Thượng Sa thật đẹp. Nó lúc nào cũng khoác lên mình một chiếc áo sang trọng của sự sầm uất, lúc vẻ lên sự ấm áp cái màu sắc mùa xuân, oi ả cái nắng mùa hè, ảm đạm tiết trời mùa thu, se lạnh cơn gió mùa đông. Về đêm nó như bùng sáng trong khoảng thời gian bầu trời đã chuyền về đêm, ánh nền neon soi sáng cả con phố tấp nập dòng người, mỗi người một vẻ, giữa bao nhiêu chẳng lấy nổi một sự trùng lặp.
Đôi mắt Hạ Vy long lanh phản chiếu sự xinh đẹp của Thành Phố này, không khỏi tán hưởng
- " Đẹp quá"
- " Hạ Vy, cô nên ra ngoài nhiều hơn đó" - Lucy bật cười trước khuôn mặt ngạc nhiên pha chút thán phục không chút che giấu trong đôi mắt tím thâm sâu vừa trong sáng, khiến người đối diện si mê ngay từ lần gặp đầu tiên. Hạ Vy diễm lệ vận trên mình bộ váy hai dây dài hơn đầu gối, kết hợp áo khoác mỏng, mái tóc buông lơi thả tự nhiên. Lucy khác hoàn toàn với hàng ngày không phải bộ công sở nghiêm nghị nữa, phá cách hoàn toàn trong chiếc áo croptop dài tay, để lộ eo con kiến thanh mảnh đến mê người, cùng với quần bò rách gối, đôi giày đen cổ cao, vẫn luôn trung thành với kiểu trang điểm sắc nét, ma mị mạ lại quyến rũ. Trông cả haithật xinh đẹp bằng chúng cho thấy họ đi đến đâu, liền có ánh mắt nhìn chiêm ngưỡng.
- " Đúng là cánh đàn ông "
Cô buông một câu cợt nhả, tay nắm chặt tay Hạ Vy, cả hai đang cùng nhau đi mua sắm trên phố lớn của Thượng Sa, Lucy cực kì cẩn trọng trông coi Hạ Vy, phải rồi, ngày mai đã là bước đầu để trở thành Mạc phu nhân rồi, Mạc thiếu gia là cơm ăn manh áo của Lucy, sao cô có thể dám đắc tội chứ hơn nữa là còn đụng vào cô vợ bé của hắn.
Đi khoảng một đoạn cả hai dùng chân trước shop hãng quần áo Leminabe.
- " Vào thôi Hạ Vy, đây là một trong hãng quần áo mà tôi yêu thích nhất. Chúng ta cùng chọn bộ đẹp nhất cho cô để chuẩn ngày ra mắt sắp tới"
- " Được"
Quả là thế giới của kẻ có tiền,không ngờ của hàng bên ngoài trông nhỏ như bên trong lại như một sảnh đường lớn vậy. Mọi thiết kế đều lấy màu trắng hoặc các tông màu thiên về nữ tính làm chủ đạo, Lucy ngồi xuống ghế chờ khẽ xoa đầu. Dìu dàng đúng không phải là gu thời trang của cô mà.
- " Nhân viên cho tôi xem mẫu mới nhất"
Gật đầu một cái, trên tường lên hiện ra những tủ kính bên trong là các mẫu váy được thiết kế đẹp đến mê người.
Hạ Vy không khỏi giấu được nụ cười, nhẹ nhàng lướt qua xem từng mẫu, đúng là đẹp thật nhưng cô muốn chọn một mẫu đơn giản, thanh lịch mà kín đáo, qua hôm nay thấy biểu cảm nhăn nhó của Mạc Cao Kì khi thấy cô mặc chiếc váy bó, Hạ Vy chắc chắn hắn cực kì không thích cô chạm đến những bộ cánh thiếu vải. Váy ôm eo, vải nhưng là vải lụa, có như thế mới tô đậm nét diễm lệ, dịu dàng của thiếu nữ tràn đầy sắc xuân.
