Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng Tài

chương 54: vợ chồng nhà mạc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- " Nương... nương tử... người nói gì vậy "- Hạ Vy xấu hổ đến đỏ mặt, vừa muốn đẩy hắn ra nhưng vừa muốn ôm hắn chặt lại mình.

- "Nàng không đồng ý ta cũng sẽ tự lộng hành " - Mạc Cao Kì thì thầm bên tai cô, mùi hương độc quyền của hắn bắt đầu tỏa lên, vương vấn bao trùm cả người cô. Lần đầu, nếu cô ngửi thấy sẽ rất sợ, bởi lúc đó nó khiến cô cảm thấy không an toàn và có chuyện sẽ xảy ra với mình. Nhưng bây giờ, cô lại muốn nó, muốn vô cùng muốn...

Hạ Vy đặt tay lên ngực hắn.

- " Nguyện sao?"

- " Dĩ nhiên "- như một câu trả lời có sẵn.

- " Hảo... ta tin ngươi "

- " Rất vinh hạnh... "

Biết không đêm đó, có cặp đôi đứng dưới trắng, ánh mắt hướng ra xa, có lẽ là hướng về một tương lai sẽ có hi vọng chớm nở...

- " A Phong "- Mạc Cao Kì đeo bộ đàm mini bên tai, tay lật lật tài liệu, Lucy ngồi kế tay không rảnh mà nhanh chóng xem hồ sơ ghi chép.

- " Có thưa Boss "

- " Kiểm tra ngân thu của Tô thị đổ vào kế hoạch xây dựng môi trường xanh phía Nam thành phố H "- vẫn là thái độ cương nghị đó, khuôn mặt hắn đẹp như tượng tạc, ngũ quan sắc sảo, ánh mắt hẹp dài liếc nhìn các con số. Hẳn là hắn đang tập trung rất cao độ.

- " Theo các con số, Tô Thị đã chi rất mạnh tay cho dự án này lên đến hơn tỉ "

- " Cạnh tranh? "- Không khó để nhận vẻ cợt nhả trong giọng nói của Mạc Cao Kì khi hai mày hắn đang chau lại.

- " Nhưng xét về thời gian, số tiền được chuẩn bị rất nhanh trong ngày là có đủ nhưng năng lực của Tô thị không đủ để làm việc này "- A Phong giọng trầm cất lên cùng với đó là tiếng bàn phím thi nhau vang lên.

- " Có kẻ đứng sau?"

- " Chính xác "

- " Khoan đã..." - Lucy dơ tay ám chỉ dừng. Rồi cô tiếp lời - " Tô thị là Tô Ngọc Ánh Thiên... "

- " Đúng "- Mạc Cao Kì nhếch cười, người phụ nữ Ánh Thiên đó hoàn toàn không phải là dạng vừa đâu. Đại diện cho các chùm công ti nhỏ cạnh tranh sự án quan trọng này với Mạc thị chẳng phải là quá bất lợi.

- " Rất khôn ngoan... cô ta đang lợi dụng quan hệ của mình "- Lucy mặt vẻ đăm chiêu suy nghĩ.

Tô Ngọc Ánh Thiên

Cái tên này rất quen...

- " Đúng rồi... là Mộc Vân Như " - Lucy hét lớn, khiến Cao Kì cũng phải đưa mắt theo. -" Chủ tịch... năm trước... năm tôi và ngài tròn , đại học Thượng Sa. Học trưởng nữ nổi tiếng hồi đó là Mộc Vân Như.... ngài còn nhớ"

- " Trịnh Gia Phong và Hàn Lục hai tên mê cô ta như điếu đổ " - Hắn nhanh chóng tiếp lời, sao hắn lại không nhớ chứ - " Hàn Lục và Trịnh Gia Phong hai kẻ không ân oán vì cô ta lại đánh chém lẫn nhau mà Mộc Vân Như, cô ta lạnh lùng phớt lờ thậm chí là không quan tâm. Cô ta rời Mộc gia lấy Họ Tô lập công ty mới, trưởng gia họ Mộc đã rất tức giận và tìm cách làm khó đứa cháu gái mình nhưng rất tiếc. Hàn gia và Trịnh gia lại bênh vực cô ta. Một tay tiêu diệt Mộc, không chỗ đứng trong thị trường. "

- " Không... còn một chi tiết, cô ta tiêu diệt Mộc gia, là vì Mộc Trưởng là kẻ gián tiếp một tay giết chết mẹ cô ta."- Lucy ngồi ve vẩy bút, một kí ức trong quá khứ lần lượt ùa về. -" Cô ấy đã từng rất tốt, tại sao lại trở nên như vậy, lợi dụng người khác tiêu diệt gia tộc mình, chẳng phải là quá ác "

- " Thôi được rồi, Tô Ngọc Ánh Thiên, cô ta luôn là một bí ẩn kể cả sự việc mất tích suốt năm "- Mạc Cao Kì gập máy tính, hai tay xoa thái dương.

