Huyết Bồ lão tổ suy nghĩ một lát rồi mới mở miệng nói:
- Muốn Huyết Ma nhất mạch ta ra tay cũng không phải là không thể. Nhưng mà chúng ta trước tiên phải ước định ba điều đã. Công đầu phải là của Huyết ma nhất mạch chúng ta. Một khi công phá Đông Duyên đảo, bắt được tiểu tử Giang Trần kia, phải để cho Huyết Ma nhất mạch chúng ta ưu tiên chọn ba kiện chiến lợi phẩm.
- Ba kiện cũng quá khoa trương a.
Có người lập tức đưa ra nghi vấn.
Huyết Bồ lão tổ cũng biết ba kiện là quá khoa trương, hiện tại ai cũng biết trên người tiểu tử Giang Trần kia toàn thân đều là bảo vật, ai cũng muốn chiếm thành của mình.
Ba kiện vốn cũng là giao giá trên trời, chờ mọi người ra giá mà thôi.
Thiên ma lão tổ cười nhạt một tiếng:
- Huyết Bồ lão đệ, khẩu vị của ngươi cũng quá lớn nha. Cũng không phải để cho một mình Huyết Ma nhất mạch các ngươi ra tay, ngươi đang dùng công phu sư tử ngoạm sao?
Huyết Bồ lão tổ cười ha hả:
- Các ngươi muốn trâu kéo xe lại không để cho trâu ăn no cỏ, vậy làm sao có thể kéo được?
Thiên ma lão tổ trầm giọng nói:
- Cho ngươi ưu tiên lựa chọn một kiện, xem như ban thưởng, thế nào?
- Một kiện quá ít.
Huyết Bồ lão tổ lắc đầu:
- Phải biết rằng Đông Duyên đảo này lớn như vậy, muốn khống chế cả Đông Duyên đảo, còn phải sinh ra đủ lực ăn mòn, ít nhất phải tứ đại lão tổ chúng ta đồng loạt ra tay. Loại nguy hiểm này mọi người cũng có thể hiểu được a.- Ưu tiên lựa chọn một kiện đã là ưu thế rất lớn. Huyết Bồ lão đệ, đồng đạo các mạch người ta tới Vạn Uyên đảo, ban thưởng gì cũng không có mà đã có hi sinh, ngươi không cảm thấy mình làm như vậy là hơi quá hay sao?
Thiên ma lão tổ lạnh nhạt nói.
Huyết Bồ lão tổ cười khặc khặc quái dị nói:
- Thứ cho ta nói thẳng, tất cả đồng đạo các mạch đi vào Vạn Uyên đảo trước chẳng lẽ thực sự không có tư tâm hay sao? Không muốn kiếm một chén canh trước hay sao?
Có một số việc nói toạc ra không đáng tiền, quả thực, những mạch ma tộc đến Vạn Uyên đảo trước kỳ thực cũng muốn uống nước đầu mà thôi.
- Hừ, Huyết Bồ lão nhân, lời này của ngươi có ý gì?
Kim Khiếu lão tổ nghe xong lời này lập tức không hài lòng. Chỗ đau của Kim ma nhất mạch bọn họ không thể nghi ngờ đã bị Huyết Bồ lão tổ đụng trúng.
Huyết Bồ lão tổ ai cũng không sợ, nhưng mà đối với loại lão tổ có tính khí táo bạo như Kim KHiếu lão tổ vẫn có vài phần kiêng kỵ.
Dù sao Kim Ma nhất mạch mạnh mẽ, nếu như thực sự liều mạnh, tuy rằng Huyết Bồ lão tổ tự nhân mình hơn đối phương nửa trù, nhưng cũng chưa chắc đã có thể làm gì được đối phương.
Vạn nhất đối phương điên lên, gây bất lợi với Kim Ma nhất mạch bọn họ, chuyện này cũng đủ làm cho hắn đau đầu. Dù sao Kim ma nhất mạch hiện tại chân trần không sợ đi giày a.
