Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

chương 7: thóat hiểm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Các ngươi làm cái gì vậy?” Mỹ nữ tóc đỏ quát to một tiếng, những tên này vừa hòan hồn lại liền hướng Miểu Miểu vọt lên. Miểu Miểu nhặt một thanh kiếm dưới mặt đất lên chỉ mặt Dịch Thiên mắng “Nam nhân đáng chết, dám kéo ta xuống nước, ngươi chờ đó cho ta.” Một bên miệng lại hùng hùng hổ hổ chửi “Mẹ kiếp, bắt ta phải ra tay, lão nương ta lần đầu tiên giết người, thật quá tiện nghi cho các ngươi.”

Chỉ thấy đao quang kiếm ảnh lóe lên, bảy tám người ngã về phía sau, Miểu Miểu đứng ở chính giữa, miệng còn đang lầm bầm rủa “Mẹ kiếp, cái gì mà hủy kiếm a, đau chết ta rồi.” Vụ Liệt nhìn kỹ, kiếm đã gãy thành hai đọan, cánh tay Miểu Miểu bị trúng một đao, hẳn là do thanh kiếm không chặn được hết các đòn tấn công.

“Dịch Thiên mỗi lần ngươi chọn nữ nhân đều rất lợi hại nha, ha ha, nhưng gặp ta đều phải CHẾT.” Mỹ nữ tóc đỏ cuồng ngạo nói. Miểu Miểu lập tức quay lại nhìn khinh thường, còn muốn đánh nữa hả, nàng như thế nào mà mạng khổ vậy a.

Mỹ nữ tóc đỏ nâng kiếm lên nhanh chóng phi lại gần, Miểu Miểu ngay lập tức vứt đọan kiếm gãy trong tay xuống, rút Ngân Tiêu ra nghênh chiến, ‘bang’ một tiếng, hai người lập tức tách ra. Mỹ nữ tóc đỏ cả kinh hô lên “Ngân Tiêu, Tiêu công tử.” Miểu Miểu lúc này thần sắc hồi phục, nhìn mỹ nữ tóc đỏ thản nhiên nói “Ngươi cũng lỡ thấy rồi nên dù ngươi không giết ta thì ta cũng không thể để cho ngươi sống sót.” Nếu nàng ta không chết, ra ngòai nói linh tinh, Miểu Miểu sẽ thành mục tiêu truy đuổi của tòan võ lâm, cái mạng nhỏ này quan trọng hơn.

Mỹ nữ tóc đỏ mới vừa rồi cao ngạo cuồng vọng liền trở nên thận trọng, Vụ Liệt, mỹ nữ cùng xa phu lúc này cũng đều đã đứng ở bên cạnh Dịch Thiên. Miểu Miểu từng bước chậm rãi đi đến gần mỹ nữ tóc đỏ, không có gió nhưng mái tóc đen của nàng tung bay như đang múa, trong nháy mắt đã ra tay, vận một lượng lớn nội lực chưởng thẳng vào mỹ nữ tóc đỏ khiến nàng bắn xa ba thước, mỹ nữ tóc đỏ liền ngã xuống đất, trong nháy mắt khóe miệng chảy máu.

Miểu Miểu tiếp tục đi tới gần nàng, “Coi chừng” Vụ Liệt ở bên cạnh hô to một tiếng, Miểu Miểu nghiêng người qua một bên, ám khí bắn trúng tay phải của nàng, đau đớn truyền khắp tay, đánh rơi cả Ngân Tiêu. Con bà nó, thật sự là chỗ nào cũng có nguy hiểm, Miểu Miểu trong lòng rủa thầm. Ở trước mặt, mỹ nữ tóc đỏ lúc này đang cầm Ngân Tiêu, cười ha ha vài tiếng, “Không có Ngân Tiêu, ngay cả Tiêu công tử cũng không làm gì được, hai mươi năm trước cả giang hồ đều biết điều này.”

Miểu Miểu thóang nhìn về hướng đám người Dịch Thiên, thấy sắc mặt bọn họ cũng không tốt, xem ra lời đồn này là thật.

Miểu Miểu mỉm cười “Hắn là hắn, ta là ta, làm ngươi thất vọng rồi.”

Mỹ nữ tóc đỏ không có vẻ gì tin tưởng nhìn Miểu Miểu, ngay lúc đó Ngân Tiêu đang bị khống chế trong tay nàng đột nhiên rung rung và giãy lên, nàng vẫn nắm chặt Ngân Tiêu, lại càng rung mạnh hơn, giãy ra một cái, Ngân Tiêu bay trở lại tay Miểu Miểu. Mà Miểu Miểu thì nãy giờ vẫn đứng tại chỗ, chưa từng di chuyển, mỹ nữ tóc đỏ, ngay cả đám người Dịch Thiên cũng kinh ngạc nhìn Miểu Miểu, “Ngươi tại sao lại làm được như thế?” Mỹ nữ tóc đỏ cảm thấy cái chết đang đến gần.

“Ha ha,” Miểu Miểu cười nhẹ, “Ta cải tạo nó rồi, bây giờ nó chỉ nhận thức được ta thôi, bất luận kẻ nào lấy đi, nó đều trở lại trên tay ta, nhân đây ta nói cho ngươi biết luôn, so với năm đó, Ngân Tiêu mạnh mẽ gấp trăm lần.” Nói xong, xuống tay, mỹ nữ tóc đỏ cả người bay lên như con diều đứt dây, văng ra xa. Lúc này Miểu Miểu như chúa tể của vạn vật, nắm trong tay sinh mạng của mọi thứ, đứng xa xa nhìn thi thể của mỹ nữ tóc đỏ rơi xuống.

