giễu.
"Ai ghen ăn tức ở với em!!" Grinder gào lên.
"Anh gào lên với em làm gì? Anh có giỏi thì tìm Alex mà gào ấy." Ai đó bĩu môi khinh thường. "Nhìn thấy liền như chuột nhỏ bỏ chạy, anh tự giác xíu đi anh trai."
Anh hối hận vì ngày xưa thương mày xót ruột xót gan đấy Grander.
-.-.-.-.-
"Trò có phút để trình bày lý do, Edward."
"Meo meo." Thầy sẽ hiểu tiếng mèo sao??
Severus che mặt, có Merlin mới biết lúc McGonagal nói với hắn bỗng dưng bị hóa thú làm hắn lo lắng đến mức nào, ngay cả vạc tân dược cũng bị hắn hủy luôn rồi.
Vậy mà cái con mèo nhỏ này lại nhàn nhã liếm lông là sao!! Đáng bị ném ra ngoài mà.
Severus lạnh mặt nhìn con mèo đen trốn trong áo choàng.
"Edward!! Đi ra."
"Meo." Em mới không đi ra đâu, thầy nhất định sẽ ném em ra ngoài.
Severus triệt để chịu thua con mèo nhỏ vươn tay gỡ móng vuốt ra khỏi áo choàng mình.
"Không cho phép nháo sự." Severus dùng mũi cọ cọ mèo nhỏ. "Để ta điều chế độc dược cho trò."
"Meo." Edward vui sướng vươn lưỡi lếm lên môi nam nhân.
"Thầy chính là không tức giận vớ em nữa rồi." Mèo nhỏ bùm một phát biến mất thay vào đó là một thiếu niên đẹp trai đáng yêu với đôi tai mèo cùng chiếc đuôi nhỏ khẽ lắc.
Severus triệt để đen mặt nhìn cái người khong một mảnh vải, toàn thân da thịt đều ửng sắc hồng tà mị.
"Sev, không cho thầy lại ném em ra khỏi phòng đâu!!" thiếu niên vòng tay qua cổ nam nhân khẽ dịu dàng thì thầm.
Có cho tiền hiện tại hắn cũng không dám đem cái này trần trụi ném ra ngoài. Severus hắc tuyến suy nghĩ.
"Thầy không cho rằng như vậy rất mê người sao?? Không muốn à?" Cái đuôi màu đen nhỏ lướt vào bên trong áo sơ mi trắng, từng sợ lông tơ tràn đầy vui sướt vuốt ve cơ thể người yêu dấu. "Em đến yêu thầy chết mất đi mà."
"Trò lại học xấu từ Grader đúng không." Severus đem người lật đè xuống sô pha. "Thuốc này có tác dụng thúc tình, nhất định là Grader làm ra."
Dù sao cũng chỉ có Grader mới dám làm ra mấy loại dược không ra gì này.
"Dù sao anh ấy cũng sẽ không hại em, huống chi ..." Edward ướp mắt chót ve khuôn mặt góc cạnh đầy mê hoặc. "Thầy cũng sẽ không bỏ mặc em."
Nam nhân không nhiều lời nữa, hắn hôn lên môi thiếu niên, dễ dàng mở khoang miệng của cậu, cắn xé đầu lưỡi, liếm láp lên khu vực mẫn cảm trên cằm.
Bàn tay hướng xuống dưới, đi tới khe mông, dâm thủy tràn đầy bên trong thuận theo mông chảy đến đầy eo. Cái miệng nhỏ kia vừa thấy người đã không thể chờ đợi được nữa, nuốt vào một ngón tay.
“A, không…”
Cảm giác kia quá kỳ quái, khiến người ta vô thức khủng hoảng.
Severus động đậy bên trong mấy lần, tiếng nước dính nị, trong huyệt đã chuẩn bị khá ổn.
Hắn rút ngón tay ra, xoa nắn thịt mềm trên đùi Edwart, đầu lưỡi liếm một đường đi xuống, như thưởng thức đồ ăn mà hút hai đầu vú trước ngực, lôi kéo chúng ra bên ngoài.
Edwart vừa đau vừa sướng, tiếng kêu càng lúc càng dâm đãng, dưới tác dụng thúc tình của thuốc trong huyệt cũng chảy nước không ngừng, ẩm ướt một mảng ga trải giường.
Bức tường lý trí của vị đại độc dược sư đã sắp đến ngưỡng sụp đổ, hắn run run mở khóa quần, thả cự vật ra, chặn giữa hai chân đè lên người Edward, không chút lưỡng lự đâm vào, hoàn toàn tiến vào người cậu.
Trong nháy mắt ấy, Edwart bị đâm đến đầu óc trống rỗng, miệng há ra run rẩy không kêu nổi một chữ, một dòng điện từ xương cột sống chạy thẳng lên đến mức ngón chân cậu cũng cuộn cả lại.
Severus không chờ cậu bình tĩnh lại, ngay lập tức bắt đầu thao.
“A, ưm a… Chậm, chậm một chút… sâu quá, sâu quá!”
Edwart nước mắt giàn giụa xin tha, hai chân lại vòng lên eo người đàn ông, kẹp chặt, bị thao đến không nói nổi thành câu hoàn chỉnh.
Severus cúi đầu ngậm lấy vành tai thiếu niên, vừa cắn vừa nói bên tai cậu, hỏi cậu thoải mái không, thích không, còn muốn nữa không.
Edward bị làm đến sung sướng nào để ý, đều rên rỉ đến thoải mái.
Nam nhân hôn môi cùng cậu, nâng cái mông nhỏ lên thao tiếp. Tiếng rên rỉ của Edward đều bị ăn vào bụng, trừ sướng ra chẳng còn biết gì nữa.
Phía trước chưa bắn, mặt sau đã cao trào vô số lần. Edward bị thao đến trợn trắng mắt, từ trên xuống dưới khắp người đều tràn đầy niêm dịch, lung ta lung tung, mà vẫn giương chân xin được thao.
Severus thở dài, nhất định phải giáo huấn Grader một trận mới được, thuốc này cũng quá mạnh rồi.
Vị thiếu gia nào đó bị nhớ thương vẫn đang sung sướng xếp đồ đi du lịch cùng nam nhân nhà mình ấy mà.
Giáo sư a, mấy cái họ Slytherin đời này chỉ có càng cực phẩm hơn nữa mà thôi.
Vị chúa tể hắc ám thề rằng hắn tuyệt đối không coa loại tật xấu này giống mấy đứa con.
Harry ha ha cười hai tiếng không nói gì.