Nhờ có cuộc thi mà tất cả các học sinh đều được nghỉ học một vài tiết mỗi ngày, vì thế Annie cũng vô cùng rảnh rang mà cùng nhóm bạn thân của mình chuẩn bị cho cuộc thi, tối đến mới cùng Cedric ôn luyện lại những ma pháp cấp cao tại phòng yêu cầu. Hermione cùng Annie, Ron và Harry đi dọc theo bờ hồ đen, cả ba chọn một vị trí yên tĩnh để cùng nhau thảo luận về "chiến thuật" sắp tới mà Harry sẽ dùng, Annie khẽ trêu đùa họ rằng không sợ cô là gián điệp hai mang hay sao thì ba người bạn kia vô cùng có phong thái mà lườm huýt cô, ánh mắt hàm ý rõ ràng rằng "cậu thử xem".
Sau vòng thi thứ ba đã có kha khá sự thay đổi, tỷ như việc Hermione kích động ôm lấy Harry bị Rita Skeeter chụp đến gây tiếng vang suốt khoảng thời gian dài, thật may vì Annie đã tạo được ấn tượng "khá tốt" với bà ta bằng việc liên tiếp phá mười chiếc máy ảnh và hơn hai mươi chiếc bút đắt tiền khi cố chụp ảnh cô cùng Cedric khiến mà triệt để đưa cô vào danh sách cần tránh xa. Sau bài báo đó Hermione cùng Harry nổi như cồn, Harry được ca ngợi về phẩm chất tốt cùng tài năng còn Hermione bị mắng vô cùng thảm khi một lúc cướp cả hai người tình trong mộng của các cô gái chính là cậu bé còn sống sót Harry Potter cùng cầu thủ thiên tài Viktor Krum. Vì thế mà nỗi hận mà Hermione dành cho bà ta cũng đã ngang với niềm yêu thích mà cô dành cho giáo sư Moody. Nhưng kỳ lạ ở một điểm là Annie luôn phát hiện được bà ta còn Hermione thì không, cô bạn chắc chắn rằng những lúc đó chỉ có "hai người với nhau" vì thế bây giờ "bộ tứ chơi đêm" của cô ngoại trừ khi lên lớp đều cố gắng tìm những nơi vắng người mà tụ tập, tránh cho anti-fan của Hermione đến viếng thăm.
-Harry, tớ nghĩ cậu cần phải ôn luyện thêm một vài thần chú công kích đi
-Vì sao?
-Nghe nè, vòng thi đấu cuối cùng này chính đánh giá chung cuôc cho vị trí quán quân vì thế các thí sinh chắc chắn sẽ phải có một trận đấu tổng hợp. Cậu thấy chứ, hai vòng trước các thí sinh hoàn toàn làm các nhiệm vụ một cách độc lập và vị trí thứ hạng hoàn toàn dựa trên yếu tố chủ quan của các giám khảo, như vậy điều đó hoàn toàn không công bằng và sẽ không chọn ra được người tài năng nhất cho vị trí quán quân đâu. Vì thế theo tớ nghĩ chắc chắn sẽ là một trận đối đầu trực diện giữa các quán quân.
Lúc này Hermione nãy giờ vẫn duy trì trạng thái đọc sách ngước lên nhìn cô bạn thân, hỏi Annie:
-Vậy theo đánh giá của cậu, ý tớ là đánh giá một cách khách quan thì ai sẽ là người chiến thắng?
