Rời khỏi rạp chiếu phim , Hạo Thiên dẫn Lý Minh Nguyệt tới một nhà hàng có vẻ khá là cao cấp.
Đi vào nhà hàng bãi đỗ xe , nhìn xem kia chật ních bãi đỗ xe , Hạo Thiên cảm thấy nhà hàng này đồ ăn hẳn là cũng không tệ lắm.
Bởi vì hiện tại đã qua giờ ăn một chút , nhà hàng này sinh ý còn như thế tốt.
Hai người dắt tay nhau đi vào bên trong nhà hàng , Hạo Thiên còn phát hiện cái này nhà hàng trang trí phong cách để cho người ta cảm thấy đặc biệt dễ chịu.
Nguyên nhân chủ yếu chính là không gian rất lớn , nóc phòng cách mặt đất hẳn là có mét.
Trên nóc treo rất nhiều đèn trùm , đem toàn bộ bên trong nhà hàng chiếu rọi sáng như ban ngày.
Nhà hàng trên cơ bản là lấy màu trắng làm chủ đạo , nhìn vô cùng sạch sẽ gọn gàng.
Lúc này trong nhà ăn có rất nhiều người đang dùng bữa ăn , nam từng cái mặc vest , chân đi giày da.
Nữ cũng là quý phái vô cùng , đeo ở trên người các loại châu báu lóng lánh quang mang.
Hạo Thiên cùng Lý Minh Nguyệt đi vào , lập tức liền có phục vụ viên mỉm cười nhiệt tình tiến lên đón tiếp.
Từ những này có thể thấy được đây là một cái khá cao cấp nhà hàng.
Hai người đi theo phục vụ viên tới trên một cái bàn trống.
Lễ phép chào hỏi về sau , phục vụ viên liền từ trên tay đưa ra hai bản thực đơn , đặt ở trước mặt hai người trên mặt bàn.
Sau đó liền hai tay khép lại đặt ở trên bụng , an tĩnh đứng đó chờ đợi hai người gọi món.
Tiếp nhận menu thực đơn Hạo Thiên phát hiện , cái này bản thực đơn chia làm hai hàng.
Một hàng là từ tiếng phổ thông , một hàng là tiếng Anh.
Nhà hàng này ...!Rất không tồi a.
Hạo Thiên vốn dĩ là để cho Lý Minh Nguyệt chọn món.
Thế nhưng thấy nàng gọi quá ít , lại toàn rau loại kia , hắn không khỏi lắc đầu.
Liếc qua thực đơn một lần , sau đó liên tiếp chọn thêm vài món nữa.
Lý Minh Nguyệt là tiếc tiền nha.
Nhưng hắn cũng không giống nàng.
Dù sao lâu lâu hai người mới cùng nhau ăn ngoài một bữa , cần gì phải chi li tính toán.
Nhìn xem Hạo Thiên như vậy gọi thêm , Lý Minh Nguyệt nội tâm có chút đau lòng lại vui mừng.
Vui mừng là nàng phát hiện Hạo Thiên gọi món đa phần là những thứ nàng thích ăn.
Này nói lên hắn vô cùng quan tâm , chú ý đến nàng.
Đau lòng là hắn như vậy hoang phí , bỏ ra nhiều tiền như vậy cho một bữa ăn.
Dù sao cũng là hắn bạn gái , nàng đương nhiên không hy vọng hắn vung tiền như rác , vung tay quá trá.
- Bảo bối , chúng ta không phải là ngày nào cũng như vậy nha.
Hạo Thiên nhìn Lý Minh Nguyệt khuôn mặt nhỏ đau lòng tiền bộ dáng , cười nói.
Lý Minh Nguyệt trợn mắt nhìn Hạo Thiên một chút , ngày nào cũng như vậy , ngươi tiền là gió lớn thổi tới sao ?
Một lát sau, phục vụ viên lần lượt mâng lên đầy đủ món ăn , đồng thời cũng miễn phí cho hai người hai ly rượu đỏ.
- Ta muốn chụp kiểu ảnh.
Thân ái ngươi giúp ta a.
Lý Minh Nguyệt nhìn đầy một bàn mỹ thực , lại nhìn xung quanh hoàn cảnh một chút , sau đó nhìn Hạo Thiên nói.
Nữ nhân a , chụp ảnh giường như là việc không thể thiếu của các nàng mỗi ngày.
- Tốt.
Hạo Thiên gật gật đầu.
