“Khi áo choàng của siêu trộm lướt nhẹ qua ánh sao đen trong màn đêm, đôi cánh thiên sứ giáng trần theo bầu trời đêm, vì mọi người bảo vệ những viên ngọc trai đẹp nhất.
Đôi cánh thiên sứ màu tím kính gửi”
Lúc ánh nắng mặt trời ngày hè nhô lên cao là lúc khí trời càng lúc càng nóng bức, những người ở ngoài khung cửa sổ không ngừng than “Nóng quá, nóng quá”. Trong căn biệt thự rộng rãi, Kaito nắm chặt trong tay bức mật hàm có thể nói là thư khiêu chiến kia, nghiến răng nghiến lợi:
“Hirota Ryoko, cậu cái đồ ngu ngốc này lại chơi đùa, giở thủ đoạn bịp bợm gì nữa đây?”
————- Ta đây là đường phân cách ————-
“A… Làm sao bây giờ? Kid-Sama lại muốn tới đây để gặp tớ, ây ya, rất thẹn thùng nha, nên mặc lễ phục dạ hội nào thì mới tốt đây!” Suzuki Sonoko xem xong bức mật hàm mà chú Mori cầm trong tay xong thì liền ôm hai má mình, thể hiện trạng thái háo sắc.
Mọi chuyện vốn là, hôm nay đột nhiên thu được bức mật hàm báo trước của Kid, tuy rằng khiếp sợ nhưng cũng không tính là ngoài ý muốn, dù sao siêu đạo chích Kid là một tên trộm xuất quỷ nhập thần, làm việc gì từ trước đến nay cũng đều không tuân theo bất cứ quy luật nào. Nhưng điều khiến cho mọi người lưu ý chính là, trước khi bức mật hàm của siêu đạo chích Kid được đưa tới, mọi người cũng nhận được bức mật hàm báo trước của ‘Đôi cánh thiên sứ màu tím’, người đã từng trả lại ‘Lệ Nguyệt’. Mà trong bức mật hàm kia lại biết rất rõ ràng ý đồ của Kid. Nhưng vì sao chứ? Vì sao người được gọi ‘Đôi cánh thiên sứ màu tím’ kia sẽ biết trước hành động của Kid? Hơn nữa, cái gọi là ‘đôi cánh thiên sứ giáng trần’ chính là muốn lộ mình trước mặt mọi người sao? Tất cả mọi nghi vấn này không thể không làm cho gia tộc Suzuki tìm đến vị thám tử lừng danh trong truyền thuyết — Mori Kogoro. Trùng hợp là Sonoko và Ryoko đang ở nhà Ran làm bài tập, vì thế liền xuất hiện cảnh tượng khiến cho người ta phải chê bai.
“Chỉ là chút tài mọn thôi, ngài yên tâm đi, chuyện này cứ liền giao cho thám tử lừng Mori Kogoro ta đi! Aha ha ha ha –” Ai… Vì sao ở trên đỉnh đầu của chúng tôi thường có quạ đen bay qua nhỉ? Bởi vì ở dưới đất có người luôn quạt cho chúng bay.
Đôi cánh thên sứ màu tím? Siêu đạo chích Kid? Hai người kia đều có quan hệ rất lớn với Hirota Ryoko, vậy thì bên trong chuyện này Hirota Ryoko sắm vai là nhân vật nào? Conan một tay chống cằm trầm tư, ánh mắt vô tình liếc về Ryoko đang đứng một bên, trên mặt còn mang theo nụ cười kỳ quái. “Đợi chút, nụ cười này là…… Chẳng lẽ nói…… Thì ra là thế. Hirota Ryoko, quả nhiên là cô! Như vậy thì hiện tại còn thiếu mỗi chứng cứ cùng động cơ.”