-Tớ sao, theo kinh nghiệm học cùng Krum và tiếp xúc lâu với Cedric. Tớ xin lỗi nhé Harry, nhưng khả năng cao vị trí quán quân sẽ là của hai người họ. Krum được mệnh danh là thiên tài ma pháp tấn công, anh ấy có thể trong một ngày học được hơn ba bùa chú công kích cấp cao, nếu như Krum cạn kiệt ma lực, tin tớ đi, sức mạnh thể chất của anh ấy còn kinh khủng hơn rất nhiều. Về phần Cedric, chẳng phải các cậu cũng biết rõ rồi sao, Cedric chính là học sinh năm sáu xuất sắc nhất trường ta, vả lại Cedric còn nằm trong top học sinh tài năng nhất mọi thế hệ của Hogwarts. Một Hufflepuff, ý tớ là nhà Hufflepuff so với ba nhà còn lại quả thật có phần thiệt thòi hơn, Ravenclaw có trí tuệ uyên bác, Slytherin có những mưu kế cùng việc được huấn luyện từ nhỏ cùng gia tộc của mình. Nhưng đặc biệt nhất vẫn phải nói đến Gryffindor chúng ta có tinh thần thiện chiến cùng khả năng ma thuật vô cùng được đánh giá cao. Nhưng vì sao Cedric, một Hufflepuff lại được chọn, tin tớ đi, anh ấy là người xuất sắc nhất trong những người xuất sắc!
Lúc này Harry ngước lên nhìn Annie, không còn gì để nghi ngờ, Harry chắc chắn rằng Annie rất tự hào về Cedric. Giọng nói của cô khi nhắc đến Cedric mang theo một chút ngọt ngào mà cô hoàn toàn không nhận ra, khi nhắc đến Cedric khuôn mặt Annie như bừng sáng, lại có chút đỏ trông vô cùng đáng yêu. Một tia bi thương xoẹt qua trong ánh mắt Harry, chỉ tiếc rằng những biểu cảm đáng yêu đó của cô không phải là dành cho cậu. Hermione cùng Ron nhìn đến biểu cảm của Harry rồi lại nhìn nhau, âm thầm bất lực. Đây chỉ là cảm giác khi trong nhóm đứa có một đứa đánh lẻ có tình yêu trước !
-Thôi nói đến đây thôi, vì thế đứng trước hai đối thủ mạnh như thế tớ cho cậu một gợi ý, muốn nghe không?
Ron vừa tiêu cực khi biết được cậu bạn của mình không có cơ hội thắng cao thì nghe đến việc Annie có giải pháp thì lập tức như sống dậy, vô cùng "nhỏ nhẹ" mà hỏi:
-Có giải pháp còn không mau nói, Annie Gorvandes, cậu thật khiến người khác đau tim mà!
-Được rồi mà Ron, nghe nè, cậu hãy tìm một người để liên minh cùng, mà theo đề nghị của tớ hãy nên là Cedric, vì so với vinh quang của cá nhân, chẳng phải vinh quang của Hogwarts lại cũng quan trọng không kém sao. Chắc chắn Cedric sẽ đồng ý hợp tác cùng cậu, mà Fleur hay Krum đều là không có khả năng hợp tác cùng nhau, Fleur rất kiêu kỳ còn đàn anh lại thiện chiến muốn thể hiện sức mạnh của bản thân vì thế chắc chắn rằng họ sẽ hoạt động riêng lẻ. Mà chúng ta lại có lợi thế là có đến hai quán quân học cùng trường, chắc chắn khả năng hợp tác sẽ cao hơn. Hai người các cậu đồng lòng xử lý Krum trước sau đó hãy tới Fleur, cuối cùng là tự đấu với nhau. Nếu như thế ít nhất cậu cũng sẽ nắm được vị trí á quân.
Ron cùng Hermione ngẫm nghĩ một hồi thì thấy vô cùng hợp lý về mặt công, nhưng về mặt tư.... bảo Harry đi hợp tác cùng tình địch thì quả thật là kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến khả năng chịu đựng của cậu bạn rồi. Chợt Annie nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đang đi dọc theo bờ hồ, vì bây giờ cả bốn người nhóm Annie đang ngồi khuất phía sau gốc cây nên khá khó khăn để phát hiện ra cả bốn người, Annie toang đứng dậy thì từ đâu chạy đến một cô nữ sinh với trang phục đen viền xanh chạy đến trước mặt Cedric, đưa ra một lá thư màu hồng. Ron thấy thế thì tinh thần ăn dưa bạo phát, cậu bạn vô cùng nghĩa hiệp mà kéo tay Annie, ra hiệu cho cô ngồi xuống coi trò vui, mà cô gái nào đó cũng vô cùng hợp tác mà ngồi xuống cùng cậu bạn thân "hóng biến"
-Diggory học trưởng, em là Susan Harley, năm ba của Ravenclaw, em thích anh!
