Không kể đến cuộc phản bội trước, nếu Lucy phải chỉ ra điểm sáng giá nhất của tổ đội Anh hùng, thì chắc chắn đó sẽ là sự tính cẩn trọng của mỗi thành viên trong nhóm.
Đã từng chứng kiến vô số tổ đội gộp nhiều giới tính xung đột nội bộ, hay tệ hơn, những tổ đội trọng nam khinh nữ hoặc đàn ông đánh nhau vì phụ nữ của nhau dẫn đến sự sụp đổ của tổ đội, Lucy đã vô cùng hy vọng tổ đội Anh hùng sẽ là tập hợp những thành viên thận trọng trong tình dục.
May thay, các thành viên trong đội đều vô cùng chính trực, chỉ tập trung vào mục đích là đánh bại Quỷ Vương.
Tên Hiệp sĩ Linefold chính là một hình mẫu lý tưởng, trong khi người khuân vác - dù không đặc biệt đáng nhớ - trông ngày nào cũng bận rộn để quản lý vật tư, kiểm tra nhiệm vụ trong ngày, không có nhiều thời gian trống để làm việc gì khác.
Mối lo ngại của Lucy không phải là không có căn cứ.
Cô là Anh hùng thứ tư trong lịch sử nhân loại, và là người đầu tiên thành công đánh bại Quỷ Vương.
Tất cả các Anh hùng đời trước đều thất bại, dù bản thân họ cũng đạt được những chiến công hiển hách như ổn định và củng cố tiền tuyến.
Nhưng tai họa đã xảy ra với Anh hùng thứ hai.
Đồng đội Đạo tặc của anh ta đã cướp đi tất cả các thành viên nữ còn lại trong tổ đội, khiến Anh hùng bị vu cáo thua cuộc trước Quỷ Vương, và anh bị xử tử.
Thánh nữ, Pháp sư, Cung thủ, và cả Hiệp sĩ - Tất cả phụ nữ - đều đứng về phía tên Đạo tặc, trở thành gia đình và sống hạnh phúc bên nhau sau này.
Chuyện đó trở nên bình thường tới tận ba thế hệ sau.
Nữ thần vẫn luôn hy vọng nhân loại sẽ vạch trần và trừng phạt sự tha hóa, đã nổi giận, giáng xuống giáo hội.
Cô khiến tất cả các linh mục từng nhắm mắt làm ngơ hóa mù điếc như một hình phạt, rồi bổ nhiệm em gái của Anh hùng trở thành Giáo hoàng mới, ra lệnh cho cô phải vạch trần mọi chi tiết những tội ác khác.
Sắc lệnh này áp lực vang vọng tới khắp quốc gia xa xôi, như đã được ghi chép trong kinh thánh và lịch sử.
Thánh nữ, đã bị Nữ thần trừng phạt khiến cô không thể nhìn lẫn nghe, thú nhận mọi tội lỗi của bản thân.
Nữ thần trực tiếp tra tấn Thánh nữ, thiêu cháy phần thân dưới, xé toạc bộ ngực từng đầy đặn của cô trước khi đày cô trở về vương quốc.
Hậu duệ của những người hùng, không biết gì về quá khứ, lúc mới đầu cũng lên tiếng vì công lý nhưng rồi lại tìm cách che đậy tội lỗi của ông bà mình khi chúng bị phơi bày.
Pháp sư, từng là công chúa và sau này trở thành Nữ hoàng, đã che giấu những bê bối của bản thân thông qua giới quý tộc và hoàng gia trong vương quốc.
Tới cuối cùng, Nữ thần quyết định tuyệt diệt nhân loại, khiến toàn bộ vương quốc ngập trong lũ lụt.
Giáo hoàng, em gái của Anh hùng, được trao Thánh kiếm anh trai cô từng sử dụng, được giao cho nhiệm vụ đánh đuổi bọn tội phạm ra khỏi dòng nước lũ, đâm chúng như những cây xiên que.
Những kẻ phạm tội phải thống khổ trong đau đớn, bị cá ăn tươi nuốt sống trước khi mắt và não chúng bị xơi tái, và chỉ khi đó Nữ thần mới kéo linh hồn của chúng xuống địa ngục.
Trong cơn hỗn loạn, tên Đạo tặc đã đào tẩu tới Quỷ giới, cầu xin Quỷ Vương bao che cho hắn.
Nhưng tên Quỷ Vương, kinh hãi trước cơn thịnh nộ của Nữ thần, đã đích thân trói tên Đạo tặc vào xe đẩy và dùng roi quất hắn về phía Giáo hội.
