Độc Mẹ Quỷ Bảo

quyển 2 chương 50: v27 tiếp tục cạy

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Giải quyết vấn đề cơm trưa xong, đoàn người tiếp tục đi về phía trước, dọc theo đường đi, Thái Oánh Oánh đều tự nói cho bọn họ chuyện căn cứ thủ đô, Thiệu Tình bất động thanh sắc nghe, ngẫu nhiên sẽ hỏi vấn đề không đau không dương, chậm rãi liền đem toàn bộ nắm hết.

Trong căn cứ thủ đô có thể nói tổng cộng có bốn dong binh đoàn đứng đầu, dong binh đoàn trong nhà Thái Oánh Oánh có hơn ba trăm người, trong đó có hơn hai trăm thành viên là dị năng giả, nhưng mà bọn họ ở thủ đô, đừng nói đứng đầu, xếp hạng đầu còn không được tính, chỉ có thể nói ở tầm trung.

Bốn dong binh đoàn này, trong đó một cái, toàn bộ cấp lãnh đạo từ phụ nữ tạo thành, hơn nữa đều là phụ nữ xinh đẹp, đội trưởng tên là Ngô Kiều Kiều, tên dong binh đoàn chính là tên cô ta đặt, Bụi Gai Hoa Hồng, mặc dù thực lực Bụi Gai Hoa Hồng ở trong bốn dong binh đoàn không tính mạnh nhất, nhưng mà mị lực mỹ nữ là rất lớn, một đám mỹ nữ cũng đủ làm cho rất nhiều người nguyện ý vì các cô vượt lửa băng sông, cho nên rất ít người dám đắc tội các cô. Kimanh_ cungquanghang

Dong binh đoàn thứ hai này nổi tiếng về nhân số, dong binh đoàn này có gần một ngàn người, trong đó dị năng giả có năm sáu trăm, đoàn trưởng là dị năng giả hệ kim, dong binh đoàn này gọi là Cuồng Ma, vào dong binh đoàn là hoàn toàn không có yêu cầu gì, chỉ cần là dị năng giả liền thu, không phải dị năng giả, có năng lực đặc thù cũng thu.

Dong binh đoàn thứ ba gọi là Hàn Băng, trong đoàn có hơn một trăm người tài, bọn họ đi theo con đường tinh anh, trong hơn một trăm người tài có một trăm người là dị năng giả, hơn nữa đều là dị năng giả cấp hai trở lên, đội trưởng nghe nói là hệ băng.

Dong binh đoàn cuối cùng tương đối kì ba, toàn đoàn chỉ có mấy chục người tài, cố tình lại đứng đầu bốn dong binh đoàn, nghe nói trong mấy chục người này, kém cỏi nhất cũng là dị năng giả cấp ba, mỗi người đều có một tay tuyệt kĩ, bọn họ ở thủ đô bảo trì một kỉ lục, đó chính là tiếp nhận nhiệm vụ, trăm phần trăm hoàn thành.

Đây không thể nghi ngờ là rất đáng sợ, có thể trở thành mấy dong binh đoàn xếp hạng đầu trong thủ đô, khẳng định đều có một điểm giống nhau, trong đoàn phải có ít nhất một dị năng giả cấp bốn.

Nghe nói trong dong binh đoàn cuối cùng, phó đoàn trưởng đều là dị năng giả cấp bốn, hơn nữa đội trưởng khoảng cách gần cấp năm, chỉ cách một bước.

Thiệu Tình tự nhận là thực lực của mình tăng lên rất nhanh, kết quả cùng người ta một đôi so sánh, liền phát hiện nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên.

Dong binh đoàn Thái Oánh Oánh gọi là Tật Phong, tuy rằng không có ngưu bài như vài cái dong binh đoàn kia, nhưng tốt xấu dong binh đoàn lớn có ba trăm người, cho nên Thái Oánh Oánh vẫn rất kiêu ngạo.

Đại khái là vô luận giống đực giống cái, ở trước mặt người mình thích đều muốn biểu hiện chính mình, Thái Oánh Oánh lần này xác thực lộ ra rất nhiều, trước làm cho Thiệu Tình biết thực lực của cô ở thủ đô cũng là thuộc loại đứng đầu trong nhóm kia.

Tỷ như nhà Thái Oánh Oánh, trong dong binh đoàn nhà cô ta thực lực mạnh nhất chính là cha cô ta, trước mắt là dị năng giả cấp ba, chỉ cần ông ta đột phá lên cấp bốn, dong binh đoàn bọn họ, có thể chân chính bước vào giai tầng dong binh đoàn nhất lưu.