"Chà, cô bé đó cũng xinh chứ nhỉ, trông cũng vô cùng tri thức nữa"
"Nè Annie, bạn trai của cậu bị người ta tỏ tình đấy. Không sợ sao"
"Có sao đâu, chẳng phải tớ ra bây giờ thì trò vui sẽ hết sao."
Nghe hai con người trước mặt thì thầm mà Hermione cùng Harry bất lực, thật muốn hét lên rằng hai con người ăn dưa kia có thể nào chú ý được không, che hết hai người họ rồi đây này, làm sao thấy được trò vui chứ!!
-Xin lỗi, tôi đã có bạn gái, và tôi tin là em cũng biết điều đó
"Chà, Annie à, Cedric của cậu cũng cứng rắn nhỉ, trực tiếp từ chối cô bé ấy luôn."
-Em không quan tâm. Em biết đàn chị Gorvandes cùng anh đang yêu nhau. Nhưng đó là do anh chưa gặp em, cũng chưa biết được tình cảm của em. Anh có thể không cần trả lời em bây giờ, cũng không cần cho em danh phận, chỉ cần cho em gần anh thêm một chút, chúng ta có thể từ từ tìm hiểu.
"Chà, một pha quá quyết liệt từ vị trí nữ sinh năm ba của Ravenclaw. Annie, cậu không sợ "vị đó" của cậu thật sự bị lay động sao, Một tay hai em, lại còn là hai mỹ nhân bậc nhất, ngày chẵn ở cùng cậu ngày lẻ lại đi tìm cô bé đó, chà, như thế Annie nhà ta sẽ cao lên không ít nhỉ"
"Nè Ron, cậu đọc trộm tiểu thuyết của cô Molly đúng không. Cái tình tiết cẩu huyết thế cũng bị cậu nghĩ ra cho bằng được. Tớ nghĩ tương lai cậu có thể nối nghiệp Rita Skeeter đi làm phóng viên được rồi đấy, phóng đại như nhau!"
"Nè cậu nói gì đó Hermione!"
-Xin lỗi em, nhưng tôi không có hứng thú với bất kỳ ai khác ngoại trừ Annie. Được rồi, nếu ở gần em quá lâu bạn gái của tôi sẽ ghen. Cảm phiền em nhường đường.
Giọng Cedric đều đều, anh cao hơn cô bé đó hơn một các đầu vì thế tầm mắt của cả hai không tương đồng về hướng, nhưng Cedric cũng không thèm nể mà mà liếc người ta lấy một cái, trực tiếp duy trì trạng thái nhìn thẳng .Cô bé đó nghe được lời từ chối lạnh lùng của Cedric thì tủi thân bật khóc, nhanh chóng nắm lấy tay của Cedric nhưng anh lại nhanh hơn một bước lùi về sau khiến Susan mất đà, té xuống đất, cô bé khóc lớn:
-Tại sao chứ. Tôi rõ ràng xinh đẹp hơn chị ta, học giỏi hơn chị ta, lại còn là một thuần huyết cao quý, hơn hẳn cái gia tộc Gorvandes đã hết thời đó. Tại sao chứ!!
Annie bây giờ đã không chịu đựng nổi nữa, khẽ đẩy tay Ron ra để đứng dậy, có thể nhắc đến tất cả mọi điều xấu về cô nhưng không được phép động chạm đến gia tộc Gorvandes, đó là giới hạn cuối cùng của Annie. Nhưng trước khi cô kịp đi đến thì đã nghe thấy giọng nói âm lãnh đến cực độ của Cedric:
-Annie có thể không xinh đẹp, không phải thuần huyết cũng chẳng cần quá tài giỏi. Nhưng có một điều chắc hẳn rằng, trong mắt tôi Annie là quan trọng nhất, mọi tiêu chuẩn mà cô đưa ra, xin lỗi, tôi không quan tâm!
