Hàn Phi trong lòng cũng cười mỉm, tựa a dua với Đan Đồng một chút.
Lại vờ như không, ho nhẹ nói:
- Liễu Lịch mau nói việc của ngươi.
Liễu Lịch đau đớn một bên, mềm mại một hướng, lời lẽ lễ độ mà gương mặt như đang bị trọng thương, rõ ràng tâm tư còn đang để một nửa ở chỗ hành động của Đan Đồng chưa có dừng lại.
- Lão đại, ta dò hỏi được thẻ bài có thể mua, có ba loại.
- Hạ Khách vạn Linh Thạch / tháng vào được một lần, trong một ngày đó phải trở ra.
Thượng Khách cần lệnh bài Ngân Khách giá vạn Linh Thạch, một tháng vào, ở lại được năm ngày, bên trong được cấp hai hộ vệ, loại thẻ này phải mua liên tục trong một năm.
- Kim Khách, ra vào tuỳ ý trong một tháng ưu đãi rất tốt, được cấp nhà bên trong, có bốn hộ vệ, giá vạn Linh Thạch hạ phẩm.
Muốn mua loại này phải đặt trước nửa giá năm ngày.
Đan Đồng, A Đẩu nghe qua mà há miệng trợn mắt.
Hàn Phi gật nhẹ đầu nói:
- Được, hiện tại ngươi ở lại đây, ta xem xét mọi ít việc sẽ giao tiếp.
Dứt lời phát cho mỗi người năm bình Thần Dược cấp .
Liễu Lịch còn nghĩ là Linh Dược thông thường, thuận theo lễ lược cảm tạ cho qua.
Nhìn đến bàn tiệc, vung tay thoải mái hưởng thụ, tựa gỡ vốn.
Một hồi lại nhìn đến A Đẩu, nhìn ra điểm đặc biệt, lại không muốn bị xem thường vờ bày giọng điệu đại huynh thăm hỏi:
- Tiểu đệ đệ, không gặp mấy ngày, ngươi hình như đạt qua cơ duyên gì đó.
A Đẩu chưa xác định Liễu Lịch là quan hệ gì với bọn Hàn Phi cũng không dám rõ ràng đối đãi, chỉ mỉm cười không nói.
Đan Đồng ngữ khí mập mờ:
- Cơ duyên đó không phải cũng vừa mới đến tay ngươi sao?
Liễu Lịch nhanh trí, như đã hiểu ra, mò mẫm lấy ra bình Thần Dược khi nãy, mở nấp hít một hơi, bất chợt thân tâm chấn động, cảm giác như muốn đột phá.
Đồng tử Y nở lớn, tinh thần lạc lối lại bắt đầu dâng lên:
“Ta dừng lại ở cảnh giới Luyện Thể Cảnh tứ tầng đã lâu, không cách nào tăng tiến, đây xác định đại bảo, không phải Linh Dược thông thường.
Khi nãy còn khó hiểu vì sao mang đến tin tức lớn như vậy, lão đại không thưởng cho ít Linh Thạch, bản thân còn thấy có chút ấm ức.
Lúc này đã hiểu ra, vì sao cao thủ Luyện Khí Cảnh cửu tầng cũng muốn đi theo phục tùng..
ài ta đến trước, ta thật may mắn a.”
Hàn Phi cụng ly với mọi người, đồng thời đánh thức Liễu Lịch tỉnh táo, căn dặn:
- Những thứ ta đưa, các ngươi đừng để cho bên ngoài biết, bằng không khó tránh họa thiệt thân.
Cả ba gật đầu thề thốt.
Cùng lúc có nhóm người đi vào, Tửu Lâu từ đó mới xì xầm ồn ào lên.
Tửu Lâu này thiết kế đặc biệt, mỗi bàn đều có bức ngăn, trừ khi là cố ý nói lớn, bằng không bàn bên cạnh khó lòng nghe được kẻ khác trò chuyện.
Mà nhóm người vừa đến này lại rơi vào tầm xỉa xói của số đông, tám phần khách nhân có mặt, hướng bọn hắn rỉ rả.
Một bàn cạnh bọn Hàn Phi có bốn lão già bộ dáng tán tu, chỉ tay đám người mới vào, nói to:
- Ngươi xem kia không phải là mấy tên tiểu tử Quy Gia sao, ta nghe nói sáng nay vệ bình phát giác dấu tích mười một cái thi thể Hắc Y Nhân, thông qua tra xét thì lai lịch là thủ vệ tầm trung của Quy Gia.
Một lão khác cười ha hả, nói:
- Quy Gia trước nay nổi tiếng ngang tàn, phách lối..
huynh đệ, ngươi biết không, ta vừa nghe được tin này ruột gan mát rượi..
chỉ muốn nhanh chạy đến xả ra một ít tạp thuỷ...
Người khác thở dài:
- Không nghĩ còn có người dám ra tay với bọn hắn, ài..
đám người Quy Gia này lén lén lút lút hành xử kiểu gì, xúc phạm tận ai mà rơi vào thảm cảnh đã không trộm được gà còn mất luôn nắm gạo.
Mấy bàn khác không quen nhau nhưng lúc này như thể cùng chung nỗi niềm, không còn khoảng cách, một bàn có mấy gã trung niên nghiêng đầu qua hỏi lão giả vừa dứt lời:
- Quy Gia trong lời lão, lẽ nào là Quy Gia có Quy Vân thiếu gia đang rất nổi tiếng là hung thần kia sao..
