Giang Trần.
Đấu Hộc lão tổ và Thiết Y lão tổ đều nhìn lẫn nhau, trong lòng tràn ngập kinh nghi. Vốn bọn họ tưởng rằng Giang Trần không dám hiện thân.
Ít nhất từ tình báo bọn họ nắm giữ, tu vi của Giang Trần này dường như còn chưa đạt tới cấp độ có thể ngang hàng nói chuyện với bọn họ.
Thế nhưng mà người trẻ tuổi xuất hiện trước mắt bọn họ kia, bất kể là khí độ hay là thực lực, mơ hồ đã có khí thế của đại tông sư, khí thế của một người đứng đầu một tộc.
Loại khí thế này thực sự khiến cho hai đại lão tổ này hít sâu một ngụm khí lạnh.
Đấu Hộc lão tổ trừng đôi mắt to như chuông đồng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trần, giống như muốn nhìn rõ ra ảo diệu trên người trẻ tuổi kia.
Chỉ là quanh thân Giang Trần được một tầng kim quang màu vàng bao phủ, làm cho trên người hắn hiện lên cảm giác thần bí khó có thể nói nên lời.
Đó là một loại tồn tại mà ngay cả những lão tổ thần ma như bọn họ cũng không thể khám phá ra.
- Bắt giặc trước bắt vua, Thiết Y lão nhân, cùng lên đi. Bắt lấy tiểu tử này.
Đấu Hộc lão tổ rất rõ ràng cục diện hiện tại. Thử triều này căn bản không phải là thứ mà dùng năng lực bọn họ có thể thay đổi.
Nhưng mà bắt lấy Giang Trần này, vẫn có thể khiến cho thử triều kia dừng lại.
Tuy rằng trước đó hai người này đấu tới mức ngươi chết ta sống. Nhưng mà giờ phút này lại vô cùng ăn ý. Khi Đấu Hộc lão tổ kia vừa mới dứt lời, hai người lập tức hóa thành hai đạo lưu quang, vọt tới phía Giang Trần trên bầu trời.
Chỉ là tính toán của bọn họ tự nhiên không thể nào thành công được.
Khi pháp thân bọn họ nhoáng lên, đồng thời tứ đại thần thú chân linh cơ hồ cũng đồng thời hiện ra chung quanh bọn họ.Tứ đại thần thú liên thủ bố trí lĩnh vực, thoáng cái vây khốn hai người này vào bên trong.
Loại lĩnh vực khí thế này là tứ đại thần thú liên thủ sơ bộ tạo thành, lực khống chế tuy rằng còn không đạt tới trình độ nghịch thiên được. Nhưng mà cũng đã có hiệu quả nhất định.
Đấu Hộc lập tức cảm giác được, tốc độ của mình đã chậm lại. Trong hư không dường như có một loại lực lượng vặn vẹo, làm cho nhất cử nhất động của bọn họ đều trở nên vô cùng gian nan.
Không đúng, rất rõ ràng không đúng.
Ầm ầm.
Trong hư không xuất hiện một khe nứt, Sơn Hà phá toái trảo của Long Tiểu Huyền đã từ trong hư không đánh ra, trực tiếp chụp về phía Thiết Y lão tổ kia.
Mà Thái Tuế bạch hổ thì hóa thành một đạo mũi nhọn màu trắng sắc bén, hóa thành một thanh kiếm cực lớn, bắn về phía Đấu Hộc lão tổ kia.
Thần điểu Chu Tước cũng không có nhàn rỗi, Nguyên Châu thiên hỏa cũng thúc dục tới cực hạn, lực lượng thiên hỏa đáng sợ giống như núi lửa phun trào, mang theo lực lượng thiêu đốt thiên địa, khuếch tán ra chung quanh.
Tứ đại thần thú chân linh công kích, bất luận một đạo nào đều đủ để uy hiếp được tính mạng hai lão tổ thần đạo này. Huống chi lại là bọn họ liên thủ công kích.
Khí thể của bản thân lĩnh vực dường như đã làm suy yếu đối phương, tăng phúc thực lực của chính bản thân mình.
Trong lòng Đấu Hộc lão tổ kia trầm xuống, thấy một thanh kiếm lớn chém về phía mình, thân ảnh Đấu Hộc lão tổ nhoáng lên một cái, khó khăn lắm mới chật vật tránh khỏi lực lượng một kiếm này.
Nhưng mà tránh đi một kiếm này, cũng không có nghĩa là hắn an toàn. Một cỗ nhiệt lưu trên đỉnh đầu hắn lập tức tràn xuống, lực lượng thiêu đốt đáng sợ cơ hồ muốn nướng chín đầu hắn vậy.
Trốn, còn phải trốn.
Trốn không thoát thì thần thông thiên hỏa đáng sợ này tuyệt đối có thực lực thiêu đốt hắn thành tro tàn.
Toàn thân Đấu Hộc lão tổ đổ mồ hôi lạnh, hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được địch nhân này sẽ khó giải quyết như thế. Hiện tại hắn đã hiểu rõ, vì sao Kim Ma nhất mạch lại toàn quân bị diệt.
Ma tộc chống lại nhân tộc, luôn có ưu thế rõ ràng, cơ hồ có thể nói là dễ dàng như trở bàn tay. Một đường quét ngang, cơ hồ rất ít nhân tộc nào có thể ngăn cản gót chân ma tộc.
