Độc Giả Hòa Chủ Giác Tuyệt Bức Thị Chân Ái

chương 26

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kính một mắt

Độc giả: Ngâm nước nóng, nói chuyện nhân sinh.

.

Khói trắng mù mịt lan tỏa trên mặt nước, luồng khí gay mũi lượn lờ, đó là mùi của lưu huỳnh. Đây là lần đầu tiên Đỗ Trạch tiếp xúc với suối nước nóng núi lửa. Ở thế kỷ , nhờ phát huy tính trạch nam vô cùng nhuần nhuyễn, tên điếu ti nào đó đừng nói là suối nước nóng, mà ngay cả nhà tắm công cộng cũng chưa từng đặt chân vào.

.

Đỗ Trạch quay đầu nhìn Tu, phát hiện đối phương đang cởi quần áo rất tự nhiên. Áo choàng được vén từ dưới lên rồi cởi qua đầu, thắt lưng duỗi thẳng cùng với đường cong cơ bắp rất mê người, đó là vẻ đẹp của sức mạnh. Đỗ Trạch nhìn chằm chằm cơ bụng cường tráng của Tu, bàn tay đặt nơi lưng quần không cách nào cởi xuống được.

.

Gà luộc cũng có tôn nghiêm mà. QAQ

.

Tu vừa cởi áo xong đã thấy Đỗ Trạch mang vẻ mặt cứng ngắc ngồi trong suối nước nóng. Hắn ngẩn người, dường như rất kinh ngạc với tốc độ thoát y đột phá đến tận chân trời của tên ngốc nào đó. Sau đó, tầm mắt Tu không tự chủ được bị Đỗ Trạch hấp dẫn: thanh niên tóc đen kia đã tháo hết kính mắt và tai nghe luôn mang trên người xuống, tựa hồ do không nhìn rõ nên mắt cứ theo quán tính mà híp lại, dưới lớp hơi nước trong suối, đôi ngươi đen nhánh mờ ảo khẽ rung động.

.

Một ít hơi nước ngưng tụ thành giọt trượt xuống từ cổ Đỗ Trạch. Tu nhìn theo giọt nước lướt qua xương quai xanh của Đỗ Trạch. Làn da người nọ rất trắng, vừa thấy đã biết là cái loại ít tiếp xúc với ánh nắng mặt trời. Hắn biết xúc cảm trơn mịn trên làn da đó. Ký ức hai người dán chặt vào nhau mấy người trước bỗng hiện lên, Tu hơi nheo mắt lại, sự u tối dưới đáy mắt ngày càng sâu.

.

Rất muốn…

.

Đỗ Trạch lau đi hơi nước đọng trên mặt, cho dù cậu có điều chỉnh như thế nào thì mắt vẫn chỉ nhìn thấy một mảng trắng xoá. Không chỉ mắt, cả tai cậu lúc này cũng không nghe được tiếng động nào. Đỗ Trạch chỉ cảm thấy làn nước xung quanh gợn sóng, là Tu đang bước xuống. Thanh niên tóc vàng mắt xanh ngồi bên cạnh cậu, khoảng cách chỉ có nửa cánh tay nên dù Đỗ Trạch bị cận thị nặng cũng vẫn có thể thấy rõ mặt hắn.

.

Tu tựa hồ đang phát ra tiếng rên thỏa mãn, Đỗ Trạch hiểu được tâm tình của hắn, cái cảm giác từng lỗ chân lông nở ra như thế này vô cùng sảng khoái. Dạo gần đây họ thường xuyên bị tình tiết trong vở kịch oanh tạc, bây giờ mới có được cơ hội nghỉ ngơi hiếm có. Nhìn vẻ mặt thư giãn thích ý của nhân vật chính, độc giả đần độn cảm thấy lúc này mà nói chuyện nhân sinh là hợp nhất luôn, cho nên…

.

Mẹ nó, sao mày lại không phải hàng chống thấm! @Tai nghe

.

Mỗi lần muốn tăng độ hảo cảm là y như rằng tai nghe bãi công.

