Sorry mọi người ạ. Không hiểu sao chương này hôm nay mình mở ra thấy admin chưa duyệt, trong khi mình gửi bản thảo hôm rồi, mà chương trước up cùng lúc thì admin vẫn duyệt ahuhu.
Tôi là giải phân cách vô tình
Hạ Vy tròn xoe mắt, cô không nghĩ bản thân theo hứng mà lại phóng khoáng như vậy, một giây bối rối, cô liền rụt tay lại. Qua ánh trăng, nhìn biểu cảm ngây ngô của Hạ Vy không khỏi khiến hắn mỉm cười. Hắn nâng cổ tay cô hôn lên vết tay mình vừa nắm.
- " Là anh bất cẩn rồi "
- " Không, là do em quá vội vã thôi"
Cô tinh khiết như viên pha lê vậy hắn làm sao nỡ làm vỡ. Mạc Cao Kì cởi áo sơ mi, nghe tiếng lách cách, Hạ Vy bỗng đỏ ửng mắt, hai tay cô che mắt, ngăn nhưng ý nghĩ đen tối xâm chiếm đầu óc mình. Hắn nâng chân cô gác lên vai mình, di môi từ phần chân lên phần đùi, chúng căng cứng, thả lỏng rồi lại run rẩy. Ánh mắt sắc bén, đầy sự gian tà của hắn dán chặt lên biểu cảm của Hạ Vy như sự chiêm ngưỡng mĩ vị.
Hắn nhếch đôi môi bạc mỏng, cánh tay rắn chắc, bàn tay thô kệch đặt lên đôi gò hồng bảo đẫy đà, nghịch ngợm nhũ hoa đã sớm dựng đứng. Lồng ngực Hạ Vy không ngừng phập phòng, cô thực không thể điều khiển hơi thở của bản thân, mong mỏi có, lo lắng có,bối rối có. Hắn đùa ghịch cô chỉ khiến có thân thể cô ngứa ngáy, trống rỗng, rất muốn hắn lấp đầy.
- " Ôm lấy tôi"
Câu nói vừa dứt, cánh tay cô nhanh nhẹn vòng qua cổ ôm lấy hắn, không ngờ một màn trêu hoa ghẹo nguyệt diễn ra, Hạ Vy cắn môi mình, bàn tay quắp chặt lại. Mạc Cao Kì gian xảo, không một chút sự báo trước đã mò mẫm đến nơi tư mật của người con gái, sự ướt át của mách bảo hắn rằng cô đang dần trở nên điên loạn, và cô muôn hắn. Bàn tay hắn thuần thục mà chạm vào nơi nhạy cảm nhất trên thân thể cô. Tay hắn mân mê viên hạt trân, khẽ tách cánh hoa, một ngón tay của hắn từ từ đi vào trong của Hạ Vy. Cô bóm chặt hắn, tay kia bịp miệng mình, khóe mắt đã có chút ướt, Mạc Cao Kì hôn cô, hắn nuốt trọn từng tiềng ngân nga của cô, phía dưới bắt đầu thi hành nhiệm vụ. Đơn giản chỉ là những hành động gợi tình, dụ hoặc mà gợi lên cảm giác trong Hạ Vy khiến cô không bỡ ngỡ khi tiếp nhận cậu bé của hắn.
- " Muốn không?"
Hắn thô thiển hỏi nhỏ bên tay cô, ngay khi cô vừa lắc đầu liên tục, chỉ nghe thấy tiếng cười rãnh mãnh bên tai, một tay hắn tiếp tục đưa vào trong của cô cảm nhận và phá bỏ từng lớp ngăn. Sự co rút, thắt chặt như hút lấy tâm trí kiên định cuối cùng của hắn. Có trời mới biết,hắn hiện đã thèm khát chiếm hữu cô đến thế nào. Hắn cũng là đàn ông,hắn đã nhịn nhiều tháng rồi, tinh lực một ngày cũng mong được giải phóng. Chỉ thấy hơi thở thô suyễn của hắn, vài giọt mồ hôi lăn trên gương mặt đẹp như tượng tạc được khắc bởi bàn tay người nghệ sĩ khéo lẽo. Một lần nữa, họ trao nhau nụ hôn nồng nhiệt, hắn cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương của cô, hút trọn mật ngọt đường nhài. Cái phản ứng lúng túng, bất cẩn của Hạ Vy càng khiến hắn tiến tới. Trêu hoa ghẹo nguyệt, hắn đột nhiên rút ngón tay mình ra, sự ướt át càng khiến dục vọng sớm bừng nay thực sự trỗi dậy. Tay hắn nắm hai bên eo mảnh khảnh của cô, luồn tay vào thắt lưng nâng lên, ngực Hạ Vy áp sát ngực hắn, cơ thể ngày càng nóng bỏng, chân tay mềm nhũn vì sự tiếp súc với dục vọng mãnh liệt to lớn của hắn mà không ngừng run rẩy.
