Mây u ám ngăn cản ánh sáng vầng trăng vốn đã mờ nhạt. Tòa thành Tarot ở ngay vị trí rừng rậm, bất chợt truyền ra tiếng sói tru làm cho người ta không rét mà run. Mà chủ nhân của tòa thành này — Koizumi Akako, lại dường như không có việc gì ở trong phòng ‘Nữ hoàng’ nhìn ma kính, nghiên cứu hai nhân vật khả nghi.
Nói thật, lúc trước khi ‘Tiểu Xích Ma’ phái Akako đi đến thế giới này cũng có chút do dự, dù sao Akako còn rất trẻ tuổi, nhưng cô ấy lại muốn một mình nghiêm túc đối mặt với thách thức này. Hoàn hảo, Akako không có làm cho người ta thất vọng, cô thật sự rất nỗ lực, làm việc vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, tuyệt đối không buông tha cho bất kỳ dấu vết nào được để lại. Giống như hiện tại, ở ngay tại đây, cô lại bắt đầu nghiên cứu về Kudo Shikura thêm một lần nữa. Biểu hiện của công chúa cô nhìn thấy rất rõ ràng, cô hiểu được, về phương diện này nhất định còn có nội tình mà cô không biết. Nếu Shikura thật sự vô tội, cô sẽ tập trung toàn bộ tinh lực của mình, để tìm được tên hung thủ chân chính còn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật kia. Kết quả, sau hai giờ điều tra, lại phát hiện thật sự còn có một người khiến cho cô hoài nghi — Hakuba Saguru.
Mặt ma kính này là báu vật của bộ tộc ‘Xích Ma’, theo truyền thuyết là một vị thần thời cổ xưa lưu lại. Thời điểm đến thế giới này, bởi vì ‘Xích Ma’ lo lắng, cho nên đã để lại cho cô. Ma kính khiến cho người ta sợ hãi vì năng lực chưa được xuất hiện của nó, ngoại trừ năng lực biết trước tương lai ra, còn có chức năng là ghi chép. Chỉ cần có mặt kính ở địa phương đó, nó có thể ghi lại toàn bộ mọi thứ. Bao gồm mặt nước, thủy tinh, ánh sáng phản chiếu kim loại, thậm chí là ánh mắt của một người. Chỉ cần chiếu theo việc người khác gặp chuyện không may, nó có thể ghi lại. Có thể nói, chỉ cần bạn không có kết giới ma pháp, mà ánh mắt của bạn vẫn sáng ngời như cũ, như vậy thì bạn có thể làm, xem, tất cả đều liền ở trong phạm vi giám sát của ma kính. Cho nên, sau khi Akako lợi dụng điều này để nhìn xem hành trình của Ryoko, rốt cuộc cô phát hiện ra một sự kiện, cái người tên là Hakuba Saguru kia cư nhiên cũng là người truyền đạt lại tin tức, nói cách khác, cậu ta cũng biết chuyện phòng thí nghiệm của Ryoko. Càng làm cho Akako để ý hơn chính là, mặc dù Hakuba Saguru có biểu tượng sinh mệnh ở thế giới này, nhưng lại rất mỏng manh, tựa như một người bệnh nặng, giống như đang hấp hối. Nhưng, ấn theo lẽ thường mà nói, Hakuba mỗi ngày đều đúng giờ ra vào trường học, thành tích nổi trội xuất sắc, khí sắc bình thường thì sẽ không xuất hiện loại tình huống này.
“Đến tột cùng là đang xảy ra chuyện gì?” Akako nhíu mày nhìn số liệu phân tích ở trên ma kính, lâm vào trầm tư. Bỗng nhiên, rừng rậm bảo vệ tòa thành Tarot xuất hiện một trận chuyển động, tiếng sói tru vốn âm trầm không biết vì sao bị đình chỉ im bặt. Tựa như vật dẫn mất đi sinh mệnh.
