Đổ Thạch Sư

chương 91: thắng lợi!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Là sương mù.” Elsie cẩn thận quan sát một hồi, khẳng định nói, trong giọng nói khó nén được nỗi ngạc nhiên và kích động. Mọi người đều biết ‘sương mù’ thực tế là một phần của phỉ thúy, là một lớp chuyển giao từ tầng vỏ phong hóa sang lớp ruột chưa phong hóa (phỉ thúy). Sương mù tinh thuần đại diện cho địa (->màu lót,màu nền) tinh thuần, và càng dễ cho ra phỉ thúy tốt. Sương mù ở ô cửa sổ mở ra trên khối mao liêu này thuộc loại tính chất thuần khiết, mặc dù có sương mù cũng không thể nói chắc % đổ trướng, nhưng tỷ lệ ra phỉ thúy tốt lại rất lớn.

Vừa nghe nói ra sương mù, người vây xem liền phát ra một trận kinh thán đầy ngạc nhiên bất ngờ, châu đầu ghé tai nhau thảo luận. Đây chính là mao liêu làm giả mà công hội đã kết luận không thể ra phỉ thúy a, hôm nay cư nhiên ra sương mù! Nhất thời, nét mặt mọi người đều đổi khác. Vẻ mặt phức tạp nhìn khối mao liêu cùng Bạch Tử Thạch đang hào hứng ngồi giải thạch bên cạnh —- nếu như thật sự giải ra phỉ thúy phẩm chất cao từ khối mao liêu làm giả này, vậy chính là công khai nói công hội đổ thạch sư có mắt như mù, đem một bảo bối như thế đặt ngay dưới mí mắt mà không ai nhìn ra nó bất phàm, căn bản không thua gì chuyện quang minh chính đại đập vào mặt công hội.

Nghe thấy ra sương mù, trong mắt Andrew chợt lóe lên kinh ngạc, nhìn cái á thú nhân có vẻ phá lệ nhỏ xinh đang ngồi xổm dưới đất, niềm vui vẻ thoáng hiện lên trong mắt ông. Nhưng, dù sao ông cũng là một trong những người chủ sự của công hội, nhất định phải nghĩ đến danh tiếng của công hội đổ thạch sư, ông cất giọng: “Các vị!” Đem tầm mắt mọi người tập trung lên người mình, ông tỏ vẻ thành khẩn, “Tình huống bây giờ mọi người đều đã thấy, bất luận kết quả thế nào, trận so tài cá nhân này xin mọi người bán cho ta một cái mặt mũi.” Về phần bán mặt mũi gì cho ông, thì mọi người đều hiểu rõ trong lòng, rối rít đáp ‘nhất định nhất định’, ân tình của đổ thạch sư cấp không phải lúc nào cũng để thiếu người khác đâu. Hơn nữa trước khi mao liêu giải hết ra Andrew đã nói câu này, chẳng khác nào trực tiếp nhận sai, thái độ thẳng thắn đầy dũng khí khi đối mặt với chuyện này của ông, làm người ở đây rất kính nể, phải biết rằng càng là người có danh vọng, lại càng không muốn gánh chịu sai lầm.

Mà Bạch Tử Thạch nghe xong câu này, bỗng cảm thấy một tia ảo não dâng lên trong lòng, chỉ nghĩ đến khối mao liêu này không thể bị mai một, nghĩ lấy được, mà quên mất khối mao liêu này đã bị công hội định là đồ giả không thể ra phỉ thúy, hiện giờ cậu chứng minh bên trong có phỉ thúy, vậy không phải nói công hội có mắt không tròng sao? Chuyện này mà truyền ra ngoài, sẽ ảnh hưởng rất xấu đến danh tiếng công hội. Nghĩ tới đây, cậu có chút do dự có nên tiếp tục giải khối mao liêu này hay không.