Chiếc váy màu hồng phớt này cũng không tệ, chất vải mềm mát, chân váy qua gối, kiểu váy chỉ để lộ hai vai. Thầm thì với nhân viên, cô liền lấy váy mang đi thử. Hạ Vy vừa đi, chiếc điện thoại của Lucy liền rung, cô uể oải chẳng cần nhìn màn hình cũng biết là ai gọi.
- " Hạ Vy vẫn an toàn, hiện đang thử quần áo, địa điểm cửa hàng Leminabe phố X, đường X, được chưa hả ông chồng nhạy cảm?"
- " Làm tốt lắm" - Phía bên kia hài lòng trả lời, Lucy chăm chú nhìn Hạ Vy đã vào phòng thay đồ rồi lướt qua bộ nail mới của mình.
- " Đã sớm ra mắt vậy sao?"
- " Không tấn công được, thì phòng thủ"
- " Quả nhiên là Mạc Cao Kì, cậu lúc nào cũng biện pháp phòng trừ"
- " Thôi hai người tiếp tục mua sắm đi, trực tiếp thanh toán vào thẻ tín dụng của tôi"
- " Bao nhiêu cũng được?"
- " Không cần nhìn giá"
- " Hay tuyệt"
Dù có đầu thai kiếp sau, Lucy vẫn luôn đúc kết cho mình bài học, không cần bản thân quá giàu, chỉ cần bạn trai giàu, bạn thân giàu, sếp giàu, là mọi thứ luôn theo một quỹ đạo mang tên hoàn hảo.
- " Ra rồi"
Lucy chạy đến bên Hạ Vy, quả thực Hạ Vy rất có mắt thâm mĩ nha, hơn nữa cô nàng còn biết đâu là điểm mạnh của mình. Vì sở hữu xương quai xanh đẹp đến tinh tế mà cô đã khéo léo lựa chọn chiếc váy hở vai.
- " Hạ Vy trông cô rất tuyệt nha"
- " Thật sao?"
- " Đúng vậy"
Nhận được lời khen tấm tắc, Hạ Vy cười khả ái, cô nàng dịu dàng vuốt mái tóc dài, xoay một lượt ngắm bản thân từ trên xuống, nở thêm nụ cười hạnh phúc, tuyệt nhiên là giai nhân.
- " Tôi muốn đi xem trang phục của nam giới"
Hạ Vy nói nhỏ với nhân viên, họ liền dẫn cô lên tầng hai, nơi trưng đủ bộ quần áo đắt tiền, mẫu mã đẹp sang trọng như một vị quý tộc của nam giới. Tay cô miết nhẹ sờ lên từng chất vải, cô muốn vải mát mà không bị bí. Lucy theo sau cũng ngắm nhìn từng chiếc áo khoác, ánh mắt cô rơi trên áo khoác Thu Đông mẫu dài, tưởng tượng cảnh Từ Niên khoác lên nó, Lucy bất giác nở nụ cười không hề giấu diếm sự hạnh phúc dần lan tỏa trên khuôn mặt kiều diễm.
- " Hạ Vy cô muốn chọn áo cho Cao Kì"
- " Đúng vậy, Cao Kì vốn đã bận rộn, mấy khi sắm sửa cho bản thân, trời sắp sang lạnh mà chỉ luôn khoác chiếc áo vest, nên tôi muốn mua thêm quần áo giữ ấm cho anh ấy, chiếc áo nỉ thoải mái hay chiếc ái khoác kaki không phải là ý tưởng tồi"
- " Có lý có lý"
- " Còn cô Lucy, cô muốn chọn gì cho Từ Niên"
- " Tôi tôi sao, hắn có tay có chân, tự mình mua được"
Giọng điệu lắp bắp trong câu nói khiến Hạ Vy không khỏi ngao ngán lắc đầu, cô khác Lucy, Lucy luôn muốn thể hiện tình cảm của mình nhưng lại ngại ngần, chỉ cần thấy vẻ mặt vừa nãy cầm chiếc áo khoác là Hạ Vy biết cô ấy nghĩ gì. Dù lời nói sắt thép, hình tượng mạnh mẽ đến đâu nhưng Lucy lại là cô gái cần sự che chở mỗi khi ở trong vòng tay Từ Niên, Hạ Vy đã trông thấy vẻ nũng nịu như đứa trẻ đầy lạ lẫm của Lucy khi ở bệnh viện. Tình yêu luôn biến con người thành điều khó hiểu. Hiển nhiên khi yêu, mắt ai cũng mờ đi chỉ biết thứ rõ nhất là người mình yêu, biết là sai nhưng vẫn chọn, vẫn yêu vẫn đuổi theo. Tình yêu ấy mà, chẳng có ai là hòa hợp nhau ngay lúc đầu, phải tự mình biết vì nhau mà cố gắng.
