"Carol, hay chúng ta trở về đi."
Liam run rẩy xoa xoa hai tay vào nhau. Hai người bọn họ đã đứng ở đây gần tiếng rồi.
"Chờ thêm một lúc nữa."
Carol đứng dựa người vào gốc cây nhìn tòa biệt thự trước mặt. Nơi này là tòa biệt thự riêng của của gia tốc Quinto, một gia tộc nhỏ không đáng kể nhưng hôm nay gia tộc Quinto đột nhiên mở tiệc lại còn mời rất nhiều gia tộc có tiếng trong giới hào môn đến. Vì vậy Carol quyết định quan sát nơi này để chứng minh suy đoán của bản thân.
Liam mệt mỏi ngáp một cái dựa vào gốc cây lim dim ngủ. Đúng lúc đó một đám người mặc đồ đen từ đầu đến chân xuất hiện theo sau là một cặp nam nữ. Carol vội vã kéo Liam vào trong bụi cây. Cặp nam nữ vừa đi thì cửa sau của tòa biệt thự lại xuất hiện thêm vài ba người nữa mặc đồ đen.
"Họ là con gái." – Carol đưa mắt nhìn đám người mặc đồ đen.
"Sao anh biết?"
Carol không lên tiếng chi chỉ lên tai mình. Ngay lập tức Liam nhận ra dưới ánh đèn mờ ảo, có một người đeo một đôi hoa tai hình giọt nước. Loại hoa tai này rất nổi tiếng trong giới thời trang. Nó đã khiến nhiều cô gái điên cuồng vì nó.
"Mau bám theo đi."
Carol khẽ nói sau đó hai người bước lên xe điệm từ.
Chiếc xe hai người bám theo dừng lại trước một tòa biệt thự. Tòa nhà này còn xa hoa gấp mấy lần tòa biệt thư gia tộc Quinto.
"Chúng ta nên..." – Liam lo lắng nhìn Carol. Anh suy nghĩ một lúc rồi bước ra khỏi xe.
"Kia là tia bảo vệ đúng không?"
Carol hất cằm nhìn những tia laser chằng chịt trước mặt.
"Đúng vậy. Chẳng lẽ anh định nhảy qua hả?"
Không thèm đáp lại câu hỏi ấu trĩ của Liam, Carol bước đến bảng điện tử bên cạnh bấm một dãy số dài. Ngay lập tức tất cả các tia laser biến mất.
"Anh biết mật mã ư?" – Liam há hốc mồm. Hắn không ngờ vị thám tử không tiếng tăm này lại biết nhiều trò như vậy.
"Tất nhiên là không. Một người đã chỉ cho tôi cách hack mấy phần mềm này."
Carol mỉm cười. Ánh mắt anh trở nên dịu dàng khi nghĩ đến người đó. Người đó đã nói với anh: Chỉ cần là máy móc thì luôn có cách vô hiệu hóa nó. Nhưng Carol cũng biết đây không phải là lúc để tưởng niệm. Anh liền túm lấy cổ áo Liam kéo hắn vào bên trong. Carol nghiêng người tránh những nơi camera có thể soi tới. Cuối cùng cả hai đã đến trước cửa sau của toàn biệt thự.
"Bọn họ không đi cửa sau." – Carol nhíu mày nhìn lớp bụi mỏng trên cửa. Rõ ràng anh đã thấy bọn chúng đi theo hướng này. Vì sao đến đây lại mất dấu?
Trong lúc Carol còn đang trầm tư thì một bàn tay khẽ đặt lên vai anh. Ánh mắt của anh trở nên sắc bén. Ngay lập tức Carol tung ra một cú đấm nhưng bị người kia bắt được.
"Là tôi." – Akira khẽ lên tiếng sau đó làm động tác im lặng với hai người.
Sau đó anh liếc nhìn cửa sau bằng ánh mắt phức tạp. Nhận ra Carol đang nhìn mình, Akira vội giải thích:
"Cả ngày hôm nay tôi đã điều tra các buổi tiệc và danh sách cách vị khách tham gia gần đây. Có nhiều bữa tiệc trùng với ngày các cô gái mất tích. Điều đặc biệt trong các buổi tiệc luôn có gia tộc Garrick được mời. Vì vậy tôi mới đến nơi này xem thử."
"Ý của anh là đây là biệt thự gia tộc Garrick." – Liam lắp bắp kinh hãi. Sự chèn ép của gia tộc dành cho hắn đã khiến hắn vô thức sợ hãi khi nghe đến cái tên này.
"Đúng vậy nhưng đây chỉ là một tòa biệt thự phụ đã bị bỏ hoang."
Carol im lặng đánh giá Akira. Làm sao anh không nhận ra người này cố tình theo dõi mình. Cuộc gặp mặt giữa anh và Akira có quá nhiều sự trùng hợp. Từ thái độ ban đầu của Akira đối với anh, Carol đã biết người này cố tình nhắm vào mình. Mặc dù đến tận bây giờ anh vẫn chưa cảm nhận được địch ý từ người này nhưng Carol vẫn phải hết sức cảnh giác nhất là khi anh biết kẻ này có liên quan đến tứ đại gia tộc.