“Phanh –” Một tiếng nổ, có chứa ma pháp trận phòng ngự ở ngay ‘Cánh cửa nữ hoàng’ bị một bị một cỗ lực lượng chấn vỡ trên mặt đất. Nguyên tố ma pháp tự do ở giữa không trung tán loạn. Akako cảnh giác đứng lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào cửa, cùng đợi vị khách không mời mà đến này.
“Phách phách phách –” Ba tiếng vỗ tay ở cửa vang lên, lộ ra phần trang phục váy màu trắng. Theo sau đó, là tiếng nói tươi ngọt nhưng mang theo hàn khí: “Không hổ danh là át chủ bài duy nhất của ‘Xích Ma’ ở lại thế giới này nha, đã có người tiến đánh tới căn cứ bí mật của mình mà vẫn còn có thể bình tĩnh như vậy.
“Hừ — Chẳng qua chỉ là một kẻ không dám lấy diện mạo thật sự của mình ra đối mặt mà chỉ nhảy nhót như thằng hề mà thôi, còn không đủ tư cách để ta ra cửa nghênh đón.” Akako là một nữ phù thủy, mặc dù còn rất trẻ tuổi, nhưng cũng đừng nên coi thường.
Hình như kẻ xâm nhập đã sớm dự đoán được Akako sẽ nói như vậy, cũng không giận, chính là đi đến trước mặt Akako, nghiêng người cười: “Thật không? Ngươi liền tự tin như vậy? Đồng học, có phải ngươi đã quên đồ đạc của mình rồi hay không nha a?” Nói xong, ở dưới ánh mắt kiêng kị của Akako, lấy ra quả cầu thủy tạm thời mất tích kia. “Nếu ta nhớ không lầm như lời nói, chủ nhân của quả cầu thủy tinh này là ngươi đi? Vật lấy máu nhận chủ gì đó đều bảo vệ không tốt, nữ phù thủy hoàn toàn không biết xấu hổ dám ở trong này tự cao tự đại sao?”
Đương nhiên Akako biết quả cầu thủy tinh ở trên tay đối phương có ý nghĩa gì, chỉ sợ một kiếp nạn này chính mình không thể tránh khỏi. Cho nên cũng chỉ có thể “Hừ!” một tiếng, không thèm để ý tới.
“Được! Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Át chủ bài chính là át chủ bài. Thế nào? Là muốn ta tự mình đem ngươi niêm phong tiến vào trong quả cầu, hay là chính bản thân ngươi tự đi vào?” Tươi cười của kẻ xâm nhập càng sâu, lúc này đây căn bản không cần chính mình động thủ.
“Được, ta có thể đi theo ngươi, chẳng qua trước tiên ngươi phải nói cho ta biết, ngươi, đến cùng là ai?” Akako không cam lòng nhìn chằm chằm người trước mắt, tay ở sau lưng không muốn người biết, chuyển động.
“Xử Nữ, về chỗ của ta.” Người mặc bộ váy màu trắng trả lời ngắn gọn, đồng thời, tay trái bắn ra ma pháp, trói buộc hai tay của Akako. “Nhớ kỹ, đừng ở trước mặt một đối thủ thông minh giở trò đùa giỡn bịp bợm.”
“Hô –” Một trận nguyên tố gió dị động, trong phòng không có một bóng người. Chỉ có một bên gương chiếu rọi đến Akako biến mất, trước khóe miệng cô mỉm cười như trút được gánh nặng.