Thế nhưng mà hôm nay cục diện triệt để thay đổi. Địch nhân lúc này tựa như ma tộc lúc trước, ma tộc ngày hôm nay tựa như nhân tộc năm đó bị bọn họ nghiền náp vậy.
Trong lòng Đấu Hộc lão tổ nhỏ máu, không ngừng giãy dụa, đồng thời cũng chú ý tình hình chiến đấu của binh sĩ Cự Ma nhất mạch phía dưới.
Cự Ma nhất mạch và Yêu Ma nhất mạch đều không chịu thua kém, vô số tu sĩ đều liều chết chống cự. Thế nhưng mà loại liều chết này tuy rằng tạo thành lực sát thương rất lớn. Có thể giết chết rất nhiều Phệ Kim thử.
Thế nhưng mà như vậy thì sao chứ?
Phệ Kim thử nhất tộc căn bản không e ngại hy sinh gì. Bọn họ có vô số tử tôn, cho dù có vô số chết trong chiến đấu, như vậy ý nghĩa tính mạng của bọn chúng cũng có thể kéo dài trên người đồng bạn mình.
Đừng nói là cứu viện, hiện tại hai lão tổ bọn họ quả thực bản thân còn khó bảo toàn.
Tứ đại chân linh liên thủ, tạo thành lực uy hiếp rất lớn đối với bọn họ. Mà lực uy hiếp lớn nhất chính là khí thế chân linh khống chế, càng không ngừng trở nên thành thục.
Kể từ đó sức ép trên người hai vị lão tổ này lập tức nặng hơn rất nhiều. Rất rõ ràng, bọn họ cũng nhận thức ra, nếu như không có cách nào thay đổi thế cục hiện tại, thứ bọn họ sắp phải đối mặt chính là diệt vong.
Đây tuyệt đối không phải là nói chuyện giật gân, những chân linh trước mắt này tuyệt đối có năng lực giết chết bọn họ. Huyết mạch của đối phương cũng không yếu hơn ma tộc, thậm chí còn hơn.
- Đáng chết, nhân tộc này mời chân linh từ đâu tới? Chẳng lẽ là bốn đại thần thú chân linh hay sao? Chân linh bực này vì sao đều nghe Giang Trần này điều khiển?
Đấu Hộc lão tổ kia phẫn nộ, đồng thời cố gắng khuyên bảo mình, làm cho mình tỉnh táo lại.
Tỉnh táo lại tìm kiếm cơ hội phá vòng vây, tìm kiếm được một đường sinh cơ.
Hiện tại bọn họ quả thực đã lâm vào trong tầng tầng lớp lớp vòng vây, phải dựa vào lý trí tỉnh táo, tìm được một đường sinh cơ.
Thiết Y lão tổ kia giờ phút này trong lòng cũng hối hận không thôi. Nếu như Sư Tâm lão tổ và Đấu Hung lão tổ kia không có gặp chuyện không may, thì bọn họ bốn đấu bốn, tuyệt đối có phần thắng rất lớn.
Hiện tại bị tứ đại chân linh người ta liên thủ, hai lão tổ thần đạo bọn họ bị phong tỏa, không có cách nào tạo thành hô ứng hiệu quả được.
Dưới loại tình huống này, bọn họ hoàn toàn ở trạng thái bị động.
Có thể phá vòng vây được hay không thực sự khó mà nói trước được. Lúc trước hắn đã sử dụng qua một lần bí pháp cuồng hóa huyết mạch, khí thế đang chậm rãi suy yếu.
Nếu như muốn khôi phục thực lực đỉnh phong, như vậy nhất định phải tiếp tục sử dụng một lần bí pháp. Loại bí pháp này sử dụng một lần đối với thân thể hắn là một lần tổn thương. Nếu như hắn có thể mượn lần này đột phá võ đạo, như vậy cái giá lớn này hắn vẫn có thể chấp nhận được
Ý nghĩ này hiện lên trong đầu thì công kích của tứ đại thần thú chân linh cũng ùn ùn kéo tới, căn bản không để cho bọn họ có quá nhiều cơ hội thở dốc.
Trong lúc nhất thời, hai đại lão tổ này cũng cảm thấy gánh nặng vô cùng.
Giang Trần ở bên ngoài cũng nhìn thấy rõ. Tứ đại thần thú chân linh liên thủ, hiện tại ngày càng hữu dụng. Đây là thứ mà Giang Trần muốn nhìn thấy nhất. Nhất là lĩnh vực khí thế do tứ đại thần thú chân linh liên hợp thi triển, mơ hồ đã có chút huyền ảo như diễn hóa ra chư thiên.
Tuy rằng hiện tại chỉ là giai đoạn cấp thấp nhất, là giai đoạn ban đầu.
Thế nhưng mà theo tứ đại thần thú chân linh không ngừng trở nên mạnh mẽ, bọn họ ăn ý, hợp tác với nhau sẽ càng trở nên cường đại, hơn nữa cũng sẽ ngày càng không thể nào tưởng tượng nổi.
Lòng bàn tay Giang Trần khẽ lật, một bảo vật giống như cây đèn hiện ra trong tay hắn. Trên đỉnh cây đèn kia dường như có một đạo quang mang, quang mang vĩnh viễn không tắt, tản mát ra khí tức mang hoang nồng đậm. Giống như tràn ngập sự huyền ảo trong nhân sinh vậy.