- " Lẽ nào liên quan đến Hàn gia, Hàn Lục sao khi bị cô ta phản bội chẳng phải tính cách thay đổi, khi tiếp nhận Hàn gia một tay xóa bỏ Trịnh Gia nhưng không thành, và Hàn gia luôn đối đầu với Mạc thị, dự án lần trước không dành được chẳng phải hắn rất tức giận sao " - Lucy không ngừng suy nghĩ, có vẻ cô rất quan tâm vấn đề này. -" vậy kẻ giật dây là Hàn Lục, hắn đang lợi dụng Vân Như, kể cả chuyện mất tích năm chắc chắn là hắn giam giữ cô ấy rồi... "

- " Lucy... "- Mạc Cao Kì hét lớn, hắn hơi đập tay xuống bàn, ánh mắt ngùn ngụt lửa. -" Các chuyện xoay quanh Mộc Như Vân cô không nên xen vào, kể cả dự án lần này là đối đầu Hàn Gia, A Phong sẽ đi thay cô"

Lucy ánh mắt hơi sững lại, cô cúi đầu, cô biết hắn đang muốn tốt cho cô nhưng Mộc Vân Như... Vân Như dù thế nào thì là người chị gái yêu quý của cô Lucy là Mộc Vân Tử, cô khẽ sờ lên gáy mình một vết thương cô Sẽ không quên.

- " Lucy, cô nên gác lại quá nếu cứ nhớ lại chính bản thân cô sẽ bị tổn thương "- Mùi khói thuốc tỏa lên, Mạc Cao Kì hai ngón tay cầm điếu thuốc, từ miệng thở ra những làn khói trắng.

- " Tôi biết rồi, dự án lần này A Phong sẽ trách nhiệm, ngày làm việc hôm nay tôi xin nghỉ " - Nói rồi Lucy đứng lên, cô cầm chiếc áo vest khoác lên người.

- " Cô đi đâu? "

- " Rượu, thuốc và Cố Từ Nhiên "

Tại biệt thự Mạc thị.

- " Hạ Vy à... con đang làm gì vậy? " - Quản gia từ nhà chạy ra ngoài vườn khi không thấy cô trên phòng.

- " Con đang chăm hoa "- tay cô khẽ vuốt nhẹ cánh hoa Violet giống Hà Lan, màu tím dịu nhẹ như mắt cô vậy.

- " Ai cần con làm đâu, Mạc thị ta có đủ người hầu mà " - Bà chỉnh lại chiếc khăn cô đang quàng, mùa lạnh làm hai má cô ửng đỏ làm bà chỉ muốm nhéo một cái.

Chưa để cô trả lời, bà đã kéo Hạ Vy vào nhà.

- " Hôm nay Mạc Cao Kì rời nhà sớm ạ?"

- " Đúng rồi, nó có dặn là mấy ngày nay công ty nhiều việc, nếu quá nhiều sẽ tăng ca ở qua đêm ở công ty "- Quản gia ngồi bó một cái túi nào đó.

- " Qua đêm? Thế sẽ không tốt... "

- " Nhưng nó muốn vậy, một khi nó đâm đầu vào công việc thì sẽ không ai cản được... "

Cương vị là một tổng tài, cô biết đó là lẽ đương nhiên nhưng lòng cô vẫn không khỏi bồn chồn và... lo lắng.

- " Được rồi đó "- quản gia hô một tiếng, nhìn cái hộp nâu đó rất giống hộp cơm không chính xác thì nó đúng là hộp cơm rồi.

- " người đi đưa cơm cho ai đấy ạ " - Hạ Vy tò mò hỏi.

- " đương nhiên là ai ngoài Mạc Cao Kì rồi, nó sẽ đâm đầu vào công việc mà quên ăn nên trong lúc như này chúng ta cần làm như vậy " - quản gia lắc đầu, bà đã quá hiểu rõ tính tình của hắn. Bà mặc áo, đội mũ như chuẩn bị đi đưa cơm. Nhưng khi nhìn thấy cô bà lại cất lên.

- "..."

- " Hạ Vy con? Ờ ha... sao ta không nghĩ ra nhỉ " - Quản gia mắt sáng lung linh cầm tay cô. -" Đi đưa cơm đi ta sẽ nhờ tài xế đưa con đi "

- " Con sao?"