Bàn tay thô ráp vỗ vỗ vai cậu, Bạch Tử Thạch ngẩng đầu, thấy Andrew mỉm cười an ủi: “Đổ thạch sư cấp Bạch Tử Thạch, ngươi làm rất tốt. Tính không xác định của mao liêu là mị lực lớn nhất của nó, bất kỳ mao liêu nào đều không nên bị sơ xót mai một thế này.”

Tư thái tràn đầy bao dung và rộng lượng không chỉ làm lòng Bạch Tử Thạch cảm động, mà còn khiến những người ở đây cảm thấy bội phục. Công hội đổ thạch sư có thể đứng vững trên con đường này mấy trăm năm, chính là nhờ những người tiền bối luôn đem lại ủng hộ vô hạn cho các thế hệ sau như thế này.

Dùng sức gật đầu, lần đầu tiên Bạch Tử Thạch cảm nhận thấy lòng trung thành của một đổ thạch sư đối với công hội mãnh liệt nhường này, Elsie thấy thế không khỏi khẽ cười, đến lúc này hắn mới dám không chút kiêng kỵ giải thạch.

Tay Elsie rất ổn, vị trí hạ đao cũng chuẩn dọa người, một đống người vây quanh nhìn tầng ‘sương mù’ mỏng bị giấy ráp thô cẩn thận ma sát lộ ra một mảnh phỉ thúy vàng óng.

“Hoàng Phỉ! Kê Du Hoàng!” Không đợi Elsie mở miệng, Andrew đã trầm giọng nói, trong giọng nói mang theo chút kinh ngạc, mang theo chút hưng phấn, Bạch Tử Thạch nhìn vẻ mặt lão nhân gia cao hứng như vậy, không hề có một tia lo lắng, tâm tình vui vẻ trong lòng cũng không kìm nén được, “Ân, hơn nữa nhìn địa tinh thuần, thông thấu trong suốt. Là Thủy Tinh Chủng!” Tuyệt thế Thủy Tinh Chủng phỉ thúy Kê Du Hoàng! Đây chính là phỉ thúy cùng một cấp bậc với Huyết Phỉ và Tử Nhãn Tình a!

Ngay lúc cậu tìm thấy khối mao liêu này, từng đám mao cầu dày đặc như ngâm trong ôn tuyền làm cậu gần như kích động đến mức không biết đặt tay đi đằng nào. Mặc dù cậu tìm thấy rất nhiều dấu vết làm giả trên khối mao liêu này, nhưng lực cảm ứng của cậu tuyệt đối sẽ không sai! Vì kích cỡ khối mao liêu này không tính là nhỏ, mà cực phẩm phỉ thúy bình thường kích cỡ cũng không lớn, nên cũng có khả năng ba lần mở cửa sổ mà vẫn không thấy dấu vết của phỉ thúy. Mà bây giờ, mao liêu giải ra đã chứng minh suy nghĩ của cậu! Một khối Hoàng Phỉ nhỏ như thế này muốn giải ra cư nhiên phải cắt đi một phần hai lớp vỏ!

Tay giải thạch lão luyện như Elsie thì đương nhiên ánh mắt cũng không tồi, Thủy Tinh Chủng tại lần đầu giội nước tẩy rửa đá vụn đã nhìn ra, cũng chính vì thế, hắn phải dừng lại bình ổn tâm tình một chút, đối mặt với một khối tuyệt thế Hoàng Phỉ, bất kể vì tâm tình gì mà dẫn đến run tay đều có thể phá hủy nó! Hít sâu hai cái, Elsie quan sát hướng đi của ngọc thịt trong phỉ thúy. Nắm chắc xong, Elsie liền trở nên sắc bén, tay vững vàng mà nhanh chóng hạ đao, toàn bộ quá trình diễn ra thong thả, nước chảy mây trôi. Rất nhanh, lớp vỏ đá dư thừa đã rơi xuống. Một khối Hoàng Phỉ khoảng kg hoàn toàn được giải ra, dùng giấy ráp mịn cẩn thận chà đi đá vụn còn sót lại trên phỉ thúy, Elsie đem khối tuyệt thế Hoàng Phỉ này giao cho Bạch Tử Thạch.

