Solo: Loli666
======================
Là pháp sư đại diện cho hội Stormhunter, đến lúc này, Hatch đang cảm thấy hối hận.
‘Chết tiệt.’
Mắt anh nhìn thẳng về phía hội trưởng, Storm Queen Shir. Một mỹ nhân toàn diện dường như đang có tâm trạng xấu. Đúng ra, cô không mấy khi có biểu cảm tươi cười, nhưng giờ sự hung tợn hiện tại thật sự khiến không ai dám hé răng.
‘Sao mình phải nhắc tới nó cơ chứ?’
Hatch đã lỡ miệng nói ra vài chữ.
Tất nhiên, anh không hề đề cập tới điều gì gây khó chịu với Shir… như là đồ ế vì cô chưa từng có bạn trai! Không thứ gì khác ngoài chuyện vô thưởng vô phạt.
‘Tại sao mình lại chịu khổ chỉ vì tên Mặt nạ Hahoe?’
Mặt nạ Hahoe.
Đến giờ, ai trong Warlord cũng biết cái tên đó. Khi xem một video được đăng lên với sự xuất hiện của cậu, Hatch đã vô thức nói về nó.
‘Này, có video săn quái mới của Mặt nạ Hahoe rồi đó.’
Vấn đề nằm ở chỗ, Shir ngay lập tức phản ứng lại với câu nói trên. Sau khi xem qua cảnh quay, biểu cảm của cô thay đổi với sát khí tỏa ra.
“Sao cậu ta lại bơ lời chiêu mộ của ta? Việc gì lại phải đi săn với lũ tầm thường từ Golden Brothers cơ chứ? Tại sao?”
Những thành viên đội Raid của hội đang tập hợp xung quanh cô nhưng không ai lên tiếng.
Chỉ có tai ương giáng xuống đầu họ nếu dám chọc vào Shir trong tâm trạng xấu.
Tiếc rằng, tình trạng không có dấu hiệu sẽ khả quan hơn. Một lúc sau, các thành viên bắt đầu nhìn về phía Hatch đầy oán hận.
‘Miệng gì như cái mâm, sao anh phải tạo ra tình cảnh này thế?’
Từ góc nhìn của Hatch, anh thực sự cảm thấy hối hận vì hành động của mình.
Tuy nhiên, anh không thể trút giận lên ai khác. Chỉ có một điều duy nhất khả thi lúc này.
‘Mặt nạ Hahoe. Một khi mày gia nhập hội thì cứ xác định đi.’
Hatch toàn tâm gửi những lời cay nghiệt tới Hyrkan.
***
Đang hăng máu chạy, Hyrkan bỗng dừng lại.
‘Có ai nhắc tới mình à?’
Hyrkan quay lại nhìn nhưng chẳng thấy người nào. Cậu cho rằng đã có ai đó nhắc tới mình nhưng lại không hề có giọng nói.
Rốt cuộc, cậu chỉ lắc đầu.
‘Vài thằng khốn hẳn đang rủa mình đây mà.’
Cùng hồi suy ngẫm, mắt cậu lại hướng phía một đỉnh núi nhọn đến kỳ quặc. Cứ như thể đó là một chiếc đầu đại bàng khổng lồ.
‘Gần tới nơi rồi.’
Núi đại bàng.
Đó là điểm xuất hiện của quái tầm lv 80-90, và cũng là bãi săn nổi tiếng với những người chơi Warlord.
Tất nhiên, đó không phải đích đến thực sự của Hyrkan.
‘Mình phải đi về phía đông bắc từ Núi đại bàng.’
Hyrkan lấy tờ note ra từ trong túi. Ở dưới cuối trang có những chữ mới được viết thêm.
‘Tiết kiệm được cả đống thời gian khi Maoong giải quyết hết chỗ này.’
Chủ nhân của những chữ trên chính là Đội trưởng gác rừng Bulkas, Maoong.
Người đầu tiên mà Hyrkan tìm đến để giải mã Kỷ vật là Maoong. Cậu cũng định sẽ đến chỗ Drah và Ahimbree nếu cần thiết. Xui xẻo mà nói thì có khi chẳng có ai trong ba người trên có câu trả lời.
Song, may mắn đã mỉm cười với cậu. Ngay tại người đầu tiên, Maoong đã nói ra nội dung của tờ note.
“Nếu người phản bội cả tộc Baheim lại muốn đưa cậu vật này trước khi chết, địa điểm trong đây hẳn phải liên quan tới bọn chúng. Tỷ lệ cao là vậy.”
“Ngài có thể giải mã chúng sao?”
