[Đồng Nhân Dòng Sông Huyền Bí] Xuyên Qua Thành Tiểu Boss

chương 62

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mỗi ngày sau tiết học Uhi lại bị cô nàng hội trưởng hội văn nghệ giữ lại tập kịch, Zannanza thì tự giác ở lại, hắn là rất phấn khích vì nữ chính là Uhi.

Các cô gái trợ lý của cô nàng hội trưởng phát cho mỗi người tờ giấy có lời thoại của nhân vật, bắt phải học thuộc.

- "Bắt đầu diễn tập" - cô nàng hội trưởng hô lớn.

Cảnh : Romeo hoá trang đến dự tiệc nhà Capulet. Romeo tiến đến làm quen với nàng Juliette xinh đẹp nhất lễ hội.

Romeo: "Nếu bàn tay tôi, chàng thở dài, chẳng chút nào xứng đáng, lại làm cho tay nàng uế tạp, tôi biết cách chuộc tội bất kính đó: môi tôi sẵn sàng xóa nó bằng một cái hôn nồng nàng".

Uhi nghe Zannanza diễn mà đánh cái rùng mình, sao hắn nhập vai nhanh vậy.

Phía dưới nhiều ánh mắt lấp lánh hình trái tim nhìn về Zannanza: "Ôi Remeo của lòng em".

Đến lượt Uhi đọc lời thoại, cậu đọc như đọc diễn văn không hề có tí cảm xúc.

- "Nè nè, Uhi, cậu đọc diễn cảm hơn được không. Juliette là tiểu thơ mềm yếu mà sao cậu đọc thành tiểu thơ vạm vỡ thế hả".

- "Tôi là nam mà, mấy vai nữ này phải nên giao cho các bạn nữ mới đúng".

- "Được rồi, được rồi, hạ giọng xuống chút, để nó nhẹ nhàng bay bổng chút".

Uhi tiếp tục đọc lời thoại: "Người hành hương đáng mến ơi! Sao lại nói xấu bàn tay mình thế, nó cũng chỉ ước ao được sử dụng theo thói quen bình thường thôi, những bậc thánh vẫn để tay mình chạm phải người hành hương và một cái bắt tay chính là cái hôn của những người sùng đạo".

- "Uhi, truyền cảm xúc cho câu thoại chút".

Uhi trợn mắt - vậy chưa đủ cảm xúc sao?

Zannanza thì thích thú nghe Uhi đọc lời thoại, nhìn mặt cậu gượng gạo rất đáng yêu.

- "Tiếp, sau đó Romeo nắm tay Juliette và hôn say đắm" - cô nàng hội trưởng tự xem mình là đạo diễn.

Uhi không muốn diễn cảnh này, thằng con trai đưa tay cho thằng con trai khác hôn, thật không thể hình dung nổi ánh mắt người khác ra sao.

- "Uhi, cậu có phải con gái đâu mà xấu hổ, đưa tay ra đi" - Đạo diễn tự phong đang cầm trên tay cái loa hò hét.

Phía dưới hưởng ứng cũng la lớn: "Phải rồi, diễn thôi mà Uhi, cậu lại nghĩ cái gì".

- "Đưa tay ra đi. Đưa tay ra đi ...".

Uhi đỏ mặt, thật đúng là xui xẻo mới vào vai này, cậu nhắm mắt đưa tay ra trong khi tay Zannanza đã giơ tay ra từ lâu chỉ cần cậu đưa tay là hắn sẽ nắm lấy.

Cầm bàn tay Uhi, Zannanza xuýt xoa trong bụng "bàn tay thon dài, búp măng, các ngón tay được cắt tỉa gọn gàng sạch sẽ, bàn tay lại không thô cứng mà có phần mềm mại, tuy không mềm mại như bàn tay của phái nữ".

Zannanza cầm mãi không muốn buông, "đạo diễn" tằng hắng: "Được rồi, phân đoạn tiếp theo".

Uhi giật mạnh tay về, liếc nhìn Zananda cái, tên này lại lợi dụng thời cơ sờ nắn tay cậu.

Bị ép tập hơn tiếng đồng hồ, Uhi mới được thả cho về.

