Sau cảnh khóa môi thần thánh làm mọi người chết linh hồn, đám nhân vật chính đã tỉnh lại sau cơn mê và tìm người hỏi tội. Con người đáng thương, vô tội bị đưa lên pháp trường chính là Pansy Parkinson. ( Liên: ta ko nghĩ ẻm vô tội)
- PANSY PARKINSON! CÔ ĐÃ LÀM CÁI QUÁI GÌ THẾ???
Draco vất hình tượng hét toát lên, còn không quên lấy tay chùi miệng. Chùi bằng khăn chưa đủ liền vất khăn cầm áo choàng lau miệng, nói chung là mọi thứ có thể dùng để lau đều bị Draco tận dụng triệt để.
- Parkinson tiểu thư, em có biết hành động của mình đã bôi nhọ danh sự của Slytherin không?
Anh Kelvin cao giọng chất vấn. Cả hội anh Percy của Gryffindor cũng nhập đoàn.
- Cô Parkinson, tôi hy vọng sẽ gặp em tối nay tại phòng thầy Snape.
Pansy Parkinson nức nở, cả người con bé run run vì đau và sợ.
- Em...không phải tại em! Là cô ta! Là cô ta!
Con bé gào lên như người điên mà không để ý rằng mọi người đang nhìn nó bằng ánh mắt khinh bỉ.
- Cô Pansy Parkinson, có phải cô ngã đau quá nên hỏng não rồi không? Rõ ràng nãy giờ tôi chỉ đứng im và không hề đụng chạm tới cô nhé. Cô bất cẩn ngã rồi lại trách tôi là sao?
Layla mặt không đổi sắc, ngẩn cao đầu lạnh lùng nhìn kẻ điên đang kêu gào phía dưới. Thái độ mỉa mai, khinh thường ra mặt.
Anh em song sinh nhà Weasley không biết từ lúc nào đã có mặt nói móc góp vui.
Một trong số đó mở màn.
- Ái chà chà, coi tác phong của Slytherin kìa. Không cẩn thận rồi lại đổ tội cho người khác. Lễ nghi nhà Parkinson danh gia vọng tộc là vậy sao?
Tên còn lại đáp lời.
- Vậy mới nói, tiểu Layla thật đáng thương.
Nói xong còn chớp chớp mắt, quăng mị nhãn cho Layla. Đáng tiếc cho cậu ấy bị vị nữ vương nào đó cho cả tấn bơ vào mặt. ( Liên: bơ đag hạ giá, quăg thoải mái đi con ~~)
- Các người...Các ngươi...
Parkinson tức đến độ nói không ra hơi. Đôi mắt đảo quanh liền bắt gặp ánh nhìn như bậc quý nhân nhìn kẻ hạ tiện của Layla. Cô ta nổi điên lao tới chỗ Layla, miệng gào rú.
- Con khốn! Đồ dơ bẩn! Đồ tiện tỳ! Là do mày! Con chó, tao sẽ xé rách khuôn mặt hồ ly kia! Thiên Vương cái gì?Đồ chó cái! Cả nhà mày đều là chó!!!
( Liên: Thiên vương là ở đây chính là họ của Layla. Uranus có nghĩa là Thiên Vương. Ý của Parkinson là đang mắng dòng tộc của Layla cố ý tỏ ra cao quý, vươg giả)
Mọi người bị bất ngờ trước hành động của Pansy nên không kịp phản ứng. Có ai ngờ được một tiểu thư quyền quý lại có thể làm tới mức này.
Nhưng Layla đâu phải là kẻ dễ chơi như thế. Đã dám xúc phạm gia đình cô thì phải trả giá đắc.
Nhanh như cắt, Layla bắt lấy cánh tay của Pansy rồi tặng ả một cái tát thật đau. Nó mạnh tới nổi khuôn mặt Pansy in đỏ dấu bàn tay, khóe miệng tóe máu.
Bốp!!!
Thêm một cái tát nữa vào bên còn lại khiến Parsy Parkinson ngã thẳng cẳng. Nói chung lại là ở đâu thì lại lăn về chỗ đó. ―,.―
Lạnh lùng đứng trên cầu thang, khuôn mặt không cảm xúc, nhưng đôi con ngươi tím thẫm, sắc lạnh của Layla hiện tại làm người khác không khỏi lui về phía sau. Cô đứng đó, tựa như đóa hoa hồng đỏ thẫm cao quý, đến một tia tình cảm cũng lười ban bố con ruồi hôi thối, bẩn thỉu.