“Bản đồ thì ta không rõ nhưng ta có thể ngay lập tức dịch được nội dung tờ note.”
“Nơi mà đại bàng theo dõi, nơi mà sương lam bao phủ, ở giữa chính là chỗ kẻ thủ ác đang có mặt.”
‘Uh?’
Nghe những lời đó, cậu liền biết được vị trí được nói đến.
“Tôi sẽ tìm đến nơi đấy.”
“Thật sao?”
“Chẳng phải tôi là người duy nhất có thể làm việc này sao? Rõ ràng tôi tin đây là việc mình cần làm.”
Maoong xúc động vỗ lên vai Hyrkan.
“Cảm ơn cậu.”
[Nhiệm vụ ‘Kỷ vật của Elf’ đã bắt đầu.]
Đã hai ngày kể từ khi cậu nhận nhiệm vụ.
Hyrkan nhìn về phía Núi đại bàng, xác định hướng phần đầu đại bàng chĩa tới rồi di chuyển men theo hướng đông bắc.
‘Mình chắc chắn đó là Rừng sương lam.’
Phần đầu đại bàng hướng thẳng về nơi được bao phủ trong làn sương màu xanh nước biển, Rừng sương lam.
Cậu chưa từng tới đấy nhưng vẫn còn nhớ vài chi tiết.
Một bãi săn thuộc lv 100-130, với độ khó cao hơn nhiều nếu so với những nơi cùng cấp.
Nguyên nhân nằm ở chỗ Rừng sương lam ẩn chứa những quái vật dạng người có tên Smogrians. Cơ thể chúng chủ yếu là sương lam, khiến khả năng phòng ngự lẫn tấn công không quá mạnh. Song, Smogrians gần giống dạng quái Undead với khả năng hồi phục cực tốt. Hơn nữa, người chơi rất khó có thể nhận ra sự hiện diện của chúng bên trong Rừng sương lam.
Quả thực, người chơi trong cùng tổ đội không dễ gì nắm bắt được tình hình của nhau tại đây. Điều đó khiến nơi đây trở nên khó nhằn.
Song, Hyrkan lại có rất nhiều thứ cần tìm đến.
‘Mình cần nhanh chóng tới đó.’
Nhiệm vụ? Đương nhiên, nó là một trong những lý do. Tuy nhiên, cậu còn có một lý do ngoài lề nữa.
‘Không thể để thằng khốn nào cướp Danh hiệu của mình được!’
Rừng sương lam vốn không thể tiến vào bởi có Block Field ngăn cản. Nhưng cũng nhờ vậy mà Núi đại bàng trở nên nổi tiếng. Nhờ Block Field, mọi quái vật có cấp độ cao hơn sẽ không xuất hiện.
Và nếu Hyrkan đã nhận nhiệm vụ thì Block Field sẽ không còn nữa. Nói cách khác, danh hiệu sẽ dành cho bất kỳ ai đầu tiên tới đó.
“Hoo-ooh!”
Hyrkan thở ra một hơi rồi lại bắt đầu chạy.
***
[Bạn đã có được danh hiệu ‘Người đến thăm Rừng sương lam’.]
[Bạn đã có được danh hiệu ‘Người tìm ra Rừng sương lam’.]
Khi tiếng thông bao vang lên, Hyrkan nở một nụ cười tươi rói và liền kiểm tra thông số danh hiệu.
-----------------------------------
[Người đến thăm Rừng sương lam]
Hiệu ứng danh hiệu: Bền bỉ +3, Ma lực +3
[Người tìm ra Rừng sương lam]
Hiệu ứng danh hiệu: Sức mạnh +10, Trí lực +10
-----------------------------------
Thông số mang lại tốt hơn nhiều so với cậu nghĩ.
‘Đây chính là lý do người chơi đâm đầu tìm kiếm danh hiệu.’
Nếu nhìn theo góc độ số liệu, Hyrkan vừa kiếm thêm Chỉ số tương đương tăng 5 cấp chỉ trong một lần. Hiện tại, cậu cần tới ba ngày để cày một cấp nên hai danh hiệu trên là vô cùng ngọt ngào.
Tuy nhiên, niềm hạnh phúc kéo dài không được lâu.
‘Thế giờ, mình phải làm gì đây?’
Thật khó để coi nơi đây là một khu rừng. Làn sương lam ở khắp mọi nơi, như trù dập sự vui sướng của cậu.
‘Mình khá chắc nơi đây chưa từng được đề cập tới.’
Dòng nhiệm vụ cốt truyện bên trong trí nhớ của Hyrkan không hề có địa điểm Rừng sương lam.