Trừ bỏ dong binh đoàn, còn phải chú ý một chút là, thủ đô vẫn bị khống chế trong tay người lãnh đạo quốc gia như cũ, cho nên quy củ thủ đô tương đối toàn diện, hơn nữa có luật pháp đơn giản, nói tóm lại, so với căn cứ bình thường nghiêm khắc hơn, nhưng so với căn cứ loạn tới đòi mạng lại an ổn hơn.

Cho nên căn cứ thủ đô là một căn cứ dân cư bằng hai căn cứ Lâm Xuyên, căn cứ thành phố S càng không có cách gì so được.

Sau khi hiểu biết về thủ đô, cũng sắp đến buổi chiều, nhóm người Thiệu Tình dừng lại nghỉ ngơi một đêm, bữa tối như trước là xuất ra từ tay Thiệu Tình, Thiệu Tình kỳ thật rất thích nấu cơm, càng mấu chốt ở chỗ có Nghiêm Hán Thanh làm trợ thủ cho cô, xử lý nguyên liệu sống căn bản không cần Thiệu Tình làm, cho nên cô nấu cũng rất nhanh.

Lệ thường uống canh xong, vài người ăn no chuẩn bị ngủ, không gian bên trong xe quá ít, tự nhiên không thích hợp tiếp tục ngủ ở trong xe, nhóm người đành phải dựng lều.

Nhưng lều chỉ có hai cái, cho dù dựng toàn bộ lên, cũng không đủ cho gần mười mấy người ngủ, vì thế phải có người ngủ trong xe, trong xe an toàn tương đối cao, cuối cùng xác định bánh bao nhỏ, Thiệu Đồng, cố Phán Phán, và Yến Kì Nguyệt ngủ ở trong xe, những người khác tự nhiên là ngủ trong lều.

Người Thiệu Tình bên này một lều, người Thái Oánh Oánh bên kia một lều, như trước Thiệu Tình phụ trách gác đêm, trước nửa đêm đầu hai bên cử ra một người đàn ông phụ trách gác đêm, từ sau nửa đêm Thiệu Tình gác, trước nửa đêm Thiệu Tình cũng ngủ trong xe, chờ tới sau giờ về, cô dậy đi ra ngoài thay ca cho hai người kia.

Thiệu Tình an ổn ngủ thẳng tới nửa đêm, sau đó đứng lên thay ca.

Kỳ thật phụ cận không có nguy hiểm gì, bởi vì bọn họ cách thủ đô không còn xa, tại đây loại vị trí này

tang thi bình thường đã bị dọn sạch qua, trừ phi sau đó tang thi du đãng lại đây, hoặc là động vật biến dị, nhưng số lượng cũng rất ít ỏi.

Cho nên cái gọi là gác đêm, kỳ thật cũng chính là buổi tối không ngủ, chú ý tình huống quanh thân, thật sự mệt nhọc, thiếp đi trong chốc lát cũng không có nguy hiểm gì.

Thiệu Tình là người có trách nhiệm, hơn nữa cô cũng không cần ngủ, tự nhiên sẽ không lười biếng, đại khái đến rạng sáng, Thiệu Tình ngồi ở một bên đại thụ lắc lư hai chân, lúc gió đêm thổi, đột nhiên có một người lén lút từ trong lều đi ra.

Giờ phút này ở bên ngoài có hai người, một người là Yến Kì Nguyệt đang đi tiểu, một người là Thiệu Tình, người kia vừa ra, Thiệu Tình liền phát hiện, dù sao cô vẫn thấy được.

Yến Kì Nguyệt còn không phát hiện, anh mắt buồn ngủ mông lung đi tới sau cây, sau đó lấy ra...... Khụ khụ, đi tiểu, chính là đi tiểu, đột nhiên bị người từ sau lưng ôm lấy.

Làm Yến Kì Nguyệt trong mơ mơ màng màng hoảng sợ, thiếu chút nữa từ nay về sau cái kia không dùng được nữa, bị ôm lấy, Yến Kì Nguyệt làm chuyện thứ nhất chính là kéo quần, cất bảo bối của anh, sau đó tránh khỏi cái ôm.

Yến Kì Nguyệt là người rất cẩn thận, người nọ ôm sau lưng, anh đã ra kết luận, tuyệt đối không phải Thiệu Tình, Thiệu Tình không làm ra chuyện như vậy, hơn nữa cao hơn so với người nọ phía sau.

Xác định không phải Thiệu Tình, người phía sau kia là ai đều không sao cả, bởi vì chỉ cần không phải Thiệu Tình, Thiên Vương lão tử đến đây, anh cũng không cho ôm.

Miệng hừ, thân thể và tinh thần anh đều là của vợ anh! Ai cũng đừng nghĩ nhúng chàm!