Khối Hoàng Phỉ này lộ ra hình dạng đại khái giống hình chữ nhật, màu sắc vàng óng sáng ngời đến cực điểm, giống như chất lỏng róc rách chảy, không có một chút biến chủng lại càng không hề đổi sắc, tuyệt đối là một khối Lão Khanh Thủy Tinh Chủng Kê Du Hoàng!

Thưởng thức một hồi, Bạch Tử Thạch vội vàng đưa nó cho Andrew đang ở bên cạnh tinh tế quan sát, đồng thời gọi Sigma: “Sư phụ, ngài cũng tới xem đi.”

Khối tuyệt thế phỉ thúy này truyền qua tay mỗi người một lần, rồi lại trở về trong tay Bạch Tử Thạch lần nữa, nhìn về phía người yêu đứng gần đó, Bạch Tử Thạch cười — có khối phỉ thúy này, Vincent hoàn toàn có thể không chút trở ngại thăng lên cấp rồi! kg Mặc Phỉ không hề dễ bổ sung, mấy năm nay Bạch Tử Thạch đổ thạch không ít, nhưng liêu tử tốt thật sự là quá ít, phỉ thúy Băng Chủng trở xuống đã không còn giá trị quá lớn đối với Vincent, chúng sản sinh thì ít mà bị tiêu thụ thì nhiều. Dẫn đến Bạch Tử Thạch đổ thạch không ít, nhưng đổ được nguyên liệu tốt thì ít, Thủy Tinh Chủng càng là một năm khó thấy được một khối. Vài ngày trước Vincent mới cảm thấy tích trữ được kha khá, bây giờ có thêm khối Kê Du Hoàng, vậy thì chuyện thăng cấp của Vincent đã có thể chắc ăn hơn.

Chrollo chú ý tới nét mặt trao đổi giữa hai người, chân mày cũng không khỏi lộ ra chút nhu hòa, đệ đệ này của hắn là một người có phúc khí.

Kỳ Á nhìn khối phỉ thúy mỹ lệ kia, trong mắt không khỏi thoáng hiện lên một tia hâm mộ và thán phục, trong lòng không khỏi dựng ngón tay cái lên với Bạch Tử Thạch, chỉ tính những lần hắn có mặt thì tuyệt thế trân phẩm như thế này, tiểu khả ái đã giải ra hai lần rồi — Huyết Phỉ và Kê Du Hoàng. Thiên phú đổ thạch thật siêu việt! Nhìn bảy khối mao liêu còn lại của mình, Kỳ Á có cảm giác mình nhất định sẽ thua.

Hắn đoán thực không sai.

Khi giải thạch sư đem khối mao liêu thứ hai của Bạch Tử Thạch giải ra, thấy cậu đổ trướng mọi người cũng không ngạc nhiên, đây là một khối mao liêu biểu hiện coi như không tệ, đối với dạng đổ thạch sư đổ ra Mặc Phỉ như Bạch Tử Thạch mà nói, cũng không khó. Song, khi khối mao liêu thứ ba lại một khối Đậu Chủng nữa được giải ra, mắt mọi người không khỏi nhuốm vẻ kinh dị, bốn khối mao liêu trúng ba khối. . . xác suất này. . . kinh khủng! Bấy giờ tầm mắt mọi người không tự chủ liếc đến khối mao liêu cuối cùng của cậu — nếu như khối này trúng nữa, thế thì tương lai của tiểu á thú nhân này trong giới đổ thạch chỉ có thể dùng bốn từ để hình dung —- duệ bất khả đương (khí thế không gì ngăn nổi)! Mặc dù đoán thế, nhưng trong lòng mọi người lại cho rằng toàn bộ bốn khối đều đổ trướng là chuyện rất không có khả năng, cái loại tâm trạng vừa hi vọng cậu đổ trướng vừa ẩn ẩn có chút sợ cậu đổ trướng này đối với mọi người mà nói thật đúng là có chút ức chế.

