|Chưa beta|
Một giấc này,Rovka ngủ đặc biệt sâu,buổi sáng tỉnh dậy,xương cốt đau nhức như bị huỷ đi thay thế.Lật người một cái,nhìn bên đệm giường trống rỗng còn lại,Rovka than nhẹ một hơi.Khi nào cô rời giường,người nam nhân này chẳng bao giờ còn tại.
Mà,nếu người này thật sự rảnh rỗi,hắn cũng không phải Gin.
Chờ đến khi rửa mặt xong,Rovka mới nhớ tới dược thiện hôm qua cô hầm,lập tức chạy đến phòng bếp.Nhìn thấy cái bát không ở trên bàn,cô nhẹ thở một hơi,còn biết đường mà uống hết rồi.
Nhìn nồi đun nước trống trơn,Rovka không hiểu sao lại cảm thấy cao hứng,loại cảm giác bị người khác quý trọng này thật sự rất tốt.
...
Lúc bước chân ra ngoài,nhìn đến Vermouth cách đó không xa,Rovka cảm giác như đã trải qua mấy đời.Từ lần trước họ đánh qua một trận,liền không tiếp xúc nữa.
- Thế nào?Tìm tôi có việc?_Rovka nhướng mày nhìn cô ta,hỏi.
Vermouth không lập tức trả lời,mà chậm rãi châm một điếu thuốc,phong tình vạn chủng nhìn về phía Rovka:
- Không có gì,tôi chỉ muốn đến xem nữ nhân bị hắn giấu đi rút cuộc sống có bao nhiêu dễ chịu thôi.
Rovka hơi ngẩn ra,cô chút nữa thì quên nữ nhân trước mắt này vẫn là có vài phần cảm tình với Gin.
- Hiện tại đã thấy,có cảm giác gì?
- Không có gì đặc biệt,nhưng ngày lành của cô...sắp phải kết thúc rồi._Ánh mắt Vermouth mang theo dụng ý khác dừng trên người Rovka.
- A?Nếu ngày lành của tôi sắp phải kết thúc,vậy còn ngày lành của cô phỏng chẳng còn được bao lâu?_Rovka cười lạnh.
Giống như lúc trước,Vermouth luôn tỏ ra nồng nặc địch ý với cô,nhưng nếu đã căm thù cô như vậy,vì sao ngay lúc này lại nhắc nhở cô,rằng tổ chức hoài nghi cô?
- Trước tiên lo cho chính cô đi!_Vermouth nhấp môi,đem điếu thuốc trong tay vứt qua một bên,sau đó cưỡi xe máy hướng một phía khác phóng đi.
...
Nói thật,chính Vermouth cũng không rõ vì sao lại phải đi một chuyến này.
Nữ nhân kia chết không phải tiện nghi cho cô sao?
Nhưng thật điên rồ,cô không hy vọng cô ta cứ như vậy mà chết đi,không phải bởi vì Gin,mà bởi vì cô không muốn cô ta biết mất đơn giản như vậy.
Đúng vậy,trước khi cô có thể trả mối thù kia,cô ta làm sao có thể chết được?
(Au ngửi thấy mùi bách hợp quanh quẩn đâu đây .-.)
Rovka nhìn bóng dáng Vermouth rời đi,mày đẹp không khỏi nhíu lại,cô vốn tưởng rằng cuộc sống mình trải qua đủ bình tĩnh,hiện tại xem ra,người giám thị cô không chỉ có Gin,mà còn những người khác,cũng không biết có liên lụy bọn người Sherry hay không...
Thở dài,Rovka nghĩ cô nên cùng Gin nói chuyện hôm nay,tiện thể chuẩn bị một chút.Tuy nói cô là nữ nhân của Gin,nhưng người có thể động thủ với cô trong tổ chức không phải chỉ có mấy người.
Tổ chức này quá mức thần bí,đến cô cũng chỉ có thể tìm ra một chút nội tình,chứ đừng nói đến người ngoài cuộc vọng tưởng lật đổ nó.Không biết,khi vận mệnh của tổ chức và cô va chạm,Gin sẽ lựa chọn chốn trung thành của hắn,hay là cô.
...
Khi Gin trở về đã là nửa đêm.Hắn đi vào phòng ngủ,nhìn Rovka ngủ đến sắc mặt phiếm hồng,không khỏi cúi đầu ngậm lấy cánh môi đỏ ửng của cô,cẩn thận mút vào.Cảm giác được cô sắp bị đánh thức,lại nhanh chóng rời đi,nghiêng người ngồi xuống bên cạnh.Vừa mới đặt mông,Rovka lập tức xoay người dựa vào hắn,thân mình lọt thỏm trong lòng hắn.
Gin có chút ảo não nhìn nữ nhân trong ngực,cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán cô,vươn tay tắt đèn bàn.Trong bóng đêm,hắn ôm chặt cô,thân thể thiếu nữ mềm mại mà ấm áp dán sát vào người hắn,làm nội tâm Gin không hiểu làm sao mà an ổn xuống.