[Những lời thoại này là ta lấy trên mạng nha các nàng, được trích từ phim thì phải].

Sau đó, hơn tuần liên tục Uhi buộc phải ở lại khoảng tiếng để tập kịch, mấy đứa em nghe tin Uhi đóng vai Julliette thì cười ngặt nghẽo, tin này là do thằng bạn thân Zay nói.

Ellisa: "Anh hai, thật không tưởng tượng được khi anh vào vai Julliette sẽ thế nào nha".

Yzad: "Em muốn đi xem anh hai diễn".

Ellisa: "Em cũng vậy, anh nhớ chừa hàng ghế đầu cho tụi em nha".

Uhi chỉ biết im lặng, diễn kịch thì có gì vui mà bọn nhóc lại đòi đi chứ.

Cha mẹ Uhi luôn bận rộn nên ở nhà chỉ có anh em và những người giúp việc làm theo giờ cùng quản gia.

Ngày lễ chào đón tân sinh viên năm học mới cũng đến. Tất cả các khoá học đàn anh đàn chị đều tham gia lễ hội, rất nhiều tiết mục đăng ký, gian hàng được bày bán với giá chỉ bằng % so với giá gốc.

Không khí lễ hội trở nên náo nhiệt và sôi động với hơn ba nghìn người tham dự, khuôn viên rộng lớn của trường gần như chật kín người. Ngoài các tân sinh viên, sinh viên đang theo học còn có cựu sinh viên quay về trường để thăm Giáo Sư, Giảng Viên.

Lễ hội chào đón tân sinh viên còn là nơi giao lưu học hỏi của thế hệ đàn em với thế hệ đàn anh đàn chị đi trước. Còn đối với nhiều nữ sinh thì đây là dịp tốt nhất để ngắm các anh chàng đẹp trai của các khoá.

Tiết mục đầu tiên, hiệu trưởng sẽ đứng ra đọc diễn văn chào mừng tân sinh viên, sau đó là những nội quy, điều cần thiết ở trường. Chủ nhiệm các Khoa sẽ đứng ra giới thiệu sơ lược về khoa, ngành của mình.

Rồi đến mục phát thưởng học bổng cho tân sinh viên thủ khoa, là những tân sinh viên có điểm vượt trội và nổi bật nhất.

Sau đó, mọi người có thể tham gia các gian hàng hay chơi trò chơi, thể thao trong trường.

Có lớp học còn trang trí căn nhà ma để chào đón người mới, nhiều người hứng thú đi vào. Bên trong có nhiều sinh viên hoá trang với hình thù ghê rợn, quái vật để hù doạ người tham quan.

Nhiều trò chơi đội nhóm cũng hấp dẫn, như chạy người chân nghĩa là chân phải người này sẽ cột vào chân trái của người kia, họ chỉ được phép chạy bằng chân, nếu dùng chân thì sẽ thua cuộc.

Rất nhiều hoạt động thú vị làm cho nhiều tân sinh viên quen dần với không khí của trường.

Mattiwaza đang ở trên máy bay nhìn bản báo cáo về những hoạt động gần đây của Uhi, hắn rất bận rộn không có nhiều thời gian để gặp Uhi, hắn thường xuyên nhắn tin cho cậu, hỏi han cậu đã làm gì trong ngày nhưng Uhi không cho hắn biết rõ chi tiết. Hắn cho người quan sát Uhi để báo cáo tình hình của cậu.

Theo bản báo cáo thì Uhi tham gia diễn kịch Romeo và Juliette, nhìn hình chụp Uhi cùng thanh niên với khuôn mặt điển trai sáng lạng, thân hình cao lớn đang diễn cảnh nắm tay hôn môi làm Mattiwaza muốn bay ngay về đem Uhi lên giường làm mấy trăm hiệp.

- "Hừ, Uhi, vắng anh, em lại dám quyến rũ người khác, để anh về xem anh trị em như thế nào".

Mattiwaza cho người điều tra cậu thanh niên diễn chung với Uhi, nhìn khuôn mặt cậu ta làm Mattiwaza có cảm giác bài xích.

