Hai tay Du Thúy điên cuồng gõ trên bàn phím, đầu óc thanh tĩnh, chưa bao giờ tập trung như vậy, tựa hồ thứ hấp dẫn nhất đối với cô bây giờ chính là màn hình trước mắt.
Phương thức làm việc tập trung như vậy hiển nhiên mang tới kết quả rất rõ ràng, biểu báo trước kia phải kéo dài cả ngày hôm nay chỉ cần nửa tiếng là xong.
Nháy mắt thông số cuối cùng được nhập vào, Du Thúy có chút hốt hoảng chầm chậm có lại lý trí.
Lúc này giám đốc đi ngang qua phòng làm việc, liếc mắt nhìn máy tính, ánh mắt nhất thời sáng lên, cúi người kiểm tra: "Gần nhất tôi toàn thấy cô ngồi vọc di động trong phòng nghỉ, cứ tưởng cô lười biếng, không tệ, tốt lắm tốt lắm, tiếp tục cố gắng a."
Vẫn luôn làm người trong suốt trong tổ hạng mục, không biết đã biết bao lâu rồi Du Thúy không được nghe lãnh đạo khích lệ, lập tức vừa mừng vừa sợ tiễn lãnh đạo đi, sau đó Du Thúy xụi lơ ngã xuống ghế làm việc---- nhiệt tình bùng nổ vừa nãy rốt cuộc là sao a, quá khó hiểu đi.
Thế nhưng rất nhanh sau đó Du Thúy phát hiện chuyện kỳ quái xuất hiện trên người mình không chỉ có việc này.
Buổi trưa lúc cùng đồng nghiệp tới phòng ăn, Du Thúy phát hiện thực đơn hôm nay có sườn ram cùng bánh ngọt. Bình thường cô rất tham ăn, thích nhất chính là mấy món nhiệt lượng cao, định lực thì yếu, lần nào gặp món ngon cũng không thể khắc chế. Vì thế cứ nghĩ mình xong đời rồi, kế hoạch giảm cân có lẽ lại bị gác lại, bởi vì trước kia mỗi khi có món này thì cô nhất định phải nhét đầy miệng tới mức ăn không nổi nữa mới thôi.
Thế nhưng nào ngờ ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, đầu óc Du Thúy đột nhiên nguội lạnh.
Bưng khay cơm nhìn mấy món ăn, Du Thúy phát hiện mình không thèm thuống đến mức mất lí trí như vừa nãy, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chỉ gắp đủ lượng để ăn vừa đủ no, làm nhóm đồng nghiệp rối rít khiếp sợ: "Trời ạ, Du Thúy, hôm nay bà bị sao vậy? Bình thường ba miếng sườn còn chưa đủ nhét kẽ răng bà, hôm nay không khỏe à?"
Du Thúy cũng cảm thấy kỳ quái: "Không biết nữa, chỉ là cảm thấy mình không cần phải ăn nhiều như vậy."
Ăn xong phần ăn không tới một phần ba phân lượng trước kia, Du Thúy phát hiện mình tựa hồ đã có cảm giác no, cảm giác no vừa tới này thoải mái hơn no căng bụng rất nhiều.
Nhóm đồng nghiệp nhìn dáng vẻ ăn cơm ung dung thong thả hiếm thấy của Du Thúy thì khiếp sợ nhìn nhau, bà này từ khi nào có định lực cao vậy a?
Thế nhưng đó chẳng qua là mở màn cho bất ngờ mà thôi, sau giờ nghỉ trưa, phòng làm việc có người đề nghị mua trà sữa, Du Thúy trước giờ vẫn luôn là quân chủ lực chỉ chm chú vào công việc trên máy tính, lần đầu tiên từ chối tham gia: "Hôm nay tôi không muốn uống lắm, giải quyết word này xong rồi nói."
Lần này cả phòng làm việc đều kinh ngạc, lúc tan tầm, Du Thúy lại làm mọi người chấn động hơn, chủ động gọi một đồng nghiệp vừa đứng dậy định rời đi: "Này Tiểu Mỹ, tôi nhớ tôi với bà làm thẻ chung phòng gym đúng không? Hôm nay không biết sao tôi muốn chạy bộ quá, bà chờ tôi chút được không, xíu hai tụi mình đi chung."
Mọi người: "!!!!"
