- Thiếu chủ, chúng ta đã thăm dò được, tu sĩ Húc Nhật thánh địa trước khi Hỏa Ma nhất mạch xâm lấn đã có một đám phá vòng vây. Hiện tại đang tụ tập ở Quang Minh thánh địa. Hai đại thánh địa này gắn bó keo sơn, tập hợp lại một chỗ cũng tràn ngập nguy cơ. Bởi vì Hỏa Ma nhất mạch đang gióng trống khua chiêng, đang chuẩn bị công kích Quang Minh thánh địa. Định đem hai mảnh thánh địa này khống chế toàn bộ trong tay.
Đây là tin tức Phệ Kim thử nhất tộc mang về.
Phệ Kim thử nhất tộc liên tục đại chiến, tổn thưởng tiếp gần một nửa. Nhưng mà thực lực chỉnh thể chẳng những không có suy yếu, ngược lại còn tăng lên không ít.
Loại tăng lên này tự nhiên là tăng lên từ thực chất.
Đối mặt với việc Hỏa Ma nhất mạch chiếm giữ Húc Nhật thánh địa, Giang Trần cũng không phải không nghĩ tới việc cường công. Nhưng mà loại cường công này hiển nhiên không phải là lựa chọn sáng suốt.
Lựa chọn cường công dưới tình huống có lợi nhất cho Hỏa Ma nhất mạch, không nói trước nắm chắc được bao nhiêu phần thắng, đây không thể nghi ngờ là lựa chọn không sáng suốt.
- Đi, chúng ta đi Quang Minh thánh địa.
Trong đầu Giang Trần hiện lên thanh âm và nụ cười của hai đại thánh nữ kia.
Hai đại thánh địa kia ban đầu ở Bình Sa đảo coi như ủng hộ hắn không ít. Tuy rằng Dao Quang thánh nữ của Quang Minh thánh địa kia thi thoảng có chút đối đầu với Giang Trần.
Nhưng mà Giang Trần rất rõ ràng, đây chẳng qua là các nàng khảo nghiệm hắn, cũng không phải cố ý gây khó dễ cho hắn.
Giang Trần gần đây hào phóng, tự nhiên sẽ không tính toán chi li mấy chuyện này. Huống chi, trước mặt thế cục vô cùng nghiêm trọng, quan trọng nhất là làm rõ việc Sơ Dương chi hỏa có được thu thập hay không.
Trên đường đi tới Quang Minh thánh địa, cũng có rất nhiều đội ngũ Ma tộc tuần tra, trừ Hỏa Ma nhất mạch ra còn có tu sĩ Dực Ma nhất mạch.
Tu sĩ Hỏa Ma nhất mạch vẫn còn khá tốt, bởi vì nơi bọn chúng đi qua khí thế không giống. chung quy vẫn còn mang theo hỏa thuộc tính sinh động, tương đối dễ đề phòng.
Mà Dực Ma nhất mạch kia xuất quỷ nhập thần, ở trên không trung tuần tra, ánh mắt giống như chim ưng, có thể nhìn thấy rõ mỗi một động tĩnh trong hư không.
Nếu như không phải thần thông của Giang Trần khá tốt, chỉ sợ rất khó tránh đi Dực ma nhất mạch theo dõi.
Trọn vẹn tốn ba ngày thời gian Giang Trần mới đi tới địa bàn Quang Minh thánh địa.
Giang Trần cũng không có mạo muội xông vào trong Quang Minh thánh địa, bởi vì hăn biêt rõ, hiện tại Quang Minh thánh địa nhất định là nghiêm túc tuần tra, đề phòng. Cấp bậc phòng ngự nhất định vô cùng cao.
Nếu như hắn mạo muội xông lên phía trước, thứ nhất là dễ bạo lộ, thứ hai là cũng dễ gây ra hiểu lầm.