“Má ơi, đau chết ta rồi.” Miểu Miểu hét lên, xoay người hướng Dịch Thiên rống to “Nam nhân đáng chết, ta sẽ tính sổ với ngươi, ngươi nợ ta một mạng đó.” Dịch Thiên không nhúc nhích, Vụ Liệt, mỹ nữ cùng xa phu đứng bên cạnh lại quỳ xuống, “Miểu Miểu tiểu thư, kể từ hôm nay, người cũng là chủ nhân của ba người chúng ta.”

“Gì, ta không có tiền nuôi các ngươi đâu, các ngươi cứ xem hắn là chủ nhân duy nhất là được rồi.” Ngón tay chỉ chỉ Dịch Thiên, Miểu Miểu mặt hắc tuyến, cái chuyện quái gì nữa đây.

Dịch Thiên cúi đầu cười, nhìn Miểu Miểu nói “Bắt đầu từ hôm nay, quyền lợi của ngươi ở Vụ Thiên Các chỉ thấp hơn ta, cái này là bồi thường cho việc đã cứu mạng ta, như thế nào, chịu không?”

Miểu Miểu nhìn tên nam nhân này, dĩ nhiên đang cười a, khóe miệng cong lên hình vòng cung thật đẹp mắt, nếu không tính tình thế của nàng, nàng chắc sẽ kéo hắn xuống hôn một phát, nhưng cái tên nam nhân này đang ở trong tình thế nguy hiểm, chưa nói cuộc sống sau này nhất định không tốt, nói không chừng ngày nào cũng bị đuổi giết, nhân tiện có thể phải cùng hắn làm vài chuyện tội lỗi và mờ ám. Lập tức trong bụng cảm thấy lạnh ngắt. Nhìn chằm chằm vào cái gương mặt đang tươi cười tính tóan một chút, nhìn một hồi, nàng quyết định.

Quay lại đám người Vụ Liệt đang quỳ nói “Đứng lên đi, bổn tiểu thư đáp ứng các ngươi.” Đám người Vụ Liệt mặt hiện lên vẻ vui mừng, nghĩ lại cũng thấy, nếu Miểu Miểu gia nhập, bọn họ giống như hổ thêm cánh, ít ra không phải là kẻ địch.

“Thuộc hạ Vụ Minh” xa phu nói.

“Thuộc hạ Vụ Tiêm” mỹ nữ nói.

Vụ Liệt vừa định nói, Miểu Miểu xua xua tay, “Ta biết ngươi rồi”, quay đầu lại nói với Dịch Thiên “Ta nói trước, ta chỉ hưởng thụ quyền lợi, không làm việc, tất nhiên nếu có việc gì đặc biệt thì ta sẽ cân nhắc một chút.” Không thể nói chuyện chết chóc, Miểu Miểu cũng biết điều này.

“Được rồi.” Dịch Thiên đồng ý, lại phân phó đám người Vụ Liệt kiểm tra những tên kia đã chết chưa một cách kỹ lưỡng.

Không có xe ngựa, mọi người cũng đã bị thương, lại là nơi hoang vu hẻo lánh, sắc trời tối dần, đám người Vụ Liệt lập tức nhanh chóng tìm một chỗ nghỉ chân vào buổi tối.

Có một hang động nhỏ, Miểu Miểu nhíu nhíu mày, tại sao đến đây tòan bộ thời gian đều là ngủ lang thang a, lúc ở thảo nguyên lấy đất làm chiếu, lấy trời làm chăn, bây giờ ít ra trên đầu có thêm được một cái mái che. Đám người Vụ Liệt đưa một ít thuốc trị thương đem theo bên người cho Miểu Miểu, rồi tự mình chữa thương.

Ngồi hàn huyên với Dịch Thiên một hồi, Miểu Miểu đại khái nắm được tình hình hiện tại. Dịch Thiên trúng Thiên Lý Truy Hồn của Sát Huyết Minh, bị khống chế nội lực, nếu để lâu, tòan thân sẽ mất hết nội lực. Còn chuyện xảy ra như thế nào, hắn không nói mà Miểu Miểu cũng không hỏi. Nhân lúc tin tức chưa truyền ra ngòai thì đi đến Vu Sơn tìm Dược vương Viêm Ly tìm cách giải độc, nếu không Vụ Thiên Các sẽ gặp nguy hiểm. Cũng không chắc sẽ thành công, phàm đã là người có danh tiếng thì tính tình cũng khó chiều, Viêm Ly cũng không ngọai lệ.

Hèn chi kéo nàng nhập bọn luôn, Miểu Miểu bực mình, trong lòng đem Dịch Thiên xả thành tám mảnh rồi băm nhỏ ra. Nghĩ kĩ nếu không phải cần bọn họ giúp tìm người, chắc chắn nàng sẽ xử đẹp hết bọn họ. Ngay sau đó lại bác bỏ suy nghĩ của bản thân, thật ra có quyền lợi dùng để chơi đùa cũng rất tốt. Một đêm không ngủ đến sáng, đến ngày hôm sau, mắt đã thành gấu mèo còn phải theo đám người Dịch Thiên tiếp tục đi.

Truyện Chữ Hay