.

Lúc này, Đỗ Trạch liếc thấy Tu đang mở miệng nói gì đó. Vì không muốn trơ mắt nhìn cơ hội vụt bay, Đỗ Trạch đành phải lên tiếng. Dù sao thì khi ở thành Halpas, cậu cũng đã trải qua việc này rồi. Đỗ Trạch nhận ra, có phải vì nguyên nhân này mà lúc đối mặt với nhân vật chính, rào cản xã giao của cậu đã không còn nghiêm trọng nữa không?

.

“Anh vừa mới, nói cái gì?”

.

Tu giật mình chớp mắt một cái, dường như nhớ ra lỗ tai Đỗ Trạch có vấn đề. Hắn nắm chắc bàn tay dưới nước của Đỗ Trạch rồi giơ lên, giống như lúc còn là Chu Nho viết xuống lòng bàn tay Đỗ Trạch: [Hát.]

.

Thì ra là đang hát… Lại càng không cam lòng! Có thể khiến tâm tình nhân vật chính tốt đến nổi muốn ca hát, xem hết năm trăm chương của《Hỗn huyết》cũng chỉ có lần này là cậu được nhìn thấy!

.

Đỗ Trạch đơ mặt gật đầu, ý bảo đối phương tiếp tục mà không cần để ý đến mình rồi bắt đầu gạt đi cảm giác lằng nhằng ở trong lòng. Bởi vì đang rất khoái trá nên tên ngốc nào đó không nhận ra rằng Tu vẫn chưa buông tay mình ra.

.

“Đỗ Trạch?”

.

Thanh âm mềm mại quanh quẩn trong làn hơi nước, thế mà người được gọi lại không phản ứng gì, mặt nước mờ ảo phản chiếu hình bóng vặn vẹo của thanh niên tóc vàng.

.

Sương khói dày đặc, biểu tình ái muội của Tu lại càng khó nhận ra: “Ta đã nghĩ rất lâu.”

.

Người này rất quan trọng —— Tại sao người này lại quan trọng đến vậy?

.

“Nếu để ý là thích.”

.

Người này khác biệt.

.

“Nếu nắm trong tay là thích.”

.

Người này vẫn luôn ở cạnh hắn.

.

“Nếu độc chiếm là thích.”

.

Người này, là của hắn.

.

“Vậy thì, Đỗ Trạch.” Tu mỉm cười, nói với vị hoàn toàn không nghe được, cũng là người xem duy nhất trước mắt rằng: “Ta thích ngươi.”

.

Giọng nói của hắn tuy rất dịu dàng nhưng lại mang theo một sự kiên quyết rõ rệt khiến người ta không thể chối từ cũng như phản kháng, đây là một sự tuyên bố đã cân nhắc kỹ lưỡng chứ không phải đang trưng cầu ý kiến. Tựa như một quốc vương vĩ đại, dẫn quân đội đứng trước kẻ địch, tuyên bố ý đồ xâm lược một cách quang minh chính đại.

.

Đỗ Trạch không rõ cho nên mỉm cười nhìn Tu. Cậu nghĩ bài hát đó nhất định sẽ rất hay, vẻ mặt Tu dịu dàng thế cơ mà. Đỗ Trạch nảy sinh hứng thú sâu đậm đối với bài hát này. Tuy nhiên, do thiết bị không đáp ứng đầy đủ nhu cầu, cậu đã không thể bắt được tín hiệu.

.

Xúc động muốn nghe ca khúc đó khiến Đỗ Trạch nhịn không được phải lên tiếng: “Bài hát này, đợi khi tôi nghe được rồi có thể hát lại không?”

.

Tu quan sát con mồi không hề cảnh giác này, độ cong nơi khóe miệng vẫn không thay đổi, ánh mắt ngày càng sâu thẳm. Hắn nhấc tay viết vào lòng bàn tay Đỗ Trạch một chữ, thoạt như đang giăng ra một thứ xiềng xích vô hình.

.

[Được.]

.