- Hắc hắc, lão Kim, ngươi đừng kích động. Ta chưa nói tới ngươi. Dùng sự hi sinh của Kim Ma nhất mạch các ngươi, ngươi muốn ưu tiên chọn lựa trước một kiện bảo vật ta cũng không phản đối.
Huyết Bồ lão tổ cũng là người thông minh, kịp thời hỏa giải mâu thuẫn, lại kéo đối phương về phía mình, lôi kéo Kim Khiếu lão tổ.
Quả nhiên lời vừa nói ra, Kim Khiếu lão tổ cũng khẽ giật mình, vẻ mặt lập tức phức tạp, trừng mắt nhìn Thiên ma lão tổ.
Hiên nhiên hắn cũng đang suy nghĩ vấn đề này. Nếu như Thiên Ma lão tổ không đáp ứng với Kim Khiếu lão tổ, chỉ sợ cửa ải này cũng không qua được.
Thiên Ma lão tổ thấy Huyết bồ lão tổ giảo hoạt như vậy trong lòng cũng thầm mắng.
Nhưng mà hắn cũng chỉ có thể thuận thế cười cười:
- Tốt, vậy cứ vui vẻ quyết định như vậy đi. Kim Khiếu đạo hữu, Huyết Bồ đạo hữu, các ngươi đều có một lần ưu tiên. Huyết Bồ đạo hữu, ngươi vừa rồi chủ động đem một lần cơ hội nhường cho Kim KHiếu đạo hữu, quả thực là một hành động rất tốt a, đoàn kết ma tộc chúng ta, chuyện này nên phát huy nhiều hơn. Không cần tiếp tục tranh luận, tranh cãi nữa, nếu không khó tránh khỏi khiến cho mọi người lạnh lẽo trong lòng.
Thiên Ma lão tổ giải quyết mọi chuyện dứt khoát, hắn biết rõ, nếu như tiếp tục cũng chỉ tốn nước miếng, sẽ chỉ làm cho cục diện ngày càng phức tạp hơn mà thôi.
Lúc này nhất định phải giải quyết dứt khoát, định đại cục. Bằng không thì ai cũng đứng ra yêu cầu ưu tiên chọn chiến lợi phẩm, như vậy không phải vô cùng lộn xộn sao?
Thiên Ma lão tổ ra vẻ tiêu sái như vậy cũng khiến cho Huyết Bồ lão tổ cực kỳ phiền muộn, thấy mọi người đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn Huyết Ma nhất mạch bọn hắn, hắn rất rõ ràng. Nếu như tiếp tục cò kè mặc cả, chỉ sợ Huyết ma nhất mạch sẽ khiến cho mọi người tức giận.
Hắn lập tức thở dài nói:
- Để cho Kim Ma nhất mạch ưu tiên chọn lựa, lão phu ta nguyện ý. Kim Ma nhất mạch vất vả, công lao lớn, mà KIm Khiếu đạo hữu cũng là người mà ta luôn bội phục.
Đã kiếm không được chỗ tốt, lôi kéo Kim Khiếu lão tổ một chút cũng tốt. Dù sao Kim ma nhất mạch cũng đã mất đi sức chiến đấu. Kim Khiếu lão tổ này nếu như có thể đứng bên Huyết Ma nhất mạch bọn hắn, chuyện này đối với Huyết Ma nhất mạch là trợ giúp rất lớn.
Thiên ma lão tổ có chút thâm ý nhìn qua Huyết Bồ lão tổ, lạnh nhạt cười cười:
- Tốt, cứ quyết định nhưu vậy đi. Huyết Ma nhất mạch vận dụng Huyết Sát sương mù, vây quanh Đông Duyên đảo. Thiên Ma nhất mạch chúng ta thúc dục Thiên Ma âm vực, công kích tu sĩ Đông duyên đảo. Âm ma nhất mạch chỉ huy trăm vạn âm ma, công kích trận pháp Đông Duyên đảo. Các mạch khác thì phụ trách áp trận, chờ đợi điều động, tùy thời gấp rút tiếp viện.