Lão già lườm xéo mắt, cong môi đáp mắng:
- Tiểu bối ngươi bị ngốc sao, cả Thành Trì này còn có Quy Gia khác đủ khả năng làm ra sự tình như vậy sao.
Hai nhóm người bên hỏi bên đáp, càng nói càng to, đám người Quy Gia vừa đến, ngồi chưa kịp nóng chỗ đã nhức tai chịu không nổi, phải đập bàn tức giận bỏ đi.
Ở một nơi khác, tại một Đình Viện trong ngoài mấy trăm gia binh đồng dạng y phục, chặt chẽ canh gác.
Bên trong gian nhà lớn khu chính sảnh rộng rãi, có hai người ủ rũ ngồi ở trung tâm.
Một nhóm lớn thập thò ngoài cửa.
Một lão già bộ dáng ngoài sáu mươi nhưng tuổi thật có lẽ không dưới ba trăm, lão là nội tôn của Quy Vân, tên gọi Quy Cáng.
Gã bên cạnh tuổi khoảng , là con trai thứ hai của lão tên gọi Quy Chiến.
Lão già chép miệng nói:
- Chiến nhi, chớ có đau buồn.
Là chúng ta khinh địch.
Thế nào, đã tra ra kẻ hạ thủ chưa?
Quy Chiến lắc đầu, ảm đạm:
- Bẩm phụ thân, vẫn chưa có tin tức hồi báo.
Lưu Bình thì không thể, đêm đó ta đã sai người giữ chân hắn.
Cũng không có hạ lệnh động đến hài nhi của hắn, hạ thủ là kẻ khác.
Không chừng là phe đối địch nào đó, cớ sự kia có chăng chỉ là trùng hợp.
Lão già nhíu mày:
- Mấy năm trở lại đây, kẻ có ý đối địch với Quy Gia ta đã xanh cỏ cả rồi, có rục rịch ta đã biết đến.
Sáng nay nhận được tin kia ta cũng đã cho người tra kĩ, không phải bọn hắn.
- Ngươi xắp xếp một người đến thăm dò chính diện tiểu tử kia, nên cử đi kẻ tu vi cao hơn Quy Nhẫn, bảo hắn khiêu chiến.
Tiểu tử nọ có thể đối kháng, vậy chính là Y.
Y từ chối, theo luật phải rời Thành Trì, hắn vừa ra khỏi Thành Trì, đúng sai gì cũng giết.
Quy Chiến đáp:
- Tuân mệnh phụ thân.
Mấy ngày sau đó Lưu Bình mở ra sinh ý, Thần Dược lộ diện Linh Thạch chảy về túi không ít, còn câu dẫn được nhiều thế lực đến kết giao.
Hàn Phi cũng đưa thêm cho Lưu Bình trước sau cả thảy bình Thần Dược nọ.
Lưu Bình theo cách cũ, không công bố ra, chỉ giao dịch với các thế lực lớn bên trong lẫn ngoài Đông Hoàng Thành, phàm nhà nào có con cháu thể chất yếu kém, đều bỏ ra cái giá không nhỏ đến cầu cạnh.
Độc quyền cung cấp bảo dược Lưu Bình kiếm được không ít Linh Thạch, cửa trước đánh chết cũng nói hết rồi, cửa sau lại nhộn nhịp giao dịch.
Nhìn thấy cơ hội, nắm bắt thời cơ, tỉnh táo hành động quyết liệt, đã đem về cho Lưu Bình khoản lợi không nhỏ.
Chỉ khác đối tượng giao dịch, thế thời còn muốn vượt hẳn Thạch Sùng gặp được lũ lớn.
Y gửi hẳn cho Hàn Phi vạn Linh Thạch hạ phẩm, gấp đôi giá gốc giao kèo ban đầu.
Chỗ đứng của Lưu Bình trong Thành cũng tăng cao, trong thời gian ngắn còn có tin đồn Phụ Thành vừa có thêm một cái thế lực mới gọi là Lưu Gia.
A Đẩu đi đến đâu cũng có người cũng kính chào hỏi nhiệt tình.
Phần A Đẩu, Liễu Lịch sau khi phục dụng Thần Dược, lại được Hàn Phi cho sài ké Dược Dịch Tẩy Tuỷ, thực lực ai nấy đều tăng, Liễu Lịch từ Luyện Thể Cảnh tầng bốn lên tầng tám.
A Đẩu từ Luyện Thể Cảnh tầng năm lên tầng bảy.
Đan Đồng thể chất đặc biệt, dù được Hàn Phi bồi dưỡng kĩ cũng chỉ dừng ơn Luyện Thể Cảnh tầng sáu, nhưng lực lượng toàn diện có thể so sánh với Luyện Thể Cảnh tầng chín thông thường.
Lưu Bình thu thập huynh đệ dưới trướng đã có trên người, đồng thời mua một Đình Viện rộng lớn mời gọn Hàn Phi đến ở cùng.
Hàn Phi không từ chối, chỉ căn dặn khi có người ngoài nên xưng hô hắn như con cháu trong nhà, A Đẩu cũng sửa lại, gọi Y là lão đại.
.