Chương : Vận đào hoa của boss ()
Ngày hôm đó, hơn một nửa số nhân viên ở Sầm thị đều truyền nhau, đại boss thật sự đã đổi tính đến không ai nhận ra được!
Lời đồn là từ phòng thư ký ở tầng trên cùng truyền ra, lúc đại boss đến công ty, là ôm trợ lý tiểu thư vào văn phòng.
Trợ lý tiểu thư là tổng tài phu nhân tương lai, đại boss cưng chìu cô cũng là chuyện nhà của người ta nhưng tổng tài phu nhân tương lai còn đang ngủ mà ngài còn muốn ôm vào văn phòng, đây là trò gì vậy?
Thật sự một khắc cũng không thể chia lìa sao? Vậy ngày tháng trước đây làm sao qua?
Đàn ông thì không hiểu, phụ nữ thì ghen tỵ!
Mười một giờ sáng, nữ chính trong lời đồn mới thức dậy.
Cô thực sự không phải cố ý ngủ lâu như vậy mà là thực sự mệt quá, lại buồn ngủ nữa, mí mắt cố thế nào cũng mở không lên.
Xem ra có một số chuyện không thể quá ham mới mẻ, bằng không ngày nào đó tiêu đời cũng không biết.
Từ phòng nghỉ bước ra, đại boss không có ở trong phòng, vừa lúc Sầm Giai Di gõ cửa bước vào, thấy cô trợ lý đặc biệt đến không thể đặc biệt hơn kia rốt cuộc đã chịu tỉnh lại thì thở phào một hơi.
'Mẫn Mẫn, đợi lát nữa có chuyện phải nhờ chị.'
'Chị Giai Di, có chuyện gì mà nghiêm trọng vậy?' Quan Mẫn Mẫn nhất thời vẫn chưa sửa được cách xưng hô nhưng Sầm Giai Di lúc này đã lười phải so đo.
'Nửa tiếng sau có một vị chủ tịch họ Hoàng từ Malaysia muốn đến gặp boss nói chuyện về việc tiến hành IPO công ty của họ, chị giúp em chiêu đãi họ một chút, đại boss muộn một chút mới về tới công ty.'
'Anh ấy đi đâu vậy?'
'Công trình san lấp của dự án khai thác đảo mới có chút vấn đề, boss cùng nhan viên các bộ phận có liên quan của ZF đi họp cùng nhau thương lượng cách giải quyết.' Mà trên tay cô thì có quá nhiều việc gấp cần phải giải quyết, huống gì chuyện của chủ tịch Hoàng nếu trên lý thuyết mà nói không thuộc phạm vi của Sầm thị mà là nghiệp vụ riêng của boss, theo lý nên để Mẫn Mẫn phụ trách mới đúng.
Tuy rằng boss đã nói với cô những công việc đó không cần Mẫn Mẫn phụ trách nhưng để chị ấy tiếp đãi chủ tịch Hoàng một chút chắc cũng không phải vấn đề gì lớn.
'Công ty của vị chủ tịch Hoàng kia dự định IPO vì sao phải tìm boss?' Không phải hắn đã từ chức ở Anh Hoa rồi sao?
Muốn lên sàn cũng đâu cần đến tìm hắn chứ?
Xem ra anh hai vẫn chưa nói rõ nội dung công việc thực sự của trợ lý cho chị dâu nghe rồi, Sầm Giai Di vô lực thở dài, thôi đi, giờ cô cũng không rảnh để giải thích nhiều như vậy, chỉ đành chọn trọng tâm mà nói, 'Chủ tịch Hoàng và chủ tịch Sầm, cũng chính là ba chồng tương lai của chị giao tình rất tốt. Ông ấy chỉ tin tưởng boss cho nên mới tìm anh ấy thương lượng. Chị chỉ cần nhớ rõ, nếu như vụ IPO này thành công, thu nhập từ nó có thể dự chi năm tiền lương cho chị, OK?'
năm tiền lương? Sự dụ hoặc này thật quá lớn!
Nhưng vẫn còn vấn đề...
'Thu nhập từ IPO là gì?' IPO thi cô biết, chính là chỉ lần đầu tiên một công ty phát hành chứng khoán ra thị trường, nhưng thu nhập từ IPO lại là cái gì? Tha thứ cô chỉ là một người ngoài ngành.