Vì buổi tối ngủ ngon,sáng sớm ngày kế Rovka rời giường thần thanh khí sảng,cảm giác rất không tồi.Bất quá nghĩ đến chuyện hôm qua gặp gỡ Vermouth,ánh mắt không khỏi dừng lại ở bên giường còn lại,than nhẹ một hơi.Nghe được tiếng nước trong phòng tắm,bên môi Rovka không khỏi hiện lên một mạt ý cười.
Mang vào dép lê,Rovka thậm chí cửa cũng không gõ liền trực tiếp đi vào.Gin đang quấn khăn tắm chuẩn bị đi ra thì thấy cửa mở,nhìn đến Rovka một thân váy ngủ đơn bạc,không khỏi cau mày hỏi:
- Làm sao vậy?
Rovka tiến lên hai bước,ôm lấy Gin,nhẹ cọ mặt vào ngực hắn:
- Em chỉ muốn xác định anh có đi hay chưa thôi.
- Luyến tiếc tôi như vậy?_Gin vươn tay ôm eo cô,ra khỏi phòng tắm,đầu ngón tay khẽ vuốt gò má cô,ngữ khí lộ ra trêu chọc.
- Không cho nói như vậy._Rovka đưa tay muốn che lại môi hắn,hai người đùa giỡn qua lại,lập tức ngã vào giường.Gin bắt lấy cổ tay cô,cúi đầu vít lấy môi Rovka,mang theo ý vị không thể kháng cự,Rovka chống lại ngực rắn chắc của hắn,lẩm bẩm_Em có việc muốn nói.
- Muốn tôi hử?
Rovka sửng sốt,không nghĩ tới Gin luôn đi theo lộ tuyến lãnh khốc lại có một mặt hài hước như vậy,không khỏi dương môi cười:
- Nếu em nói không phải muốn anh,anh phỏng sẽ tức giận?
Gin nghe vậy,nhướng mày nhìn cô:
- Xem xem em nói được là chuyện gì?
- Hôm qua Vermouth tới,cô ta nói tổ chức tựa hồ nghi ngờ em,cũng có thể nói tổ chức đã động tâm tư diệt trừ em._Rovka đạm nhiên nói.
Gin ôm lấy eo Rovk,trong mắt hiện lên tia tàn khốc,chuyện này hắn cũng đã phát hiện,chỉ là vẫn luôn không lên tiếng.
Là một thành viên kì cựu,trừ khi vị Boss kia tự mình hạ lệnh cho người khác,mọi tin tức luôn luôn không thể thoát khỏi tai mắt của hắn.Chỉ là Gin không nghĩ tới,Vermouth cư nhiên sẽ tìm đến.Nữ nhân kia,thật đúng là hành tung thần bí.
- Chuyện này tôi sẽ xử lí,không cần lo lắng._Cau mày,trong mắt Gin hiện lên một tia tinh quang.
- Gin,anh chẳng lẽ không nghi ngờ em làm chuyện gì mới chọc đến vị Boss kia sao?_Rovka ôm cổ hắn,tựa đầu lên vai hắn,khẽ thì thầm.
- Em chắc chắn không có lá gan đó.Chỉ có thể là có người giấu diếm tôi giám thị em,sau đó báo cáo tin tức giả._Gin lộ vẻ sát khí.
Để Gin tin tưởng một người thật sự rất khó,nhưng hắn lại tin nữ nhân trước mắt này.Từ sau khi cô cùng Akai Shuichi lần đầu gặp phải,hắn mới chân chính triệt bỏ máy theo dõi đặt trên người cô.Đến nỗi việc liên lạc bằng tin nhắn,cũng hoàn toàn là vì nghĩ đến an toàn của cô.
Rovka nghe vậy,lại có chút dở khóc dở cười:
- Em sao lại không dám?Em chỉ là không muốn làm anh thương tâm thôi.
- Tôi sẽ thương tâm?_Lồng ngực Gin khẽ rung,lại không thừa nhận,lời nói của cô làm nội tâm hắn không hiểu vì sao mà rung động.
Hắn cho rằng chính mình đã sớm không gì lay nổi,hiện tại xem ra không phải như vậy,hắn chỉ là che chắn khả năng để ý hết thảy,thẳng đến khi thiếu nữ trước mắt này xuất hiện,cướp lấy sự chú ý của hắn,chậm rãi khiến hắn tiếp nhận sự tồn tại của cô.
- Gin,tin tưởng em.Nếu anh không rời,em tất không bỏ,tổ chức với em mà nói tuy rằng không có bất luận cái gì đáng giá lưu luyến,nhưng chỉ cần có anh,em sẽ không làm chuyện gì gây tổn hại đến nó._Rovka vùi sâu vào cái ôm của hắn_Chỉ là,Gin,nếu chúng ta có con,anh muốn cho con giống anh sao?
Chưa gì đã nghĩ đến chuyện con cái dồi đó :
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thần thanh khí sảng: tinh thần sảng khoái.