Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Trọng sinh.
Ánh mắt nữ tu nhàn nhạt liếc nhìn nàng, uy áp tu sĩ cấp cao khiến quốc sư không chạy được, quốc sư đứng im tại chỗ che ngực phun ra một ngụm máu.
Nữ tu chậm rãi đến bên cạnh Kinh Ngạo Tuyết, lầm bầm nói: "người này còn sống, thật là mạng lớn."
Liễu Nhi lau nước mắt vội hỏi: "là thật sao?"
Nữ tu nhìn Liễu Nhi, ánh mắt phức tạp gật đầu nói: "Ly Mộc Phần Hỏa trong lúc quan trọng đã che đi tâm mạch của nàng, kiếm chỉ xuyên qua thân thể nàng, nhưng trong cơ thể nàng có năng lượng đặc thù nhanh chóng chữa trị tổn thương, ngươi cầm đan dược này đút cho nàng dùng, không đến ba ngày, thân thể nàng sẽ bình thường trở lại."
Nàng nói vậy, lấy một viên đan dược trong vòng trữ vật ra.
Liễu Nhi vội đưa tay tiếp nhân, cố gắng lật người Kinh Ngạo Tuyết, đem đan dược nhét vào miệng nàng.
Nhưng Kinh Ngạo Tuyết đã sớm mất đi ý thức, căn bản nuốt không được, Liễu Nhi hoảng loạn không làm được, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn nữ tu trước mắt.
Thần tình nữ tu càng thêm cổ quái, lấy từ võng trữ vật ra một bình sứ trắng nói: "đây cửu chuyển linh tuyền ngưng kết ngàn năm, có thể giúp nàng nhanh chóng hồi phục như cũ."
Liễu Nhi nói cám ơn, mở bình sứ ra, đem nước linh tuyền đổ vào miệng Kinh Ngạo Tuyết, sau đó ngẩng đầu hỏi: "ngươi là ai?"
Đây chính là câu mọi người ở đây đều muốn hỏi, bọn họ nhìn không rõ mặt nữ tu, chỉ cảm thấy trên người nữ tu truyền đến uy áp kinh người, khiến mọi người không thở được.
Tần Diệc Thư nheo mắt lại, cật lực mở miệng nói: "xin hỏi tiền bối là tán tu ở tu tiên giới sao?"
Nữ tu nhìn nàng một cái, nàng chỉ thu liễm uy áp của mình với Liễu Nhi cùng Trương Xảo Nhi, chỉ áp chế với quốc sư, còn những người khác không nặng như quốc sư, nhưng mồ hôi cũng đầm đìa.
Xem ra phàm nhân này, đúng là lợi hại, hèn chi tương lại lại trở thành vua một nước.
Nữ tu cười nhạt, đáp lại: "không phải, mục đích ta đến đây, là muốn đem hai đứa bé này đến tu tiên giới."
Họ của nàng là Đoan Mộc, là nữ nhân của gia tộc Đoan Mộc gia.
Trước đó vài ngày vừa đột phá kim đan kỳ, khi đột phá thì có một ký ức xa lạ đột nhiên tràn vào não.
Đó là ký ức của nàng, nhưng ký ức trong trí nhớ lại phát sinh tại tương lai đã lâu.
Nói một câu dễ hiểu, chính là nàng trọng sinh.
Cũng không phải trọng sinh hoàn toàn, chỉ là ký ức tương lai không ngừng hiện lên trước mắt, nhưng thấy qua cũng khiến nàng tê cả da đầu, lạnh cả sống lưng.
Vì trong tương lai, ma tộc sẽ xâm lấn lần nữa, nhanh chóng chiếm hơn nửa tu tiên giới, yêu tộc cùng nhân tộc bị đánh lui từng bước, không thể không chọn cách liên thủ hợp tác.
Cho nên, yêu vương phượng hoàng Phượng Tiên Minh cùng nữ tu mạnh nhất nhân tộc Kinh Liễu Nhi liên hôn.
Điều này khiến nhân tộc cùng yêu tộc có cơ hội chuyển mình, nàng còn nhớ khi đó chuyện này vui vẻ không ngừng.
Nhưng mà, trước trận quyết chiến cuối cùng với ma tộc, yêu vương cùng Kinh Liễu Nhi đột nhiên qua đời, các nàng sinh ra yêu vương đời tiếp theo cũng không biết tung tích.
Căn cứ chứng cứ để lại khi đó, có thể suy đoán giữa hai người có tranh chấp, khiến thực lực chênh lệch không nhiều dẫn đến hai người đồng quy vu tận.
Vốn là liên minh đã vững chắc, nhưng vì chuyện này nên hoàn toàn vỡ nát, tu sĩ nhân tộc cùng yêu tộc khi đó, lại tạo thành cục diện chết không ngừng.
Dưới tình huống đó, căn bản không có cách chống lại ma tộc xâm chiếm, cả Hồng Trạch Đại Lục, đều trở thành một biển lửa hỏa ngục, trong lúc nàng chạy trốn cũng bị ma tộc giết chết.
Không chỉ nàng, gia tộc nàng, cả tu tiên giới, thậm chí là nhân gian, mọi thứ đều hủy diệt.
Nàng không biết vì sao mình lại quay về thời gian này, nàng mờ mịt luống cuống ở trong động phủ bế quan vài ngày, theo suy nghĩ quyết định dùng lực một mình ngăn cơn sóng dữ.
Nàng còn nhớ rõ vào lúc quan trọng đó, xuất hiện rất nhiều tu sĩ cường đại, bọn họ kéo dài tiến độ ma tộc xâm lấn, tranh thủ thời gian sống sót quý báu cho mọi người.