Cho nên Giang Trần trực tiếp dùng đại thần thông truyền thức, vì tránh tai mắt mọi người, Giang Trần cũng không có trực tiếp liên lạc cao tầng hai đại thánh địa, mà lựa chọn liên lạc với Dao Quang thánh nữ.
Trong trí nhớ của Giang Trần, Dao Quang thánh nữ này ít nhiều có tính tình của một đại tiểu thư, chỉ là tính cánh tương đối ngay thẳng. Tâm tư cũng không xấu. Ở trong thập lục kim sa của Vạn Uyên đảo, dao Quang thánh nữ cũng coi như tồn tại hiển hách.
Dao Quang thánh nữ giờ phút này kỳ thực cũng ở trong Quang Minh thánh địa. Ở cùng nàng còn có Tư Đồng thánh nữ.
Khi Dao Quang thánh nữ nhận được truyền thức, nàng nao nao, lẩm bẩm nói:
- Cố nhân Bình Sa đảo? Tiếng đàn vương vấn, ba ngày không dứt? Là ai?
Trong dây lát, Dao Quang thánh nữ như nhớ tới cái gì đó, khuôn mặt trắng nõn đột nhiên đỏ bừng.
Tư Đồng thánh nữ kinh ngạc nói:
- Hiền muội, sao vậy?
Dao Quang thánh nữ lắp bắp nói:
- Tư Đồng tỷ tỷ, là tiểu tử khinh bạc kia. Tỷ còn nhớ rõ chứ? Giang Trần, là gia hỏa chuyên làm ác kia.
Giang Trần?
Mắt phượng Tư Đồng thánh nữ sáng ngời:
- Muội nói Giang Trần truyền thức cho muội?
- Đúng vậy a. Tỷ nhìn một chút xem.
Dao Quang thánh nữ và Tư Đồng thánh nữ tình như tỷ muội, cũng không có dấu diếm điều gì. Mà đem chứng cờ truyền thức cho Tư Đồng thánh nẽ xem.
Sau khi Tư Đồng thánh nữ xem xong, mắt phượng lập tức sáng ngời:
- Hắn có thể truyền thức tới, như vậy đã nói hắn đang ở cách nơi này không xa. Cách đại trận phòng ngự, có thể truyền thức vào, tu vi Giang Trần huynh này xem ra lại có tinh tiến a.
Đây là lời nói thật. Coi như bằng vào tu vi hai nàng, không có cách nào làm được việc truyền thức xuyên qua đại trận. Thủ đoạn bá đạo như vậy, chỉ có tu sĩ thần đạo mới làm được.
Chẳng lẽ nói Giang Trần thực sự đã đột phá thần đạo?
Nhớ ngày đó ở Bình Sa đảo, Giang Trần tuy rằng thiên phú siêu quần, thực lực cường hãn, nhưng cuối cùng còn chưa đột phá Thần đạo. Không thể tưởng tượng được lúc này mới hai mươi năm qua đi, Giang Trần đã triệt để xa cách với bọn họ.
Dao Quang thánh nữ chu môi, dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn qua Tư Đồng thánh nữ:
- Tỷ tỷ, tỷ thực sự khách khí với hắn nha. Cái gì à Giang Trần huynh... Chậc chậc, nghe qua thực sự không có cảm giác thẹn thùng gì nha.
- Tiểu nha đầu, muội nói gì vậy? Vừa rồi cũng không biết là ai đang xấu hổ a.
Tư Đồng thánh nữ ra vẻ tức giận, đi về phía trước, bắt đầu đùa giỡn với Dao Quang thánh nữ.
Nhị nữ cười hi hi không ngừng, vẻ mặt ngây thơ.
Một lát sau, Tư Đồng thánh nữ kia mới ngừng cười, nói:
- Được rồi, nói chính sự đi. Giang Trần truyền thức cho muội, nhất định là có chuyện quan trọng hơn.
