Căn phòng của Mạc Cao Kỳ lại một lần nữa trở nên tĩnh lặng đến lạ thường, căn biệt thự này thật sự rất kỳ lạ, khi Người Hầu vừa đóng cửa hắn không khó để nhận ra, mọi ánh đèn đều lần lượt tắt đi hay đơn giản đó chỉ là quy tắc sinh hoạt của đơn của nơi này.
Cao Kì ngao ngán lắc đầu, hắn không nên để ý quá nhiều vào những thứ xung quanh, đó không phải là quy tắc của hắn. Chỉ cần là không làm hại đến hắn là được rồi.
Ngón tay thon dài nâng ly trà gừng lên nhâm nhi, ánh mắt hàn tiếp tục trở lại sự chú ý vào quyển sách trước mặt. Đêm xuống căn biệt thự này sẽ chìm vào giấc ngủ của nó nếu như sau đó bên hàng lang không có tiếng bước chân. Hai mày hắn chau lại : Giờ này còn ai thức, độ tinh nhạy của bản thân cho hắn biết rằng, người đang đi không am hiểu kiến trúc nơi này, tiếng bước chân không đều dường như đang tìm lối đi, tiếng chân lạng choạng vô cùng. Không phải và người hầu và quản gia nơi này. Vậy là ai? tiếng bước chân ngày càng rõ, tính có két của cánh cửa kêu lên, căn phòng đối diện có người ở?
Theo phong tục hầu chủ, người hầu luôn phải ở ngủ tầng dưới so với người chủ. Trong biệt thự này, ngoài hắn chắc chắn còn có người. Nhớ lại lời Lộ Tư nói, cô ta luôn khăng mời hắn về ở tại biệt thự cũ này, thay vì một khách sạn.
Không một chút băn khoăn, hắn đi xuống giường rồi mở cửa. Thẳng trước mặt, cánh cửa phòng phòng kia cũng đang đóng lại.
- " Khoan đã "
Rầm... hắn chạy đến trước căn phòng đó. Lộ Tư đang che giấu điều gì?
Bỗng nhiên, chiếc vòng cổ lóe lên ánh sáng tím trước ngực sáng lên, bàn tay Mạc Cao Kì nhẹ nhàng lấy nó ra như nâng niu một vật quý giá, không sai đây là vật duy nhất của Hạ Vy, mà hắn giữ lại. Chiếc vòng kỷ vật của mẹ cô, khi cả hai trao nhau trên xe. Kể từ khi chuyện Chuyện xảy ra, đây là lần đầu tiên nó trở nên sáng nhất.
Hắn đặt nó trong lòng bàn tay của mình, ánh sáng phản chiếu ánh mắt của hắn. Trong đó.... là một khoảng không vô định, hắn đang nghĩ gì khó ai có thể biết được. Màu tím xinh đẹp phản chiếu lên khuôn mặt góc cạnh kia!
Chiếc hoa trắng tinh khôi nhỏ bé trong đó như đang nở rộ sáng lên. Lần đầu tiên, hắn được trông thấy bông hoa này.
- " Hạ Vy "
hắn gọi thầm tên cô, Hạ Vy dù rất trân trọng chiếc vòng này. Nhưng cô chưa bao giờ nói gì với hắn về chiếc vòng này, ngoài việc đó là của mẹ trao cho cô. Hắn lại nhớ cô rồi..... không Cao Kỳ thừa nhận rằng... hắn chưa bao giờ là không nhớ cô cả. Vụ việc đó xảy ra tháng trước thì cô luôn trong tâm trí của hắn.
- " thiếu gia"
Bỗng có một tiếng cất lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn.
- " ai"
- " ta là quản gia.... người làm gì giờ này" -" ta có nên hỏi bà không. Trong khi giờ này, bà vẫn còn thức. Ai ở trong căn phòng này?
- " có thể là một cô hầu mới của chúng tôi. Xin lỗi, nếu cô ta vô ý làm ngài thức"
- " ta mong không có lần sau "
Mạc Cao Kì vội cất chiếc vòng vào trong túi, rồi đóng cửa lại. Nếu quản gia đã nói vậy, hắn không nên quan tâm thay vào đó nên đưa bản thân đi ngủ, đi nghỉ ngơi thì tốt hơn.
Bóng tối bao trùm một khoảng không, quản gia vẫn đứng đó. Cho đến khi chiếc đèn trong phòng của Cao Kỳ tắt. Lát sau, bà bê cốc nước bên cầu thang lên, Tiến thẳng đến trước phòng đối diện hắn.
- " tiểu thư tôi là quản gia đây...."
