Nằm trong căn phòng sạch sẽ màu trắng với mùi thuốc khử trùng đặc trưng của bênh viện, Uhi ngây ngốc nhìn trần nhà, quần áo được thay bằng đồng phục bệnh nhân màu xanh lam nhạt. Trên đầu giường có để lại tờ giấy note nhỏ, nhìn nét chữ cậu nhận ra là của mẹ, bên trong nội dung chỉ vỏn vẹn vài từ: "Tỉnh dậy, gọi cho mẹ".
Uhi ngồi dậy, cậu không làm gì chỉ ngồi thần người như vậy, đầu óc cậu trì trệ có lẽ cậu chưa kịp tiêu hoá lượng thông tin đến quá đột ngột.
_ Cậu có thai? Hơn tháng? Chuyện này thật hay đùa? Cậu là đàn ông sao lại có thai được chứ?
Nhìn gương mặt mẹ nghiêm túc và giận dữ, Uhi biết rằng bà không đùa, làm sao có thể đem chuyện hoang đường như thế này ra đùa được chứ.
Uhi vô thức đưa tay sờ lên bụng mình, hình như nó to hơn bình thường một chút, vậy mà cậu cứ tưởng do mình sắp phát tướng vì dạo này cậu ăn nhiều hơn trước đây. Cậu nhớ lần trước, sau khi quan hệ với Zannanza, cậu đã nôn mửa trong nhà vệ sinh, phải chăng đây chính là dấu hiệu báo cậu đang mang thai?
Buổi tối ngày hôm trước.
Nhìn Mattiwaza cùng Zannanza phong thái ung dung đi vào đại sảnh, Uhi cảm thấy đau đầu, hôm nay là ngày gì mà cả ba người bọn hắn cùng xuất hiện lúc chứ?
Cha Uhi có chút ngạc nhiên vì Zannanza cũng đến, ngày xưa mỗi lần qua nhà ông chơi là Zannanza chạy đi tìm kiếm và bám dính lấy Uhi, cậu nhóc rất năng động và hoạt bát, lăng xăng giúp ông làm nhiều việc lặt vặt. Ngoài ra Zannanza từng cứu mạng con trai ông lần cho nên ông rất có thiện cảm với hắn, hơn nữa hắn từng giúp ông chăm sóc Uhi lúc bất tỉnh.
Cũng nhờ Mattiwaza cùng Zannanza đến nên không khí trong phòng khách dịu đi một nửa, cha Uhi vui vẻ chào đón vị khách mời - một người là ân nhân của gia đình - một người là con trai bạn thân.
Nhìn người kia xúm xít tâng bốc lấy lòng cha mình mà Uhi bĩu môi khinh bỉ, thật không có hình tượng.
Ilbani có vẻ lếp vế hơn người kia vì hắn chính là nhân vật làm gia đình Uhi thay đổi, xáo trộn.
Buổi tiệc được thết đãi ngoài trời, thực đơn chính toàn là hải sản.
Một chiếc bàn tròn lớn vừa đủ cho người được chuẩn bị sẵn bên ngoài sân - khuôn viên sân rộng rãi có thể chứa hơn người - bên trên bày biện nhiều món ăn hải sản hấp dẫn, như tôm hùm Scotland, trứng cá tầm, bào ngư, vi cá mập, cua hoàng đế, cá nóc Fugu được chế biến từ đầu bếp Nhật Bản chuyên nghiệp, cá ngừ vây xanh .... Nhìn thực đơn cũng đoán được chủ nhân buổi tiệc rất có dụng tâm chiêu đãi vị khách đặc biệt quan trọng này.
Yzad cùng Ellisa sau khi được tài xế riêng chở về thì cũng nhanh chóng tham gia vào buổi tiệc.
- "Woww, thật hấp dẫn .... ỪNG .. ỰC ..." - cậu nhóc Yzad không giấu nổi phấn khích khi nhìn thấy trên bàn bày toàn món ăn mình thích.
- "Em thật là háu ăn, phải biết kiềm chế trước cám dỗ chứ" - Ellisa cốc đầu cậu em.
