Toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái ngày thứ ba rốt cuộc cũng bắt đầu.
Mười trong hai mươi tám đội ngũ đi vào giữa sân. Cách bố trí đã có sự khác biệt với ngày đầu tiên, ngoại trừ lôi đài bọn Đường Tam thi đấu là vẫn giữ nguyên ở vị trí trung tâm, xung quanh đó còn bố trí thêm bốn lôi đài với độ lớn tương đương nhau. Như vậy nơi đây đã có tới năm lôi đài chiếm diện tích rất lớn. Tuy nhiên Thiên Đấu Đại Hồn tràng vẫn có thể chứa được tới vạn người cùng lúc xem các cuộc chiến nên không có vẻ gì là chật chội cả.
Toàn bộ hai mươi tám đội ngũ trong ngày thi đấu thứ ba này chia làm ba tổ, Sử Lai Khắc học viện thuộc về tổ số một và sân đấu là chính giữa. Bởi vì trận đấu ngày hôm qua bọn họ bộc phát lực quá mức kinh khủng, hơn nữa đối thủ của bọn họ cũng là đội cực mạnh, Tượng Giáp học viện, bởi vậy bọn họ được bố trí tại võ đài trung tâm.
Đây là giải đấu quan trọng mấy năm mới tổ chức một lần, hơn nữa với hồn sư tham dự đều là đối tượng tuyển mộ từ khắp nơi nên hôm nay khách quý đến xem so với trận đấu khai mạc không khác là mấy. Chẳng những giới quý tộc cao quý nhất cả nước cũng đều tập trung để xem, ngay cả đế quốc hoàng đế Tuyết Dạ Đại Đế cũng vẫn ngồi tại vị trí trung ương như hôm trước, chỉ là hôm nay có đến bốn người ngồi bên cạnh hắn, thay vì hai người như hôm trước.
Ngoài Tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông Trữ Phong Trí cùng Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư ra, hai người mới thì một trong hai vị Phong Hào đấu la của Thất Bảo Lưu Ly tông, Cốt đấu la Cổ Dong. Người còn lại thì có vẻ tương đối quái dị. Đừng nói rất nhiều vị khách quý đều nhìn hắn mà ngay cả khán giả cũng chú ý đến sự có mặt của hắn. Bởi vì, người này hình dáng bên ngoài có chút đặc thù.
Nếu chỉ dùng bốn chữ hình dạng đặc thù thôi thì vẫn chưa đủ bởi vì thân thể người này thật sự vô cùng khổng lồ, mặc dù hắn ngồi tại đó nhưng thân thể của hắn so với người thường lúc đang đứng còn muốn cao hơn nhiều. Cốt đấu la có bộ khung cơ thể đã rất cao lớn rồi nhưng nếu cùng kẻ lạ mặt ngồi bên cạnh Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư này so sánh thì cũng phải kém hơn rất nhiều.
Người này thân thể phỏng chừng cao hơn hai thước rưỡi, một mình hắn chiếm đến ba chỗ ngồi, hắn ngồi ngay ngắn thì trông giống như một ngọn núi thịt vậy. Làn da ngăm đen, một đôi mắt to tựa như chuông đồng. Trên làn da ngăm đen của hắn tựa hồ hiện lên một tầng quang mang đặc thù. Cả người ngồi ở chỗ đó khiến người khác cảm thấy uy thế kinh khủng toát ra từ cơ thể hắn. Râu tóc bạc trắng, nhìn qua ít nhất đã ngoài bảy mươi tuổi rồi.
Trữ Phong Trí cũng không hề nghĩ tới có thể gặp được người này tại vị trí tiếp đãi khách quý này, Cốt đấu la bên cạnh hắn nhẹ giọng nói với hắn: " Phong Trí. Như thế nào mà ngay cả lão tiểu tử Thiên Tượng Hô Duyên Chấn này cũng tới nhỉ?"
Trữ Phong Trí cũng dùng thanh âm rất bé mà nói:" Ngươi xem xem đối thủ của Tượng Giáp học viện hôm nay là ai thì sẽ hiểu được. Tát Lạp Tư mời Hô Duyên Chấn đến đây chỉ sợ cũng là vì bọn họ."