Mạc Cao Kì nuốt trọn tiếng rên ngân nga đầy e thẹn của cô, hắn mơn trớn da thịt mềm mại, vuốt ve bầu ngực in vệt bàn tay to lớn, tay chỗ thắt lưng hắn luồn xuống chiếc mông căng tròn, bóp mạnh, hắn nâng hông cô lên, tay kia kéo chân cô quắp lên người hắn. Hạ Vy thở dốc, cô di chuyển tay đang đặt lên bờ vai vững chãi như tường thành, xuống nắm ga giường, hai vai cô sợ sệt co lại. Trái ngược lại đôi mắt tím trở nên đục ngầu, nhấn chìm cả thân thể nhuốm cảm giác đê mê, khiêu gợi từng dây thần kinh. Mái tóc đen nhanh nổi bật trên da thịt trắng nõn phát sánh dưới ánh trắng lấp ló qua cửa kính. Không gian này, thời khắc này tựa như chỉ tồn tại đôi uyên ương trao nhau yêu thương vụng về nhưng mà đầy sự chân thật. Phản ứng của cô như vậy càng làm hắn điên cuồng, bàn tay đan nhau ấn xuống giường, hắn trao cô những cái hôn an ủi bên vai, bên cổ tinh tế. Thoắt một cái, cơ thể Hạ Vy cảm nhận được sự ma sát chỗ của mình, cô không thể ngăn nỗi sợ hãi của bản thân.
Mạc Cao Kì hôn nhẹ lên môi cô đồng thời tiến vào trong.
- " Aa..."
Hạ Vy đột nhiên thét lên, bàn tay bấu chặt vào tay hắn, tay còn lại cô bóm chặt ga giường, khóe mắt đọng nước, đau đớn có, khoái lạc có, ngay khi hắn vừa di chuyển, đã cảm nhận từng lớp ngăn đang chờ hắn phá bỏ, chạm đến nơi sâu nhất trong cơ thể Hạ Vy.
- " Hạ... Hạ Vy, anh yêu em"
Trong sự sung sướng, giọng hắn khản đặc gọi tên cô, không ngần ngại nói lời yêu cô. Hắn không nghĩ một ngày hắn sẽ nói ba từ này với một người phụ nữ, nhưng giờ hắn muốn nói với cô, nói với cô rằng hắn thật sự yêu cô, hắn biết cô còn ngỡ ngàng và đầy tò mò e ngại với hắn nhưng không sao, họ đã chọn cách từ bỏ. Mặc kệ bao sóng gió đã qua, mặc cho nhưng khó khăn trước chỉ cần cô vẫn luôn trong vòng tay, chỉ cần mỗi khi mở mắt tình giấc, hắn sẽ luôn thấy cô ở cạnh bên. Chỉ cần như vậy là quá đủ với một kẻ như hắn. Nhịp độ của Mạc Cao Kì lúc dịu dàng chầm chậm, lúc dồn dập mãnh liệt. Nghe Mạc Cao Kì nói, Hạ Vy chỉ cười, nụ cười trên môi cô ngày càng in đậm, ánh mắt cô lim dim nhìn hắn, lúc mở hờ rồi nhắm lại. Cơ thể đau đớn chuyển thành khoái lạc mà trở nên mềm nhũn.
