Dao Quang thánh nữ lầm bầm nói:
- Nếu như ngươi thực sự có bổn sự lớn như vậy, bổn cô nương nhất định sẽ nghe ngươi chỉ huy. Nhưng mà nếu như ngươi dám lừa gạt ta. Hừ hừ...
Dao Quang thánh nữ lắc lắc đôi bàn tay trắng như phấn, bộ dáng như tùy thời muốn liều mạng cùng Giang Trần vậy.
Giang Trần cười hắc hắc, hắn biết rõ Dao Quang thánh nữ này đã không thành vấn đề. Hắn lập tức nhìn qua Tư Đồng thánh nữ kia, trầm giọng nói:
- Nếu như ngươi có thể đem Sơ Dương chi hỏa tới tay, ta có sáu bảy thành nắm chắc dụ dộ cường giả Hỏa Ma nhất mạch tới, sau đó một hơi tiêu diệt bọn chúng.
- Một hơi tiêu diệt?
Tư Đồng thánh nữ giật mình nói:
- Những lão tổ ma tộc kia sức chiến đấu cực kỳ cường hãn, muốn một hơi tiêu diệt bọn chúng, nói dễ vậy sao?
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Trên đường ta tới đây, lão tổ ma tộc bị đánh chết cũng có mười có tám. Lão tổ Hỏa Ma nhất mạch tuy rằng mạnh, cũng chưa chắc đã có thể so với lão tổ Cự ma nhất mạch.
Hỏa Ma nhất mạch nếu như ở địa phương có lửa, nhất là loại địa phương như Húc Nhật thánh địa mà nói, sức chiến đấu tuyệt đối vô cùng đáng sợ.
Tu sĩ cùng giai căn bản không có khả năng đối kháng được bọn họ. Thậm chí là tu sĩ cao giai cũng chưa chắc đánh thắng được bọn họ.
Nhưng nếu như không có phần ưu thế này. Tu sĩ Hỏa Ma nhất mạch cũng chỉ cường hãn hơn nhân tộc một chút, cũng không có ưu thế mang tính áp đảo.
Tư Đồng thánh nữ trầm ngâm nói:
- Người giữ Sơ Dương chi hỏa là sư thúc của ta, người vô cùng thương ta. Trước đó người đã từng nói qua để cho ta mang theo Sơ Dương chi hỏa đi Vĩnh Hằng thánh địa. Chỉ là bị ta nhẹ nhàng cự tuyệt a.
Giang Trần tán thưởng:
- Tư Đồng thánh nữ nghĩa bạc vân thiên, muốn cùng tồn vong với sư môn, đây là nghĩa cử cao đẹp. Vừa đáng khen vừa đáng tiếc.
Dao Quang thánh nữ lại nhìn Giang Trần, nói:
- Nghĩa bạc vân thiên cái đầu ngươi, sư thúc ngươi ta bảo nàng đi Vĩnh Hằng thánh địa tìm kiếm bảo hộ là tìm ngươi để được bảo hộ. Chỉ là Tư Đồng tỷ tỷ biết rõ ngươi là gia hỏa bạc tình phụ nghĩa, cho nên không muốn đi tơi đó a.
Lời vừa nói ra, Tư Đồng thánh nữ và Giang Trần đều vô cùng xấu hổ. Hiển nhiên bọn họ đã bị lời nói của Dao Quang thánh nữ làm cho xấu hổ.- Hiền muội, đừng nói hươu nói vượn. Giang huynh là anh hùng thế nào cơ chứ? Làm sao lại trở thành người như vậy trong mắt ngươi?
Tư Đồng thánh nữ xịu mặt quát lớn.
- Được, được rồi, coi như bổn tiểu thư chưa nói gì. Giang Trần, ngươi nói xem, nếu như thu được Sơ Dương chi hỏa ngươi định lợi dụng thế nào?
- Lợi dụng Sơ dương chi hỏa dụ dỗ lão tổ Hỏa Ma nhất mạch, sau đó tập trung lực lượng để tấn công, một hơi tiêu diệt bọn chúng.
Nói trắng ra chính là phục kích, dụ diệt.
- Chỉ có ba người chúng ta biết thôi sao?
Dao Quang thánh nữ chớp chớp đôi mắt trong veo như nước.
- Người biết rõ càng ít càng tốt, nhiều người càng dễ đánh rắn động cỏ.
Bởi vì trong Quang Minh thánh địa có ma tung ẩn nấp, ai cũng không biết ma tộc ẩn nấp ở chỗ nào a.
Tự nhiên Giang Trần không thể nào đi tới gần quan sát, hắn cũng không muốn bạo lộ.
Điều duy nhất hắn có thể xác định, nhị nữ trước mắt cũng không có bị ma tộc ma hóa. Cho nên nhị nữ này trước mắt vẫn có thể tín nhiệm được.
Tư Đồng thánh nữ kia vào thời khắc mấu chốt, đấng cân quắc không thua đấng mày râu, lông mi nhíu lại, nói:
- Được, ta sẽ điên cùng Giang huynh một lần. Buổi sáng ngày mai, ta nhất định sẽ lấy Sơ dương chi hỏa tới tay. Chỉ là Giang huynh, Sơ dương chi hỏa kia không có thủ pháp độc nhất vô nhị thì không dễ điều khiển. Cho dù là ta cũng không xác định có thể điều khiển những Sơ dương chi hỏa này hay không. Dù sao số lượng quá lớn, uy năng quá mức cường hãn.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Chỉ cần ngươi mang Sơ dương chi hỏa tới là được, mọi chuyện cứ giao cho ta.
