Hê..vậy mà nhanh phết đấy..thấm thoát đã tháng.
Khoảng cách giữa cô và cậu đã gần hơn.
Họ bây giờ là cặp đôi ‘’ thiên hạ vô địch ‘’ ‘’ bá vương thiên hạ ‘’
Cô giúp cậu thay đổi bản thân, không còn là chàng trai với cặp kính trước mắt hay chàng trai nhút nhát khi xưa..
Cậu thay đổi vì cô, cậu giờ là chàng hoàng tử tuổi bảnh nhất trường rồi.
Còn cô vẫn là cái vẻ tinh nghịch ấy..
Nhưng rồi chuyện gì tới cũng tới..khi cô dần dần có cảm tình với cậu hơn..cũng là lúc cậu được nhiều cô gái để ý tới.
Vào một ngày xanh mát khác, cô rủ cậu đi đá bóng..
Ai ngờ lũ con gái ở trường biết được liền kéo tới cổ vũ cậu,
Lần này cô được ghép đội với cậu, cảm giác vừa vui vừa lo sợ, sợ rằng mình sẽ là rào cản khiến cậu vướng chân.
Trận đấu bắt đầu, cô phát bóng chuyền cho cậu, cậu nhanh chân vượt qua các đối thủ các một cách nhanh chóng..
Cô cũng từ đó theo sát cậu..
Bóng được dẫn tới gần khung thành, nhưng bỗng nhiên chân cậu nhói đau – là chuột rút. Cậu nhìn cô nhanh chân chuyền bóng..
Cô đón lấy quả bóng rồi từ từ sút – quả bóng đã bay qua khung thành..không ghi được điểm.
Mọi người đều tiếc phát bóng đó..lũ con gái cũng bàn tán
‘’ Nếu như phát bóng đó là do cậu thì chắc chắn sẽ ghi bàn ‘’
Những lời đó vô tình lọt vào tai cô..Cô vừa tức vừa cảm thấy hụt hẫng, nếu như ngày xưa cậu chưa nổi tiếng thì có lẽ bây giờ sẽ dễ chịu hơn bao nhiêu..
Cậu lê chân đến chỗ cô:
- Này, hình như tôi bị trật khớp rồi, giúp tôi bẻ lại khớp được không?
Cậu nhìn cô cười mặc dù biết là rất đau đớn..
Cô dìu cậu lại hàng ghế đó..rồi từ từ bẻ lại khớp chân..
Chắc vì không muốn cô lo nên cậu chỉ dám rên nhẹ nhẹ..
- Có đau không? – cô hỏi
- Không đau, được Zen Zen bẻ chân đau gì? Hê hê – cậu cười tươi.
Trong giây phút đó cô có chút xao xuyến..
Hết trận đấu cô dìu cậu về..
- Dìu có mệt không?
- Chả mệt thì sao..Hỏi ngu.
- Thế hoy, để tôi tự về..
- Ờ vậy đi!! – cô bỏ tay cậu ra..
Cậu suýt ngã,
- Này bỏ ra thật à?
- Chứ đùa à..
- Hoy đỡ về đi..
- Bảo Zen cute siêu cấp vô địch đi rồi đỡ về.
- Cái giề. – cậu ôm mặt cười.
- À còn cười được thì chắc còn đi về được ha.
.- Ơ này, đùa mà..nói thì nói sợ gì không nói..
- Nói đê!!
- Zen cute siêu cấp vô địch...là con gà mái hay cục tác.
Cô nhìn cậu, trả vờ bước đi..
- Đùa hoy đùa hoy..Zen cute siêu cấp vô địch, xinh nhất trái đất..
- Đấy, vậy có phải hơn không?
Cô đỡ cậu suốt quãng đường..
Hai người đùa cợt đủ thứ..
Gía như lúc nào cũng như thế thì vui biết bao...
~ Sáng hôm sau ~
Cô đi học..
Đến trường vẫn là cảnh tượng ấy, cậu được hàng tá cô nàng để ý..
Cô bước qua, cậu nhìn thấy liền đuổi theo..
- Zen...
- Gì cu..
- Tối nay..
Chưa nói hết câu hàng tá cô gái lại bu lấy cậu..
Cô phát bực..
- Này Zen..
Cô đi nhanh..
Bước tới gần bậc thang bỗng nhiên..một thùng bột từ trên lầu rơi xuống người cô..
Cả trường nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc..
Cô cố quan sát...vẫn còn bóng người..là cô bé hôm qua đã đến xem trận bóng và bình luận..
Cô điếng người..
Cậu đuổi theo cô..
Khóc rồi!! Cô tức..vì lí do gì mà họ làm thế cơ chứ?
- Zen..không sao chứ?
Cô lùi lại..
Cô không muốn cậu chạm vào cô..
Cậu nhìn cô xót xa..
~ Tối hôm ấy ~
Cô nằm dài trên giường..
Hôm nay cậu đã qua nhà cô – lần nhưng cô đều viện cớ tránh gặp cậu..
Cả những mẩu giấy xin lỗi để ở trước cửa..
Kể từ hôm đó cô bị nhìn với ánh mắt đầy trách móc ở trường..
Cậu đã hẹn gặp cô lần cuối ở sân đá bóng..
- Zen..xin lỗi!!
- ......
- Nói gì đi chứ?
- Cậu muốn tôi nói cái gì?
- Tôi..
- Tôi hỏi cậu, tôi đã làm gì sai để mà bị đối xử như thế này? Hay là do tôi ngu ngốc khi kết bạn với cậu..
- Zen..
- Lúc nãy tôi chẳng muốn nghe gì cả, tránh xa tôi ra..ok?
Cô bước đi lạnh nhạt..
Ps: đáng lẽ là mình sẽ kết thúc ngoại truyện này ở đây mà mỏi tay quá..hoy để chap sau nha:.