Bên trong lớp chuyên ngành hoá học, mọi người tất bật trang điểm, mặc trang phục diễn. Mấy bạn nữ thật đúng là chuyên gia trang điểm, nam cũng có thể trang điểm thành nữ xinh đẹp.

- "Uhi, cậu mở to mắt lên tớ đeo len màu đen nào".

- "Uhi, da cậu trắng tự nhiên nên không cần đánh phấn".

- "Uhi, đừng nhúc nhích khuôn mặt".

Uhi được các bạn nữ lôi ra chăm sóc tận tình, bọn họ làm như cậu là ma nơ canh mà quẹt quẹt vẽ vẽ lên mặt cậu.

Các nhân vật khác thì được trang điểm nhẹ, duy chỉ có nhân vật nữ chính phải chi tiết chút.

Zannanza thích thú đứng bên xem mọi người trang điểm cho Uhi.

Mấy bộ trang phục diễn được mượn từ những đoàn sân khấu kịch, có rất nhiều trang phục Châu Âu thời xưa, cô nàng hội trưởng cũng chọn ra được mấy bộ trang phục hợp với vở diễn.

Trang phục Juliette là kiểu váy quý tộc Châu Âu thời kỳ phục hưng thế kỷ , được đính rất nhiều kim tuyến lấp lánh thay cho đá quý, làm tôn lên vẻ lộng lẫy trong sáng cho người mặc.

Uhi đội bộ tóc giả màu đen dày được tết lại và gắn nhiều hoa lên trên, sau đó mặc vào bộ trang phục Juliette lộng lẫy.

Mọi người đều trố mắt nhìn cùng thốt lên: "Uhi, cậu thật đúng là nàng Juliette xinh đẹp" làm Uhi ngượng ngùng.

Zannanza cũng chăm chú nhìn, tạo hình của Uhi rất hợp với trang phục, thân hình Uhi có phần thon gầy, vòng eo nhỏ, vai thon nên mặc vào trang phục nữ cũng không thấy thô kệch.

Lớp Uhi được sắp xếp diễn cuối cùng vì vở kịch có nội dung dài và phải dàn dựng cảnh công phu.

Tiết mục trình diễn thời trang trên sân khấu vừa kết thúc, MC gồm nữ sinh và nam sinh mặc đồ truyền thống cất tiếng giới thiệu.

- "Sau đây là tiết mục cuối cùng, vở kịch nổi tiếng của đại danh hào William Shakespeares: Romeo và Juliette. Xin mọi người cho tràng vỗ tay được không ạ" - Giọng nữ MC thanh thanh vang khắp sân khấu.

- "Vở kịch được lớp chuyên ngành hoá học biễu diễn với trang phục cầu kỳ cùng dàn diễn viên nam thanh nữ tú, xin mọi người vỗ tay mạnh lên ạ" - Giọng nam MC lại rất hùng hồn làm cho hội trường sân khấu càng thêm náo nhiệt.

- "BỐP, BỐP, BỐP".

Nhiều tiếng vỗ tay hoan hô hưởng ứng mạnh mẽ.

Mọi người trông chờ vào tiết mục cuối cùng vì nghe đồn lớp chuyên ngành hoá có nhiều anh chàng đẹp trai như người mẫu, cùng nhiều cô gái thanh tú không kém.

Các cô gái không ngừng hò hét phía dưới: "Romeo, Romeo. Em yêu Romeo. AAAAAAAAAA".

Hội trường bên ngoài náo nhiệt làm người bên trong cũng hồi hộp run chút.

Khi màn sân khấu mở lên.

Bối cảnh là ban công được trang trí nhiều hoa hồng xung quanh, bên trên là cô gái tóc đen dài xinh đẹp đang nhoài người xuống, bên dưới anh chàng đẹp trai trong trang phục nam tước đang cố gắng leo lên.

Phân đoạn cảnh diễn: Romeo từ biệt Juliette để trốn khỏi thành Verona, sau khi đâm chết người anh họ của Juliette.

Để dàn dựng cảnh ban công đầy lãng mạn của cặp đôi huyền thoại Romeo và Juliette, bộ phận hậu kỳ rất vất vả, phải nhắc tới công lao nhiều nhất là cô nàng hội trưởng cùng mấy nàng trợ lý đắc lực, bọn họ quen biết nhiều nên đã mượn được nhiều dụng cụ.