- Vậy ta làm gì?
Dao Quang thánh nữ sững sờ, nhịn không được hỏi. Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Nhiệm vụ của ngươi chính là giữ bí mật, phối hợp với chúng ta diễn kịch. Không nên bạo lộ chuyện này. Đợi khi đánh trọng thương Hỏa Ma nhất mạch, chúng ta tùy thời sẽ mang tới kinh hỉ cho Dực Ma nhất mạch.
- Ngươi muốn dùng một mũi tên bắn trúng hai con nhạn sao?
Dao Quang thánh nữ giật mình hỏi.
- Đúng là ta có tính toán như vậy.
Giang Trần cũng không phủ nhận.
- Khẩu vị cũng không nhỏ, nhưng mà bổn cô nương vẫn còn có chút hoài nghi, ngươi thực sự có khẩu vị lớn như vậy sao? Húc Nhật thánh địa dùng lực một tông cũng không thể đối kháng với Hỏa Ma nhất mạch, ngươi đơn thương độc mã..
- Ta đã sớm nói qua, ta có giúp đỡ.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Được rồi, hôm nay đành nhờ Dao Quang thánh nữ tìm một nơi để cho ta nghỉ chân một chút.
Giang Trần cũng không muốn nói nhảm quá nhiều, nói nhiều tất thành nói hớ. Nhất là đối thoại với loại người tính tình đại tiểu thư như Dao Quang thánh nữ này, tốn nước miếng, còn tổn thương tình cảm a.
Biện pháp tốt nhất là bớt nói chuyện đi.
Đem một nam nhân giấu ở chỗ của mình, Dao Quang thánh nữ cũng không quá quen chuyện này. Tâm thần bất định cả đêm, tâm tình phức tạp, có đôi khi sợ Giang Trần bỗng nhiên nửa đêm tới tìm nàng.
Nhưng mà dần dà, Giang Trần cũng không có tới, trong lòng nàng khó tránh khỏi có chút mất mát.
- Hừ, tiểu tử này rắm thúi như vậy, về sau hắn muốn tìm ta nói chuyện, ta sẽ không để ý tới hắn.
Trong lòng Dao Quang thánh nữ thầm nghĩ.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, vừa rạng sáng ngày hôm sau Tư Đồng thánh nữ đã trở về.
Nàng thu được Sơ Dương chỉ hỏa, tất cả đều được phong ấn trong một cái hồ lô. Giang Trần nhìn qua cái hồ lô màu vàng đất này, nhịn không được hỏi:
- Chỉ có một chiếc hồ lô này thôi sao? Bên trong chứa bao nhiêu Sơ Dương chi hỏa?
- Giang huynh chớ xem thường cái hồ lô này, đây là một trong những bảo vật trấn tông của Húc Nhật thánh địa chúng ta, tên là Kiền Khôn hồ lô, có thể dung nạp vô số kể Sơ Dương chi hỏa.
Tư Đồng thánh nữ nói tới bảo bối nhà mình cũng có chút kiêu ngạo.
- Được.
Giang Trần gật gật đầu.
- Giang huynh, ta nói với ngươi một chút về thủ pháp khống chế Sơ DƯơng chi hỏa này một chút. Tuy rằng ta cũng không quá quen thuộc, nhưng mà...
Giang Trần lại khoát tay nói:
- Ta tự có thủ pháp của mình, không cần phiền Tư Đồng thánh nữ.
Tự tin ở mặt này tự nhiên Giang Trần có. Thủ pháp điều khiển trong thiên hạ, Giang Trần không biết còn coi như không tệ, nhưng đối với Sơ dương chi hỏa mà nói, kiếp trước Giang Trần cũng không xa lạ gì.
Lại nói, Sơ Dương chi hỏa này cũng không cần hắn tới điều khiển. bên cạnh hắn có một đại hành gia khống hỏa, đó chính là thần điểu Chu Tước.
Nếu nói tới hỏa, cho dù là Hỏa Ma nhất mạch sao dám nói vượt qua thần điểu Chu Tước cơ chứ.
Dù sao bản thân thần điểu Chu Tước chính là chân linh thiên địa do thiên địa chi hỏa chí cao thai nghén ra. Hỏa là tinh hoa tính mạng bọn họ.
Điểm này cho dù là Hỏa Ma nhất mạch cũng không so nổi.
- Ngươi... Ngươi thực sự là không biết phân biệt a.
Dao Quang thánh nữ tức giận nói.
Tư Đồng thánh nữ lại vô cùng hiền hòa, mỉm cười nói:
- Hiền muội, Giang huynh chính là kỳ tài ngút trời, Sơ Dương chi hỏa này nhất định không làm khó được hắn.
- Vậy được rồi, ngươi thử nói một chút xem, kế tiếp ngươi định làm thế nào?
Giang Trần ôm quyền một cái, nói:
- Kế tiếp các ngươi cứ lặng lẽ chờ tin lành là được rồi. Không quá ba ngày, tất có tin tức truyền về.
- Có ý gì? Ngươi muốn đi sao?
Dao Quang thánh nữ có chút mất hứng:
- Ai biết liệu có phải ngươi tới lừa gạt Sơ Dương chi hỏa hay không a.
Tư Đồng thánh nữ giật giật áo Dao Quang thánh nữ, nói:
- Bớt tranh cãi đi, nhân vật như Giang huynh, muốn Sơ Dương chi hỏa thì chỉ cần nói một câu, chúng ta cũng sẽ cho hắn. Không cần phải lừa gạt a.