Ánh sáng nắng vàng qua mặt kính chiếu xuyên chiếc rèm nhẹ chạm đến khuôn mặt hắn. Mí mắt hắn khẽ rung, bàn tay hắn vờn chiếc điện thoại như thói quen, tay kia vẫn nắm chặt chiếc vòng màu tím.
- " thiếu gia cuối cùng người cũng dậy rồi. Cô Lộ Tư đang đợi người ở dưới nhà"
- "các người đi ra đi"- lần này người lên tiếng không phải là hắn, mà là một người một giọng nữ.
Còn ai khác ngoài Lộ Tư nữa, vẫn là nụ cười mỉa mai luôn thường trực trên môi cô ta, bàn tay trắng muốt cùng bộ nail đắt tiền vuốt khuôn mặt mặt còn chưa tỉnh ngủ của hắn.
- " Cao Kì, trông anh có vẻ hơi mệt mỏi đấy. Đêm qua có gì làm ảnh hưởng anh à"- cô ta kéo dài giọng như ý mọi việc đang theo một trình tự do cô ta sắp đặt. Lộ Tư mỉm cười, thân hình mảnh mai ngồi vào trong lồng ngực hắn, kề sát bên tai nói.
- " chiếc vòng đẹp đấy. Chuẩn bị xuống nhà đi n tôi đợi anh ăn sáng rồi đi gặp Chủ tịch Lộ Thị"
Hắn vẫn lặng im cho đến khi bóng của Lộ Tư khuất rồi Mạc Cao Kì mới xoa nhẹ hai thái dương của mình. Thật sự là hôm qua hắn đã không ngủ được, tiếng động ngoài cửa khiến hắn đặt chú ý cyar mình vào nó.
- "Thiếu gia, trang phục của ngài đây ạ. Được rồi, báo Lộ Tư cho ta phút "
- "Vâng "
Đúng phút sau, Mạc Cao Thị đã có mặt tại sảnh nhà ăn của biệt thự lộ thị. Ban sáng nơi này đẹp hơn so với hắn nghĩ, ngay cả chiếc bàn ăn với các món ăn truyền thống của người Tây như bánh mì bơ, salad, xúc xích điểm tâm là cá chiên và khoai chiên đều được bày biện trên mặt bàn ăn một cách ngon miệng,bắt mắt. Lộ Tư tay nâng ly rượu lên, đáp lại cô cũng chỉ là cái gật đầu phũ phàng,hờ hững của hắn. Trong bữa ăn, mọi thứ đều xảy ra một cách rất bình thường cho đến khi gần cuối bữa, hắn mới để ý có một phần ăn được bày gọn gàng. Có vẻ như chuẩn bị cho ai đó. -" Mạc Cao Kì, năm phút nữa chúng ta khởi hành" - ánh mắt Lộ Tư nhìn chằm chằm hắn như đang theo dõi hành động của Mạc Cao Kỳ. Hắn muốn chắc chắn rằng Lộ Tư đang không cố xoay chuyển cuộc đời hắn theo một định hướng mà cô ta đang bày biện trong kế hoạch của mình.
- " được rồi khoảng phút saun chúng ta sẽ khởi hành" - rất nhanh sau đó, nét mặt hắn trở nên bình thường như chưa từng thấy điểm khác lạ xảy ra.Sáng hôm ấy, theo lịch trình Lộ Tư và hắn đi gặp chủ thầu Marc, hắn bước đến bên giường bệnh, ông ta vẫn trong trạng thái hôn mê. Mắt hắn nhanh bén bé liếc nhìn Lộ Tư, cô ta gần như im lặng, ánh mắt chỉ nhìn người cha của mình. Khoảng một lúc lâu, cô ta mới bước tới lại gần người cha của mình. Lộ Tư với ánh mắt hiền dịu hoàn toàn thay đổi so với hình tượng phòng khoáng thường ngày của cô.
- " cha hôm nay con đến báo cáo, công ty chúng ta sẽ cùng hợp tác với Mạc Thị để giải quyết chuyện lần này. Mong rằng sẽ thành công và mong cha sớm tỉnh lại"
Lộ Tư cúi đầu thơm lên má cha cô như lời chào rồi lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh. Cô ta đi ra vườn sau, châm điếu thuốc lên mà hút thưởng thức, ánh mắt cô nhìn vô thức.
- "Chuyện gì đã xảy ra với cha cô "- Hắn từ đằng sau lên tiếng.