Annie nghe đến được lời đó khẽ mỉm cười, từ từ bước đến chỗ Cedric trong sự ngạc nhiên của anh cùng cô gái kia. Annie bước đến chỗ Cedric, hai người nắm lấy tay nhau, Annie nhìn đến cô bé vừa giả vờ té ngã đáng thương kia giờ đã lộ mặt mà đứng dậy, vô cùng kinh thường nói:
-Cô...là ai vậy?
Một câu nói đã thành công đánh bại cô nàng Susan. Ba người bạn thân đang nấp sau tảng cây cùng vị bạn trai bên cạnh khẽ cảm thán. Chỉ cần một câu hỏi đã thành công tiêu diệt được đối thủ, quả là Annie danh bất hư truyền.
Cô là ai, vì quá mờ nhạt nên không được ai biết đến trong khi Annie Gorvandes lại là đóa hoa hồng nổi danh của Gryffindor từ trước khi đến Durmstrang và sau khi cô trở về lại càng nổi tiếng hơn nhờ pha "dậy thì quá thành công" sau một năm. Cô là ai, tự thừa nhận bản thân học giỏi hơn Annie nhưng chưa bao giờ xuất hiện trên các bản thông cáo tuyên dương học sinh xuất sắc của trường trong khi Annie là quán quân của cuộc thi tuyển chọn du học sinh, trực tiếp được hiệu trưởng tuyên dương trước toàn trường. Cô là ai, gia tộc Harley vốn dĩ chỉ là "nhà giàu mới nổi", lại có ba đời là phù thủy nên tự nhận bản thân là thuần huyết cao quý, ta khinh! Annie Gorvandes cô đây có huyết mạch của hai gia tộc cổ xưa cao quý bậc nhất là Gorvandes cùng Gaunt mà còn chưa ba hoa như cô ta. Ta khinh, ta khinh, ta khinh, việc quan trọng phải nhắc lại ba lần!
Nói xong không thèm nhìn đến phản ứng của cô gái kia, Annie cùng Cedric tay trong tay trở về đại sảnh đường. Nhưng trong lòng cô cũng không khói có chút hiếu kỳ:
-Này Cedric Diggory, cô bé đó xinh đẹp như vậy, lại không đòi hỏi nhiều. Anh không động tâm hả?
Cedric quay sang cô bé bên cạnh, dùng đôi bàn tay trống trải còn lại vò đầu cô gái ngốc, hai người mới yêu nhau được hai tuần, cô mong muốn anh cho cô một cái sừng sao?
-Annie Gorvandes, có phải em học quá hóa ngốc rồi không. Ai lại đi mong bạn trai mình mập mờ với cô gái khác chứ. Mà em nhìn lại đi, anh sáng tối đều ở cùng em hoặc nhóm người Billy. Thời gian đâu mà chơi trò lén lút chứ, vô vị!
-Nè, rối tóc của em rồi. Cedric đáng ghét, em chỉ hỏi thôi mà, là hiếu kỳ thôi! Vả lại chẳng phải trước kia anh dịu dàng lắm sao, bây giờ hở chút lại vò đầu em, tóc em rối hết cả lên rồi đây này! Quả thật có bạn trai thật khổ đau mà, đặc biệt là bạn trai nhiều ong bướm vây quanh!
-Hừ không nhìn lại em xem. Anh đuổi ong bướm cho em mệt hết cả đây này!
Annie quay sang nhìn Cedric thắc mắc, vừa rồi cô đang rơi vào trạng thái "mặc niệm" sự dịu dàng của vị đàn anh đáng kính thì nghe Cedric lẩm bẩm gì đó, định quay sang hỏi thì anh đã chẳng thèm trả lời nữa rồi. Hừ, đúng là tình yêu,có được rồi thì dịu dàng cũng biến đi đâu mất. Nhưng Annie Gorvandes cô chắc chắn sẽ không thừa nhận bản thân đã cảm động khi nghe anh nói về mình đâu, chắc chắn không!