- "Ai đau ..." - Yzad ôm đầu xuýt xoa.
Mọi người vui vẻ ngồi vào bàn ăn và bắt đầu thưởng thức bữa tiệc hải sản thịnh soạn.
Nhìn bàn đầy món hải sản tươi sống, cổ họng Uhi lại dâng lên cảm giác buồn nôn, cậu cố gắng kiềm chế cảm giác muốn nôn ra vì không muốn mọi người lo lắng. Ngồi bên trái Uhi, Ilbani thấy được hai hàng chân mày của cậu hơi nhăn lại liền lo lắng hỏi nhỏ: "Uhi, em sao vậy?".
Mattiwaza thì ngồi bên cạnh cha Uhi, hắn tuy tiếp chuyện cùng cha cậu nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía Uhi, hắn cảm thấy Uhi có chút gì đó khác lạ mà không thể nói rõ ràng khác điểm nào. Hắn nhìn khuôn mặt Uhi xem xét, cảm thấy khuôn mặt cậu hơi tròn lên, hai má phúng phính hơn trước làm hắn muốn giơ tay nhéo một cái.
Zannanza ngồi bên phải Uhi nhưng cách cái đầu xù nho nhỏ - chính là Yzad - cậu nhóc muốn được ngồi kế bên cạnh anh hai. Zannanza cũng nhận ra Uhi có điểm khác lạ, nhìn biểu cảm không muốn ăn của cậu hắn muốn quan tâm nhưng lại ngại cha Uhi ngồi trước mặt.
Yzad ngồi bên cạnh Uhi, thấy bát anh hai ít thức ăn liền nhanh tay gắp thêm mấy món bỏ vào rồi ngây ngô cười nói: "Anh hai, mắt cá ngừ này ăn ngon lắm, anh ăn nhiều vào".
Uhi nhìn trong bát mình một con mắt cá ngừ to đùng, cảm giác buồn nôn đến nơi, cả người cậu run rẩy vì cố gắng kiềm chế cơn buồn nôn đang dâng lên cổ họng, cậu không muốn phá vỡ bầu không khí vui vẻ của mọi người.
Ilbani ngồi kế bên lo lắng, hắn nhẹ nhàng vòng tay ra phía sau và vuốt nhẹ vào lưng Uhi như trấn an. Ngồi phía đối diện, cha Uhi vẫn mải mê tiếp chuyện với Mattiwaza nên không để ý đến hành động nhỏ của Ilbani, nhưng hành động tưởng chừng nhỏ đó lại không qua được mắt của Mattiwaza và Zannanza.
Zannanza nắm chặt chiếc nĩa trên tay, một bàn đầy thức ăn nhưng hắn lại không có tâm trạng thưởng thức.
Trong khi mọi người đang vui vẻ bên trong thì ngoài cổng có tiếng bước chân dồn dập đi vào.
Nhìn thấy người đi vào, Yzad vui sướng nhảy khỏi ghế, chạy ùa tới ôm.
- "MẸ! MẸ VỀ RỒI!".
Ellisa cũng vui vẻ đứng lên chạy đến ôm mẹ.
Mẹ Uhi một tay xoa đầu Ellisa, sau đó nhấc bổng Yzad lên.
Cậu nhóc được mẹ bồng trên tay, hai mắt thích thú cười híp lại.
Uhi không ngờ mẹ lại về vào thời điểm này, cậu cảm thấy lúng túng, không biết xử trí ra sao.
Zannanza có chút bất ngờ nhưng hắn nhanh trí đứng dậy kéo ra cái ghế, sau đó đưa hai tay ra làm thành một tư thế mời lịch sự: "Bác gái, mời ngồi dùng bữa".
Mattiwaza cùng Ilbani đứng dậy lịch sự chào hỏi nhưng mẹ Uhi không mảy may để ý đến, bà chỉ chăm chú nhìn sắc mặt Uhi.
Khi bước vào sân, bằng trực giác phụ nữ bà đã nhìn ra mối quan hệ của người đàn ông trước mặt với con trai mình không chỉ là mối quan hệ bạn bè bình thường.