Sau khi sức cùng lực kiệt rời khỏi phòng gym thì trăng đã lên cao, Du Thúy đi dưới ánh trăng trở về nhà, xụi lơ nằm trên sô pha ở phòng khách ngơ ngác nhìn trần nhà.
Thực khó tin, hôm nay cô đã chạy tới năm km, chạy xong còn bơi một vòng hồ.
Đáng sợ hơn là lúc ra ngoài ngửi thấy mùi thịt nướng thơm lừng xộc vào mũi nhưng vẫn không chút do dự rời đi, trong đầu chỉ nghĩ tới quá trình mình vất vả tiêu hao calo. Suốt quá trình Du Thúy không hề nảy sinh ra ý niệm bỏ dở nửa chừng, chỉ một lòng quyết tâm phải hoàn thành nhiệm vụ.
Du Thúy biết cảm giác này là gì, nó chính là định lực mà trên mạng vẫn luôn nói tới.
Gì mà tám giờ thức dậy mười giờ ngủ, mỗi tháng đọc một quyển sách mới, mỗi ngày đúng giờ tới phòng gym luyện tập, kín kẽ khoa học hệt như thời gian biểu dán trên tường! Thứ định lực này tuy biết nhưng không dễ làm chút nào, Du Thúy chưa bao giờ có! Tám giờ thức dậy cái bép a! Dậy sớm như vậy còn gì là nhân sinh chứ? Thức đêm chơi game là vui thú nhất a? Đọc sách nào có thú vị như phim truyền hình? Loại định lực khủng bố đó không phải chỉ có nhân vật chính trong truyền thuyết mới có được sao?
Nghĩ tới đây, Du Thúy nhìn đồng hồ trên tường, chín giờ, là thời gian cô thường dành để nghịch di động, thế nhưng lúc này chỉ có mỗi ý nghĩ tắm rồi ngủ trong đầu.
Trời ạ, không phải mình bị nhân vật chính nào đó nhập vào đi? Chẳng lẽ từ nay tính tình thay đổi, tiến vào con đường thành công sao?
Du Thúy vừa vui nhưng lại vừa nhịn không được rùng mình, cuối cùng vẫn theo bản năng cởi đồ chuẩn bị đi tắm, lúc cởi đồ thì thuận tay mò túi một cái, nhất thời sửng sốt.
Thứ Du Thúy lôi ra một thứ âm ấm, một lá bùa màu vàng đồ án không rõ lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay.
Trong đầu đột nhiên chấn động, Du Thúy run sợ vài giây, sau đó vội vàng chộp lấy di động mở weibo, vài giây sau liền tìm thấy bài status mà mình từng xem qua trước đó nhưng đã quên gần hết----
Vệ Tây V: →_→ bùa thanh tâm xuất phát từ [Chân Kinh] bản môn, đệ tử bản môn nhận được bùa xin giữ gìn cẩn thận, mang theo bên người có thể diệt trừ tạp niệm, gia tăng định lực. //@Đệ Nhất Kiếm Chuyện: mấy người tin loại chuyện mê tín dị đoan này à, rõ ràng là trò đùa vớ vẫn... //@Nhất Định Phải Giảm Béo Trước Cuối Năm: A a a sư phụ sư phụ tôi trúng thưởng rồi a! Bùa thanh tâm này có tác dụng gì vậy a?
Tiêu trừ tạp niệm, gia tăng định lực...
Nhìn mấy chữ này, cả người Du Thúy chấn động, tầm mắt từ màn hình di động chầm chậm chuyển về phía lòng bàn tay mình.
Đúng rồi, hôm nay tự dưng quyết tâm muốn làm báo biểu không phải là lúc nhận được hàng chuyển phát nhanh rồi nhét lá bùa này vào túi sao?
Thế nhưng điều này sao có thể a? Bùa chú không phải chỉ là mê tín dị đoan thôi sao? Quyết tâm định lực chỉ cần dựa vào lá bùa là được... này quá khó tin đi?!
Nghĩ vậy, Du Thúy cảm thấy mình thật sự đã nghĩ quá nhiều, nhịn không được tự cười vài tiếng rồi tiện tay đặt lá bùa lên tay vịn ghế sô pha.
Khoảnh khắc lá bùa rời khỏi tay, cảm giác mệt mỏi uể oải không thể diễn tả bằng lời đột nhiên ập tới, Du Thúy cảm thấy đầu óc vốn tỉnh táo của mình cũng trở nên lờ mờ, cô đứng im tại chỗ nhìn về phía phòng tắm, ý niệm muốn đi tắm cũng khựng lại theo.