Một buổi tối sắm sửa đủ thứ, Hạ Vy gần như được mở mang tầm mắt hơn thì Lucy dẫn cô đi mọi nơi sầm uất ở thành phố Thượng Sa, về đêm nó vẫn luôn tấp nập ánh đen Neon sáng trưng biết bao giờ mới tắt, chắc hẳn có lẽ là khi có áng mặt trời thay nó chiếu sáng một Thượng Sa xinh đẹp.
Bây giờ đã là đêm, Hạ Vy rón rén mở cửa biệt thự rồi đi lên phòng, nhìn ánh đèn lấp ló dưới khe cửa, lòng cô càng rạo rực.
Hôm nay hắn về nhà.
Mở cửa rồi đóng lại, cô mỉm cười dịu dàng trước ai kia mệt nhọc ngả người bên đầu giường, cô khẽ lấy quyển sách từ tay hắn, một tay sắp xếp gọn gàng đống tài liệu, cốc cà phê nóng hổi nay đã nguội, cô vuốt nhẹ đôi lông mày đang nhíu lại, không quên trao hắn nụ hôn lên trán rồi đỡ hắn nằm xuống giường, Mạc Cao Kì có vẻ đã ngủ rất say. Cô ngồi xuống bên cạnh hắn, chỉ nhè nhẹ vuốt mái tóc mượt mà tỏa mùi hương nam tính. Lát sau,cô thấy hắn cựa mình, tay mò mẫm tìm cái gì đó, thì ra là điện thoại, cô thấy hắn quay số có vẻ là đang gọi cho ai đó, thường thường người được đặt quay số , một là số khẩn cấp như cấp cứu, cảnh sát, hai là người thân cận nhất. Cô nhíu mày, thật chẳng hiểu giờ này hắn còn gọi cho ai cơ chứ nhưng thấy tiếng rung bên túi áo, cô ấn nghe rồi buông xuống chỉ lặng im nhìn kẻ ngái ngủ giọng nói có chút đứt quãng nhưng vẫn uy nghiêm lắm.
- " Giờ này sao em còn chưa ngủ, mau mau đi ngủ cho anh"
- " Em ngủ"
- "Ngủ con" - Hắn tắt máy nhưng không quên đặt nụ hôn gián tiếp lên màn hình điện thoại, nụ cười trên môi ngờ nghệch như một đứa trẻ được kẹo, ấy cái vẻ mặt tự trào này mấy khi ai được chứng kiến, có ai ngờ kẻ được cho là yêu thô kệch như hắn lại ngọt ngào như vậy. Phải rồi lúc hắn không về nhà, giờ đêm hắn vẫn luôn nhắn tin cho cô, thậm chí là gọi điện, không ngờ lại sớm hình thành một thói quen như vậy.
Hạ Vy bất giác nở nụ cười hạnh phúc, cô cầm điện thoại hắn để lên mặt tủ, cúi xuống đặt môi mình lên môi bạc mỏng của hắn rồi thì thầm bên tai.
- " Ngủ ngon"
Vì đây là bộ đầu tay của mình nên mình sẽ viết nó khá là dài - giải đáp cho các bạn hỏi truyện bao giờ kết thúc.
mùa thi cử: chúc các bạn hoàn thành tốt kì thi giữa HK I nha.
- VOTE truyện và FOLLOW mình nha