Ngồi thêm một lát nữa thì Long đi về. Hắn gọi điện cho nó:
- cô đang ở đâu đấy.
- Ở nhà. Hỏi thế cũng hỏi _ nó hậm hực.
- Làm gì không.
- Tắm.
- Đang tắm á
- Điên. Chuẩn bị.
- Vậy tắm đi, xong dọn đồ sang nhà tôi nhanh.
- Để làm gì.
- Ở.
- Điên à.
- Sáng tôi nói rồi mà
- Có ngày cũng phải dọn
- Dĩ nhiên rồi. Nhanh nên đó
- Điên rồi,
- Cô ngồi đó mà lảm nhảm.
Hắn cúp máy rồi cười. khoảng tiếng sau nó mang một một chiếc balô đựng sách vở và một chiếc túi nhỏ đựng đồ. Bước vào đến cửa hắn đã đứng lù lù ở đó rồi.
- Cô đúng là con gà chậm chạm mà.
- Sao mỗi ngày anh gọi tôi một biệt danh vậy hả. Anh chỉ sống để nghĩ biệt danh cho tôi đấy à _ nó hầm hừ đi vào nhà.
- Nhưng không. Tôi vẫn thích gọi cô là đồ đầu gấu hơn.
- Anh có điên không. Tôi thật chẳng hiểu sao lúc nào anh cũng muốn gọi tôi như vậy nữa.
- Đã nói rồi. Vì tôi thích mà. Cái tên đó cũng hay đó chứ.
- Hay cái đầu anh thì có.
- Nói ít thôi. Làm bữa tối cho tôi.
- Cái gì. Anh biết bây giờ là mấy giờ rồi không mà mới nấu.
- h_ Hắn trả lời lạnh tanh
- Trời ơi. Tôi điên mất. đây là chưa kết thúc ngày đầu tiên đó.
- Còn ngày nữa cô cứ hưởng thụ thoải mái đi.
- Anh……..
- Đi nấu đi. Tôi đói lắm rồi.
- Đúng là điên mà. Sao không ra quán mà ăn. đồ dở chứng _ Nó vừa đi vào bếp
- Tôi đã bảo rồi. Cô nói ít thôi. Cô ăn phải cái gì sao mà nói lắm thế. Nói đi nói lại chỉ một chủ đề thôi mà không chán à.
- Vậy thì anh đuổi việc tôi luôn đi _ no quay phắt lại
- Cô chưa ngủ đã mơ rồi. NẤU ĐI
- Hưrrrrrrrrrrrrrr. _ nó cúi mở tủ lạnh_ hết đồ ăn rồi.
- Mì tôm cũng được.
- Tuỳ.