Chỉ mới hơn chín giờ... còn sớm a...
Sớm vậy tắm rửa ngủ nghỉ gì chứ, không bằng xem phim rồi hay tắm, bộ phim truyền hình mình xem gần đây có tập mới rồi đi...
Với lại muốn ăn khuya quá, mặc dù rất muốn giảm cân nhưng tiệm tôm rim gần nhà quả thực rất ngon, thỉnh thoảng ăn một chút chắc không sao...
Nghĩ vậy, Du Thúy vừa mở APP thức ăn quen thuộc chọn ba kg tôm rim tỏi, thẳng đến một giây chuẩn bị xác nhận đơn hàng thì bị cơn đau nhức bủn rủn vì bơi lội đánh tỉnh.
Mình đang làm gì vậy? Cả ngày nay khắc chế cực khổ như vậy, sao bây giờ lại muốn thất bại trong gang tấc?
Ánh đèn màn hình di động chiếu rọi gương mặt hoang mang của Du Thúy, cô đứng đó trầm mặc hồi lâu mới quay đầu lại, ánh mắt khó có thể tin được nhìn lá bùa nằm trên tay vịn sô pha.
Không! Phải! Chứ?
Du Thúy kích động ol weibo định thuật lại trải nghiệm của mình, thế nhưng cô phát hiện có người nhanh chân hơn, làm khu bình luận trúng thưởng của Thái Thương Tông bạo đến rối tinh rối mù.
Tổng cộng có mười người trúng thưởng bùa thanh tâm, người trúng thưởng ít nhiều đều có trải nghiệm tương tự Du Thúy.
Bệnh để sau rồi làm là chứng bệnh khá nan giải, dù sao thì hiện giờ có nhiều hoạt động giải trí như vậy, công việc học hành thì vừa khô khan lại vất vả, trừ bỏ một số ít người có ý chí đặc biệt kiên định thì ai dám nói bản thân mình có thể chống lại được cám dỗ?
Vì thế đảng học sinh khóc lóc: [Đạo Sư Đạo Sư Nhìn Con: Trời ơi sư phụ đúng là sư phụ thật a, lúc nhận được bùa con còn bị bạn học cười nhạo quá xá, gần nhất sắp tới kỳ thi rồi nhưng trạng thái của con không tốt lắm, còn sợ đọc sách, cứ sợ sẽ rớt môn, nào ngờ sau khi mang theo bùa con liền nghe giảng say sưa, còn làm xong cả một quyển đề mục! Có cảm giác đột nhiên nghe được rất nhiều thứ không lọt tai! Cám ơn sư phụ! Bây giờ con có lòng tin rồi, con quyết định sẽ bế quan chăm chỉ học tập, đến ngày thành công nhất định sẽ tới tạ ơn! Cầu sư phụ phù hộ!]
Đảng công việc xúc động: [Trung Niên Cá Mặn Đầy Mỡ:......sống hơn ba mươi năm, lần đầu tiên có cảm giác mình giống như đội viên đội thiếu niên tiền phong, trước kia quần áo dơ vớ dơ để cả tháng không thèm giặt nên bị vợ chửi xối xả, giờ mỗi ngày mở mắt ra liền tràn trề sức sống. Vợ thấy tôi giặt quần áo dọn dẹp quét dọn mà cảm động tới muốn khóc, liền tăng tiền tiêu vặt lên gấp đôi, lãnh đạo công ty cũng khen ngợi, còn có tiếng gió nói thái độ làm việc nghiêm túc của tôi mấy ngày nay được lãnh đạo nhìn trúng, bởi vì tuổi của tôi cũng không nhỏ, rất có thể sẽ cân nhắc dịp thay đổi nhân sự cuối tháng này sẽ cho tôi thăng chức. Bùa thanh tâm này rốt cuộc là cái quỷ gì vậy a, thực sự không thể tưởng tượng được mà.]