—— Ta đây là đường phân cách sốt ruột ——
“Ai nha, làm cái gì vậy chứ, Akako sao lại thế này, điện thoại thì không trả lời, tâm linh thì cũng không phản ứng. Dù liên hệ bằng cách nào thì cũng không được. Mình còn muốn thảo luận với cậu ấy về kế hoạch đi du thuyền nữa. Đối phương thế nhưng có thể là người của tổ chức áo đen có ‘Âm U Điện’ là chỗ dựa, chỉ dựa vào mình là một công chúa ma pháp đổi nghề giữa chừng thì có lợi ích gì chứ!” Ryoko sốt ruột, ở trong phòng xoay vòng tự nói chuyện. “Không tốt, mình nên lập tức đi đến trong nhà tìm cậu ấy đi. Mặc dù không muốn nghe cậu ấy giàng dạy, nhưng cũng không thể bởi vì như vậy mà chậm trễ đại sự được.”
Sau vài giây, Ryoko liền dịch chuyển đến nhà Akako.
“Tham kiến công chúa!” Một âm thanh già nua vang lên, là quản gia nhà Akako.
“Ông có nhìn thấy Akako đâu không?” Ryoko trực tiếp hỏi. Ngược lại không phải là cô không tôn trọng người già, chính là lúc trước cô đã cùng nói qua với Akako, không nên để cho bác quản gia gọi cô là ‘công chúa’, không nên hành lễ với cô, nhưng Akako chính là không nghe. Sau này cô cũng từ từ quen đi.
“Akako tiểu thư đã đi đến tòa thành.” Quản gia cung kính trả lời. Tuy rằng ông không phải là người đến từ thế giới Tân U, nhưng ông cũng là từ năm đó ở trong xã hội ‘Xích Ma’ giao du với một người bạn tốt. Cho nên, ông đối với sự tình ở thế giới Tân U cũng biết được một ít. Đặc biệt sau này, thời điểm biết ‘Xích Ma’ để lại Akako ở thế giới này, ông đã chủ động đưa ra yêu cầu muốn chăm sóc cô ấy.
“Được, cám ơn ông nhé, ông quản gia!” Nói xong, Ryoko lại dùng phép dịch chuyển đi đến tòa thành. Để lại một mình quản gia ý tứ hàm xuc sâu xa nhìn địa phương Ryoko biến mất.
———- Ta đây là đường phân cách biến hóa ———-
Mà cùng lúc đó, trong phòng “Nữ hoàng”, điều khiến cho tất cả mọi người không thể tưởng tượng được chuyện đang xảy ra.
Nguyên tố ma pháp ở trên cánh cửa “Nữ hoàng” bị đánh nát chính là đang từng chút một bị ma kính tập trung lại hấp thu. Cái mà Akako để lại chính là ý tứ mà chính bản thân cô ghi lại khi rời đi, toàn bộ cảnh tượng chính là mảnh nhỏ thủy tinh di chuyển thành nguồn suối sức mạnh. Mảnh nhỏ khối thủy tinh kia vốn là do cô chịu đựng cơn giận dữ dưới đòn tấn công của ma kính thì rơi xuống. [Nói một cách rõ ràng thì khi nhìn thấy ma thuật đối chọi nhau thì Akako đánh nát gương], ma kính vốn là do chính cô sửa chữa thì hẳn là nên hợp nhất cùng với chiếc gương thêm một lần nữa, nhưng không biết vì sao, nó cứ liền quái lạ như vậy bị bài xích. Sau đó, Akako cũng phát hiện, khối mảnh nhỏ này cư nhiên có cùng năng lực ghi lại sự kiện giống như ma kính. Vừa rồi, chuyện cô bị tấn công vốn là có thể để cho ma kính ghi lại, nhưng cô hiểu được đối phương nhất định sẽ sử dụng ma pháp ẩn hình, khiến cho ma kính ở một bên không thể ghi lại. Cho nên, ở thời điểm đối phương không chú ý đến, cô đã vụng trộm khởi động một mảnh nhỏ, giấu mảnh nhỏ ở trong cánh cửa “Nữ hoàng”. Mà động tác cuối cùng kia của cô, chẳng qua chỉ là động tác giả, muốn hấp dẫn lực chú ý của đối phương, khiến cho đối phương đánh nhanh thắng nhanh, lập tức rời đi, như vậy liền sẽ không phát hiện ra mảnh nhỏ này. Đáng tiếc, người định không bằng trời định, ai có thể đoán trước được, khối mảnh nhỏ kia tại nguyên tố ma pháp trên cánh cửa ‘Nữ hoàng’ kích hoạt, cư nhiên bắt đầu hấp thu nguyên tố ma pháp ở xung quanh. Hơn nữa không ngừng nghỉ chút nào, không ngừng mở rộng phạm vi, cuối cùng đem lực hấp dẫn khuếch tán đến toàn bộ tòa thành Tarot.