Đến khi đã rơi vào lưới rồi, dù người kia có không muốn nghe thế nào, hắn cũng sẽ gằn từng tiếng mà nói, khiến cho người trước mắt đây không còn đường thoát cũng không còn cách để giãy dụa.

.

Lúc Đỗ Trạch và Tu trở lại chỗ nghỉ ngơi, Verl đã đóng gói xong tất cả hành lý để có thể xuất phát bất kỳ lúc nào. Nhưng vấn đề duy nhất của họ lúc này lại là: thú cưỡi.

.

Qua một hồi bàn bạc, họ quyết định chia thành hai đường và sẽ gặp nhau tại thành Agares. Verl mang theo Hỏa tinh phách về thành Belial cứu người, còn Đỗ Trạch và Tu thì đi bộ về hướng Nam. Tuy lúc này Tu chưa dùng được ma pháp vong linh cao cấp, nhưng lại nắm giữ rất tốt các hệ ma pháp phổ biến, hơn nữa còn am hiểu ma pháp về tứ đại nguyên tố phong, thủy, hỏa, thổ. Tinh thần học tập của Nhân tộc được phát huy rất nhuần nhuyễn. Tu sử dụng ma pháp gia tốc hệ phong cho hai người nên cuộc hành trình cũng thoải mái hơn rất nhiều, chỉ mới ba ngày mà họ đã đến được một thành hoang.

.

Đại lục phản diện có chủ thành do ma thần tạo nên, thành hoang trước mắt thật ra cũng là một trong số các chủ thành, gọi là Dantalion, xếp thứ hai từ dưới lên. Nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà tòa thành này mới chỉ xây được một nửa đã ngừng lại. Nơi không có màng phòng hộ nguyên tố lốc thì không một sinh linh nào muốn cư trú cả, vì thế tòa thành này bị bỏ hoang.

.

Verl nói rằng sau khi đến thành Dantalion, đi tiếp hai ngày đường là họ có thể đến được thành Agares.

.

Từ từ, bấy giờ Đỗ Trạch mới nhận ra một điều. Là thành Agares?

.

Nhân vật chính siêu cấp đào hoa xin hãy chú ý.

.

Trong lòng độc giả đần độn bắt đầu khai hoa nở nhụy. Nếu nói trong《Hỗn huyết》có mười tình tiết YY quan trọng, thì tình tiết tại thành Agares sẽ cầm cờ tiên phong, không bao giờ có thể xóa được ấn tượng sâu sắc trong lòng các độc giả.

.

Thành Agares xếp thứ hai trong số chủ thành, danh tiếng của nó thậm chí còn vượt qua cả thành Baal. Trong ma thần, ma thần Agares đại biểu cho sự dục và phóng đãng. Nếu như nói thành Baal tương tự với đế đô Thiên triều, thì thành Agares lại hoàn toàn xứng đáng với cái danh ma đô ở đại lục phản diện.

.

Tòa thành đó có một thành chủ cực kỳ xinh đẹp — Heidy, cô ta là mị ma xinh đẹp nhất đại lục, không biết bao nhiêu người đã phải quỳ gối dưới chân cô ta chỉ để xin được theo đuổi. Khi nhân vật chính tấn công thành Agares, mị ma xinh đẹp này đã xuất hiện thu hút toàn bộ ánh mắt của cả trận chiến. Theo mô tả của Nhất Diệp Tri Khâu, em gái mị ma đứng trên thành khi đó có thể sánh được với nữ hoàng điện ảnh đang múa thoát y trong hoàng cung.

.

Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Heidy mở cửa thành, chắp tay dâng Agares có vị trí thứ hai ở đại lúc phản diện cho nhân vật chính.

.

Bởi vì cô ta đã nhất kiến chung tình với nhân vật chính.

.

Các độc giả: …

.

Ngày đó, các độc giả sau giây phút trầm mặc ngắn ngủi đã tập thể nổi sóng.

.

Cái tình tiết em gái dùng mị lực chinh phục thế giới, nhân vật chính dùng mị lực chinh phục em gái nhân tiện đạt được của hồi môn là thế giới là thế quái nào!