- " Lục Thị đánh úp Lộ Thị"
- " có chuyện này "
phải anh nghĩ rằng chúng tôi êm đềm sao"
- " Mạc Vao Kì, tôi từng là nữ nhân của anh. chúng ta đơn giản vì dục vọng mà đến, năm trước tôi rồi anh đi là lúc Lục thị bắt đầu hợp tác với Lưu Thị nhưng ai biết được Phong Thần không hề đơn giản như chúng tôi thấy. Hắn một lần tranh chấp phần trăm cổ phần với cha tôi. Kết quả thất bại, ôm mông muốn Lộ
Thị là của mình. "
Cô dừng lại một lúc, nhìn hắn rồi tiếp lời.
- " phải... chuyện tranh đua dầu thô là sự suy nghĩ không thông suốt của cha tôi, nhưng đây đều là một tay Lục Thị gây nên hắn bán thông tin mặt kế hoạch của cha tôi cho bên kẻ địch. Chúng tôi bị chiếm nơi khai vốn. Lúc đấy Cha tôi mới dốc toàn bộ để thu dầu mỏ về công ty của mình, nhưng sau đó Hắn bỗng nhiên hủy hoàn toàn hợp đồng và hóa đơn hàng chúng tôi rơi vào trạng thái lỗ vốn nặng nề, các nhà đầu tư rút dần và Lộ thị đứng trên bờ vực phá sản. "
- " rồi cha cô tự tử?"- hắn nhíu mày, lắng nghe rõ mọi lời của Lộ Tư.
- " Anh nghĩ cha tôi sẽ làm vậy sao. Mọi chuyện có lẽ xảy ra một cách quá nhanh và thầm kín. Tay sai của Phong Thần làm chuyện đó một cách rất bí mật nhưng hắn không biết rằng, tôi đã ở trong biệt thự đó mà chứng kiến hết mọi chuyện. Tôi biết anh đang nghĩ gì? Tại sao tôi lại không cứu cha tôi? Lúc bị khống chế, ông ấy thấy tôi, tôi biết ánh mắt ông ấy muốn nói gì. Ông ấy không muốn tôi chết vì sự bồng bột của bản thân, để rồi tên tay sai đó tạo dựng hiện trường là cha tôi tự tử, các nhà đầu tư đổ hết mọi trách nhiệm... cho rằng Cha tôi là một kẻ vô trách nhiệm. Mạc Cao Kỳ... Tôi biết anh sẽ không quan tâm những chuyện như này. Nhưng anh là người duy nhất tôi nghĩ đến và hơn hết cha tôi đã nhắc đến tên anh khi ông ấy rơi vào trạng thái này, giúp tôi. Tôi cho điều anh muốn."- ánh mắt lộ tư chắc nịch nhìn hắn.
Mạc Cao Kỳ lắc đầu nói"
- " cô đã nói vậy.. Tôi làm sao từ chối "- rồi hắn mở điện thoại ra và tuyên bố hùng hồn.
- " công ty Mạc Thị chúng ta sẽ trở thành nhà đầu tư vào cổ phần lớn của Lộ Tư"
Điều này đã xoay chuyển một phần của kế hoạch giữa cô và hắn. Cả hai bây giờ không đơn thuần chỉ là một bản hợp đồng giao dịch hàng nữa mà chính thức trở thành mối làm ăn liên hệ với nhau trong một thời gian dài.
- " không sợ lỗ sao"
- " tôi tin cô và đương nhiên cô biết kết quả ra sao... khi tôi bị lỗ rồi đó "
- "Cảm ơn... vì đã tin tôi "- Hắn nheo mắt, không khó để nhận ra Lộ Tư đang cố gắng nở một nụ cười, thật không giống cô ta thường ngày.
Lộ Tư luôn cố tỏ ra một nụ cười mạnh mẽ. Nhưng không tâm tư cô ta chỉ là một đứa con gái cần che chở mà thôi.
- " Gì vậy... ánh mắt kia là đang thương tôi sao. Mạc Cao Kì từ bao giờ anh lại để ý tâm tư người khác như vậy? Tôi còn cho rằng anh không bao giờ có khái niệm đó cơ. Đúng là tình yêu thay đổi con người mà ".....
Ai thắc mắc Hạ Vy đâu thì đọc lại mấy chap trước giúp mình nha, tầm chap trở đi ấy????
Chiềng làng chiềng chạ
Thượng hạ tây đông
Tất cả xoay mông
Nghe lời chúc Tết
Đông qua xuân đến
Năm mới đang về
Phúc lộc tràn trề
Bộn bề hạnh phúc
Vàng bạc sung túc
Con cháu đầy nhà
Hiếu thảo mẹ cha
Gia đình yên ấm
Follow và vote cho mình nha