Hắn cũng biết nữ sinh đều là ưa thích chụp ảnh , nhất là loại này nhà hàng cao cấp chụp tấm hình ảnh đăng lên mạng , dẫn tới người khác hâm mộ , thoả mãn bản thân nho nhỏ lòng hư vinh.
Vài phút chụp hình sau khi , hai người mới bắt đầu dùng bữa.
Bữa cơm này ăn chính là như mọi ngày tràn ngập tình yêu ngọt ngào khí tức.
Một bữa ăn kéo dài hơn một giờ sau mới kết thúc.
Bởi vì thời gian cũng còn sớm cho lên Hạo Thiên dẫn Lý Minh Nguyệt đi dạo khắp nơi.
Dạo phố quả nhiên là một loại phương thức vô cùng tiêu hao thể lực , Hạo Thiên sắp muốn rụng rời hai chân ra khi , nhìn phía trước Lý Minh Nguyệt dáng vẻ giống như không có chút nào mệt mỏi.
Nữ nhân a, thật sự là một loại loài động vật kỳ quái!
Bởi vì Lý Minh Nguyệt khó khăn lắm mới đi dạo phố một lần , cho lên Hạo Thiên cũng vẫn cứ cắn răng gắng gượng mà theo sau.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua.
Ngay tại lúc hắn chống đỡ không nổi nữa thì Lý Minh Nguyệt bỗng nhiên dừng bước.
Chỉ thấy nàng quay lại hỏi :
- Thân ái , ngươi có muốn hay không mua chút gì ?
Hạo Thiên lắc lắc đầu , sau đó tìm một cái ghế dài ngồi xuống , duỗi người một cái , hữu khí vô lực nói :
- Bảo bối , ta mệt mỏi ....!ta không muốn mua gì.
- Ây da ...!Thân ái ngươi hiện tại bộ dạng gì thế này ? Ngươi rõ ràng là cái đại nam nhân nha.
Không lẽ chịu thua một nữ nhân như ta ?
- Ta mặc kệ.
Ta chính là đi không nổi nữa.
Bảo bối ngươi muốn mua thêm gì thì cứ đi.
Ta ở chỗ này chờ đợi.
- Thật không đi rồi ?
Lý Minh Nguyệt đi tới gần Hạo Thiên , đáng yêu phồng má hỏi
- Không đi.
- Như vậy...!Nghỉ ngơi một chút , sau đó chúng ta trở về.
Lý Minh Nguyệt nghĩ nghĩ nói.
Nàng thật ra là đã mua được khá nhiều.
Hiện tại chỉ là muốn đi xem xét thêm một chút.
Nhưng là thấy hắn bộ dáng này , nàng vẫn là quyết định từ bỏ.
Một mình nàng đi xem thì có ý nghĩa gì nha.
Hơn nữa để hắn lại đây một mình , nàng có chút không yên tâm.
Phải biết chỗ này nữ nhân rất nhiều nha.
Lấy Hạo Thiên người này tư sắc , nàng chỉ cần rời khỏi vài phút , đám kia nữ nhân chắc chắn sẽ có người đi tới quyến rũ hắn.
Không phải là nàng không tin tưởng và Hạo Thiên định lực cùng tính cách.
Chỉ là ....!An toàn vẫn hơn nha.
Như vừa rồi trong một cửa hàng quần áo , nhân lúc nàng hơi không chú ý một chút , có một nữ nhân hướng về phía hắn nhét nhét cái gì đó đâu.
Thời buổi này thiếu nhất là gì ?
Đương nhiên là tiền a.
Không thiếu nhất là gì ?
Tất nhiên là hám giàu nữ nhân cùng mê trai nữ nhân.
Lý Minh Nguyệt cũng không có ngốc nghếch , nàng làm sao không biết những thứ này.
Mặc dù nàng không phải là quá để ý đến chuyện bạn trai có hay không tiền cùng nhan sắc.
Nhưng ...!
Hạo Thiên người này lại có đầy đủ mọi thứ.
Như vậy một cái nam nhân , nữ nhân nào có thể chịu đựng nổi.
Nếu hắn không phải là nàng bạn trai thì thôi đi , nàng cũng không rảnh quản lý nhiều như vậy.
Nhưng hắn lại là nàng bạn trai nha , nàng có thể không để ý , không suy nghĩ sao ?
Hiện đại đang rất lưu hành một câu nói :
Phòng cháy phòng trộm phòng khuê mật.
Lý Minh Nguyệt nàng bây giờ thậm chí còn không dám cho nàng bạn bè xem ảnh Hạo Thiên.
Biết mặt không biết lòng nha.
Nàng mới không muốn bản thân bị chính mình bạn đào góc tường đâu.