Khi bên trong khối mao liêu cuối cùng lộ ra phỉ thúy màu dương lục trong veo, giải thạch trường hoàn toàn tĩnh lặng, ngay cả giải thạch sư giải ra khối phỉ thúy này cũng sửng sốt —- tất cả mọi người bất giác nhìn về phía tiểu tiểu oanh động đang ngồi cạnh giải thạch cơ, thật lâu không nói lên lời. Cuộc tranh tài này không phải là sát hạch của trường học hay công hội đổ thạch sư! Andrew cũng thừa nhận, trong mấy ngàn khối mao liêu ở căn phòng kia, phỉ thúy có khả năng đổ trướng khá lớn không vượt qua mười mấy khối, cộng thêm số lượng mao liêu làm giả khổng lồ, chọn được bốn khối mao liêu đổ trướng hết, đây là nhãn lực kinh khủng cỡ nào!

“Ha ha ha. . . Tốt, tốt! Công hội chúng ta coi như có người kế nghiệp.” Bỗng nhiên một trận cười to đánh thức mọi người, chính là Andrew, vị lão nhân trứ danh nghiêm túc thận trọng này nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Bạch Tử Thạch, phá lên một tràng cười thoải mái, trong mắt tràn đầy tán thưởng với Bạch Tử Thạch, “Sigma, ngươi thu một đồ đệ giỏi a!” Nhã Gia cảm thán, đối với lão nhân đã ở tuổi gần đất xa trời này mà nói, công hội đổ thạch sư chính là nhà của ông, bây giờ trong nhà xuất hiện một thiên tài, ông thật sự không kìm nén nổi niềm vui mừng và hài lòng.

Sigma đối với đồ đệ của mình cũng là ngàn hài lòng vạn hài lòng, từ nãy đến giờ vẫn nhẫn nhịn không khen ngợi cậu, bây giờ lời Andrew nói ra cũng xem như lời trong đáy lòng ông.

Bạch Tử Thạch ngượng ngùng sờ sờ tóc, hai má hơi nóng lên. Hai má ửng ửng đỏ trông như một đứa trẻ đang xấu hổ, Kỳ Á buông thấp ánh mắt, nở một nụ cười như thở phào nhẹ nhõm, mặc dù mao liêu của hắn còn chưa giải xong, nhưng kết quả kỳ thực đã có, bốn khối mao liêu không khối nào sụp, lại còn khối tuyệt thế Kê Du Hoàng kia điểm sẽ không thấp. Còn ba khối đã giải của hắn thì hai khối đã sụp mất rồi.

Thôi ~~ lần này chính là một lần giáo huấn tuyệt vời. Đổ thạch sư đánh mất đổ tính tuyệt đối không phải một đổ thạch sư giỏi! Lần này tới đây coi như thu hoạch không nhỏ, Kỳ Á mỉm cười, đi qua chúc mừng Bạch Tử Thạch.

Màn đêm buông xuống, trận thi đấu đã kết thúc được hai tiếng. Sau khi Chrollo cử hành một yến hội nhỏ xong, tiễn hết mọi người về, thì gọi riêng hai người Bạch Tử Thạch và Vincent vào thư phòng, đem một cái rương nhỏ được khóa chặt chẽ mở ra, lấy ra một bản bút ký màu đen, giao cho Vincent.

Mà, khi Bạch Tử Thạch nhìn thấy bìa ngoài bản bút ký thì ngây ngẩn cả người, hai tay vô thức siết chặt, khẽ run rẩy —- cậu thấy một con cự long kim sắc rất sống động tràn đầy uy nghiêm dưới góc phải của bản bút ký! Đó là rồng Trung Quốc, là kiêu ngạo của dân tộc Trung Hoa, mỗi người con cháu Viêm Hoàng sẽ không nhận sai, cự long!

Bỗng chốc, nước mắt nóng hổi thuận theo gò má Bạch Tử Thạch rơi xuống.

Đó là hơi thở của tổ quốc thân yêu!

Truyện Chữ Hay