- Có lẽ hắn quan tâm tới tỷ a. Muốn tới Quang Minh thánh địa tìm tỷ.
Trong thanh âm của Dao Quang thánh nữ có chút trêu đùa.
Húc Nhật thánh địa bị công chiếm, người Húc Nhật thánh địa không biết tung tích.
Tư Đồng thánh nữ không biết sao, tâm hồn thiếu nữ trong lòng đột nhiên run lên, trong lòng không nhịn được nghĩ, nếu như mình thực sự mất tích, Giang Trần huynh sẽ nghĩ tới mình một chút hay sao?
Từ biệt ở Bình Sa đảo, giữa hai người kỳ thực cũng không có xảy ra chuyện gì. Tư Đồng thánh nữ đối với chuyện này cũng biêt rõ.
chỉ là biểu hiện của Giang Trần ở Bình Sa đảo quá xuất sắc, cùng với sự cường thế sau này khi đối phó với Quang Độ lão nhân. Đối với loại nữ tử có ánh mắt cực cao như Tư Đồng thánh nữ mà nói, không thể nghi ngờ có lực hấp dẫn rất lớn.
Cho nên những năm gần đây, Tư Đồng thánh nữ khi thoảng sẽ nghĩ tới một đạo thân ảnh, đạo thân ảnh này có đôi khi mơ hồ, có đôi khi rõ ràng.
Có đôi khí hóa thành cảm xúc nào đó, nửa đêm quấy phá nàng, có đôi khi làm nàng mặc cảm, tự thương cảm mình, có đôi khi lại khiến nàng nghĩ ngợi lung tung.
Loại tình cảm này nàng sẽ không thừa nhận, nhưng mà ở sâu trong lòng lại không có cách nào phủ nhận.
Chỉ là nàng so với ai khác còn rõ ràng hơn, giữa nàng và Giang Trần cũng không có khả năng xảy ra chuyện gì? Kể cả Dao Quang thánh nữ cũng giống vậy.
Tình như tỷ muội cho nên Tư Đồng thánh nữ biết rõ, đừng nhìn Dao Quang thánh nữ giống như tràn ngập ý kiến với Giang Trần. Trong lòng tỷ muội kiêu ngạo của nàng còn không phải nóng ruột nóng gan với Giang Trần hay sao?
Chỉ là đều là thập lục kim sa, Yến Thanh Hoàng đã nhanh chân tới trước. Như vậy vô luận thế nào hai nàng cũng chỉ có thể để phần tâm tư này vào trong lòng.
Vạn Uyên đảo không phải là không có thiên tài trẻ tuổi kiệt xuất. Nhưng mà thiên tài trẻ tuổi đời này, bởi vì sự tồn tại của Giang Trần mà ảm đạm thất sắc.
Đây cũng là bi ai đời này, cũng là kiêu ngạo của đời này.
- Hiền muội, không nên nói giỡn nữa. Giờ phút này hắn xuất hiện ở chỗ này, nhất định là có chuyện quan trọng hơn. Đại cục quan trọng hơn. Hiện tại Hỏa Ma nhất mạch chiếm cứ Húc Nhật thánh địa. Mà đường tới Quang Minh thánh địa cũng bị Dực Ma nhất mạch nhìn chằm chằm. Sơ Dương chi hỏa, tuy rằng chúng ta thu thập không ít, nhưng mà không đưa ra được thì cũng uổng công a.
- Ài, tỷ tỷ, tỷ tỷ thực sự tâm địa thiện lương a. Húc Nhật thánh địa đã bị công chếm, tỷ tỷ còn nghĩ tới Sơ Dương chi hỏa. Tình cảnh của chúng ta như vậy, Vĩnh Hằng thánh địa thì thế nào chứ? Có thể làm được gì đây? Ma tộc cường thế như vậy. Thập đại lão tổ lại ở vực ngoại, chúng ta căn bản vô lực đối kháng với ma tộc a.