Trước đây bà không chú ý vì sao Zannanza cứ một mực khăng khăng đòi chăm sóc con trai bà khi bất tỉnh, bà khi ấy chỉ nghĩ đơn giản vì hai đứa là bạn bè từ nhỏ. Rồi bà để ý đến ánh mắt của hắn nhìn con trai bà không phải ánh mắt của một người bạn bình thường dành cho nhau, đồng dạng còn có hai tên Mattiwaza và Ilbani. Bà hận vì sao lúc trước lại không sớm nhận ra và ngăn cản, để xảy ra sự việc đáng tiếc vừa rồi. Nghĩ con trai mình có lẽ bị ba tên cầm thú kia chiếm hết tiện nghi thì bà lại càng căm giận bọn hắn.
Uhi thấy mẹ nhìn mình chằm chằm liền đứng lên đỡ ghế cho bà rồi giới thiệu: "Mẹ! Đây là anh Ilbani ..."
Mẹ Uhi ngắt ngang lời nói cậu: "Tại sao bọn họ lại có mặt ở đây?".
Không khí xung quanh đột ngột im lặng và căng thẳng, cha Uhi liền lên tiếng: "Thôi được rồi có gì từ từ nói sau, chúng ta dùng bữa thôi".
Mọi người bắt đầu ngồi lại vị trí và tiếp tục dùng bữa.
Để làm dịu bầu không khí ngột ngạt, cha Uhi bắt đầu gợi chuyện và hỏi mẹ Uhi về công việc của bà trong thời gian qua. Yzad và Ellisa thì luyên thuyên kể chuyện trong trường.
Mattiwaza không bị thái độ của mẹ Uhi làm cho ảnh hưởng, hắn vẫn thản nhiên ngồi tiếp chuyện với cha Uhi về vấn đề cổ vật, tem cổ. Kiến thức của hắn rất phong phú làm cho mẹ Uhi cũng có chút ngạc nhiên, sau đó thái độ có hơi mở với hắn.
Zannanza đôi lúc cũng góp vào một chút câu chuyện.
Duy chỉ có Ilbani là im lặng, hắn biết hắn chính là nguồn gốc gây nên chuyện náo loạn cho gia đình Uhi.
Uhi nhìn hắn thì không đành lòng liền dưới bàn ăn nắm tay hắn an ủi.
Yzad thấy anh hai không ăn lại vô tư tiếp thêm mấy món cá sống vào bát Uhi. Lúc này Uhi không thể nhịn được nữa, mùi cá sống thật tanh tưởi làm cậu buồn nôn. Uhi liền bụm miệng chạy nhanh về hướng WC.
Mọi người nhìn thấy Uhi tay bụm miệng bỏ chạy thì chưa kịp phản ứng, chỉ có Ilbani ngồi kế bên nhanh chân chạy theo sau. Sau đó, Zannanza cũng không quản đến ánh mắt kinh ngạc của người khác liền chạy theo, hắn không an tâm. Mattiwaza trong lòng cũng rất bồn chồn lo lắng, hắn phải cố trấn định để không chạy theo.
Mẹ Uhi tái mặt nhìn thấy một màn trước mắt. Cha Uhi cũng lo lắng không kém liền kêu quản gia đẩy xe đi xem. Hai đứa em của Uhi cũng theo sau cha.
Uhi sau khi vào nhà vệ sinh liền nôn thốc nôn mửa hết những gì trong bụng. Ilbani đứng phía sau vuốt lưng thuận khí cho cậu. Sau một hồi không thể nôn ra được nữa, Uhi liền ngồi bệt xuống sàn thở dốc. Ilbani rút khăn lau xung quanh miệng cho cậu, ánh mắt lo lắng hỏi: "Uhi, thấy dễ chịu hơn chưa? Có cần đi bệnh viện xem xét không?".
- "Em không sao, nôn xong thấy dễ chịu hơn nhiều".
Mọi người lúc này cũng chạy đến, Zannanza sốt sắng cầm tay Uhi hỏi han: "Uhi, cậu bị sao vậy? Thấy khó chịu ở đâu?".
