- Bẩm báo lão tổ, các huynh đệ ở khu vực phía nam phát hiện tình huống dị thường. Có một đầu linh cầm dường như đang xoay quanh không trung ở chỗ kia, nhìn đại doanh KIm Ma nhất mạch chúng ta.
- Bẩm báo lão tổ, đội ngũ phía bắc của chúng ta gặp phải công kích. Một thống lĩnh bán thần của chúng ta mất tích.
- Bẩm báo lão tổ...
Ngay khi Kim Khiếu lão tổ hạ lệnh chưa được bao lâu, khi mà Vân Oanh lão tổ vẫn còn tập kết đội ngũ, tin tức khắp nơi không ngừng truyền tới.
Hơn nữa những tin tức này đối với Kim Ma nhất mạch bọn họ tuyệt đối là bất lợi.
Nhất là các loại tin tức như một thống lĩnh bán thần mất tích càng làm cho hai hàng lông mày giống như dao găm của Kim Khiếu lão tổ nhăn lại, trên mặt lộ vẻ ngưng trọng.
Sức chiến đấu của Kim Ma nhất mạch mình hắn rất tự tin. Thống lĩnh cấp bán thần, ít nhất có thể so với tu sĩ thần đạo nhị trọng của nhân tộc.
Nếu nói sau khi chiến đấu bị giết, vậy ít nhất cũng sẽ tạo ra động tĩnh rất lớn. Nhưng mà vô duyên vô cớ mất tích, vậy cũng có nghĩa, người hạ thủ với những thống lĩnh bán thần này tuyệt đối không chỉ là tu sĩ thần đạo nhị trọng.
Kim KHiếu lão tổ quay đầu hỏi Ngân Chuy lão tổ:
- Ngân Chuy, đại doanh chúng ta phân bố thế nào?
- Phân bố thành bốn phía, bốn phía bảo vệ chung quanh, khoảng cách giữa các nơi cũng không quá một ngàn dặm, vô cùng dày đặc a.
Ngân Chuy lão tổ đáp lại.
- Truyền lệnh, đội ngũ tập kết toàn bộ lại, không nên phân tán ra tứ phương.
Kim Khiếu lão tổ sao không nhìn ra, đây nhất định là chiến thuật quấy rối của địch nhân.
Từ bốn phương tám hướng quấy rối khắp nơi, ảnh hưởng tới việc công kích Bất Hủ thánh địa của bọn họ.
Loại thủ đoạn này không tính quá cao minh, nhưng mà lại khó lòng phòng bị. Trừ phi Kim Khiếu lão tổ hắn tự thân xuất mã, nếu không, muốn ngăn chặn loại quấy rối này, dường như rất không thực tế.Ngân Chuy lão tổ phụng mệnh đi sắp xếp.
Một lát sau, Vân Oanh lão tổ kia đã tập kết đội ngũ:
- Đạo huynh, ta đã chuẩn bị sẵn sàng, chờ đạo huynh ra lệnh.
Kim Khiếu lão tổ trầm giọng nói:
- Bắt đầu công kích.
Một chút quấy rối bên ngoài bất quả chỉ là gãi ngứa mà thôi. Kim Khiếu lão tổ cũng không đặt nặng trong lòng. Chỉ cần thu phục được Bất Hủ thánh địa, tiến vào địa bàn của Bất Hủ thánh địa, mượn nhờ phòng ngự của Bất Hủ thánh địa, bất luận quấy rối gì bên ngoài đều chỉ là mây bay.
Sau khi sắp xếp tốt tất cả mọi việc, Kim KHiếu lão tổ tiến vào doanh trướng của mình, bắt đầu minh tường. Trong lòng hắn lúc này đã coi công kích Đông Duyên đảo là trọng tâm.
Chuyện khác, Vân Oanh lão tổ cũng tốt, Ngân Phong lão tổ cũng tốt, đều có thể xử lý tốt.
- Ngân Phong à Ngân Phong, hồn đăng bản mạng của ngươi còn chưa tắt, vậy còn chưa chết. Chẳng lẽ ngươi thực sự rơi vào tay giặc ở Đông Duyên đảo hay sao?
Kim Khiếu lão tổ suy đoná, hắn đối với Ngân Phong lão tổ vô cùng coi trọng. Thậm chí trình độ coi trọng còn trên Ngân Chuy lão tổ.
Luận sức chiến đấu, Ngân Chuy lão tổ không thua Ngân Phong lão tổ. Nhưng mà luận dũng mãnh và hung hãn, không sợ chết thì không bằng Ngân Phong lão tổ.
Nói một cách khác, Ngân Phong lão tổ có tinh thần liều mạng vượt quá Ngân Chuy lão tổ, đây cũng là chỗ Kim Khiếu lão tổ thưởng thức nhất.
Cho nên Kim Khiếu lão tổ vẫn hy vọng cứu được Ngân Phong lão tổ ra. Thế nhưng mà rốt cuộc Ngân Phong lão tổ sao lại rơi vào trong tay giặc, ở sâu trong lòng hắn kỳ thực cũng vô cùng hiếu kỳ.
Dùng tình báo trước mắt xem ra, Nhân tộc nếu như toàn lực xuất động, diệt sát ba đại lão tổ kia, ngược lại cũng có hy vọng rất lớn. Nhưng mà muốn nói tới bắt giữ Ngân Phong lão tổ kia, hắn dù suy diễn thế nào cũng cảm thấy có chút vớ vẩn.
- Ở đây nhất định còn có chút tình báo mà ta còn chưa nắm giữ được. Có lẽ hai mươi năm qua, cương vực nhân loại lại xuất hiện biến hóa gì khác?
Trong lòng Kim KHiếu lão tổ tràn ngập nghi hoặc.