.

Yoooo~

.

Tuy rằng, bug trong YY tràn đầy ra đó. Nhưng! Cậu thật sự quá sung sướng!!!

.

Yoooo~

.

Tác giả quá giỏi! Nhân vật chính quá đỉnh!

.

Yoooo~

.

Về phần ăn khớp, có thể ăn nữa ư _(:″ ∠)_?

.

Vì tiết tháo của tác giả và độc giả, xin thắp một ngọn nến.

.

Nếu như trong hậu cung của nhân vật chính, Vivian thuộc hệ thuần khiết, Ariel thuộc hệ dịu dàng, Kelly thuộc hệ ngạo kiều, Ulrica thuộc hệ đàn chị, Lilia thuộc hệ trinh liệt, Verl và Elise thuộc hệ xinh đẹp, thì Heidy lại thuộc hệ thành thục. Cô ta rất chủ động và cởi mở. Khoảng thời gian nhân vật chính ngủ lại thành Agares, tất cả độc giả đều gào khóc kêu la. Lúc này, Đỗ Trạch rất cần một em gái chủ động, cởi mở như thế. Cậu ảo não nhớ lại chiến lược chiếm đoạt chị em Ma tộc, chẳng biết nó sai ở đâu mà nhân vật chính chỉ vất ra một cái kết cục chủ tớ chứ không phải một công đôi việc như đã mơ tưởng.

.

Đỗ Trạch ai oán lườm Tu, lúc này Tu đang đứng dưới tượng thần. Bởi vì Dantalion chưa hoàn thành nên bức tượng cũng chỉ có một phần, miễn cưỡng nhìn ra được một người đang cầm một vật thể hình vuông, đó là thần Dantalion. Đỗ Trạch không mấy quen thuộc với tòa thành này bởi trong《Hỗn huyết》miêu tả rất qua loa, hoàn toàn không giải thích nguyên nhân tại sao xuất hiện một tòa thành hoang.

.

Đỗ Trạch bỗng dưng nhớ tới bài hát đó, mấy ngày nay chưa có cơ hội bảo Tu hát lại cho mình nghe, bây giờ thì rãnh rỗi rồi. Nghe xong yêu cầu của Đỗ Trạch, Tu nhìn thoáng qua bức tượng chưa hoàn thành, sau đó đưa ra một vấn đề không hề liên quan gì cả: “Thần đối xử với thế giới này như thế nào?”

.

Thần? Là chỉ thần Quang Minh ư? Đỗ Trạch nghĩ nghĩ, trong truyện, thần dường như không ở trên đại lúc hỗn độn. Thông qua lời dặn và ảnh chiếu, họ ra chỉ thị cho các tín đồ trên đại lục, mà bản thể của họ rất khó xuất hiện ở đây. Cấp thần càng cao thì càng bị khống chế, nếu không thần Quang Minh đã tự mình chạy tới bóp chết nhân vật chính rồi, tội gì phải đưa pháo hôi và kinh nghiệm cho nhân vật chính chứ.

.

“Coi thế giới này như một đối tượng để nhìn xuống từ trên cao, thỉnh thoảng chỉ nói một vài câu, loại mình ra khỏi vòng xoáy.” Tu mỉm cười khắc sâu hình ảnh Đỗ Trạch vào đáy mắt: “Nếu ta muốn nói chuyện với hắn, ta phải đặt mình ngang tầm với hắn, còn không hắn sẽ luôn luôn ngồi tít trên cao nhìn ta đang làm động tác ‘nói’, chứ không thật sự là nói chuyện với đối phương. Ý ngươi là vậy?”

.

Thấy Đỗ Trạch gật đầu, Tu rũ mắt xuống che đi tình cảm sâu bên trong.

.

“Cho nên bây giờ chưa phải lúc.”

.

Đầu Đỗ Trạch đầy dấu chấm hỏi, Tu không nói gì thêm, chỉ đi tới xoa nhẹ gáy Đỗ Trạch.

.

“Đi thôi.”

.

.