Đúng như Carol nghĩ, Akira đã theo dõi hai người. Ban đầu anh định đợi đến hôm sau mới bắt tay vào điều tra nhưng không ngờ Carol đã tự mình hành động vì vậy Akira buộc phải dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi theo. Rất may anh đã đến kịp.
Rầm...
Một tiếng động vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của cả Carol và Akira. Carol muốn lên tiếng nhắc nhở Liam nhưng nhận ra sau lưng hắn không biết từ bao giờ đã xuất hiện một lỗ hổng.
"Tôi... chỉ dựa vào tường... không hiểu sao nó đột nhiên..." – Liam sợ hãi bò dậy vội vàng trốn sau lưng Carol.
"Tôi từng nghe người xưa từng thiết kế ra các mật thất mà không cần dùng đến máy móc, không ngờ có một ngày được nhìn thấy tận mắt."
Carol tặc lưỡi định bước xuống thì Akira đã ngăn cản.
"Để tôi đi trước."
Sau đó anh bước xuống tay phải nắm chặt thanh kiếm Katana bên hông.
Ba người càng vào sâu càng cảm thấy có một mùi hương nồng nàn bao lấy họ.
"Dùng cái này tạm đi. Nếu có hít phải khí độc thì ít nhất trong số chúng ta vẫn có người tỉnh táo."
Akira rút từ trong túi ra một chiếc khăn màu trắng rồi đưa cho Carol. Ba người tiếp tục đi vào sâu hơn. Cuối cùng họ dừng lại trước một căn phòng rộng lớn.
"Đây là..."
Liam kinh ngạc nhìn căn phòng bày biện đủ đồ để thí nghiệm. Trước mặt hắn còn có ba chiếc bình lớn với ba màu sắc khác nhau. Đó cũng là nơi phát ra mùi hương.
"Có thể xem đây là một phòng thí nghiệm ngầm."
Akira nhíu mày lại gần bàn thí nghiệm cầm lấy một lọ thuốc lên ngửi.
"Là NOX-AT."
"Thuốc cấm?"
"Đúng vậy đây là một trong những loại thuốc bị cấm ở Liên Minh Đế Quốc. Cậu chắc cũng biết đến công nghệ phẫu thuật thẩm mĩ rồi phải không. Cái này cũng là một cách phẫu thuật thẩm mĩ. Chỉ cần xoa thuốc lên mặt sau đó khuôn mặt của chúng ta sẽ trở nên dễ nhào nặn như đất sét. Tuy nhiên loại thuốc này gây tổn hại rất nhiều đến sức khỏe của của người nên đã bị cấm."
"Mọi việc đã sáng tỏ." – Carol lạnh lùng lên tiếng. – "Phải không ngài Garrick?"
Ngay lập tức một tiếng cười vang lên, từ trong bóng tối một người đàn ông bước ra. Đó là cha của Emily Garrick – Paul Garrick.
"Để tôi đoán nhé. Ngài cho người bắt cóc các cô gái ở những khu dưới sau đó cho họ sử dụng thuốc cấm để khiến họ trở nên xinh đẹp hơn. Sau đó đưa các cô gái đến những buổi tiệc biến họ trở thành vật trao đổi để kiếm thêm nguồn lợi. Cách làm ấy vừa thuận tiện vừa đỡ tốn tiến bạc. Ông cho người truy sát Liam vì hắn giữ một thứ có thể tố cáo các ông?"
"Tôi làm gì cầm cái gì." – Liam kinh ngạc nhìn Carol.
"Hoa tai giọt nước." – Akira tiếp lời Carol. – "Có lẽ Emily đã phát hiện ra bí mật của ông và dùng hoa tai giọt nước của mình lấy một ít thuốc cấm làm bằng chứng. Nhưng không ngờ người cha dấu yêu của nàng lại vì lợi nhuận mà nhẫn tâm giết nàng."
"Thật không ngờ kế hoạch của ta lại bị một tên nhãi khu đoán ra. Nhưng ngươi đã nói sai một chuyện. Ta không hề ép lũ đàn bà đó. Ta chỉ mời chúng đến những bữa tiệc cho chúng nếm mùi xa hoa sau đó bọn chúng như những con nghiện cầu xin ta cho chúng tiền bạc của cải."
"Việc làm của ông đã vi phạm nghiêm trọng đến luật Liên Minh Đế Quốc. Ngài Garrick tôi hi vọng ngài ngoan ngoãn đi theo tôi." – Akira lạnh lùng lên tiếng.
"Ha ha, ngài Hajimono thân mến, ngài có thể làm gì được ta?" – Người đàn ông vạch cổ áo để lộ hình xăm hình con nhện. – "Ta đã bán linh hồn cho hắn rồi."