Phương án tác chiến không đổi, nhưng mà kế hoạch tác chiến lại hơi thay đổi một chút.
- Sáng sớm ngày mai đại quân tiếp cận, phá Đông Duyên đảo.
Cơ hồ tất cả lão tổ các mạch ma tộc nhao nhao đứng lên. Mặc kệ trong ma tộc có bao nhiêu khập khiễng, lục đục thế nào, nhưng mà đối phó với nhân tộc thì tâm tư của tất cả mọi người lại giống nhau.
..
Trong Đông Duyên đảo, Giang Trần đã trở lại. Đánh lén Thiên Ma nhất mạch tiêu diệt một lão tổ Thiên ma nhất mạch, tuy rằng khiến cho Giang Trần nhìn rõ thực lực Thiên ma nhất mạch, cũng có nhận thức đúng đắn, nhưng mà Giang Trần cũng biết, ma tộc chỉ sợ sẽ thực sự tấn công Đông Duyên đảo.
Cũng may Đông Duyên đảo hiện tại cũng coi như binh hùng tướng mạnh, hơn nữa phòng ngự trên đảo có lẽ có thể chống chịu được.
Mấu chốt nhất chính là, hôm nay Thái tuế bạch hổ đã đột phá Thần đạo tứ trọng, mà Long Tiểu Huyền cũng đã đột phá thần đạo ngũ trọng.
Bởi vậy tứ đại Chân linh đồng thời tiến vào thần đạo trung giai, có thể bắt đầu diễn luyện đại trận tứ đại thần thú. Trận pháp này so với điều khiển lĩnh vực trước kia càng thêm mạnh mẽ.
Nếu như trận pháp tứ đại thần thú chân linh này thành thạo, cho dù là vây khốn tu sĩ thần đạo cao giai cũng có khả năng bắt được đối thủ.
Giang Trần phỏng đoán, trong ma tộc có lẽ cũng chỉ có một THiên ma lão tổ là thần đạo cao giai, tu sĩ khác nhiều lắm chỉ tiếp cận thần đạo cao giai mà thôi.
Khi ma tộc tụ tập, Giang Trần cũng triệu tập cơ hồ tất cả tu sĩ Đông Duyên đảo.
- Chư vị, hiện tại đại quân ma tộc đã cách Đông Duyên đảo không xa. Chuyện quyết chiến với ma tộc đã không thể nào tránh né. Những ngày này thực lực mọi người cũng được tăng lên. Mà từng lần giao chiến với ma tộc, kinh nghiệm xương máu đã nói cho chúng ta biết ma tộc không có đáng sợ như trong tưởng tượng. Chúng ta có thể dựa vào trận pháp Đông Duyên đảo, tin rằng thắng lợi cuối cùng nhất định sẽ thuộc về chúng ta.
Lúc này sĩ khí rất quan trọng, Giang Trần phải động viên mọi người.
Mọi người thấy một người trẻ tuổi như Giang Trần đối mặt với ma tộc cũng có thể biểu hiện khí chất ngang nhiên không sợ chết, những lão gia hỏa như bọn họ ai mà tuổi không lớn hơn Giang Trần cơ chứ?
Lúc này bọn họ còn có thể nói ra lời nói bàn lùi hay sao?
Hạ Thiên Trạch nhếch miệng cười quái dị:
- Đến đây đi ma tộc, vừa vặn lĩnh giáo ma tộc có bao nhiêu phân lượng. Trận chiến thượng cổ ta không có có tham dự thật tốt, lần này vô luận thế nào cũng không thể bỏ qua.
Trận chiến thượng cổ Hạ Thiên Trạch với tư cách là người Lưu ly thần tôn tín nhiệm nhất, là thủ hộ giả truyền thừa, sớm được bảo vệ, không có tham chiến.
Lần này rốt cuộc cơ hội của hắn đã tới.