Hôm nay thành Halpas nghênh đón một vị khách quý.

.

Tân thành chủ Halpas kính sợ nhìn Ma tộc ngồi bên trên. Ma tộc đó đeo kính một mắt, tướng tá nhã nhặn, nhưng lại khiến người khác không thể xem thường. Vị đó chính là kẻ đại diện của quân đoàn sấm sét, nắm giữ sức mạnh tối cao ở đại lục phản diện.

.

Truyền thuyết ma thần Baal thành lập quân đoàn sấm sét phát động chiến tranh với Thiên tộc đã khiến quân đoàn sấm sét trở thành ác mộng lớn nhất của Thiên tộc. Toàn bộ chiến sĩ trong quân đoàn đều có cấp bậc Kiếm Thánh, dưới sự chỉ huy của Baal, quân đoàn sấm sét đã tung hoành thiên hạ, đánh đâu thắng đó, không ai có thể cản được, rất khó để kể hết những chiến công hiển hách của họ. Sau khi thành Baal được xây dựng, quân đoàn này được giữ lại đó. Họ là những tử sĩ trung thành nhất của ma thần Baal. Ngoại trừ Baal và kẻ đại diện, ngay cả thành chủ Baal cũng không thể chỉ huy được họ.

.

Ma tộc mang kính một mắt này chính là kẻ đại diện trong truyền thuyết, Rachel.

.

“… Ngươi nói một Chu Nho bỗng dưng biến thành một Ma tộc ư?” Rachel buông tách hồng trà trong tay: “Nói tiếp đi.”

.

Thành chủ Halpas lập tức mô tả tình huống lúc Tu chém giết thành chủ đương nhiệm cho Rachel nghe. Khi nói đến khúc Tu sử dụng sức mạnh sấm sét, thiên tính Ma tộc khiến hắn không thể không bày tỏ thái độ sùng kính. Ánh mắt Rachel đang nghe phía trên bỗng lóe lên một tia sáng kỳ dị.

.

“Nói cho ta biết hướng rời đi của bọn họ.”

.

“Rachel đại nhân tôn kính, tên Ma tộc đó mang theo Nhân tộc đi về hướng Tây.”

.

Hướng Tây? Biển tử linh ư.

.

Rachel đứng lên, y nhìn thành chủ Halpas bên dưới.

.

“Ngươi rất thông minh, ta nghĩ chắc không cần phải dạy ngươi cái gì nên nói, cái gì không nên nói, nhỉ?”

.

“Dĩ nhiên, dĩ nhiên rồi! Ta sẽ lập tức xử lý tốt chuyện này, tuyệt đối không có bất cứ lời đồn kỳ quái nào đâu!”

.

Nghe được câu trả lời thuyết phục, Rachel bước ra ngoài, một Ma tộc áo đen im lặng đi theo sau. Trên góc áo của họ là hoa văn đại diện cho quân đoàn sấm sét.

.

“Tiếp theo… đi tới biển tử linh.”

.

.

.

Mị ma rực rỡ như ánh nắng thu hút hầu hết ánh mắt của mọi người. Vẻ đẹp bốc lửa đó khiến mọi nam nhân đều muốn đẩy ngã nàng, âu yếm bộ ngực tuyết trắng của nàng, hôn liếm đôi môi đỏ mọng ngọt ngào của nàng. Nàng có thể khiến cho dục vọng nguyên thủy nhất của cánh nam nhi phải bùng nổ.

.

Heidy nhìn Tu chăm chú. Nàng xõa tung mái tóc, tươi cười ngọt ngào.

.

“Ta rất thích mái tóc vàng của ngươi, tối nay… ngươi có thể đến chỗ ta không?”

.

—— Trích《Hỗn huyết》

.

——————————————

Tác giả có điều muốn nói:

.

Độc giả: Ngâm nước nóng, nói chuyện nhân sinh.

.

Nhân vật chính: Ngâm độc giả, nói chuyện thương yêu.

.

Tác giả: Vì trinh tiết của độc giả, thắp một ngọn nến.

.

Truyện Chữ Hay