- " Ừ... còn ai nữa, nếu con nhắc ta nghĩ nó sẽ ăn... "

- " nhưng con.."

- " Đi đi ta cũng đã già rồi thời tiết này ta khó có thể đi được "

......

......

phút sau

Không... cô không nên nghe theo lời vú nuôi, bà cho cô đeo kính, đeo khăn như U, cô vẫn trung thành với áo len, áo dạ, đôi boot lông, chiếc mũ len.

Hảo... được rồi, đã đi đến đây rồi thì vào thôi, mà đây là lần thứ hai cô đến công ty của hắn, công nhận không hổ danh là nhất nhì thị trường, vẻ bề ngoài đã nói lên quyền lực của người chủ.

- " Dạ chào quý khách "

- " Cho tôi hỏi phòng chủ tịch ở đâu " - Hạ Vy cô hơi chỉnh chiếc đúng chuẩn lão bà.

- " Haha... cô có hẹn không ạ "

- " Hẹn sao... tôi không có "

- " Vậy xin lỗi cô không thể gặp được rồi, cô phải có hẹn ạ "

- " nhưng tôi là.. "

- " Xin lỗi... tôi không thể cho người lạ vào. Chủ tịch đã cấm ạ"- cô nhân viên cố gượng cười.

Hạ Vy hơi bặm môi, vậy là phải ngồi đợi tan ca sao. Cô cúi chào ra ghế ngồi, cố ôm chặt hộp cơm để vẫn giữ được hơi ấm. Cô ngước lên, còn tiếng mới tan ca.

Thời gian dần trôi, ai cũng nhìn cô, cô biết cô kì quái nhưng tháo ra cô sợ hắn biết, hắn đã có lệnh chị để cô ở nhà. Nhưng cô chỉ cần gửi hộp cơm thôi.

tiếng đã qua, cô càng nóng lòng, ánh mắt hướng về phía thang máy, mong bóng dáng người con trai đó sẽ bước ra. Hạ Vy khẽ thở dài, dù thế nào cô vẫn sẽ đợi.

- " Hạ Vy... "- tiếng ai đó gọi, cô ngước lên. Người này...

- " Lucy... "

- " Cô làm gì ở đây "

- " À tôi thay vú nuôi đến gửi cơm cho Cao Kì... không phải cô đang trong giờ làm sao? "

- " Đưa cơm sao? À hôm nay tôi xin nghỉ, chuyện riêng tư ấy mà "- Lucy cười nhìn xuống rồi lại thét lên. " Ôi Hạ Vy, tay cô lạnh cóng rồi này. Cô ngời đợi trên ghế băng này bao lâu rồi? " - sắc da lạnh hiện rõ rết lên tay cô.

- " À tôi không để ý. Tầm hơn tiếng rồi " - Hạ Vy cười xuề xòa, cô tháo kính, ánh mắt tím long lanh động lòng người.

- " Nhân viên không cho cô vào " - Lông mày của Lucy hơi nhíu vào. Không đợi Hạ Vy trả lời, Lucy bước thẳng đến tiếp tân, lạnh lùng dứt khoát mà nói. -" mai cô nghỉ việc "

- " Ơ dạ... cô Lucy tôi có làm gì sai ạ "- Nhân viên mặt rõ vẻ rối rít. Thấy vậy, Hạ Vy liền chạy sang.

- " Lucy, đừng trách cô ấy, là tôi không có hẹn và chưa nói với Mạc Cao Kì "

- " Asss.... để tôi " - Lucy gạt tay, rút bấm bấm điện thoại, màn hình lấp ló " Boss cute "

- " Alo... " - Tiếng ai đó rất quen, rất uy quuền. Hạ Vy mím môi lại, ngóng.

- " Chủ tịch à, ngài làm có mệt không "

- " Không " -Hắn trả lời như có lệ.

- " Tôi có quà cho anh này "

- " Không cần "

- " Không cần sao? " - Lucy cố hỏi lại.

- " Ừ "

Nghe vậy, Lucy nhếch lông mày lên, cố tình nói to.

- " Hạ Vy à, đi thôi anh ta không cần cô đâu, phu quân như anh ta vứt, tôi giới thiệu anh nhận viên này "

- "... " - ở bên kia, hắn vẫn không tin, tay vẫn gõ bàn phím bình thường. Cho đến khi, nghe giọng ai đó nhỏ nhẹ.

- " Mạc Cao Kì " - Lucy không lừa hắn.

- " Hạ Vy " - Có vẻ như hắn đã đứng dậy, và hơi nói lớn.