Bọn họ dùng thang gỗ đóng chụm lại kiểu hình tháp, phía trên đóng tấm ván gỗ dày. Sau đó đóng thêm tấm đỡ cũng bằng gỗ chìa ra bên ngoài. Phần thân thang được bao bọc bằng giấy dày, sau đó được quét sơn màu gạch cũ kỹ cùng quấn thêm nhiều dây leo.

Phía tấm gỗ được đóng thêm hàng rào chắn bằng gỗ cũng được quấn nhiều dây leo hoa hồng. Cảnh xung quanh bố trí màn đêm nhiều sao cùng ánh trăng vàng chiếu sáng.

Uhi lúc này đang đứng trên đó và đọc lời thoại đã bị ép học thuộc nhiều lần.

- "Chàng đã muốn đi rồi sao? Đêm hãy còn dài, ngày vẫn chưa tới. Đó là tiếng hót của họa mi -chứ nào phải sơn ca- mà khiến chàng hoảng sợ. Nó vẫn hót hàng đêm trên cành lựu mà chàng thấy đó. Tin em đi, anh thân yêu của em, đó là tiếng hót họa mi".

- "Không, chính đó là tiếng hót sơn ca, báo hiệu bình minh sắp tới, –Roméo thở dài não ruột- chứ nào phải họa mi. Nhìn kìa, em yêu, những luồng ánh sáng hờn ghen, phía trời Đông đang viền quanh những cụm mây tan tác. Vầng trăng đã nhạt nhòa và đỉnh núi mù sương, rạng Đông vừa nhóm dậy. Anh phải ra đi để sống, hay ở lại đây rồi chết".

- "Không, đó chẳng phải là ánh bình minh đâu, em biết rõ mà. Đó là đám vân thạch nào đó, trời gửi xuống làm đuốc soi đường cho anh đến Mantoue. Nán lại chút nữa, anh cần chi phải vội" - Juliette quyến luyến không muốn rời xa người yêu dấu

- "Dù anh có bị bắt, dù anh phải chết, anh cũng vui lòng vì em đã muốn thế! Anh thiết tha muốn ở lại hơn là mong ước ra đi. Thôi thì tử thần ơi, cứ đến. Hãy trò chuyện với nhau đi, em yêu, bởi ngày vẫn chưa rạng".

- "Trời đã sáng, trời đã sáng rồi! -Juliette chợt bàng hoàng bật khóc nức nở- Anh hãy đi đi! Trốn xa chỗ này. Chính sơn ca vừa cất cao tiếng hót lạc điệu, nhói tai. Có người cho rằng tiếng hót sơn ca rất thánh thót, êm đềm. Không phải thế đâu, vì nó khiên đôi ta ngăn cách và đuổi chàng rời khỏi nơi đây, để chào đón bình minh. Bây giờ anh hãy đi đi! Ánh sáng đã lên cao rồi!".

- "Tạm biệt, tạm biệt. Hôn anh lần cuối đi, rồi anh nhảy xuống!".

[Lời thoại là chôm trên mạng nha các nàng vì ta không coi phim, lời thoại cũng trích từ phim ra].

Romeo leo lên ban công ôm Juliette lần cuối, đặt lên môi nàng nụ hôn nồng nàng, trước khi trốn khỏi Verona đến nơi rất xa, rời xa vòng tay người con gái anh yêu.

Hội trường bên dưới nín thở theo dõi.

- "Hôn thiệt kìa, aaaa hôn thiệt nha.... Oaoaoa hai anh đẹp trai hôn môi".

Uhi muốn đẩy Zannanza ra, đã đồng ý chỉ là đóng giả cảnh hôn môi, hai người chỉ cần cúi đầu sát là phía dưới sẽ không phát hiện nhưng mà cái tên Zannanza này, tay đỡ đầu cậu, tay ôm thắt lưng cậu, hôn thật sâu, đầu lưỡi còn muốn vói vào bên trong. Uhi mặt đỏ bừng bừng trong khi tiếng hò hét phấn khích phía bên dưới.