Thực lực của Võ Hồn điện sở dĩ được xưng là cực mạnh của đại lục, thậm chí có thể cùng hai đại đế quốc so sánh bởi vì họ có sự ủng hộ của bốn tông môn phía dưới. Ba tông môn đứng đầu trong số bảy đại tông môn thì Thất Bảo Lưu Ly tông luôn luôn ủng hộ Hoàng thất của Thiên Đấu đế quốc. Mà Lam điện Phách vương long gia tộc thì bảo trì trung lập còn Hạo Thiên Tông mơ hồ ủng hộ Hoàng Thất của Tinh La đế quốc. Bốn tông môn đứng sau cơ hồ đều có quan hệ mật thiết với Võ Hồn điện, mặc dù không phải là phụ thuộc nhưng tuyệt đối là đồng khí liên chi. Mà tông môn của Tượng Giáp tông vừa lúc cách Thiên Đấu thành không xa. Núi thịt ngồi bên cạnh Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư chính tông chủ của Tượng Giáp tông Thiên Tượng Hô Duyên Chấn, nếu như không phải người của thất đại tông phái thì sao hắn có tư cách để ngồi ở vị trí khách quý như thế này chứ?
Cổ Dong mỉm cười nói:" Xem ra, lần này đại hội cao cấp hồn sư học viện tinh anh toàn đại lục càng ngày càng có ý tứ. Quả nhiên là giới trẻ đang quật khởi mạnh mẽ. Phong Trí, lúc đầu ngươi đoán hồn sư giới đang đến thời điểm hoàng kim ta còn có chút hoài nghi nhưng hiện tại xem ra không hề sai rồi. Chỉ là không biết trong vòng chung kết sẽ còn có đội ngũ dạng nào xuất hiện nữa. Đối thủ hôm nay của Sử Lai Khắc học viện chính là người của Tượng Giáp Tông, chẳng lẽ ngươi vẫn xem trọng bọn họ sao?"
Trữ Phong Trí mỉm cười nói: " Tại sao lại không chứ? Tượng Giáp tông thực lực mặc dù không tệ, nhưng khuyết điểm của bọn chúng lại hết sức rõ ràng. Với sự thông minh như vậy của Đường Tam, thêm vào lý luận đứng đầu Hồn sư giới của Đại sư chỉ điểm, chỉ cần bọn họ toàn lực trong trận này thì chiến thắng hẳn là không phải vấn đề nữa. Chờ một chút, như thế nào lại như vậy......"
Đang lúc nói chuyện, Trữ Phong Trí đã thấy được song phương đi lên sàn đấu trung ương. Sử Lai Khắc Bát Quái hắn đều đã được gặp qua, lúc này chứng kiến Đái Mộc Bạch, Hoàng Viễn cùng Kinh Linh ba người đi đầu tiên. Khi thấy Hoàng Viễn cùng Kinh Linh thì Trữ Phong Trí lập tức hiểu được, trận này Sử Lai Khắc học viện vẫn không mang toàn lực ra ứng phó.
Vỗ nhẹ lên trán của chính mình, Trữ Phong Trí bất đắc dĩ lắc đầu rồi hướng Cốt đấu la bên người nói: " Sử Lai Khắc học viện này quả nhiên là lợi hại, đối mặt Tượng Giáp tông mà họ vẫn như cũ không mang toàn lực ra ứng phó. Thật hay, trận này bọn họ có thay đổi hai người. Hy vọng bọn họ không sai lầm."
Vừa nói, Trữ Phong Trí ý liếc mắt nhìn sang Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư ở phía bên kia của Hoàng Đế, vừa lúc bắt gặp ánh mắt chợt lóe rồi qua đầy vẻ tàn nhẫn của hắn.
Tại trận đầu tiên Trữ Phong Trí đã từng xác nhận Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Sử Lai Khắc học viện có quan hệ. Giờ khắc này, tâm tình Trữ Phong Trí đột nhiên giật thót lại, hắn đã mơ hồ hiểu được chính thức mục đích của Tát Lạp Tư khi mời Thiên Tượng Hô Duyên Chấn tới. Mà tựa hồ trận đấu này của Sử Lai Khắc học viện cũng không phải do vận khí kém nên mới gặp phải đối thủ mạnh như vậy.
Toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái là do Võ Hồn điện chủ sự, hai đại đế quốc tham gia. Mặc dù trên quy tắc phải thể hiện bốn chữ "tuyệt đối công bằng", nhưng lúc này trong lòng Trữ Phong Trí lại chỉ hiện ra bốn chữ "một bụng ám muội" mà thôi.
Tát Lạp Tư thấy không thể mời chào được, rõ ràng cố ý đem chèn ép thanh danh mới nổi của Sử Lai Khắc học viện. Sợ rằng, hôm nay phương thức tác chiến của Tượng Giáp Tông có lẽ sẽ giống Sử Lai Khắc học viện ở trận trước.... Thật là hay a, Bạch kim giáo chủ.