Nhưng mà rốt cuộc hắn cũng là tồn tại gần tới thần đạo cao giai. Kiến thức và khí độ đều vượt xa tu sĩ cùng mạch rất nhiều.
Ma tộc xâm lấn vị diện khác, nhiều khi sách lược cũng không nhất định hữu dụng. Nhưng mà sức chiến đấu dũng mãnh trên cơ bản đều làm cho mọi việc thuận lợi.
Cho nên Kim Khiếu lão tổ vẫn tin tưởng, dốc hết sức là có thể thành công.
Sức chiến đấu của Kim Ma nhất mạch từ trước tới nay đều đáng tin tưởng. Hắn cân nhắc nhiều như vậy, còn không bằng đi thử một chút.
- Lần này công kích Đông Duyên đảo, nếu như có thể thành công, ta trực tiếp chỉ mũi thương về phía cương vực nhân loại. Nếu như nhận được chút cơ duyên, giúp ta đột phá thần đạo cao giai. Thiên hạ to lớn này có chỗ nào mà ta không đi được chứ? Nếu như ta đột phá thần đạo cao giai thì cần gì phải nghe lệnh Thiên ma nhất mạch?
Mười mạch ma tộc gần đây đều lấy Thiên ma nhất mạch cầm đầu.
Kim Ma nhất mạch dũng mãnh nhưng mà cũng phải nghe lệnh Thiên Ma nhất mach, nhưng cuối cùng thế giới võ đạo vẫn là thực lực làm trọng.
Nếu như Kim Khiếu lão tổ hắn có thể đột phá thần đạo cao giai, vậy có tư cách ngang hàng nói chuyện với Thiên Ma lão tổ. Có lẽ thực lực tổng hợp không bằng Thiên Ma lão tổ, nhưng mà sức chiến đấu có thể ngang hàng với Thiên Ma lão tổ, cho nên quyền nói chuyện nhất định sẽ được tăng lên.
Mười mạch ma tộc hợp tác với nhau, nhưng cũng có cạnh tranh.
Nhất là một khối thịt mỡ như Thần Uyên đại lục, ai cũng muốn cắn thêm nhiều một cái. Ai cũng không hy vọng phân tới tay mình chỉ có một khối thịt vụn.
...
Lại nói Ngân Chuy lão tổ kia lúc này đã xuống dưới sắp xếp Kim Ma nhất mạch bày trận.
Còn chưa kịp sắp xếp thỏa đáng, thần thức Ngân Chuy lão tổ khẽ động, phát ra một tiếng thét dài, thân ảnh nhanh chóng bắn về khu vực phía nam.
Trong trời xanh trên khu vực phía nam có một đạo thân ảnh màu đỏ đột nhiên phun ra một đạo hỏa diễm rất dài, giống như tạo thành một vét rách trong hư không, phun ra hỏa diễm tới từ chín tầng trời, vắt ngang hư không, cuốn Ngân Chuy lão tổ vào bên trong.
Ngân Chuy lão tổ hừ lạnh một tiếng:
- Chút tài mọn cũng dám khoe khoang?
Kim Ma nhất mạch thân thể vô địch, cũng không phải là nói khoác mà ra. Trong mắt hắn mà nói, loại công kích thuộc tính hỏa này căn bản là gãi ngứa cho hắn.
Nhưng mà khi hắn bị những hỏa diễm này vây quanh mới phát hiện ra, hỏa diễm này cũng không có đơn giản như trong tưởng tượng của hắn, hảo diễm này có lực ăn mòn đáng sợ. Giống như có thể hòa tan vạn vật chư thiên, trong lúc mơ hồ còn mang theo lục lượng tạo hóa thần kỳ.
- Đây là tạo hóa chi hỏa?
Nhưng mà Ngân Chuy lão tổ không hề hoảng hốt, ngân quang trên người nhoáng lên một cái, thân thể đã nhanh như thiểm điện thoát ra khỏi sự bao vây của đám hỏa diễm kia.
Đồng thời trảo chụp một cái, một thanh đại chùy xuất hiện trong tay hắn, ầm ầm đập về phía hư không kia.
Một tiếng ầm vang vang vọng.
Trong hư không xuất hiện một cái hố cực lớn. Hư không vỡ ra, pháp thân thần điêu Chu Tước từ trong bắn ra, tốc độ nhanh chóng cực kỳ, né tránh đạo công kích đáng sợ này.
Đồng thời trong miệng thần điểu Chu Tước lần nữa phun ra nguyên châu thiên hỏa. Nguyên châu thiên hỏa cuồn cuộn bắn ra, giống như lập tức tiêu đốt hư không bên người Ngân Chuy lão tổ.
- Quả nhiên là thần thú Chân linh, nói như vậy người là chân linh bên người Giang Trần.
Ngân Chuy lão tổ thân ở trong biển lửa, cũng không sợ hãi chút nào.
Tu vi của thần điểu Chu Tước không bằng Ngân Chuy lão tổ này. Ngân Chuy lão tổ này chính là thần đạo tứ trọng, sức chiến đấu còn mạnh hơn thần điểu Chu Tước.
Cho nên Nguyên Châu thiên hỏa của thần điểu Chu Tước tuy rằng có thể uy hiếp được Ngân Chuy lão tổ, thế nhưng cũng không có cách nào triệt để khóa chết được hắn.
Nhưng mà thần điểu Chu Tước đã ra tay, cũng đồng nghĩa với việc những chân linh khác đang ở bên cạnh chờ cơ hội.
Phong vân rung động, Sơn Hà phá toái trảo của Long Tiểu Huyền đã từ trong hư không vươn ra, hung hăng chụp vào đỉnh đầu Ngân Chuy lão tổ kia.