Người đời nói thi thể của tên Đạo tặc đã bị hủy hoại trong suốt chuyến đi, khi tới nơi cơ thể hắn chỉ còn lại vài phần.
Lịch sử cảnh báo những người được giao phó nghĩa vụ không bao giờ được liều mạng hay chọc giận Nữ thần, ai phạm phải sẽ phải chịu đựng cơn thịnh nộ khủng khiếp, một số phận mà ngay cả các ghi chép lịch sử cũng không dám đề cập tới.
Cứ thế, Vương quốc đã bị hủy diệt, và một Đế chế mới được thành lập lên trên đó.
Vốn dĩ ban đầu, Nữ thần có ý định tuyệt diệt hoàn toàn loài người, nhưng em gái của Anh hùng, cùng thái độ ăn năn, xé toạc quần áo, đổ cát lên thân thể, cầu xin được người tha thứ.
Nữ thần đã thề sẽ không bao giờ trừng phạt con người bằng nước nữa, nhưng lại cảnh báo trước bất cứ kẻ nào phạm điều sai trái sẽ bị tra tấn bằng lửa.
Về lý do tại sao phần mở đầu dài dòng này lại cần thiết, đó là vì lúc này Lin đang phải đối mặt với một loại nguy hiểm khác liên quan tới sự khiết tịnh, cảm thấy mạng sống của bản thân đang bị đe dọa.
“Ôi chà, chàng đẹp trai này,” Giọng điệu gợi tình vang lên.
“Anh trai à~ chỗ này chỗ này. Tới đây nào,” Tiếng nói quyến rũ tiếp nối nhau.
“Anh muốn loại gì nào? Elf à? Hay thú nhân? Tới đây thoải mái chọn nhé.” Những lời dụ dỗ ngon ngọt.
Lin đang ở trong một thị trấn thẳng tắp tới nhà thổ ở trung tâm, một bố cục cậu vừa thấy khó hiểu vừa đáng lo ngại.
Cái đầu đau nhói, cơ thể thì nhễ nhại mồ hôi là thứ cậu ít nghĩ tới nhất lúc này.
Cậu cố gắng kiềm chế, những tiếng dụ dỗ của của thổ, ngay cả qua lớp quần áo dày, vẫn vô cùng kích thích.
Lin nhận thức rõ mối nguy hiểm khi ham muốn của bản thân bùng phát.
Cứ thế, cái chết của Lucy sẽ là điều chắc chắn.
Biết vậy, Lin dùng hết sức mình để chịu đựng.
“Không lạnh lắm đâu, cũng khá ấm đấy,” Lin nhẹ nói, cân nhắc có nên mua trang thiết bị mùa đông hay không.
Tuy nhiên, cơn gió lạnh buốt vẫn cứa qua từng phần cơ thể hở ra của cậu, ngoại trừ phần bụng.
“Ôi trời, trông tay anh nổi da gà kìa. Anh đang lạnh lắm rồi đúng không? Vào trong uống chút trà đi. Để em lấy cho anh chút nước. Anh muốn uống gì nào?”
“Không không không. Tôi chỉ muốn qua đường thôi.” Lin lắp bắp.
“Trông anh chất phác vậy mà. Anh trông khác biệt với những người đàn ông khác đấy.” Nhân viên nhà thổ nói, xem xét anh thật kỹ.
“Nhìn vào bụng tôi đi, tôi không ổn đâu.” Lin đáp, cố lảng tránh.
“Ồ, em biết mà. Mấy tay lính gác cũng nói rồi. Đó là thể chất bẩm sinh của anh đúng không? Vậy thì đâu có phải bệnh. Vào đi em lo.”
Gã đó, đã được trả tiền, vậy mà rõ ràng vẫn đang lan truyền thông tin về Lin, về điểm yếu của cậu, biến cậu thành một mục tiêu dễ xơi.
Mức giá mà gái mại dâm đưa ra quá cao, một sự thật mà Lin, vốn quen thuộc với giá thị trường địa phương, không thể bỏ qua.
“Để tôi yên đi,” Lin kiên quyết nói.
“Ha! Nghĩ mình đặc biệt lắm hả? Cái đồ thái giám này?”
Thái độ của ả đột ngột thay đổi, trở nên thủ địch ngay khi Lin từ chối lời mời gọi.
Không quan tâm tới mấy lời lăng mạ chế giễu, Lin không hề nao núng.
“Cũng đâu khác gì ở trong tổ đội Anh hùng là mấy.” Cậu thầm lẩm bẩm, chen qua những nhân viên nhà thổ còn lại, tới cuối con hẻm.