Sau khi suy nghĩ rõ điểm này sắc mặt Trữ Phong Trí nhất thời trầm xuống, may mắn là trong đội ngũ thi đấu của Sử Lai Khắc học viện ngày hôm nay hắn không thấy có nữ nhi của mình, đồng thời trong lòng hắn cũng thở dài, hắn chỉ có thể hy vọng sự giúp đỡ của mình không trở thành chuyện xấu. Thắng bại của trận đấu cũng không phải là vấn đề quá lớn, Trữ Phong Trí chỉ hy vọng sau trận đấu này Sử Lai Khắc Bát Quái không bị thương quá nặng.
Mặc dù đội viên của Sử Lai Khắc học viện đã có chuẩn bị tâm lý nhưng khi bọn họ chính thức nhìn thấy đối thủ của mình thì vẫn không khỏi hít mạnh một hơi. Bọn này mà là người sao?
Tám tên đội viên của Tượng giáp học viện bước từng bước vào sân đấu trung tâm, cả sàn đấu đều theo tiếng bước chân của họ mà không ngừng run rẩy. Đạp chân trên sàn đấu căn bản không giống như là tám người, mà là tám tòa núi nhỏ.
Toàn bộ chúng đều mặc hắc y, trong số tám tên học viên tham gia thi đấu của Tượng Giáp học viện thì người có vóc dáng lùn nhất cũng là cao đến hai mét, người cao nhất thậm chí đã hơn mét rưỡi, đứng trước mặt Sử Lai Khắc học viện hoàn toàn ngạo nghễ nhìn đời.
Cùng với chiều cao của bọn họ chính là khối lượng kinh khủng. Chỉ bằng vào ước lượng thì Huyết Tử cũng có thể phán đoán người nhẹ nhất cũng có đến ba trăm cân mà tên nặng nhất thậm chí còn nặng hơn năm trăm cân. Bọn này mà đi thi vác Ô tô hoặc ném bom bia trong giải đấu Người Đàn Ông Khỏe Nhất Hành Tinh thì đạt giải nhất hết.
Đều là tóc đen, hai bên cạo sạch, chỉ còn một nhúm tóc giữa đỉnh đầu trông giống như đuôi ngựa. Làn da ngăm đen so với quần áo trên người thì không kém là bao. Bảy người cùng đứng một chỗ trông như một dãy tường thành ngăn chặn hết cả tầm nhìn của đội viên Sử Lai Khắc học viện.
Đứng ở chính giữa là tên có vóc dáng kinh khủng nhất, hắn tiến lên từng bước, hai chân giẫm mạnh xuống sàn đấu khiến sàn đấu không ngừng phát ra thanh âm Oanh Oanh kịch liệt.
" Tượng Giáp học viện chiến đội, đội trưởng Hô Duyên Lực. Bốn mươi ba cấp phòng ngự hệ chiến hồn tông." Vị đội trưởng này có thanh âm ẩn chứa sự tức giận, những thớ thịt trên người hắn không ngừng rung động theo mỗi đợt thanh âm vang lên, con ngươi trong đôi mắt nhỏ tí của hắn trừng lên nhìn Đới Mộc Bạch đang che mặt, hung quang không hề che giấu mà lóe ra.
Đới Mộc Bạch cũng không yếu thế chút nào, tiến lên từng bước, mặc dù khối lượng của hắn không đủ tạo nên hiệu quả rung động mãnh liệt nhưng khí thế lại không kém chút nào, " Sử Lai Khắc học viện chiến đội, đội trưởng Đái Mộc Bạch. Bốn mươi bốn cấp cường công hệ chiến hồn tông."
"Đội viên hai bên, hành lễ." Trọng tài lớn tiếng quát.
Lấy Đới Mộc Bạch cùng Hô Duyên Lực cầm đầu, song phương tổng cộng mười sáu đội viên tham dự đồng thời hướng đối phương khom lưng hành lễ. Không khí trong sân bỗng chốc trở nên ngưng trọng hẳn lên.
" Trận đầu của vòng thứ hai dự tuyển tái chính thức bắt đầu."
Cả năm trận đấu đều được tiến hành cùng nhau, sau tiếng hô của trọng tài phía sân trung tâm thì cả sân khác cũng vang lên tín hiệu bắt đầu thi đấu. Năm trận đấu gồm đội tham gia, mỗi đội người như vậy tổng số có thành viên tham gia thi đấu, tựa hồ ngay lúc này cả người đều phóng thích hồn hoàn của mình. Bỗng chốc cả Thiên Đấu đại đấu hồn tràng đều trở nên huyễn lệ hẳn lên. Tiếng hoan hô vang trời của khán giả cũng đồng thời bộc phát.
