Chương : Tin dữ giáng xuống đầu
- Mạc Thanh Mai , giờ này mi còn ngủ được sao? - giọng nói oanh tạc chúng sinh từ đầu dây bên kia vọng vào lỗ tai cô.
Mới sáng sớm cô đang chìm trong mộng đẹp thì cái điện thoại cứ kêu liên tục không ngừng làm cô không thể không nghe , mở máy lên thì đã bị giọng nói trên làm cho tỉnh ngủ.
- Đình Doanh, ngươi có cần lớn giọng thế không hả? " cô cũng hét lại cho hả dạ.
- Hừ hừ. Mi xem mấy giờ rồi không định đi học sao?- Nó tức giận mà nói với cô. Liếc nhìn đồng hồ trên bàn cô lập tức té xuống sàn nhà.... giờ rồi... là giờ đó! Bay vào nhà vệ sinh dùng tốc lực ánh sáng cô đã thay xong quần áo. Cô dùng chiếc xe đạp cùn mà đạp trối chết, càng đạp càng hăng. Cái thằng em trai trời đánh của cô đi học mà cũng không thèm gọi cô dậy, về nhà nó sẽ biết tay cô.
Cánh cổng trường đang từ từ khép lại cũng may cô liều mạng chạy thẳng làm mấy cái tên gác cổng sợ xanh mặt mày không dám đóng cửa lại. Sau đó, lại một mạch chạy lên lớp cả thời gian thở cũng không có . May là cô vừa đặt mông xuống ghế thì cô chủ nhiệm cũng vừa lúc vào lớp
-Phù phù... mệt chết đi - cô hít thở điên cuồng.
- Cho vừa... ta còn muốn cho mi khỏi đi học luôn đi - Đình Doanh liếc mắt nói một câu phũ phàng.
-Ngươi ... ngươi đúng là độc ác - cô ai oán nhìn nó.
Phía trên là một phụ nữ đứng tuổi, mái tóc cuộc đuôi ngựa, áo dài màu xanh đọt chuối nổi chói lóa.
Má ơi... bà chủ nhiệm của cô đúng là đày đoạ tâm hồn của học sinh mà.
- Kỳ thi vừa rồi các em làm bài có được không? - cô " ôn tồn " quay xuống hỏi học sinh. Chỉ là nhắc đến kỳ thi tốt nghiệp này khiến cô lên bờ xuống ruộng không biết bao nhiêu lần. Nhìn ánh mắt bắn ra tia đạn kia dù muốn nói thật bao nhiêu cũng phải đành nuốt lại vào trong họng. Vì bà cô rất thích vuốt mông ngựa nha...
- Haha... rất tốt rất tốt thưa cô - cả lớp hùa nhau nói còn cười vô cùng sáng lạn.
Không ít đứa nói dối mà còn chảy cả mồ hôi hột a a ...
- Đây là đơn nguyện vọng thi vào trường đại học mà chúng em muốn. Nhớ suy nghĩ kỹ trước khi điền vào - sau đó cô giáo vui vẻ phát cho mỗi học sinh một tờ. Đứa nào đứa này cứ như học sinh ngoan mà nhận bằng hai tay còn trưng ra bộ mặt vô cùng thánh thiện.
- Đình Doanh , ngươi tính vào trường nào? - cô quay qua hỏi con nhỏ kế bên mình, nó là đứa bạn thân nhất của cô nha.
- Ta cũng chưa biết, còn phải về tra hỏi ý kiến của mẫu hậu đại nhân nữa - nó ai oán kể lễ. Không lâu sau, cũng tới giờ ra về.
Đạp xe về nhà cô vừa suy nghĩ những ngôi trường mà mình yêu thích. Cô rất thích môn ngoại ngữ nên mơ ước của cô là vào một ngôi trường có chuyên ngành ở thành phố hình như tên là Hiệp Thanh, không chỉ chất lượng dạy học tốt, ngay chuyên ngành của cô mà nghe nói còn có rất nhiều trai đẹp bên trong nữa. Đúng là lợi cả đôi đường ... haha.. (>o