Sầm Giai Di thực sự muốn xỉu!
'Nói một cách đơn giản, chính là nhận ủy thác của khách hàng làm kế hoạch IPO sơ khởi, tìm kiếm nhà đầu tư và công ty chính khoán, OK?' Sầm Giai Di quyết định dùng hai phút giải thích cho cô một chút, để cô xem trọng chuyện này mới được, 'Đại boss tuy rằng không trực tiếp quản lý công ty đầu tư nhưng anh ấy vẫn là một trong những nhân vật chủ chốt của BCF, bên đó có một tổ làm việc riêng của anh ấy. Chủ tịch Hoàng đến tìm boss chính là để thương lượng chuyện lên sàn. Nếu chuyện này thành công, người được nhận ủy thác là anh ấy sẽ được nhận một khoản thù lao, đó chính là thu nhập IPO.'
'Vậy khoản thù lao đó tính thế nào?' Quan tiểu thư đối với chuyện này thực sự rất có hứng thú, mới nghe hình như là rất cao thì phải.
'Công thức cơ bản nhất chính là giá phát hành cổ phiếu nhân với số lượng cổ phiếu nhân với % thỏa thuận, hiểu chưa?' Lời Sầm Giai Di vừa dứt thì ngoài cửa truyền đến tiếng của một thư ký...
'Sầm thư ký, tiếp tân vừa báo, đoàn người của Hoàng tiên sinh đã đến rồi.'
Trong văn phòng tổng tài của Sầm thị, Sầm Húc Sâm mấy ngày nay không đến hôm nay cũng xuất hiện, xem ra thực sự không vì chuyện li dị mà bỏ bê công việc! Nhưng Sầm đại gia người ta làm sao có thể thiếu phụ nữ chứ? Một người vừa đi thì lập tức có người trẻ hơn đẹp hơn lấp vào chỗ trống, phía sau còn xếp một hàng dài các cô gái chờ được hầu hạ đại gia kia mà.
Nhưng hôm nay nhìn ông vui vẻ như vậy đương nhiên không phải vì phụ nữ mà là bạn cũ từ xa đến thăm.
Ở địa bàn của ông sao ông có thể không tận tình gia chủ chứ? Huống gì con trai ông còn đang bận việc, ông đích thân ra mặt tiếp đãi cũng nên thôi.
Quan tiểu thư ngồi ở vị trí cách hai người xa nhất, tay cầm ly nước, nghi hoặc nhìn một màn đang diễn ra trước mắt này.
Cách nói chuyện làm ăn và tác phong hành sự của vị chủ tịch Hoàng đến từ Malaysia này tương đối khác với những người cô thường gặp khiến cô không tự chủ được cảm thán vô cùng.
Cô tưởng rằng ông đến tìm boss là vì bàn chuyện có liên quan đến chuyện lên sàn của công ty mình nhưng xem ra vị chủ tịch Hoàng này dường như giống đi tìm rể cho con gái hơn.
Sau khi cùng Sầm Húc Sâm hàn huyên một lúc về tình hình công việc gần dây sau đó vị chủ tịch Hoàng này bắt đầu thao thao bất tuyệt giới thiệu về cô gái khá là xinh đẹp chỉ có điều làn da hơi ngăm đen đang ngồi bên cạnh mình...
Bảo bối của chủ tịch Hoàng, Hoàng Mỹ Kỳ.
'Húc Sâm, Mỹ Kỳ nhà chúng tôi vừa mới tốt nghiệp trường đại học ở Luân Đôn về nước, đang định đến công ty giúp đỡ tôi. Nhưng trước khi vào công ty nó còn muốn ở bên ngoài học hỏi nhiều kinh nghiệm hơn, bổ sung những điểm còn thiếu sót.'
Sầm Húc Sâm nghe vậy thì bật cười ha hả, 'Cháu gái đây không sợ khổ cực, chịu đến công ty giúp đỡ, thực là hiếm có. Không giống như đứa con gái tuổi không còn nhỏ nhưng suốt ngày chỉ biết phá của của tôi.'