Sau khi vung ra, Yến Kì Nguyệt chợt nghe thấy tiếng kêu rên, anh vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy Thái Oánh Oánh vẻ mặt điềm đạm đáng yêu ngồi xổm ở phía sau anh, ấn cổ chân chính mình: "Trẹo rùi......"

Lúc nói lời này, biểu tình Thái Oánh Oánh thập phần yếu ớt, thoạt nhìn vừa thấy mà thương, ít nhất đặc biệt có thể khiến cho nam nhân có các loại dục vọng, ý muốn bảo hộ gì gì đó nha, ham muốn chinh phục a từ từ.

Trong đàn ông bình thường, mười người hẳn là có chín chịu không nổi mỹ nhân xinh đẹp như thế làm nũng, còn lại một người tên là Yến Kì Nguyệt.

anh rất bình tĩnh: "Ngươi muốn làm gì?”

Thái Oánh Oánh chưa gặp qua đàn ông không hiểu thương hương tiếc ngọc như vậy, quả thực không hiểu phong tình đến cực điểm, mỹ nữ đều biểu hiện rõ ràng như vậy, hắn còn giả vờ đứng đắn cái gì?

Ý tứ của cô ta chẳng lẽ còn không rõ sao? Hơn nửa đêm, trai đơn gái chiếc, còn có thể làm cái gì? Chẳng lẽ một hai phải cô ta phải nói rõ ra sao?

Mặt Thái Oánh Oánh đều đỏ bừng, tuy cô ta là một cô gái có lá gan lớn, nhưng đem loại chuyện câu hoan này nói ra, vẫn sẽ rất thẹn thùng đúng không?

Yến Kì Nguyệt lại phá lệ lạnh lùng: "Ngươi nên trở về đi ngủ."

Sắc mặt Thái Oánh Oánh vốn hồng nhuận nay có một tia tái nhợt, cô ta có chút gian nan nói: "Kì Nguyệt, anh hiểu được ý tứ của em."

Yến Kì Nguyệt rất lạnh tĩnh nói: "Ta nói ngươi nên trở về đi ngủ."

không phải cự tuyệt rất rõ ràng sao? Thái Oánh Oánh lớn như vậy, còn chưa từng bị người cự tuyệt không lưu tình như thế, cô ta có chút nan kham, đồng thời trong lòng cũng có một ít lửa giận: "Vì sao cự tuyệt tôi? Là bộ dạng tôi khó coi sao? Hay là anh để ý tôi có bạn trai khác? hắn chính là người có cũng được mà không có cũng không sao, hắn tồn tại chỉ là vì làm tôi vui vẻ, anh nếu để ý tôi có thể lập tức đá hắn."

"Ngươi không cần lầm được không? Ta đối với ngươi căn bản là không có hứng thú gì, cho nên cự tuyệt chẳng lẽ không đúng sao?" Yến Kì Nguyệt khóe môi lộ vẻ một tia tươi cười lãnh lẽo, anh lắc lắc đầu, nếu không phải Thiệu Tình lập tức tới thủ đô, anh không muốn cho Thiệu Tình thêm phiền toái, đã sớm đem con quỷ nhỏ lải nhải dài dòng này rút đầu lưỡi.

Thái Oánh Oánh sắc mặt càng thêm tái nhợt, cô ta nhịn không được bưng kín miệng mình, thoạt nhìn sắp khóc, sau một lúc lâu mới chợt lóe linh quang: "anh là có người yêu thích đúng không ? Cho nên mới cự tuyệt tôi!"

Yến Kì Nguyệt không nói chuyện, đây vốn là sự thật, anh cũng không cần biện giải gì, không thích một người chẳng lẽ còn phải có lý do sao?

Nếu thật sự một hai phải nói lý do, đó chính là đã thấy qua người tốt nhất, ai nguyện ý cái tạm chấp nhận? Huống chi anh không chỉ thấy qua, còn từng có được, vậy càng không muốn cái tạm chấp nhận.

"Tôi chỗ nào kém cô ta?" Thái Oánh Oánh không cần nghĩ cũng biết người Yến Kì Nguyệt thích là ai, trong nhóm người này chỉ có bốn nữ nhân, còn bao gồm cả cô ta.

cố Phán Phán tuy rằng tướng mạo rất thanh tú, nhưng tính cách tùy tiện, Thiệu Đồng bộ dạng cũng coi như đẹp lại câm điếc, Thiệu Tình tuy rằng là quả phụ, nhưng không thể không thừa nhận cô quá đẹp.

Thái Oánh Oánh tự hỏi luận diện mạo, cô ta tuyệt đối không kém so với Thiệu Tình, nhưng mà có một chỗ cô ta không bằng Thiệu Tình, thì phải là khí chất.