Rốt cuộc, sau khi cuối cùng làm cho một mảnh cánh cửa ‘Thế giới’ bị hấp thu hầu như không còn ma lực nào xong. Mảnh nhỏ bắt đầu chậm rãi xoay tròn lên cao, thời điểm làm cho nó bay tới giữa trung tâm, đồng nhất trên mặt phẳng ma kính thì nhanh chóng bay về ma kính.
“Xoẹt –” Như máy móc, dường như là âm thanh công tắc cắm vào máy tính. Xung quanh ma kính bắt đầu hiện lên ánh sáng màu trắng nhàn nhạt, sau đó gia tăng biến màu hồng, màu đỏ, màu đỏ thẫm, cuối cùng nhờ vào ma lực bảo vệ quanh từng rậm, biến thành màu đỏ sậm. Mà lúc này, vầng sáng hình bầu dục xung quanh ma kính tựa như một chiếc kén màu đỏ đem vây quanh. Nếu như lúc này có người ở như lời nói, nhất định sẽ cảm thấy có bươm bướm phá kén từ đó mà ra. Nhưng sự tình vĩnh viễn vẫn sẽ luôn nằm ngoài dự kiến của mọi người, cái kén màu đỏ chẳng những không có bươm bướm bay ra, ngược lại giống như một quả trứng gà, trên đỉnh đầu bắt đầu xuất hiện cái khe. Nhưng lại cùng với âm thanh gõ cửa “Cộc — cộc –”, tựa như bên trong có một chú gà con muốn ra ngoài.
“Crack –” Cái kén màu đỏ rốt cuộc như vỏ trứng được phá, có thể được đi ra ngoài không phải là gà, mà là một đứa bé trai có được ánh mắt giống như chiếc gương sáng. Mái tóc màu đỏ, khuôn mặt hồng hồng, môi hồng hồng, tất cả đều có vẻ đáng yêu như vậy đấy. Mà ở trên cổ của cậu nhóc còn có một chiếc vòng cổ màu bạc, rơi phía sau gáy là một chiếc gương nhỏ như móng tay.
Có lẽ khi một đứa trẻ mới được ra đời, thì nó sẽ đối với thế giới trời sinh vô cùng ngạc nhiên, cậu bé không ngừng đánh giá bốn phía xung quanh, không biết nơi này là chỗ nào. Thế nhưng, cảnh sắc ở tòa thành Tarot thật sự không có gì hay để xem, chỉ nhìn một lát, cậu liền không có hứng thú bĩu môi, biến mất ở tại trong phòng. Mà biến mất theo cậu bé, còn có tòa thành Tarot to lớn kia.
——— Ta đây là đường phân cách kinh ngạc ———
Mà người duy nhất bị hại của tất cả mọi chuyện này chính là Ryoko. Cô là bị kích động như vậy đi tìm Akako, giống hệt như đứa trẻ đến đòi kẹo. Nhưng, vì sao, vì sao lại muốn cô giống như đứa ngốc đứng ở trong rừng rậm, không ngừng dụi mắt? Này này này? Chẳng lẽ cô lạc đường? Tòa thành đâu? Akako đâu? Ai có thể nói cho cô biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì không a!!!
“Quạ — Quạ –” Trong đêm tối, những chú quạ đen thật không nể mặt, theo đỉnh đầu Ryoko bay qua……