Nếu ngày thường Layla được ví như đóa tử đằng tím trầm lặng, tao nhã mà bí ẩn. Thì lúc này cô lại giống hệt bông tuyết liên băng giá, tuyệt tình, vương giả mà nguy hiểm.
Đôi môi hồng hé mở, từng lời nói vang vọng trong không trung giống hệt lời ma chú rót vào đầu mỗi người.
- Không ai được vô lễ với gia đình tôi! Pansy Parkinson, nếu cô còn dám nói thêm một lời vũ nhục gia đình tôi nữa thì hậu quả cô gánh không nổi đâu!
Chất giọng lành lạnh khiến người ta không khỏi rùng mình. Pansy Parkinson cắn chặc môi, nó không cam tâm nhưng lại sợ hãi khí chất của Layla lúc này. Luồn sát khí đó làm nó xanh mặt, hệt như chỉ cần nó noí thêm một câu nào cô ta sẽ sẵn sàng tiễn nó về địa ngục ngay lập tức.
Đang lúc căng thẳng thì một bóng đen lao từ ngoài vào tới chỗ Pansy Parkinson.
- Pansy, em sao vậy? Ai làm em thành ra thế này?
Ra là Waron Plorga, anh chàng quý tộc nhà Slytherin năm chết mê chết mệt Pansy Parkinson.
- Chính nó!!! Con chó khốn nạn đó hại em!!!
Pansy chôn đầu vào ngực Waron nức nở, giống như nó là người bị hại vậy.
(P/s:Nhưng mà hình như cô ta là người bị hại thật thì phải?)
Trông thấy cảnh đó Layla âm thầm nhổ nước bọt. Khi nãy chẳng phải hùng hồn lắm sao? Thế nào mà bây giờ lại thành chim nhỏ khép nép như vậy? Đúng là lật mặt nhanh thật. Loại ngu ngốc không biết tự lượng sức, kiêu ngaọ, nóng nảy, lại ưa thị uy mà não lại rỗng tếch như vậy là thứ cô ghét nhất. Tưởng có thêm người thì Layla cô sợ sao? Dù sao cô cũng hơn hẳn nó năm tuổi nhé. Vả lại ở đây cô không thiếu đồng minh nha~~
- Pansy cô thật quá đáng! Layla chẳng làm gì cô cả!!!
Harry và Draco đồng thanh hét lớn rồi quay mặt nhìn nhau.
- Ô, được bao che nữa cơ à?
Waron nói mỉa, sau đó móc đũa phép chỉ về phía Layla.
- Bất kể kẻ nào làm Pansy bị thương, ta sẽ trừng trị kẻ đó.
Waron hét lớn, khuôn mặt vặn vẹo vì tức giận. Pansy nấp phía sau hắn nở nụ cười.
- Waron Plorga, người sai là Pansy.
- Waron,tôi yêu cầu cậu cất đũa phép cất đũa phép ngay!
Huynh trưởng Kelvin và Percy bước lên chắn trước mặt Layla.
Dù sao Waron cũng là một kẻ đáng ngại. Hắn khá nổi tiếng trong trường về khả năng pháp thuật của mình. Tuy rằng một kẻ năm làm sao có thể thắng được cả hai vị huynh trưởng. Nhưng đáng tiếc hắn lại rất tinh quái, Percy cũng đã từng bị hắn chơi xỏ một lần, hậu quả là anh phải nằm lại bệnh xá mấy ngày. Một đối thủ đáng lo ngại.
- Im đi lũ Gryffindor ngu xuẩn! Chúng mày không có tư cách nói chuyện với ta! Kelvin, từ lúc nào mà cậu trở nên bao che thế hả? Con khốn nhà Uranus kia, để xem tao trừng trị mày thế naò!!!
Nói rồi hắn hung hăn trừng Layla, nghiến răng phóng bùa chú về phía cô.
- Confudus!
Huynh trưởng Percy bất ngờ bị làm cho choáng váng. Kelvin nhanh chóng rút đũa phép cao giọng.
- Waron bỏ đũa phép xuống ngay!
- Không thì sao? Alarte!
Kelvin vung đũa phép định phản đòn thì đã có người khác nhanh hơn.
- Defensive Charm!
Đợi đến khi Kelvin định thần lại mới thấy rõ kẻ đứng trước mình. Mái tóc vàng óng tung bay nhè nhẹ, đôi con ngươi bảo thạch tím đầy sự uy hiếp. Tà áo choàng phất phới sau lưng. Rõ ràng trước mặt là giai nhân tuyệt mĩ mà sao hắn lại cảm thấy tựa như nhìn tới tử thần giống nhau.
Đũa phép trong tay Layla tiếp tục vung lên.