Để bỏ qua chủ đề khá ngượng ngùng này, Annie vội đánh trống lảng:
-Nè Cedric, hôm nay anh đã làm gì vậy. Hôm nay em tụ tập cùng đám người Hermi để nói về cuộc thi, em có đề xuất cho Harry liên minh với anh đấy. Thấy em thông minh không, như thế bạn trai cùng bạn tốt của em đều có thể đạt được giải cao rồi!
-Hừ, em cũng màu hồng quá nhỉ, đừng quên là Krum rất mạnh, Fleur cũng không tồi đâu vì thế đừng vui mừng quá sớm.
-Hừ, thì em chỉ dự tính đến khả năng tích cực nhất thôi mà. À , em nghe nói hôm nay các anh có một buổi phỏng vấn cuối cùng với giáo sư chủ nhiệm nhà. Bà ấy đã cho anh lời khuyên gì thế?
Cedric lấy từ trong túi áo ra một tờ giấy, trong đó có chi chít những định hướng mà giáo sư Sprout đã phân tích cho Cedric. Annie cảm thán, quả thực là một giáo sư có tâm
-Cô Sprout cho anh một đề nghị, thay vì đến bộ làm thần sáng có thể ở lại Hogwarts làm trợ giảng, vì cô đã có ý định khoảng vài năm nữa sẽ nghỉ hưu, mà trong lứa học sinh cô lại khá kỳ vọng tài năng thảo dược học của anh vì thế giáo sư mong anh sẽ ở lại.
-Ồ, bà ấy cho anh một cơ hội tuyệt vời đấy. So với việc làm thần sáng như thiêu thân lao đao trong biển lửa, em cũng sẽ ưa chuộng những công việc mang tính "hòa bình" như làm giáo sư. Vậy anh nghĩ như thế nào?
Cedric quay sang Annie rồi chỉ tay vào một vòng khoanh đỏ trong tờ hướng nghiệp của anh, là ở lại trường.
-Anh đã hỏi ý kiến ba mẹ, họ hoàn toàn hài lòng với việc anh ở lại vì giống như em nghĩ đấy, ba mẹ hoàn toàn không muốn anh làm những công việc nguy hiểm. Vả lại không phải em đã từng nói muốn ở lại trường làm giáo sư sao, chúng ta có thể ở cùng nhau. Dẫu sao vợ chồng vẫn là nên ở gần nhau một chút
Cedric vô cùng thuận miệng nói ra hai từ "vợ chồng" khiến Annie đỏ mặt. Cô nhớ rõ rằng cách đây vài phút trước mới có người "hành hạ" mái tóc của cô xong, bây giờ lại muốn lấy cô sao, đâu có dễ!
-Em nhớ là bản thân mình nói muốn lấy anh mà nhỉ, vả lại ai muốn ở cùng anh chứ, đồ sát thủ mái tóc!
Nói rồi Annie dùng hết tốc lực để chạy, phen này mà bị bắt được chắc chỉ có toang! Cedric nghe xong câu nói đó mà "nổi giận", lập tức chạy theo bắt cô nhóc tinh nghịch này. Quả nhiên chiều cao cùng đôi chân dài vẫn là một lợi thế, không lâu sau Annie tóm gọn, môi bị "cắn" thảm thương, nhưng cũng may vì nơi đây vắng người, hoàn toàn không có ai nên sự ngại ngùng mới không quá lớn. Nhưng thật ra cô đã hoàn toàn sai khi tối đó nhìn vào môi mình qua gương, sưng thế này hèn gì các học sinh đi qua hai người đều đỏ mặt, có người còn âm thầm niệm "tôi là không khí, tôi là không khí". Lúc đó Annie còn tưởng họ nói giỡn, nhưng giờ nhìn đến sản phẩm của người kia mà gào thét. Đồ Cedric đáng ghét, anh cầm tinh cún sao, như thế này làm sao cô dám đi gặp người đây!!!
------------------
Spoil:
"Mau chạy đi Annie, rời khỏi quốc gia này, rời khỏi thế giới phù thủy này con mới có thể tìm được bình yên thật sự. Hắn ta sắp trở lại rồi, hãy cùng bà nội rời đi"