Uhi nhìn mọi người lo lắng cho mình thì có chút xấu hổ nói: "Làm mọi người lo lắng. Chắc là sáng sớm ăn phải đồ nguội nên dạ dày có chút không khoẻ".
Mẹ Uhi sau đó cũng đến và nói: "Uhi, vào phòng riêng gặp mẹ".
- "Con và bọn hắn có mối quan hệ gì?" - Bên trong phòng làm việc của mẹ Uhi, bà lớn tiếng gặng hỏi. Tuy nghi ngờ Uhi và ba tên kia có mối quan hệ nhưng bà muốn chính miệng từ con trai mình nói ra.
Uhi có chút do dự, cậu không biết phải nói với mẹ thế nào, chẳng lẽ nói rõ ra cậu và ba người đàn ông kia có dây dưa với nhau, chuyện này thực sự khó để mở miệng.
- "Con ... con ...".
- "Nói mau, con muốn mẹ tức chết có phải không?".
- "Ba người bọn họ ... yêu con ... và con cũng ... yêu ...".
- "Yêu cả ba người?".
- "Vâng ...".
- "Con muốn làm mẹ tức chết mới chịu đúng không? Chuyện hoang đường này cũng làm được? Yêu lúc ba người đàn ông?".
[Hình như ta quên ai đó thì phải????]
Uhi sau đó im lặng càng khiến cho bà tức chết.
- "Cảm giác buồn nôn lâu chưa?" - Mẹ Uhi giận tím mặt nhưng vẫn hỏi rõ vấn đề.
- "Chỉ gần đây thôi ạ".
- "Con ... quan hệ cùng lúc với cả ba người đàn ông?" - Mẹ Uhi cố kiềm chế cơn giận muốn bùng nổ, thực sự phải hỏi cái vấn đề này bà cũng muốn tức nổ phổi.
Uhi im lặng gật đầu. Mẹ Uhi lúc này không giữ được bình tĩnh liền giáng cho cậu cái tát mạnh.
CHÁT
Bên ngoài phòng khách, đang ngồi nghiêm chỉnh bốn người đàn ông, không khí có chút nặng nề, khi nghe tiếng động từ trong phòng kia truyền ra thì có phần lo lắng.
Ellisa và Yzad đã được đưa về phòng đi ngủ sớm nên bên trong phòng khách chỉ còn lại cha Uhi và ba vị khách mời đặc biệt.
Cú tát của mẹ Uhi mạnh đến nổi làm đầu cậu lệch sang bên, trên mặt hằn rõ dấu tay đỏ. Đầu Uhi lúc này choáng váng do di chứng của cơn buồn nôn, Uhi có chút loạng choạng lùi về phía sau. Lúc này mẹ Uhi mới thấy mình mạnh tay liền tiến lên xem con trai mình.
Uhi lùi mãi về sau, mẹ Uhi cảm thấy lo lắng bước nhanh lại, cùng lúc cậu vấp phải chân bàn ngã xuống, may mắn mẹ Uhi nhanh tay đỡ được. Uhi đầu óc ong ong do cú tát mạnh cùng với lúc nãy nôn hết thức ăn buổi sáng, mệt mỏi nên ngất đi.
Mẹ Uhi hoảng hốt gọi loạn cả lên: "Uhi, Uhi con sao vậy? Uhi? Ai đó? Ai đó giúp một tay".
Bên ngoài phòng khách nghe thấy bên trong có tiếng động như xô xát liền lo lắng rồi sau nghe tiếng mẹ Uhi hốt hoảng gọi liền không chần chừ xông vào.
Nhìn Uhi khuôn mặt xanh mét in hằn dấu tay đỏ đang nằm bất tỉnh trong tay của mẹ mình mà ba người bọn Mattiwaza đau lòng không thôi. Mattiwaza nhanh chân tiến đến đỡ lấy Uhi từ tay bà, thực ra Ilbani và Zannanza cũng muốn đến nhưng lại chậm một bước.
- "Mau mau gọi xe cấp cứu" - cha Uhi có phần trấn định hơn cho người gọi cứu thương.