Nghe Sầm Húc Sâm nói vậy về Sầm Tĩnh Di, khóe môi Quan Mẫn Mẫn giật giật, nếu như để Sầm tiểu thư nghe thấy, nhất định sẽ phát điên luôn. Người ta có điểm nào không bằng được vị Hoàng tiểu thư kia chứ? Ít ra bề ngoài vượt trội hơn không biết bao nhiêu lần.
'Bác Sầm nói quá lời rồi. Có cơ hội bác giới thiệu Sầm tiểu thư cho cháu quen, nói không chừng bọn cháu có thể trở thành bạn tốt.' Hoàng tiểu thư cực kỳ hiểu chuyện đáp, trên mặt từ đầu đến cuối đều treo nụ cười nhàn nhạt.
'Đúng đó, đều là người trẻ tuổi mà, cùng ra ngoài ăn cơm dạo phố cũng tốt.' Chủ tịch Hoàng phụ họa, 'Con gái mà, làm thân với nhau dễ lắm.'
'Đứa con gái của tôi không biết đi đâu phá của rồi, đã lâu không có về nhà.'
Sầm Húc Sâm đúng là không biết Tĩnh Di đang ở đâu. Mà đứa con đó từ lúc dọn ra ngoài thì chưa từng chủ động liên hệ với ông, đương nhiên, hóa đơn tiền sinh hoạt mỗi tháng đều được gởi đều đều đến tay ông.
Ông không muốn con gái mình tiếp tục như thế, sau khi hỏi ý kiến lão gia tử thì cách đó không lâu trực tiếp đóng băng tấm thẻ tín dụng cuối cùng của con, tưởng rằng cô sẽ chịu thua, không ngờ lại nháo đến bây giờ.
Tối hôm qua ở cửa hàng châu báu lại kết thúc trong không vui, bây giờ cho dù ông gọi điện thoại cho con, bảo con ra đây chắc chắn cô con gái cứng đầu này cũng sẽ không nể mặt ông chút nào.
Làm cha như ông quả thực cũng có chút thất bại...
'Con gái đến cuối cùng cũng phải lấy chồng thôi, anh chọn cho con một đối tượng thích hợp, đến lúc đó để nhà chồng quản con bé cũng tốt.' Chủ tịch Hoàng đề nghị.
Sầm Tĩnh Di tiểu thư không đi quản nhà chồng thì đã không tệ rồi, còn dám đòi quản bạn ấy? Quan tiểu thư trong lòng âm thầm nghĩ, nhưng không có cơ hội phát ngôn, chỉ có thể im lặng ngồi đó.
'Nói cũng đúng, gần đây người nhà cũng đang tìm đối tượng cho con bé.' Sầm Húc Sâm gật đầu.
Nếu như thật sự thành công gả đứa con gái phá của ấy đi, ngược lại trút đi không ít gánh nặng trong lòng của mọi người.
'Đúng rồi bác Sầm, con định ở lại Singapore một thời gian, đi theo Sầm đại ca học hỏi, không biết có được không?' Hoàng Mỹ Kỳ đề xuất một cách không e dè, thấy bọn họ hơi có chút lạc đề, cô đương nhiên phải chủ động một chút mới được.
Quan Mẫn Mẫn nghe vậy, bàn tay đang cầm ly nước của cô run lên, vụt ngẩng lên nhìn vị Hoàng tiểu thư kia...
Cô muốn đi theo đại boss học tập? Có chắc là không dùng danh nghĩa học tập để làm những chuyện khác không? Quan tiểu thư bắt đầu có chút hiểu rõ mục đích của hai cha con lần này rồi, bàn chuyện làm ăn là nửa thật nửa giả, giới thiệu cho con gái cho boss mới là thật.
Trong lòng Quan tiểu thư bắt đầu không vui bĩu môi, nhìn về phía Sầm Húc Sâm muốn xem thái độ của ông thế nào.
Khoảng thời gian này cô với Sầm Chí Quyền đến với nhau, nhà họ Sầm ngược lại chẳng có ai đứng ra phản đối, mấy lần đã chạm mặt Sầm Húc Sâm, thái độ của ông đối với cô cũng không tệ.
Nhưng bây giờ bạn cũ muốn đem con gái đẩy cho con trai mình, ông phải làm thế nào mới vẹn cả đôi đường? Đây mới là mấu chốt của vấn đề.
Nghĩ tới đây, Quan Mẫn Mẫn không khỏi có chút khẩn trương.