Thú Vũ hồn thì biến đổi hình dạng còn Khí hồn thì triệu hoán ra, trong phút chốc đã tràn ngập đủ loại ánh sáng của Hồn Hoàn.
Tám tên Tượng Giáp Tông đứng đối diện với Sử Lai Khắc học viện chiến đội cùng lúc cởi bỏ áo làm chúng lộ ra thân hình toàn thịt. Rất nhanh, bọn họ dùng biến hóa trên cơ thể để nói cho khán giả biết vì sao họ lại cởi áo ra.
Nguyên thân thể vô cùng hùng tráng của chúng sau khi hét vang lên vũ hồn phụ thể, thân thể thịt béo của chúng đã có sự thay đổi biến thành một cơ thể vừa khoa trương lại cực kỳ kinh khủng, một tầng vẩy mầu ám kim hiện bao bọc ngoài lớp da, lóe ra ánh sáng kim loại chói mắt. Càng khiến bọn chúng không giống loài người chính là cái mũi của bọn họ đã được kéo dài ra, môi trở nên dầy cộp, chiếc răng nanh của chúng dài ra tới một mét.
Tám người đồng thời giơ chân phải lên, nặng nề nện xuống lôi đài, tiếng động ầm ầm chẳng những hấp dẫn ánh mắt khán giả, đồng thời cũng làm cho mọi người phải lo lắng liệu sàn đấu có khả năng bảo toàn khi trận đấu này diễn ra không.
Trong tám người thì ba người ở giữa đều có bốn cái hồn hoàn phân biệt là vàng, tím còn năm người còn lại đều là vàng tím.
Đường Tam cơ hồ phát hiện bề ngoài của đối thủ càng lớn thì thực lực lại càng mạnh mẽ, cho nên từ bề ngoài hắn đã nắm được thực lực mạnh yếu của từng người.
"Uy, nha đầu nói thật cho ta biết. Ngày hôm qua ngươi đã làm gì! Giữa đêm hôm qua hồn lực của ngươi giảm đến đáng kể."
"Vậy à! Không có gì cả! Tiểu Phượng... có biết một thiếu nữ tóc trắng chứ."
Huyết Tử vừa mới đưa ra câu hỏi liền nhận được không gian tĩnh lặng, quả nhiên đúng như cô suy đoán. Trên đời này không có thứ gì là cho miễn phí cả, các ngươi cho ta sức mạnh vậy các ngươi sẽ lấy đi thứ gì đây.
"Trận đầu tiên của đợt thứ hai, Sử Lai Khắc học viện thắng Tượng Giáp học viện."
Nghe thấy tiếng trọng tài, lúc này Huyết Tử mới chấn tỉnh khỏi mạch suy nghĩ của mình. Nhưng Đại Sư cũng không chú trọng vào chiến thắng mà nhìn thẳng Huyết Tử, đem tay đặt lên đầu nàng xoa xoa.
"Ta có nghe Nhị Long nói qua, trong thời kỳ trưởng thành sẽ có rất nhiều tâm trạng. Ta cũng không biết nói gì hơn, đồng đội còn đang chờ ngươi ở phía sau."
"Vâng!" Huyết Tử gật đầu trong ngơ ngác.
Tám người vừa ra khỏi sàn đấu, bốn đạo quang mang nhu hòa đã lặng yên rơi trên người Đường Tam, Đới Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh. Ba người chỉ thấy có một dòng khí nóng dung nhập vào cơ thể, nhất thời tinh thần rung lên, trên mặt cũng thêm vài phần hồng nhuận.
Bốn đạo lưu quang đó, đúng là từ phía sau thân thể mập mạp của Mã Hồng Tuấn phóng xuất ra. Trữ Vinh Vinh cùng Huyết Tử từ sau lưng Mã Hồng Tuấn lộ cái đầu, hướng mấy người mỉm cười.
Tổng cộng mười hai người vây quanh nhau. Đới Mộc Bạch vươn tay phải của mình, sau đó là Đường Tam, Huyết Tử, Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh, Áo Tư Tạ, Hoàng Viễn, Kinh Linh, Giáng Châu, Mã Hồng Tuấn, Trữ Vinh Vinh rồi Thái Long.
Mười hai ánh mắt giao nhau tại một điểm,
Nụ cười trên mặt đã được giải phóng hoàn toàn, hô to một tiếng: "Sử Lai Khắc tất thắng."