Editor: Thư Lạc
——————–
Cái thứ hai là thế giới tuần trăng mật, là thế giới thú nhân.
Nói là thú nhân nhưng thật ra cũng không phải kiểu thú nhân cổ đại, mà là ở xã hội hiện đại ngày nay.
Trong thế giới này thì mỗi người có một thuộc tính động vật cho mình, có sẽ ảnh người đến các mặt của họ, còn nếu cần thì biến thẳng thành hình dạng động vật, lấy hoàn cảnh thuận tiện để mà sinh sống nảy nở.
Nhưng mà, vấn đề ập đến.
Người chưa vào kỳ ổn định thì khó mà khống chế được chuyện mình hóa thú, trên cơ thể họ đôi khi sẽ xuất hiện một bộ phận nào đó không thể biến thành người mà nằm ở hình dạng của thú.
Đây cũng chính là điểm dễ thưởng của thú nhân, thậm chí họ còn đam mê nữa.
Ví như rất nhiều người mèo còn cố ý biến tai mèo, đuôi mèo để dẫn dụ bạn tình của mình.
Đây là những bộ phận thường thấy nhất.
Cũng có nhiều người không khống chế tốt nên biến ra vuốt thú, nên không cách nào hoàn thành được bài tập về nhà.
Hoặc là do long tóc nhiều quá nên lúc rời giường rửa mặt khổ sở vô cùng, rửa mặt này, gội đầu này, khi mà gội đầu thiếu điều rửa luôn hết long thú trên mặt, còn dính cả sữa rửa mặt lên.
Thật sự nỗi buồn này quá là chân thật.
Khi mới đến thế giới này, Du Dữu còn hơi lo lắng một chút.
Vì hệ thống nói cậu biết rằng cậu cũng không ổn định như thú nhân, cơ mà Thương Am thì quen lâu rồi.
Thật đúng là không công bằng.
Vậy nguyên hình của tôi là gì đây?
Du Dữu quan sát mình trước gương thì phát hiện ra là không có tai thú, móng vuốt, đuôi cũng không hề có lông ở ngực thì mới yên tâm.
Hệ thống hào hứng trả lời: Là báo nhỏ nhé!
Du Dữu reo lên: Quao! Mình giỏi thật đó!
Thương Am thì không nói gì.
Du Dữu quay đầu sang hỏi hắn, chú ơi, chú là gì vậy?
Thương Am cúi đầu.
Hệ thống : À hắn hả, là con nói đen to bự.
Du Dữu: Sói xám già ạ?
Hệ thống: Đen.
Du Dữu: Phụt.
Lần đến thế giới thú nhân này thì kịch bản cũng đơn giản, chỉ là kiểu yêu đương phổ thông.
Chi nhánh nhiệm vụ của bọn họ dễ, là hộ tống con chó con về nhà bởi vì nó không cách nào biến thành người được.
Du Dữu nghe xong thì vỗ lên vai THương Am, giao cho chú nhé!
Sau khi ra khỏi cửa thì Thương Am nắm chặt lấy
Tại sao lại để em ấy thành báo?
Thấy thuộc tính không giống nhau lắm nhỉ?
Hệ thống ho khụ một tiếng, thật ra thì, là hiểu lầm…
Hiểu lầm?
Lúc đầu định cho làm hưu ngốc nghếch, nhưng do miệng tôi bầu bầu nên thành báo, sau đó khi xuyên qua hệ thống lại bị chứng nhận bào chú báo ngốc nghếch.
…
Mà sói cũng được chó cũng được, đều là họ chó.
Làm một con chó nho nhỏ thì nó đã có một cảm giác sợ hãi bẩm sinh hơn so với các loài chó to lớn khỏe mạnh khác, đi hộ tống cả một đường mà cái gì rớt trước mắt cũng hoảng hồn.
Lúc điện thoại nhà reo lên, cha mẹ nhân vật chính là husky tóc vàng cũng bị dọa sợ.
Husky: Ngài, đừng kích động! Muốn bao nhiêu tiền chuộc thì tôi đưa chứ đừng làm hại đứa nhỏ!
Thương Am: …?
Tóm lại thì nhiệm vụ lần này hoàn thành rất thuận lợi.
Khi về tới nhà, Thương Am đã dùng điểm tích luy lần này rồi đi đổi đạo cụ mới ở hệ thống.
Công năng rất đơn giản, đó là có thể đám bảo sự ổn định cho Du Dữu, giữ được hình dáng là người chứ không được tự nhiên mà biến thành con báo ngốc nghếch.
Thương Am cảm thấy cực kỳ hài lòng.
Lúc về nhà, Du Dữu còn đang loay hoay trong phòng mình.
Về phần quần áo, một chiếc tay ngắn và quần cộc, đang xoay người nghiên cứu gì đó.
Mũi Thương Am nóng lên, thuần thục khóa ba lớp cửa phòng lại.
Anh làm gì vậy?
Mặt Du Dữu rất vô tội, lộ ra cái mông.
Chú, chú nhìn gì đó!
?
“Hai hột bi mèo!”
“…”
“Đáng yêu thế! Lông xù còn đáng yêu hơn cả con người nữa ~ em thích lắm!”
…Thương Am khụ một tiếng, ừm, anh cũng thích.
Vâng.
Vì Du Dữu vẫn chưa có được nhịp khí ổn định nên trên người vẫn có một loại mùi, không thể biến được thành con người mà nằm ở trạng thái thú.
Nhưng Thương Am không quan tâm, và… Cũng không thể miêu tả được.
Quá lắm rồi.