- " Tôi mang cơm cho anh, nếu anh bận thì có thể nhờ nhân viên lên gửi, bây giờ là h nhớ h ăn cơm và cả đừng làm việc đêm, không tốt, Quản gia lo cho anh lắm đó và... tôi cũng vậy " - Đoạn sau cô nói hơi nhỏ lại, hai tai ửng lên.

- " Hạ Vy đợi đã.. tôi.. " - Đang định nói mà giọng ai the thé.

- " Thôi hết tiền... " - Lucy bĩu môi, tên giám đốc này, nghe tên Hạ Vy là lại nhảy cẩng lên. Cô nhân viên có nghe được một ít cuộc trò chuyện, hình như cô ta động nhầm người rồi, mà cái tên Hạ Vy này quen quen,... đang suy nghĩ mà lại bị Lucy cắt ngang...

- " ........." - Lucy nhìn đồng hồ đếm.... tức thì đến giây thứ " nhìn ra thang máy đi".

Hạ Vy ngó ra cũng đồng thời là lúc, một tiếng tinh cất lên.

- " Trốn đi "- Lucy đeo lại kính, đẩy cô ra ghế băng đủ để nghe cuộc trò chuyện tiếp theo.

- " Giám đốc " - mặc cho nhận viên cúi chào, hắn quay tứ phía tìm, hành động như vậy làm tim cô đập thình thịch, hắn đang tìm cô.

- " Lucy " - Mạc Cao Kì gọi

- " Ohh... Boss ngài xuống đây làm gì? " - Lucy liếc cười.

- " Hạ Vy đâu "

- " Về rồi "

- " Sao cô... "

- " Này... " - Rồi Lucy đưa hắn hộp cơm được xếp cẩn thận. " Cô ấy chờ suốt hơn một tiếng, tay lạnh cóng hết. Mà anh lại... "

- " hơn tiếng " - Đôi lông mày hắn bắt đầu chau lại, rồi liếc sang nhân viên. " sao cô ấy đến cô không báo tôi "

- " Dạ nhưng ngài có lệnh là không cho người lạ vào "

- " Cô ấy không phải người lạ. Mai cô nghỉ việc, không bây giờ, bây giờ cô thu xếp đồ đi "

- " Chủ tịch "

- " Tôi không phải là người thích nói nhiều " - giọng hắn lạnh tanh chất chứa sự tức giận.

Nhân lúc hắn không để ý, Lucy cười, nghiêng đầu một phát, ra hiệu ám chỉ.

HạVy gật đầu, cô tháo kính, chỉnh lại khăn. Từ đằng sau tấm lưng rộng lớn đấy, cô muốn ôm lấy nó nhưng chỉ dám, kéo nhẹ vạt áo hắn.

- " Mạc Cao Kì à, đừng làm vậy với cô ấy? " - giọng nói nhẹ bên tại, mùi hương vương vấn, vừa quay ra dáng người nhỏ bé như cuốn sâu vào mắt hắn.

- " Hạ Vy... "- Hắn cầm tay cô, độ lạnh của nó làm hắn càng bộc phát quay ra nhân viên, gằn giọng " không nói nhiều, cô nghỉ việc " rồi lại quay sang cô " sao lại để lạnh thế này? "- nhưng thay vì thấy cô cười, cô lại lườm hắn.

- " Nếu anh bắt cô ấy nghỉ việc, đừng nhìn mặt tôi "

- " Được rồi, không đuổi nữa"

- " Hì... " - Cô cười tươi, tay đặt nhẹ lên má hắn " Anh khồn chịu chăm sóc bản thân gì cả, gầy đi rồi ".

Lucy như đang xem một bộ pham lãng mạn vậy, không chịu được mà hét lớn.

- " Vợ chồng nhà anh quan tâm nhau thì lên phòng mà làm "

Vợ chồng? Cái gì? Hai từ thôi nhưng cũng có sức đột phá kinh khủng, mọi ánh mắt dồn về cô và hắn, bắt đâu xôn xao tiếng nói.

Hạ Vy như điếng người, vội định chạy về, hắn lại kéo tay lại.

- " Tôi đưa em về " - Hắn liếc mắt, trở lại vẻ uy quyền nói " ai mở miệng thêm một giây, mai không phải đến Mạc thị nữa "

Lướt qua đám người, hắn cầm tay cô kéo đi, tay còn lại cầm hộp cơm, vẻ mặt hành phúc hiếm thấy của hắn hiễn rõ trên mặt tựa như là một đôi vợ chồng.

chap này= chap thường đăng đó. Thấy Au cute hăm, thi tối mắt tối mũi vẫn bão chương đóa. Like, flow và cmt nhoa, không Au tội nghiệp lắm ????????????

- Vote

And Nx nha????????

Truyện Chữ Hay