Tất nhiên, Nhiệm vụ cốt truyện có rất nhiều dòng và cậu không thể nhớ hết toàn bộ được. Nếu mà có được trí nhớ tốt cỡ đó thì Ahn-jaehyun đã học tập chăm chỉ và đỗ vào một trường đại học rồi. Cuộc sống của cậu sẽ hoàn toàn khác với hiện tại.
Nhưng những phần quan trọng nhất thì vẫn còn đấy.
Dù vậy, cái tên Rừng sương lam lại chẳng gợi cho cậu điều gì cả.
‘Có lẽ nó là một Nhiệm vụ sự kiện?’
Tỷ lệ cao đây là một nhiệm vụ đặc biệt chỉ dành cho những ai có tiển triển trong mạch cốt truyện. Những trang bị đắt đỏ liên quan tới cốt truyện… Bậc Di sản. Phần thưởng có thể chính là trang bị Di sản.
Hyrkan có thể bù hết lỗ nếu nó thực sự xuất hiện. Nói đúng ra, việc trên như thể trúng số độc đắc.
Ngược lại, nếu đây là một mạch nhiệm vụ lạ thì cậu sẽ gặp vô số rắc rối.
Đương nhiên, sự thật rằng cậu phải hoàn thành nhiệm vụ này là không thể thay đổi.
Hyrkan một lần nữa kiểm tra nội dụng.
-----------------------------
[Kỷ vật của Elf]
- Bậc nhiệm vụ: Unique
- Yêu cầu cấp độ: Trên lv 100
- Nội dung: Tìm đến địa điểm được Elf sa ngã chỉ định và khám phá ra bí mật của Anuah.
- Phần thưởng: Kỷ vật của ai đó.
----------------------------
Áp lực bên trong ngực Hyrkan tăng lên không ngừng.
‘Nó thực sự không bao giờ kết thúc.’
Cậu cần tìm ra nơi được tờ note nhắc tới và đi tìm bí mật! Một chỉ dẫn thực sự vô cùng mở.
Hơn nữa, phần thưởng còn là ‘Kỷ vật của ai đó.’
Vấn đề này không hề vui vẻ chút nào.
‘Mà, Warlord lúc nào cũng vậy mà.’
Song, Hyrkan chỉ có một lựa chọn duy nhất.
Đó là phải hoàn thành nhiệm vụ!
Nếu thất bại thì con đường tiến xa hơn sẽ đóng lại.
Hyrkan phải chiến đấu tại đây bằng mọi cách có thể.
Chưa kể, cậu cũng chừng từng đối mặt với quái vật bên trong Rừng sương lam.
Để tìm ra ‘bí mật’, cậu cần chống lại những hiểm nguy bất chợt tìm đến.
Nếu kết hợp tất cả yếu tố trên, việc phải làm sẽ được hình thành rõ ràng.
Hyrkan ném ra ba mảnh xương.
‘Mình có nên tập thích nghi với nơi này trước không nhỉ?’
***
Một lưỡi kiếm màu vàng vung thẳng về phía đầu của quái vật dạng người tạo ra từ màn sương xanh.
Kwahng!
Thanh kiếm sau đó xóa sổ phần đầu Smogrian. Nếu đây mà là người thật thì vết thương gây ra sẽ là chí tử.
Tuy nhiên, con quái vẫn cử động được dù không có đầu. Chính xác hơn, nó đang nhanh chóng hồi phục lại từ phần cổ. Đống bọt nổi lên rồi cứng lại, cứ thể mọi thứ đang dần quay về như ban đầu.
Đây thường sẽ là thời cơ để liên tục tấn công trước khi nó hồi phục hoàn toàn.
Song, Hyrkan lại mặc kệ con quái mất đầu mà hướng tới một con khác.
Cậu biết rõ khả năng hồi phục của Smogrian đến mức nào.
Ddul-goo-ruhk, ddul-goo-ruhk!
Nhưng với niềm tin vào đám Skeleton Warrior, cậu biết chúng có thể xử lý nốt.
Và để đáp lại sự tin tưởng, hai Skeleton lao ra từ làn sương và đâm kiếm vào con Smogrian không đầu.
Kwahng, kwahng!
Những thanh kiếm trong tay Skeleton không ngừng phá hủy cơ thể đối phương với sức mạnh ấn tượng.
Cùng khoảng thời gian đó, Hyrkan đã xóa sổ thêm một cái đầu Smogrian khác và lại di chuyển tới mục tiêu tiếp theo.
‘Tsk.’
