Chương
Hai người đi đến phòng làm việc, quản gia vội vàng chạy tới.
“Cậu Lục, cô Dương, ông chủ nhà tôi mời hai người tới đó một chuyến, nói là tình hình của bà chủ rất không tốt.”
Dương Tâm vội vàng dãy dụa bảo Lục Gia Bách thả cô xuống.
“Vãn Trinh đã xảy ra chuyện gì rồi, chẳng phải hai ngày nay bệnh tình của cô ấy đã ổn định hơn rồi sao?”
“Tự nhiên lại thế, trái tim đột nhiên ngừng đập cô ấy đã được đưa vào phòng cấp cứu để cấp cứu rồi.”
Dương Tâm không nói thêm gì nữa, cô bảo Lục Gia Bách dìu cô đi đến khu cấp cứu.
Bọn họ rất nhanh đã đi tới bên ngoài phòng cấp cứu.
Bố Lê và Lê Vân Thảo còn có Tiểu Tân nữa bọn họ đang đứng chờ ở bên ngoài, mặt người nào người nấy đều xám ngoét.
Bố Lê nhìn thấy Dương Tâm đến thì nước mắt chảy dài trên gương mặt già nua.
“Cô Dương à, cô nhất định phải cứu lấy con bé, những năm nay con bé đã phải chịu nhiều khổ cực rồi, khó khăn lắm mới chữa bệnh khỏi cho con trai mà nay con bé lại xảy ra chuyện như thế này, thật sự khiến người ta đau lòng lắm.”
Dương Tâm nhíu chặt mày lại rồi hỏi: “Tại sao tim của cô ấy lại đột nhiên ngừng đập vậy ạ? Có phải là cô ấy đã chịu đả kích gì phải không?”
Lê Vân Thảo bước tới đưa điện thoại đang cầm trong tay cho Dương Tâm: “Cô Dương, cô tự xem đi.”
Dương Tâm giơ tay ra nhận lấy điện thoại rồi nhìn lên màn hình.
‘Lê Vãn Trinh, tôi đã mang thai con của anh Triệu An rồi, sau này tôi sẽ thay cô trở thành bà Triệu. Cô cứ yên tâm đợi sau khi cô đi rồi, tôi sẽ yêu thương con trai của cô như con trai ruột của tôi vậy.”
Ký tên Phó Linh Ngọc.
Bên dưới còn kèm theo cả ảnh chụp siêu âm nữa.
Dương Tâm nắm chặt điện thoại ở trong tay.
Đúng là đáng chết, cô lại quên nói chuyện này cho Lê Vãn Trinh biết rồi.
Chắc chắn là Lê Vãn Trinh đã hiểu lầm Triệu An và Phó Linh Ngọc đã xảy ra quan hệ với nhau nên mới có con đây mà.
Nhưng sự thật lại không phải như thế.
Không có ai hiểu rõ chuyện đứa trẻ ở trong bụng của Phó Linh Ngọc hơn Dương Tâm cả. “Mọi người đừng nên hiểu lầm Triệu An, đứa trẻ trong bụng của Phó Linh Ngọc không phải là con của anh ấy đâu.”
Dương Tâm nhìn thấy vẻ mặt của bố Lê và Lê Vân Thảo đều rất khó tin, cô giải thích đơn giản một câu rồi nhanh chóng đi vào phòng cấp cứu.
Buổi chiều ngày hôm đó Bà Triệu đưa Phó Linh Ngọc đi tham dự một hoạt động từ thiện.
Phó Linh Ngọc đã nôn ở nơi diễn ra hoạt động từ thiện.
Hành động này của cô ta đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Dù sao thì Phó Linh Ngọc cũng là công chúa điện hạ mà thế nhưng cô ta lại nôn mửa như thế trông giống như đang mang thai vậy. Đây chính là sét đánh giữa trời quang đấy, việc này đã nhanh chóng trở thành tiêu điểm ở nơi đây.
Thấy vậy, phóng viên vây xung quanh cũng đánh hơi được điểm không được bình thường, bọn họ nhao nhao xông lên.
“Bà Triệu, cô Phó thế này là sao vậy?”