Không để ai nhìn thấy, Lucy được Lin giấu sau lớp quần áo. Biết Lucy vô cùng ân hận về những hành động trong quá khứ của bản thân, Lin nhận thức rõ cơn bùng phát mới nãy có thể trở thành tai họa.
Quả thực, đôi tai nhạy bén của Lucy đã nghe được lời cậu nói, rồi cơn giận dữ và ghen tuông của cô trở thành nỗi buồn.
Chết tiệt, mình là kẻ sai mà lại đi khóc sao?
Lucy bực bội trước những cảm xúc liên tục xoay vòng, cố gắng bình tĩnh lại.
Cô hít thở sâu, nhắm mắt lại, tăng cường độ tiếp nhận âm thanh.
Theo Lin, trong Ephalter có quỷ.
Tuy dù succubus khá yếu so với các loại quỷ khác, nhưng chúng vẫn là một mối phiền toái với Hắc thuật gian xảo của chúng.
Trong tổ đội Anh hùng, Thánh nữ Arsil và Anh hùng Lucy là hai người nhạy cảm nhất đối với loại Hắc thuật này.
Khả năng gặp phải succubus trong nhà thổ là rất cao, Lucy không thể chủ quan được.
Tuy nhiên, trong lúc tập trung, cô chỉ nghe được tiếng thở và tiếng bước chân của Lin.
Chỉ cần chúng là của Lin đã khiến nét mặt Lucy dịu lại, giác quan của cô râm ran trong háo hức.
Để Arsil thấy cảnh này, chắc cô ta nghĩ Lucy bị điên.
Nhưng Lucy, vẫn kiên định tin rằng Lin chính là người bạn đời định mệnh của mình.
-
“Hiếm khi nào lại có đàn ông tới đây vào giờ này đấy, đặc biệt là ai đó yếu đuối như anh.” Cô gái nhà thổ nhận xét.
Chất giọng trầm đặc, và vì không thể nhìn ra ngoài, Lucy suýt tưởng đó là giọng đàn ông.
“Tôi tới để mua vật dụng mùa đông.” Lin nói với cô.
“Những dãy núi lạnh giá kia là cả một thử thách đối với những người đàn ông cường tráng luôn đấy.” Cô gái đáp bằng giọng điệu tinh nghịch.
Lucy giờ đã chắc chắn con ả này là phụ nữ, cô có thể cảm nhận được sự thèm khát khách hàng của ả.
Lin và Lucy cùng thở dài khi biết thông tin về bản thân bị lộ.
Ephalter là một nơi vô cùng náo nhiệt, dù dân số thấp, nhưng người dân địa phương và các thám hiểm giả đều rất quen thuộc với nhau.
Tuy nhiên, đường phố giờ lại vắng vẻ bất thường, mức độ đáng nghi cùng tò mò đối với người ngoài cũng rất cao.
“Không ai có thể đánh giá một ngọn núi qua vẻ bề ngoài cả.” Cô nhân viên nói thêm.
“Là về phần bên trong cơ. Dãy núi đó rất dồi dào hắc lực. Cả một người đàn ông khỏe mạnh cũng sẽ co rúm ngay khi bước vào thôi.” Cô ta nói, gợi lên một chút hiểm họa tiềm ẩn.
Cửa hàng này không lớn lắm.
Một bên có một vài vũ khí, bên còn lại chứa đầy dụng cụ mùa đông và nhiều loại hàng hóa khác nữa.
Lin tới gần những chiếc kệ đồ mùa đông đầu tiên.
“Trông đống bụi này này.” Lin nhận xét, quan sát lớp bụi tích tụ trên đồ vật.
Sau khi chọn ra một vài cặp găng tay vào những vật dụng cần thiết khác, Lin quay sang khu vũ khí.
“Ồ, ngắm cả trang thiết bị nữa à?” Giọng cô ta có vẻ khinh thường.
Mặc kệ lời mỉa mai, Lin đứng trước bộ áo giáp được trưng bày.
Áo giáp toàn thân làm bằng sát, có biểu tượng hình mặt trời trên ngực.
“Cái này bao nhiêu vậy?” Lin hỏi.
“Bộ giáp đó à? Khá đắt đấy.” Cô ta đáp.
“Không, cái huy hiệu này cơ. Giá bao nhiêu?” Lin giải thích.
“Cái huy hiệu đó ư? Sao anh lại quan tâm chứ? Nó chỉ là một trang trí trên áo giáp thôi mà.” Cô ta khinh thường hỏi.
“Vậy chúng ta cược nhé? Nếu tôi lấy được chiếc huy hiệu thì cô miễn phí. Nếu không được, tôi trả gấp đôi cho bộ giáp này.” Lin đề nghị.
