Tang lễ vừa kết thúc thì những lời bàn tán về vị vua mới đã bắt đầu lan truyền đi khắp nơi. Từ những kẻ cao môn lệnh tộc, đến những kẻ ăn mày.
- Hoàng tử Clander lên làm vua sao?
- Là đứa con thứ đấy sao?
Tốt có...
- May quá! Hoàng tử thực sự là một người tốt bụng.
- Tôi nhất định sẽ ủng hộ ngài ấy hết mình.
- Chắc chắn ngài ấy sẽ như mẫu thân của ngài, đưa đất nước phát triển hơn.
Xấu... cũng có...
- Cht, ai mà ngờ tên đó làm vua chứ!
- Tên kém cỏi ấy mà lên làm vua thì có mà loạn cả. Nữ vương đã nghĩ gì vậy chứ?!
Và những âm mưu dần được tính toán...
- Để xem tên đó sẽ lên ngôi như thế nào.
- Vương vị vào tay hắn thì cũng không khác gì đã được định đoạt là sẽ thuộc về ta.
Nhưng trung tâm của sự bàn tán ấy, Solanueva von Clander lại đang quỳ trong thánh điện Roser, nơi đặt linh cửu của mẫu thân mình.
Ngài đã quỳ ở đây mấy ngày rồi, cơ thể ngài có lẽ cũng đã sớm suy nhược. Nhưng ngài không muốn rời đi vì chỉ khi ở trước linh cửu nữ vương Solanueva von Alana ngài mới cảm thấy thoải mái, và có lẽ cũng do ngài sợ, sợ rằng sau khi ngài lên ngôi thì cũng sẽ không thể thấy dung nhan của mẹ nữa vì ngày mai ngài sẽ lên ngôi, và rồi vài hôm sau thôi, linh cửu sẽ được chôn cất...
Tiếng bước chân vang đều tiến vào điện nhưng vị hoàng tử ấy lại không thể nghe thấy gì, tai như ù đi, vô định.
- Clan?
Hoàng tử Clander giật mình bởi giọng nói quen thuộc, cố đứng dậy để nhìn rõ người kia nhưng lại loạng choạng suýt ngã, may mắn thay, người ấy đã kịp đỡ lại. Ngài mỉm cười, giọng nói có chút mệt mỏi:
- Cảm ơn anh, Leo. Anh tới sao?
- Ừm, em mệt lắm phải không? Đừng lo lắng quá!
Solanueva von Leonardo, là vị đại hoàng tử, bề ngoài nho nhã, chính trực. Ngài có một thế lực hẫu thuẫn rất lớn. Với đôi mắt xanh chỉ có trong Hoàng Gia Solanueva ngài chỉ cần liếc mắt cũng đủ khiến biết bao kẻ phải sợ hãi, tuy vậy trước nay lại luôn hòa nhã trước mọi người trong hoàng gia. Nhờ khả năng ngoại giao của ngài mà bao năm nay kinh tế tăng mạnh khiến người dân rất quý trọng ngài.
- Nữ vương vừa mới mất mà đã thành thế này. Đây là phong cách của đức vua sao? Thật kém cỏi!
Giọng nói vô cảm từ một người nữa mới bước vào thánh điện vọng tới. Đại hoàng tử Leonardo giọng đanh lại:
- Rob! Đừng nói vậy với Clan, em ấy đã canh linh cửu rất mệt đấy!
- Rob? Ai cho ngài quyền gọi tôi như vậy? Chúng ta chẳng thân thiết tới mức ấy đâu!
Solanueva Robert, tứ hoàng tử. Bề ngoài lạnh lùng, sắc sảo. Ngài với khả năng điều binh khiển tướng tài ba khiến quân lính nhất mực nghe theo và cách xoay sở tình thế tài tình, dù không ra chiến trận nhưng kinh nghiệm lại dày dặn đầy mình, nhờ vậy mà mấy năm nay tình hình ngoài biên cương luôn ổn định, loạn quân cũng giảm hẳn. Nhờ vậy mà dân chúng rất ngưỡng mộ ngài, người trong cung ai nấy đều cung kính ngài.
So với anh của mình, ngũ hoàng tử Solanueva von Clander lại có rất ít hậu thuẫn vốn được người dân yêu thích vì tâm tính dễ thương, ngoại hình dễ mến. Tính cách ôn nhu, không hám quyền lực khiến đối với các quý tộc ngài chỉ là phế vật mà có lẽ thần dân cũng ít nhều người nghĩ vậy.
- Nếu muốn cãi nhau thì hãy ra ngoài. Đây là thánh đường, không phải phòng riêng, cũng không phải nơi để cãi nhau - Một thếu nữ bước vào cất giọng nói.
- Robert... dù gì đi nữa Clander cũng sẽ làm vua - Một cô gái dáng vẻ rất giống thiếu nữ kia đi vào, liếc nhìn tứ hoàng tử - Chẳng ai đủ quyền để nói Clander như vậy đâu.
Đó là hai vị công chúa của Hoàng Gia Solanueva. Nhị công chúa Solanueva von Kalice và tam công chúa Solanueva von Katherina. Hai người họ là một cặp song sinh, giống hệt nhau như hai giọt nước, chỉ khác ở chỗ, phía dưới đuôi mắt bên trái một chút tam công chúa có một nốt ruồi, nhị công chúa thì không.
Hai vị công chúa có vẻ ngoài khá yếu đuối trông như những vị thiên kim tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ, không biết làm gì. Nhưng có lẽ chính đôi mắt kế thừa từ mẹ ấy đã khiến họ trở nên khác biệt. Ngoại hình gần như đánh bật ngược tính cách của họ. Hai vị công chúa chính là những bà hoàng trong thế giới ngầm. Gần như mọi chuyện trong thế giới ngầm họ đều biết, quyền lực của họ ở đấy lớn đến nỗi chỉ cần một cái chỉ tay của họ thì cuộc buôn bán trong thế giới ngầm ấy dù quan trọng đến đâu cũng dừng lại. Nhưng cũng nhờ hai người họ mà thế giới ngầm luôn được cân bằng. Chính vì vậy mà người dân kính cẩn đối với họ.
- Anh Leonardo - nhị công chúa cất tiếng - anh đưa Clander về đi, em và Kalice sẽ ở lại đây... Robert, em cũng về đi.
Tiếng cửa gỗ nặng nề đóng lại.
Tứ hoàng tử không quay đâu lại nhưng vẫn hạ giọng hỏi:
- Vậy đại hoàng tử, ngài sẽ đưa vị hoàng đế này về phải không
- Ừ, anh sẽ đưa Clan về, em không cần lo lắng.
- Tôi chỉ mong không xảy ra chuyện gì thôi...