Trong đó tu sĩ có tiếng nói nhất chính là Kinh Liễu Nhi, tuổi còn trẻ đã là tu vi nguyên anh hậu kỳ, một người nữa là hồng nhan tri kỷ của Kinh Liễu Nhi, Trương Xảo Nhi.
Hai người các nàng cùng nhau chống lại tu sĩ mộc cường đại nhất, cũng là người duy nhất sắp đột phá nguyên anh, tiến giai vào xuất khiếu kỳ.
Nếu như nàng có thể tu luyện tiến độ nhanh hơn hai người này, thì đã sớm dẫn các nàng đến tu tiên giới, như vậy có thể để các nàng có được thực lực càng mạnh hơn.
Nàng ôm mục đích như vậy, đến nhân gian.
Ban đầu nàng đối với Kinh Liễu Nhi và Trương Xảo Nhi là thiên chi khiêu tử cũng không biết, nhưng sau đó danh tiếng đối phương vang xa, mọi thứ đều được mọi người đồn đi.
Cũng vì vậy nàng biết được hai người khi còn nhỏ quen biết nhau, cùng sống chung một thôn, sau này bị bắt vào Lưu phủ, trở thành ám vệ ma tu, vì tư chất xuất chúng, có thêm kỳ ngộ, chỉ với năm, đã vào trúc cơ kỳ.
Cũng chính vì vậy, Kinh Liễu Nhi giết chết quốc sư muốn mưu hại nàng trước, báo thù giết mẫu nương, rồi cùng Trương Xảo Nhi đến tu tiên giới, vào đại tông môn tu tiên Huyền Thiên Tông.
Sau đó, dùng tốc độ người thường không sánh được, nhanh chóng tiến giai, chỉ trăm năm đã trở thành nguyên anh đại năng trẻ tuổi nhất tu tiên giới.
Kinh Liễu Nhi lại là tu sĩ thiên tài có thiên phú lớn nhất ở tu tiên giới trong trăm ngàn năm qua, so với Trương Xảo Nhi còn lợi hại hơn vài phần.
Hơn nữa nàng được cao tăng tế thế khẳng định, người có đại khí vận thiên tính nhân thiện, cho nên mới thành đại diện của nhân tộc, cùng yêu vương yêu giới phượng hoàng liên hôn.
Nhưng mà Kinh Liễu Nhi và Trương Xảo Nhi hai người, vẫn được tu tiên giới ngầm thừa nhận là một đôi, khi liên hôn truyền ra, cả tu tiên giới đều cảm thán thấy đáng thương cho đôi tình lữ.
Nàng cũng nghĩ như vậy, cho đến một lần đánh nhau cùng ma tộc, tận mắt nhìn thấy Kinh Liễu Nhi giết Trương Xảo Nhi, nàng lại càng hoảng sợ, xug quanh đều im lặng, chỉ vội vàng bỏ trốn.
Nàng sắp chết cũng không hiểu rõ chuyện này, Kinh Liễu Nhi sau khi qua đời, Trương Xảo Nhi một mình đối kháng ma tộc, sau đó vài chục năm, nàng thay Kinh Liễu Nhi trở thành hy vọng duy nhất của cả Hồng Trạch đại lục.
Cho nên, Đoan Mộc Y Nhân càng bênh vực cho Trương Xảo Nhi hơn.
Nàng đến nhân gian, liền theo ký ức, đến Đa Bảo thôn.
Kết quả nhìn thấy Kinh Liễu Nhi còn nhỏ bị bắt đi, nàng định đứng ra ngăn cản, nhưng sau đó nghĩ lại, thiên đạo đều có số mệnh.
Hiện tại nương thân Kinh Liễu Nhi còn sống, Kinh Liễu Nhi không gặp đả kích mất đi thân nhân, tương lai nói không chừng không thể đảm nhiệm một phương.
Vì vậy, trong lòng nàng do dự.
Nàng vốn là một người không quả quyết, cho nên khi tu vi đến kim đan kỳ, lại chậm chạp không thể tiến lên được.
Trưởng lão gia tộc đã từng bất đắc dĩ lắc đầu, nói nàng muốn nhiều việc, nhưng làm lại quá ít, cuối cùng lại không làm được gì, tu tiên vốn tiến thủ cũng có lợi và hại, còn phải tranh đấu với thời gian.
Nhưng nàng làm người đã quá mức do dự lưỡng lự, nên tâm cảnh không thể đột phá, cho dù thế nào cũng không thể tiến bộ.
Nàng biết khuyết điểm của mình không tốt, nhưng khi đối mặt với chuyện của Liễu Nhi, là thấy vô cùng thuận lợi.
Sau khi Kinh Liễu Nhi bị bắt, nương thân Kinh Liễu Nhi liền từ vườn quay về, phát hiện hài tử không có ở nhà, liền cắn ngón tay, vẽ bùa truy tung, tìm được tung tích Kinh Liễu Nhi.
Nếu cứ như vậy, thì ý định của nàng coi như xong.
Cho nên nàng vội ngăn cản bùa truy tung, phong ấn mấy thứ đeo trên người Liễu Nhi, cố gắng đánh lạc hướng tìm kiếm của nương thân Kinh Liễu Nhi.
Nàng đối với chuyện này cũng thấy hổ thẹn, nhưng so với sinh linh thiên hạ, nương thân Kinh Liễu Nhi không đáng kể.
Huống chi nương thân Kinh Liễu Nhi là bán yêu, nàng lại có cừu hận với yêu tộc, người thân gia tộc nàng bị rất nhiều yêu tộc giết chết, dĩ nhiên cũng không cần thương cảm cho tính mạng người này.
Nhưng nàng cũng sợ Kinh Liễu Nhi thực sự bị thương, sau đó rơi vào ma đạo, nên một đường theo phàm nhân đến Lưu phủ.
Lại không ngờ....