Thề nhưng mấy bình luận này cùng lắm chỉ làm người ta thán phục hay chúc mừng vài câu mà thôi, chân chính làm dân mạng bùng nổ nhiệt tình là một bạn mạng đảng giảm cân như Du Thúy----
[Nhất Định Phải Giảm Béo Trước Cuối Năm: nói thật mọi người chắc cũng biết tôi là người không có định lực, chuyện giảm cân này nói biết bao năm rồi nhưng chữ ký QQchat vẫn là "bữa ăn khuya là mạng sống của tôi". Thế nhưng từ khi nhận được bùa thanh tâm, không biết có phải tác dụng tâm lý hay không, tôi con mẹ nó một! đêm! cũng! không! ăn! Sau khi tan tầm chỉ muốn chạy tới phòng gym! Chỉ muốn nâng tạ! Chỉ muốn bơi lội! Chỉ muốn tăng cơ! Tôi là người cực kỳ chán ghét vận động a! Thế nhưng không hề cảm thấy khổ sở, ngược lại còn vui sướng! Ăn bữa ăn dinh dưỡng cũng cảm thấy ngon miệng! Hôm nay vòng eo đã gầy xuống cm! Mặt nhỏ hẳn một vòng! Giờ cả người tràn đầy tự tin. Tôi tuyên bố từ hôm nay trở đi tôi chính là đồ đệ Thái Thương Tông! Chỉ cần có thể tiếp tục gầy đi, tôi không bao giờ phản bội sư môn!]
Bạn mạng đảng giảm cân này khá nổi tiếng trên mạng, cô nàng đã đăng status tỉ mỉ thuật lại biến hóa tâm tình sau khi mình mang bùa thanh tâm, còn có vóc người vì vận động cường độ cao suốt mấy ngày nay mà biến hóa rõ rệt có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Có cả hình chụp, bình luận bên dưới ngoại trừ một số ít chất vấn thì đại đa số đều sôi trào, lập tức chen chúc tới weibo Thái Thương Tông----
Đoàn Kết Nghĩa thật vất vả vẽ xong một tấm bùa bùa bị sư đệ phạt liền bị âm báo tin nhắc chấn động tới suýt chút nữa làm rơi bút.
Mở di động xem thử thì hơn ngàn comt như sóng thần đập vào mặt.
[A a a cầu bùa giảm cân a sư phụ!!!!]
[Sư phụ! Bùa giảm cân còn mở thưởng không?? Bỏ tiền mua cũng được a!!!]
[Quy củ nơi này gọi bác chủ là sư phụ à? Vậy tôi cũng gọi, sư phụ! Hôm nay đã tăng tới hai trăm ký rồi! Sư phụ mau cứu con đi!!]
Đoàn Kết Nghĩa: "..."
Bùa giảm cân là cái quỷ gì? Đoàn Kết Nghĩa nghĩ không ra, đến khi dò xem tin tức thì nhất thời ngu người.
Bùa thanh tâm sao lại biến thành bùa giảm cân? Rõ ràng khó vẽ muốn chết, còn bị sư đệ phạt vẽ hơn ngàn lần, kết quả cái tên huyền diệu như vậy lại bị đám người này tùy tiện chỉnh sửa...
Bất quá tức thì tức nhưng Đoàn Kết Nghĩa rất hăng hái với chuyện làm ăn, thấy đường kinh doanh rộng mở, lập tức mở tiệm đào bảo.
Đối với chuyện này không phải không có người nghi hoặc, dù sao thì cũng là thời khoa học kỹ thuật, muốn người ta tin tưởng một lá bùa có thể hỗ trợ quy luật sinh hoạt đúng là quá khó tin. Nhưng vậy thì sao? Người chân chính muốn giảm cân có chiêu trò gì chưa thử qua chứ? Uống thuốc giảm cân cùng ăn uống điều độ không phải rất khoa học sao? Ngoài ra cũng có một số người mắc bệnh để ngày mai muốn thay đổi cuộc sống. Những người này bất quá chỉ ôm chút hi vọng mà thôi, dù sao giá cả cũng chẳng đắt đỏ gì, cho dù bị gạt cũng chỉ tốn chút thuế bài học mà thôi. [bài học bị lừa]
Công ty Thái Thương Tông kỳ quái này dần dần có danh tiếng trên mạng.
Lúc này tín đồ chú Triệu cũng tuân theo cam kết đưa lư hương tới.
Vệ Tây vốn nghĩ đối phương quyên tặng một cái lư hương nhỏ mà thôi, nào ngờ vị tín đồ này đặc biệt thành kính, đưa tới một cái đỉnh đồng cao hơn một mét.
Lúc thấy thứ này được chuyển tới trước cổng nhà mình, Thư Uyển Dung suýt chút nữa đã ngất xỉu: "Cái này, thật sự phải mang vào nhà à?" Kia lúc chồng bà về không phải sẽ tức tới choáng váng sao?