Tiếc rằng, làn sương dày đặc đang ngăn cậu có thể di chuyển xa hơn. Chúng dày tới độ Hyrkan chỉ lờ mờ nhìn thấy đóm lửa trong mắt Skeleton Warrior, và đương nhiên, chẳng thể biết có bao nhiêu Smogrian ở đây.
‘Mình cảm giác như thể đang bị bao vây nhưng lại không biết chính xác số lượng…”
Hooooong!
Bỗng một cây dùi cui khổng lồ xé toạt không khí từ đằng sau Hyrkan với âm thanh vô cùng kinh sợ.
Cậu liền lao người về phía trước trong hoảng loạn.
Kwahng!
Thứ to lớn kia tiếp đất ngay ở nơi cậu vừa ở.
Một con Ogre Golem cao 7m đang vung dùi cui. Đòn tấn công kia thực chất nhắm vào Smogrian trước mặt nhưng cậu lại nằm ngay trên vị trí đó.
Hyrkan rú lên khi vừa suýt soát tránh được.
“Thằng chó này! Làm tốn cả đống tiền mà còn dám đánh tao à!”
Đương nhiên, Golem chẳng thể hiểu những lời đó. Nó như đang học theo AI của một con ogre hung tợn và ngay lập tức thô bạo vung về phía Smogrian.
Kwahng, kwahng!
Ogre Golem quả thực rất đáng đồng tiền bát gạo. Mỗi lần dùi cui vung là một con quái bị tiêu diệt hoàn toàn. Không chỉ là bị giết mà là tan thành ngàn mảnh.
Tính đúng ra thì Ogre Golem còn giết được nhiều hơn cả cậu.
[Bạn đã lên cấp.]
Bởi Golem đã giúp cày cấp nên Hyrkan quyết định tha thứ cho sai lầm vừa rồi.
Cậu đã được hồi phục lại toàn bộ Thể lực và MP.
‘Coi như tao bỏ qua đấy.’
Hyrkan liền kích hoạt kỹ năng ‘Giáp xương’ và ‘Mũ cuồng chiến’. Và rồi, như thể không muốn thua Golem, đám Skeleton Warrior bắt đầu tấn công một cách điên dại.
Cậu cũng sẵn sàng để di chuyển.
‘Huh?’
Tuy nhiên, mắt Hyrkan dán vào lũ Smogrian vừa xuất hiện. Chúng đã thu hẹp và bao vây xung quanh Hyrkan và đồng bọn. Nhìn lướt qua, cậu có thể thấy tới hơn 20 đơn vị.
‘Huh huh.’
Hyrkan buông ra một nụ cười cứng đờ trước số lượng quá đáng kia.
‘Chiến trường chẳng khác nào trò trẻ con nếu phải so với thứ này.’
Đã 15 ngày trôi qua kể từ khi cậu tiến vào Rừng sương lam.
Trong khoảng thời gian đó, Hyrkan đã lên 6 cấp (lv 107). Đó là một tốc độ vô cùng nhanh nhờ có mật độ Smogrian đáng kinh ngạc.
Quả thực, việc bắt được nhiều quái là một điều may mắn, bởi sự suy giảm số lượng do người chơi mới tràn vào. Việc phải ngồi xem người khác diệt quái qua video hay TV để đốt thời gian là không hề dễ chịu.
Song kể cả Hyrkan cũng phải rút lui khỏi trận chiến tại một mức nhất định. So với trình độ của cậu, đó là một chuyện không thể tin nổi.
Thứ khiến Hyrkan nản chí nhất là việc cậu không thể trong Rừng sương lam theo ý muốn. Nơi đây có quá nhiều quái vật.
Làn sương lam dày đặc thì cản trở tầm nhìn. Kể cả có muốn đi theo bản đồ thì số lượng Smogrian vẫn là quá nhiều. Cậu không thể di chuyển tới đâu mà cậu muốn. Nó giống như việc phải mò đường trong mê cung chỉ với một mắt vậy.
Đương nhiên, thế không có nghĩa là cậu hoàn toàn bí ý tưởng.
Nắm chặt thanh kiếm trong tay, Hyrkan nhìn về phía trước.
‘Mình có nên cứ lao qua không?’
Cậu quyết định sẽ xông thẳng tới mà không thèm nhìn lại! Nếu không bận tâm tới việc rút lui thì Hyrkan chỉ cần chạy một mạch.
Tất nhiên, đường về sẽ bị cắt đứt, có khi tệ hơn là mất mạng. Cậu đã để kế hoạch này làm giải pháp cuối cùng. Song, cậu chẳng thế cứ ở đây mãi được.
‘Nếu đáp án chưa xuất hiện trước khi mình lên lv 100……’
Hyrkan hạ quyết tâm.