Romeo cuối cùng cũng luyến tiếc rời xa đôi môi mọng đỏ xinh đẹp kia, hắn còn chưa hôn đủ mà.

Phân cảnh cuối: Vì không muốn kết hôn với bá tước Paris, Juliette đã đến gặp cha và người đã sắp xếp kế hoạch để Juliette giả chết bằng cách uống thứ nước trong lọ sứ màu trắng. Sau khi uống thứ nước đó, thân thể của Juliette sẽ giống như người chết, mạch sẽ ngừng đập, tim ngừng thở trong vòng giờ. Cha cũng cho người đưa thư đi báo tin cho Romeo để đem nàng trốn đi. Romeo bị lưu đày ở Mantoue, nghe tin Juliette chết thì không màng sống chết tức tốc phi ngựa trở về Verona. Đi đến hầm mộ của nhà Capulet, Romeo giết chết bá tước Paris đang ngồi khóc thương trước ngôi mộ vị hôn thê Juliette, vì đi gấp Romeo đã bỏ lỡ người đưa thư, chàng đã bỏ lỡ nội dung thư.

Romeo đi đến bên ngôi mộ đá bên trong có đặt thi thể Juliette, chàng dùng chiếc cuốc mang theo sẵn nạy mở phiến đá trên ngôi mộ, Juliette xinh đẹp nhìn như đang ngủ, không ai có thể nghĩ nàng đã chết.

- "Juliette thân yêu ơi! Anh muốn ở cùng em và chẳng bao giờ nữa, anh rời khỏi cái lâu đài sầu thảm này. Mắt ta ơi! Hãy nhìn nàng lần cuối. Tay ta ơi, hãy siết nàng cho chặt. Hỡi những người hoa tiêu tuyệt vọng! Hãy đâm đầu xuống những tảng đá, nơi con tàu đã rời rã vì bão táp của ngươi sẽ vỡ nát tan tành. Ta uống cho tình yêu của ta! Lão dược sư trung thực, thuốc của ngươi thật linh nghiệm!".

Romeo nâng Juliette dậy và đặt lên môi nàng nụ hôn cháy bỏng lần cuối, sau đó chàng đặt nàng ngay ngắn trong ngôi mộ. Romeo rút ra lọ thuốc độc cũng được chàng chuẩn bị từ trước, giơ lên môi hơi uống sạch. Sau đó loạng choạng phủ phục dưới ngôi mộ của Juliette, trút hơi thỏ cuối cùng.

Phía bên dưới bắt đầu có nhiều tiếng sụt sịt, khóc nức nở.

Lúc này cha sứ có chạy vào hầm mộ nhìn thấy cảnh, Romeo chết gục dưới ngôi mộ Juliette. Juliette khi đủ h thì cũng tỉnh dậy, nàng nhìn cha sứ và hỏi: "Cha, Romeo của con đâu, chàng đã đến đây chưa?".

Khi nàng nhìn thấy Romeo chết dưới ngôi mộ của mình mà đau khổ than khóc: "Romeo, sao chàng không chờ ta". Juliette giơ lên lọ thuốc độc uống nhưng lại không còn giọt.

- "Romeo, chàng thật tham lam, không chừa cho ta giọt".

Juliette tìm thấy trên người Romeo con dao găm và đâm mạnh vào lồng ngực.

Không hiểu sao Romeo đang chết vùng dậy, giơ tay đỡ nhát dao găm của Juliette.

Phía bên dưới hô lớn: "AAAAAAAAAAAa, máu thiệt kìa, dao găm thật sao, không phải đạo cụ sao. AAAAAAAaa". Bên dưới náo loạn mảnh.

Giảng viên, giáo sư liền đứng ra dàn xếp, màn sân khấu nhanh chóng kéo xuống.

Uhi vẫn còn bần thần, người đỡ nhát dao găm cho mình là Zannanza, tay hắn chảy nhiều máu quá, dao găm xuyên qua bàn tay, do cậu nghĩ dao găm là đạo cụ nên đã dùng sức đâm mạnh để đóng cho giống với nguyên tác.

Cô nàng hội trưởng cũng hớt hải, lấy bông băng, nhanh đưa Zannanza

Truyện Chữ Hay