Vệ Tây quan sát kích cỡ một chút, gật đầu biểu thị không được: "Để trong nhà quả thực không phù hợp."
Thư Uyển Dung vừa mới an tâm được một chút đã nghe Vệ Tây nói tiếp: "Lư hương khí phái thế này phải để ở ngoài cổng cho mọi người hương khói cung phụng mới đúng, để bên cạnh bia đá tông môn đi."
Thư Uyển Dung: "........."
Thư Uyển Dung tuyệt vọng nhìn nhóm nhân công vận chuyển đặt lư hương ở trước cổng, có thể tưởng tượng được thảm trạng chồng mình phẫn nộ đến mức muốn treo cổ ở cổng nhà.
Lúc này Đoàn Kết Nghĩa liên hệ với bên chuyển phát xong hàng tồn kho liền chạy tới hỗ trợ, cọ cọ bên cạnh sư phụ than thở chuyện bùa thanh tâm của mình bị bạn mạng đổi tên thành bùa giảm cân.
Vệ Tây nghe vậy cái hiểu cái không, chỉ có thể an ủi xoa xoa đầu Đoàn Kết Nghĩa, nhị đồ đệ lập tức mắt lạnh nhìn qua: "Bùa thanh tâm vốn trợ giúp người tu đạo kiên định diệt trừ tạp niệm, tác dụng rất lớn, người bình thường chỉ chú ý tới công hiệu phụ trợ giảm cân của nó là vì anh luyện tập quá ít, công lực không đủ. Vẽ thêm năm trăm tấm nữa, nói không chừng sẽ có đột phá."
Vừa nghe sư đệ lại phạt mình vẽ bùa, Đoàn Kết Nghĩa sợ tới hồn bay phách tán: "Không! Tôi vẽ thuần thục lắm rồi!"
Vệ Tây cũng tò mò không biết đại đồ đệ ngu ngốc nhà mình rốt cuộc học hành thế nào, thấy đối phương không chịu làm bài tập thì giơ tay: "Đưa một lá bùa thanh tâm anh vẽ cho tôi xem thử."
Trong túi Đoàn Kết Nghĩa vừa vặn có một tấm để tự khích lệ bản thân chăm chỉ giao hàng, vì thế liền lấy ra đưa cho Vệ Tây, Vệ Tây cẩn thận quan sát, trừ bỏ vẽ hơi xấu một chút thì không nhìn ra điểm nào cần cải thiện.
Vệ Tây nhìn trái nhìn phải một chút, thấy Thư Uyển Dung đang hoảng hốt đứng ngoài cổng nhìn lư hương liền đưa tay vỗ một cái, chụp lá bùa lên lưng Thư Uyển Dung.
Thư Uyển Dung lập tức phấn chấn tinh thần, ánh mắt cũng sáng láng rạng ngời, cứ hệt như muốn chạy đi làm gì đó.
Vệ Tây liền hỏi: "Uyển Dung, bây giờ bà muốn làm gì?"
Thư Uyển Dung nghe vậy thì càng gấp gáp hơn, vừa chạy chầm chậm vừa nói: "Dì... dì muốn... dì muốn đi Spa!"
Vệ Tây: "......"
Vệ Tây nhíu mày xé lá bùa trên lưng Thư Uyển Dung xuống, lại nhìn trái nhìn phải, lần này thấy Vệ Thừa Thù đang âm trầm ngồi trên thang xếp lau chùi bảng hiệu tông môn, dán bùa lên đùi Vệ Thừa Thù.
Vệ Thừa Thù xách giẻ lau cùng cái thùng sắt mình mới đổi, biểu tình âm trầm thoáng chốc biến đổi, Vệ Tây liền hỏi: "Thừa Thù, cậu muốn làm gì?"
Vệ Thừa Thù tách hai chân gác lên bậc thang, mím môi, tựa hồ rất khó mở miệng, qua một hồi lâu mới dồn lực nói: "...tôi muốn đi bão, muốn đi Bar."
Chân mày Vệ Tây nhíu chặt hơn, xé bùa trả lại cho đại đồ đệ:"Bùa thanh tâm giúp người ta tiêu trừ tạp niệm, thế nhưng bọn họ không muốn tưới hoa lau bảng hiệu, chỉ muốn ra ngoài vui chơi, có thể thấy thực sự không linh."
Đoàn Kết Nghĩa: "..."