Song, bàn tay rắn chắc của hắn nâng cô lên, dịu dàng thơm lên má cô, tay khẽ vuốt vài lọn tóc vương vấn trên má, Hạ Vy vòng tay ôm cổ hắn, hắn liền ôm chặt lấy vai cô, bên tai không ngừng thủ thỉ hỏi nhỏ.
- " Đau không?"
- " Một chút"
- " Thích không"
- " Thích"
Không một chút che giấu tình cảm, Hạ Vy vụng về hôn lên môi hắn, hiện tại môi cô gần như đã trở nên tê dại, cơ thể mặc cho hắn điều khiển đủ loại tư thế, chỉ biết đến khi cô gần như ngất lịm đi, cổ họng khô khốc chẳng thể kêu lên tiếng, nhịp cuối cùng, Mạc Cao Kì gầm một tiếng, hắn gần như dồn hết sức cuối cùng mà chuyển động. Rồi cuối cùng hạ người gục trên thân thể của cô. Thật mãnh liệt, khoái lạc vẫn còn xâm chiếm đầu óc của hắn. Mạc Cao Kì đặt Hạ Vy nằm trong lòng mình, bé nhỏ mà đầy yêu chiều.
- " Nào đừng nghịch ưm"
Vừa hé miệng, môi chạm môi một dòng nước mát lạnh đã truyền vào khiến đầu óc cô cũng trở nên sảng khoái phần nào. Ngay khi hắn vừa bàn tay bé nhỏ đã đặt sau gáy chặn hắn lại.
- " Nữa đi"
Ánh mắt cô lim dim trong cơn mê cả giọng nói là khuôn mặt đều cuốn hút tâm trí Mạc Cao Kì. Hắn bỗng đè lên cô, mặt đối mặt, ranh mãnh là vậy, cái tay chẳng chịu yên một giây lại mò mẫm xuống dưới.
- " Nữa gì?"
- " Đừng, em mệt lắm rồi"
- " anh có làm gì đâu"
Hắn cự nhiên cúi xuống cắn mạnh vào bả vai cô, luồn tay bóp mạnh cái mông tròn. Nhìn hắn xem, biểu cảm vẫn rất dồi dào, không chút mệt mỏi.
- " Hạ Vy"
Ngay khi hắn vừa gọi cô bằng giọng điệu thất thường đó, chưa bày tỏ thì cô cũng đã biết thừa hắn muốn gì. Cô cười nhạt, hai tay uể oải đặt lên lực hắn.
- " không "
- " Một hiệp nữa thôi"
- " Không là không"
- " Kệ em, anh cứ làm thôi"
Mạc Cao Kì gợi tình cắn vành tai cô, bàn tay chuyên ngiệp trong bóng tối vẽ lên những đường cong đến mê người, quả thực cô đối với hắn là người cực kì cực kì quyến rũ. Kể cả từ cái chuyênn động ánh mắt, cái mờ hờ môi hay biểu cảm xấu hổ, e thẹn rồi sung sướng, hắn đều muốn chiêm ngưỡng, và nhất định sẽ chiêm ngưỡng như một mĩ vị giai nhân, say đắm lòng như một ly rượu vang kích thích từng sự đê mê trong giây thần kinh. Mạc Cao Kì chẳng thể kìm lòng hắn ụp chăn lên cả hai người, hắn thích điều này, hắn thích bao trùm hắn đều là mùi hương nồng đắm của cô. Thật dễ nghiện mà cũng thật khó để dứt. Chẳng biết chuyện gì một lần nữa xảy ra dưới tấm chăn mỏng kia. Chỉ nghe thấy một lần nữa tiếng ngân nga lúc to lúc nhỏ yêu của của một người con gái, đôi lúc lại là tiếng gầm mạnh mẽ thâm trầm của người đàn ông. Cuốn hòa vào một nhịp bỏ mặc sự thăng trầm mà hưởng thụ trọn vẹn thời khắc hiện tại của cả hai.
Xin lỗi, nếu như Au viết H có chút kém vì lâu rồi mình cũng không viết khoản này, nữa là do mình viết đến đâu nghĩ đến đấy thôi????
VOTE và FOLLOW mình nhé????