Khí chất loại đồ vật này là không có cách nào cưỡng cầu, đều dần dần dưỡng thành, trải qua năm tháng tôi luyện, mới có hương thơm hiện tại.

Cho nên có rất nhiều phụ nữ, cho dù dung nhan không tốt, khí chất trên người như cũ say lòng người, thế mới có từ ngữ phong vận này.

Thiệu Tình chính là một người phụ nữ như vậy, diện mạo cô vốn là rất đẹp, khí chất lại phá lệ xuất chúng, cho dù là quả phụ, cũng sẽ có rất nhiều đàn ông thích đi.

Nhưng mà Thái Oánh Oánh chính là nghĩ không rõ: "Bộ dạng tôi so với cô ta không kém, hơn nữa cô ta là quả phụ, tôi chưa gả, tôi còn tuổi trẻ, vì sao anh có thể coi trọng cô ta, cũng không muốn theo tôi cùng một chỗ?"

Sắc mặt Yến Kì Nguyệt lập tức trở nên khó coi, những lời này anh nghe phá lệ chói tai, anh rất muốn nói, Thiệu Tình làm sao không thể so với người tốt hơn?

Ai cho ngươi tự tin, cho ngươi so cùng Thiệu Tình? Ngươi ngay cả một ngón chân nhỏ của cô ấy còn không bằng?

Yến Kì Nguyệt ngay cả dục vọng cùng Thái Oánh Oánh nói chuyện đều không có, sắc mặt anh lạnh như băng tiến về phía trước, Yến Kì Nguyệt cảm thấy, nếu dừng lại chút nữa, anh thật sự sẽ nhịn không được giết Thái Oánh Oánh, điều đó mang đến phiền toái không nhỏ Thiệu Tình.

Tuy rằng anh chưa bao giờ sợ phiền toái này nọ, cũng không muốn mang đến phiền toái gì cho Thiệu Tình.

"Ta cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất, hiện tại liền ngậm miệng lại cho ta, ngoan ngoãn trở về ngủ, thứ hai, ta sẽ cho ngươi vĩnh viễn hôn mê." Yến Kì Nguyệt cong khóe miệng, lúc nói những lời này, vẻ mặt của anh phá lệ âm lãnh độc ác, còn mang theo vài phần diễm lệ, như vậy Yến Kì Nguyệt quả thực đẹp làm cho người ta hoa mắt thần mê, nhưng cũng nguy hiểm làm cho người ta cảm thấy tay chân lạnh lẽo.

Thái Oánh Oánh cắn môi, thật tự tin nói: "anh sẽ không giết tôi!" Ngại thân phận cô ta, Yến Kì Nguyệt sẽ không ra tay, tuy rằng nói là nói như vậy, nhưng Thái Oánh Oánh cảm giác được rõ ràng sát khí Yến Kì Nguyệt, anh thật sự muốn giết cô ta......

Ý tưởng này làm cho Thái Oánh Oánh nhụt chí, lớn như vậy, đây là lần đầu tiên thích một người như vậy, cũng là lần đầu tiên bức thiết nghĩ có được một người như vậy, nhưng mà người này lại thầm nghĩ giết cô ta, này chẳng lẽ không phải một chuyện thực làm người ta tuyệt vọng sao?

"Phải không? Chỉ bằng thân phận của ngươi?" Đáy mắt Yến Kì Nguyệt lạnh như băng không hề cố kỵ phóng ra, thật sự chọc giận anh, giết người giống như là ăn cơm uống nước.

Bất quá Thái Oánh Oánh vẫn rất thức thời, cô ta thấy biểu tình Yến Kì Nguyệt càng ngày càng lạnh, cũng biết anh nhẫn nại sắp đến cực hạn, Thái Oánh Oánh không dám khiêu chiến điểm mấu chốt Yến Kì Nguyệt, đứng lên vỗ vỗ mông chạy, phút cuối cùng còn thật sự nói: "Tôi sẽ không từ bỏ!"

Càng là nam nhân nguy hiểm như vậy, cô ta lại càng có xúc động đi chinh phục đâu!

Yến Kì Nguyệt xoa xoa cái trán, có loại cảm giác hỏng mất, rất nhanh tay anh liền cứng ngắc, bởi vì phía sau truyền đến thanh âm trêu tức của Thiệu Tình: "anh thật được hoan nghênh, chỉ là đối với cô gái trẻ có điểm lãnh khốc."

Chờ...... Từ từ! Hết thảy vừa rồi đều bị Thiệu Tình nghe được sao QAQ

Truyện Chữ Hay