“Thử đi rồi biết.” Ả nhân viên nhún vai.
Lin lấy ra cuộn phép đã chuẩn bị sẵn trong túi trang bị, sẵn sàng hành động.
Bên trong không ghi chép gì, nhưng ngay cả một cuộn phép trống cũng được yểm ma thuật đặc biệt.
Một loại ma thuật hấp thụ các nguyên lý hoặc các vòng tròn ma thuật của kỹ năng tiếp xúc để chuyển hóa thành một cuộn phép mới.
Bất cứ ai chơi RPG đều hiểu rõ khái niệm này.
Vừa bước vào một không gian chứa đầy vật phẩm khác nhau?
Nhấp chuột vào mọi thứ để kiểm tra đi chứ còn gì.
Ai mà biết chỗ đó có loại vật phẩm ẩn nào.
Hầu như người chơi nào cũng đều yêu thích việc sưu tầm, như bị cưỡng bức bắt buộc.
Nơi này cũng chỉ là một trong nhiều địa điểm vô số cú nhấp chuột đã mang lại kết quả.
“Huh?”
Tiếng kêu ngạc nhiên của người bán hàng dần tan biến ngay khi Lin áp cuộn giấy trắng vào biểu tượng.
Tia lửa yếu ớt bắt đầu bập bùng.
Tia lửa truyền vào cuộn giấy, nổ lách tách và vẽ thành một vòng tròn ma thuật.
Mất không lâu để cuộn phép hoàn thành.
Trông vẻ bề ngoài thì có phần hào nhoáng, nhưng bản chất kỹ năng cũng không phải hầm hố gì.
“Thường: Cái ôm ấm áp.”
Nhưng ngay lúc này nó lại vô cùng hữu dụng.
Đó chính là kỹ năng Lin từng sử dụng cho Lucy sau khi thoát khỏi dòng sông.
Trong game, đây chỉ là kỹ năng thụ động liên quan tới sinh tồn nên chỉ được coi như hàng phổ thông.
Tuy nhiên, trong thực tế, rất hiếm khi cậu có được thứ tuyệt vời như vậy.
Dù phép thuật này đơn giản tới mức còn chưa thể được coi là một kỹ năng, nhưng nó có thể kháng mọi trạng thái liên quan tới giá lạnh chỉ với một lần sử dụng.
Nhìn thấy vòng tròn ma thuật dịch chuyển, không gian bên trong cửa hàng trở nên lạnh lẽo.
Lo sợ điều khoản sẽ bị phá vỡ, Lin nhanh chóng gói cuộn phép lại, tiến lại gần người bán hàng với chiếc áo khoác lông và găng tay.
“Bao nhiêu?”
Nhưng cô ta đâu có dễ gì cho qua.
Bằng ánh mắt nghi ngờ, cô ta giơ ngón tay lên.
“Năm đồng vàng.”
“...Vô lý quá. Bằng đấy tiền cho mấy món đồ lặt vặt này?”
“Sáu đồng vàng.”
“Này.”
“Mười đồng vàng.”
“...Cô không có ý định thỏa hiệp đâu nhỉ?”
“Không có tiền à?”
Lin có tiền chứ.
Nhưng trả một số tiền lớn như vậy sẽ ngay lập tức lan truyền tin đồn trong cái thị trấn nhỏ hẹp, gắn bó chặt chẽ này, thu hút nhiều kẻ khác bòn rút túi tiền của cậu.
“Xin anh đấy. Quỷ Vương dạo gần đây đã gây đủ rắc rối rồi, gửi mọi người tới chiến trận cà để nơi này phủ bụi. Suy thoái kinh tế đó.”
“Không phải việc của tôi, tôi không có tiền đâu. Thôi thì, giao dịch kết thúc ở đây.”
Không chần chừ, cậu đặt lại vật phẩm về chỗ cũ.
Dù không rõ cách tiếp cận như vậy có hiệu quả không, nhưng Lin không có đủ khả năng chi trả nhiều như vậy.
Tuy nhiên, thấy người bán hàng chặn lối ra, Lin biết thoát ra khỏi cánh cửa đó khó hơn rồi đây.
“Anh nghĩ sau khi làm mấy kỹ năng đó thì thích đi là đi sao?”
“Đây là giao dịch, tôi đâu có lừa cô.”
“Giờ mới nhận ra, anh cũng có tài hùng biện đấy nhỉ.”
“Hùng biện à? Cô dùng mấy từ hoa mỹ quá rồi.”