———— Ta đây là đường phân cách yến hội ————
Không biết là do phương pháp phòng bị hay là do chính mình thể hiện quá mức tự tin, hay vẫn là do đối với người gọi là ‘Đôi cánh thiên sứ màu tím’ kia chưa gặp mặt lần nào nên rất là yên tâm, toàn bộ bữa tiệc, ngoại trừ những người đến đây để xem siêu đạo chích Kid hoặc ‘Đôi cánh thiên sứ màu tím’, thì những còn lại đều cư xử tựa như ngày thường, không chút dấu vết mảy may nào là bị sự vật ở bên ngoài quấy rầy. Ở trong ánh đèn nhiều màu, có hai kẻ đầu sỏ gây chuyện không muốn người biết kia đang xẹt ngang qua đám đông.
[Ha ha] Là Kaito, thấy được rồi. Chậc chậc, hôm nay làm sao mà cải trang thành cái dạng này thế không biết, thật sự rất không thương tiếc cho khuôn mặt đẹp trai của mình. Hirota Ryoko ở trong trạng thái vô lại, dùng phép thuật của mình tìm kiếm thân ảnh của Kaito ở trong đám đông, tâm lí ma nữ cao ngạo còn đang hoạt động không bỏ sót bất kỳ thứ gì. Ây ya, đã bắt đầu hành động rồi, xem ra cô cũng nên phải nhanh tay một chút. Kaito chết tiệt, ai biểu cậu tranh giành cánh cửa ra vào lớp học của tớ làm chi, lúc này tớ nhất định sẽ khiến cho hình tượng siêu đạo chích hoàn mỹ của cậu bị suy giảm.
“A –” Bỗng nhiên, ngọn đèn đều tắt hết, đưa tới tiếng hét chói tai giữa buổi yến hội. “Phách –” Những chùm đèn máu trắng tụ lại một chỗ trong bóng đêm chiếu sáng lên trên sân khấu, tay kia cầm lấy hắc ám tinh, thân ảnh màu trắng quỳ một gối đột nhiên xuất hiện ở trước mắt mọi người. “Ladies and Gentlemen, bữa tiệc hoa lệ chính thức bắt đầu –”
“Oa –” Đám người lại hô to, lúc siêu đạo chích Kid nói những lời dạo đầu đầy hoa lệ là lúc. Một đèn pha khác đột nhiên được mở ra, chiếu ra một thân ảnh khiến người ta khó có thể quên được. Mái tóc dài màu tím được uốn xoăn được bới gọn lên tại sau đầu, phần tóc mai dài che đậy diện mạo như ngọc. Lông mi cong vút, mắt sáng long lanh, ở tại một phút kia xuất hiện ra, so với tinh thạch còn lóa mắt hơn. Nhưng, khiến cho mọi người phải kinh hô không chỉ có mỗi dung nhan đẹp như tiên ấy, còn có đôi cánh màu tím ở phía sau khiến cho người ta phải chú ý đến.
“Các công chúa, các vương tử, là những đứa con cưng ở thiên đường, hãy để cho ‘Đôi cánh thiên sứ màu tím’ mang mọi người thoát khỏi sự quấy nhiễu của siêu đạo chích đi!” Âm thanh xa xăm truyền đến bốn phương tám hướng, giống như thổi đến hồn khúc làm người ta say mê, kích thích tiếng lòng của mỗi người. Theo làn váy màu xanh nhạt rơi xuống theo làn gió bay đi, khi mọi người đám chìm trong mộng ảo kia là lúc âm thanh bắt đầu lặng lẽ vang lên.
“A — Thiên sứ! Thiên sứ!” Dường như sau sự yên lặng gần như một thế kỷ, đám đông bắt đầu đột phá lên những tiếng reo hò hoan hô.
Ken két, không thể tin được cậu lại dám dùng phép thuật để cướp sạch khán giả của tớ, đáng giận. Một người nào đó, ở trong một góc không muốn người biết, Kaito bị mọi người vứt bỏ, nội tâm đang vô cùng căm phẫn bất bình. Nhưng, đây tuyệt đối là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng bị cậu đánh gãy lời dạo đầu của tớ!
“A, hóa là ‘Đôi cánh thiên sứ màu tím’, cám ơn cô đã giúp tôi hấp dẫn lực chú ý của mọi người, tôi đã lấy được Black Star trong tay. Như vậy, hẹn gặp lại!”
Không tốt! Kid muốn chạy trốn, chẳng lẽ đây chính là mục đích của Hirota Ryoko?