- Expelliarmus! Alarte!
Đũa phép của Waron lập tức bị đánh bay, hắn bay thẳng lên không trung, dạo quanh một cú rồi hạ cánh kế bên Pansy Parkinson.
Tất cả mọi người có mặt tròn mắt nhìn. Trong lòng ai nấy đều cảm thấy sợ hãi cô gái này. Quả là " Thiên Vương " có khác. Chỉ mới năm nhất đã hạ gục nam sinh năm tư, Layla tiểu cô nương cũng quá trâu rồi.
Waron Plorga choáng váng mở mắt, cảnh đầu tiên hắn thấy là một đôi giày nâu nhạt.
Bốp!!!
Âm thanh gìon giả vang lên và tuyển thủ Waron Plorga bị loại. Có thể thấy bạn nhỏ Layla " yếu đuối " đã ra tay tuyệt vời thế nào.
Lúc nãy cô đi xuống chỗ Waron, định cho hắn thêm vài câu chú. Nhưng ai ngờ nhìn tới cái bản mặt khó ưa kia cô lại thấy ngứa chân. Nghĩ là làm, Layla liền thuận chân tống một cú đá vào vị trí ấy Waron khiến hắn nằm quay đơ tại chỗ. Các nam sinh chẳng hẹn mà cùng đưa tay che phía dưới.
"Layla tiểu tổ tông ơi, cô thật tuyệt tình quá. Lỡ sau này hắn tuyệt hậu thì sao?"
Các vị đồng học không ngừng cảm thán, đồng thời mặc niệm cho con người xấu số kia. Cuộc đời luôn đầy oan trái,à cái chết vì gái là một câi chết tê tái tận cùng...(+﹏+)
Pansy Parkinson kế bên nhìn Waron gục xuống mà mặt mày trắng bệch. Giây phút này nó thật sự hối hận, hối hận tại sao lại chọc vào tên sát thần này. Vốn ban đầu Pansy chỉ nghĩ Layla là một con nhóc yếu đuối, mặt dày, thích tỏ vẻ mà thôi. Bởi vì tất cả mọi ngươì, kể cả Draco cũng quan tâm Layla nên Pansy mới đố kỵ. Vừa rồi nó định thị uy cảnh cáo Layla nhưng nó không ngờ cô gái nhìn có vẻ nhu nhược này lại sỡ hữu ma lực khủng khiếp. Lời đồn về cô ta tuyệt đối không sai. Bây giờ thì hay rồi, nó bước nhầm lên ổ kiến lửa rồi.
Tiếc thay trên đời chẳng có thuốc hối hận. Cho dù vận đổi sao dời thì sự thật trước mắt bạn nhỏ Pansy Parkinson vẫn không thay đổi. Đã phá bom thì đừng trách sao bom nổ.
Layla đến gần Pansy Parkinson, lạnh ngắt mở miệng.
- Cô Pansy Parkinson, tôi không có thói quen đánh con gái. Mấy cái tát vừa rồi là để cảnh cáo cô. Tôi không cho phép bata cứ ai hạ nhục bản thân tôi cũng như gia đình của tôi! Nếu cô còn tái phạm thì hãy laya tên đó làm gương!
Nói rồi cô phất áo bỏ đi, chỉ lưu lại bóng lưng lãnh diễm vô cùng trong từng đôi mắt. Đồng thời cũng không quên " vô ý " dẫm luôn lên người nào đó...
Pansy Parkinson sợ quá mà ngất, tàn cục còn lại dĩ nhiên là do hai vị huynh trưởng đáng thương nào đó thu dọn.
Sau câu chuyện đó, hầu như suốt những năm Layla học tại Hogwarts chưa từng có ai dám nhắc về gia đình cô với thái độ bất kính. Giỡn hoài, cậu ta tuy bình thãn, lạnh lùng nhưng đừng có trông mặt mà bắt hình dong. Phải biết tên sát thần này nỗi khùng thì toi cơm đó. Gương sáng còn trước mắt, không ai muốn chơi dại đâu... //(ㄒoㄒ)// //(ㄒoㄒ)// //(ㄒoㄒ)//
。。。。。。 。。。。。。
Chương này ta viết dài rùi nha. Tốn chất xám ghê gớm. Thế nào? Mọi người thấy chương này được chứ?
Nghe lời quân sư quạt mo nào đó ta sẽ xách vali sag Thái nghiên cứu. Cho nên tiến độ ra chương có thể bị chậm. Mọi người thông cảm nha. ( Xách vali, vẫy tay)
Tái bút: đừng trách ta, hãy trách kẻ xúi bậy nào đó.