“Nghĩ lại thì, sao cánh tay anh lại có nhiều cơ thế.”
Đôi tay Lin, dù giấu dưới lớp áo, vẫn khá vạm vỡ so với một người đàn ông bình thường.
“Chân anh trông cũng săn chắc đấy. Chắc anh cũng mạnh lắm nhỉ, đặc biệt là giỏi đâm lút cán.”
Ả bán hàng bắt đầu nắm lấy tay Lin, sờ nắn đùi cậu.
“Này, cô bán hàng.”
“Cặp đùi này đúng là rắn chắc thật.”
“Tôi không có sở thích tự ngược đãi bản thân đâu, và tôi không muốn để lộ cái bụng to của mình ra do thể trạng. Không phải gu cô đâu, để tôi đi đi.”
“Gu của em là những người lanh lợi như anh đó.”
Tông giọng đã thay đổi.
Thứ giọng trầm khàn dần trở nên êm dịu quyến rũ.
“Vốn dĩ em cũng muốn tìm một người mạnh mẽ để sống sót trong cánh lạnh thấu xương này, nhưng mà…Ăn đi ăn lại một thứ thì chán quá. Ở đây bỗng lại có một người đàn ông thông minh như anh thì hiếm có khó tìm đấy. Chỉ cần anh không có bệnh gì kỳ lạ, thì mấy khuyết điểm nhỏ này cũng chẳng sao.”
Cơ thể ả bán hàng, từng vạm vỡ nam tính, dần mất đi sự lực lưỡng.
“Anh thích kiểu phụ nữ nào?”
Làn da rám nắng dần dần trắng bóc.
“Ngực to? Hay hông nở?”
Bộ ngực cơ bắp, săn chắc mới nãy dần cong tròn, mềm mại hơn, và rồi đệ lộ ra đôi gò bồng đào căng tròn, đầy đặn.
“Được cùng với người phụ nữ lý tưởng, anh muốn làm gì?”
Phần hông vẫn giữ nguyên, nhưng phần eo bó chặt lại, để lộ những đường cong quyến rũ của một người phụ nữ.
“Làm cho cô ấy có thai rồi thỏa mãn ham muốn với cái bụng bầu của cô ấy? Chinh phục và nhuộm màu cô ấy hoàn toàn? Thấy thế nào? Để thể hiện giá trị đàn ông đích thực của anh, vẫn luôn bị người đời khinh thường, mà chỉ có em biết?”
Thứ mùi hương ngọt ngào thoang thoảng trong không khí.
Kỹ năng quyến rũ của Succubus.
Chúng sử dụng mùi hương ngọt ngào này để giảm khả năng nhận thức và phán đoán, khiến con người chìm ngập trong ham muốn.
“Phần ngực này, phần hông nay, và nếu anh muốn, cả khuôn miệng này và phía sau nữa…đều là của anh hết.”
Chỉ với tâm lý bình thường thì đều sẽ không thể kháng cự nổi.
“Anh biết không, em thích cả ở trên lẫn dưới đó. Anh muốn làm tư thế nào cũng được luôn.”
Nhưng Lin, người khuân vác này, đã miễn nhiễm với các đòn tấn công tinh thần và debuff nhờ có sự bảo trợ của Nữ thần.
“Vậy cho cân bằng thì ở giữa đi.”
“Ở giữa?”
Cậu đưa ra lựa chọn. Quyết đoán phá vây.
Vì lối thoát đã bị chặn lại, nên không còn cách nào khác.
“Lucy!”
“Lucy?”
Trước ả succubus vẫn còn bối rối, Lin kéo áo mình lên.
Bên trong,
là Lucy, tỏa ra luồng hào quang đỏ thẫm còn dữ tợn hơn cả ác quỷ.
“Uh..?”
“Ê.”
Lucy lườm ả, đôi mắt sáng rực lên.
Vì cô, Lin rút tay ra.
“Con quỷ chết tiệt.”
Succubus, vì cách Lin chỉ một chút, nhận thấy bản thân đang ở thế bất lợi.
“Lin…”
Lucy tập hợp ma lực, xoay người.
“Cái gì đây!!!”
Ar succubus, chậm chạp nắm bắt được tình hình, hoảng loạn rút lui, nhưng,
“Là của bà!!!”
Đòn tấn công nhanh và uy lực của nàng chiến binh, bừng lên cả nhiệt, không thể cản phá.
Bùm-!!!
Dù không có tứ chi, nhưng một chiến binh thì vẫn là chiến binh.
Chỉ với một cú đánh, đã đánh bật ả succubus ra khỏi chính cửa hàng của mình, đập tan lối ra.