“Phải đi sao? Nếu không để lại Black Star thì tôi cũng sẽ không để cho cậu chạy thoát một cách dễ dàng như vậy đâu.” Ryoko nói xong, ở bên trong sự khiếp sợ của Conan, Ryoko hung động cánh, bây về phía siêu đạo chích Kid. Trong nháy mắt, cả không gian đều là một mảnh yên tĩnh. Nếu như nói siêu đạo chích Kid là dựa vào sức nâng của đôi cánh bay lượn trên không, vậy thì đôi cánh đang bay lượn trên không của thiên sứ màu tím hoàn toàn nằm ngoài lẽ thường của khoa học.
“Mọi người nói thử đi, không có đôi cánh bay lượn thì siêu đạo chích Kid sẽ như thế nào nhỉ?” Ryoko ở không trung giơ lên một chút nụ cười gian, sau đó ở dưới tình huống mà tất cả mọi người không phản ứng tới được, dải lụa từ ống tay áo bay ra, cứ kiên quyết như vậy đem đôi cánh bay lượn của siêu đạo chích Kid bẻ gãy. Đồng thời, ở dưới tình huống này đã đem cuộc chiến chuyển sang khu vực ngoài trời.
Hỏng bét! Kaito ngã trên mặt đất, hình tượng đã muốn hoàn toàn không có, Kaito không ngừng kêu gào ở trong nội tâm mình, người này thật sự là đồ ngu ngốc sao? Không phải chỉ là tranh giành cánh cửa thôi sao? Lại có thể xem thường việc cậu đã quan tâm chăm sóc cậu ta trong thời gian dài như vậy. Hình tượng của tôi!
Làm sao có thể? Hirota Ryoko, cô ấy? Lần đầu tiên Conan cảm thấy nghi ngờ với sự suy luận bách phát bách trúng của mình.
“Thế nào, lúc này đã có thể đem Black Star giao ra đây rồi chứ?” Ryoko một mặt cân nhắc ngồi xổm trước trước mặt Kaito đang quỳ một gối chống đỡ thân thể, sau đó dùng một loại âm thanh mà chỉ có hai người mới có thể nghe được nói: “Ai biểu cậu tranh giành cánh cửa với tớ!”
“Cậu cái đồ ngu ngốc này, không thể tin được cậu dám làm loại chuyện này để phá hư hình tượng của tớ!” Kaito đè nén âm thanh không giảm chút phẫn nộ nào.
“Tớ đây là lòng dạ hẹp hòi đấy, thế nào? Thuận tiện tớ còn muốn cho ‘Đôi cánh thiên sứ màu tím’ là tớ đây có cơ hội để thể hiện nữa chứ!” Ryoko hồn nhiên, hiển nhiên không biết ‘túc nước vỡ bờ’ được viết như thế nào, tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa.
“Ryoko, cậu nói tớ nên phản kháng như thế nào đây?” Kaito đang phẫn nộ đột nhiên bình tĩnh trở lại, trong lòng Ryoko có loại dự cảm không được tốt.
“Cậu, cậu nghĩ như thế nào — Ưm –” Hôn, cứ đột nhiên tới như vậy đấy, nhanh chóng làm cho người ta không thể nhận ra được đây là màn vui đùa hay vẫn là chân tình. Chỉ có nụ hôn điên cuồng đoạt lấy kia chứng minh ít nhất đây cũng là một loại trừng phạt.
Dưới sự ôm ấp và sự xâm nhập của nụ hôn kia mà cả người Ryoko căng cứng, vô lực phản kháng ở dưới ánh trăng trở thành triền miên, âm thanh chiếc ly vỡ vụn vì rơi xuống trong yến hội đã làm cho các thiếu nam, thiếu nữ tan nát cõi lòng. Ngay cả mắt kính của vị thám tử lừng danh không biết khi nào thì đã ngã xuống. Mỗi người đều bởi vì cuộc ‘quyết đấu’ từ trước tới nay chưa hề có mà há hốc mồm kinh ngạc, chỉ có những vệ sĩ trong đêm tối kia nhẹ nhàng lướt qua không thể gọi là châm chọc.